Ly Hôn Với Nhân Vật Phản Diện
-
Chương 16: ly hôn với lão đại ác ma (16)
Trần Mộc không ngủ được, sau khi nghe được tin tức Kỳ Uyên nói ra, cả người lại càng thanh tỉnh, lăn qua lăn lại trên giường khá lâu, cuối cùng cô dứt khoát ngồi dậy, ngây ngốc nhìn chằm chằm vào đống tin nhắn kia.
“Cái này không phải là quá tốt hay sao, ít nhất vẫn có hy vọng ly hôn.” Hai hào nói, nó vẫn tiếp tục sử dụng giọng nói của con nít mà Trần Mộc yêu thích, mỗi lần nói chuyện đều mang lại cảm giác như một ông cụ non.
Trần Mộc cắn ngón tay phân tích nói: “Đúng vậy, nhưng anh ấy có điều kiện kèm theo, hoạt động cuối cùng của hẹn hò là cái gì? Là làm tình!! Chẳng lẽ là muốn trước khi ly hôn làm cho đủ? Nhưng lỡ như đến lúc đó nghiện rồi làm sao có thể ly hôn được chứ? Tôi cảm thấy đây như một cái bẫy rập.”
Hai hào nói: “Vậy cô muốn làm gì?”
Cô muốn làm sao á? Cô khẳng định sẽ vui vẻ cùng soái ca làm vận động nha, nhưng lại dính phải cái nhiệm vụ hố người ở đây, cô có thể làm sao đây? “Tôi muốn lấy nhà họ Trần làm cái cớ, trực tiếp đề nghị anh ấy ly hôn.” Nói xong câu đó, trong nháy mắt Trần Mộc lại bò lên giường, đem mặt buồn vùi vào ổ chăn, buồn bực nói: “Nhưng hôm qua anh vừa bảo vệ tôi khỏi bị thương, hiện tại lại đề nghị cùng anh ấy ly hôn, thật sự là rất xấu xa nha.”
Hai hào thực sự không thể nào lý giải được rối rắm của cô nói: “Cô thật sự là mâu thuẫn.”
Trần Mộc không thèm để ý đến nó, vì cô bỗng nhiên nhìn thấy nhắc nhở của phần mềm phát sóng trực tiếp, thông báo đang phát sóng trực tiếp.
Giờ này đã hơn 12 giờ, còn phát sóng trực tiếp? Là bọn Quách Tử hay là Kỳ Uyên? Nhưng tay Kỳ Uyên như vậy có lẽ là không chơi được trò chơi.
Trần Mộc tò mò vội vàng đi vào xem.
Chỉ mới mở không lâu nhưng phòng phát sóng trực tiếp đã có sẵn không ít người, hình ảnh dừng lại trên mặt bàn, cũng không bắt đầu chơi trò chơi, cẩn thận nghe, mơ hồ có thể nghe được âm thanh của một người đang hút thuốc.
Chuyện gì đang xảy ra? Nửa đêm mở phòng phát sóng trực tiếp để hút thuốc?
Các fan không chịu được cô đơn, người chủ trì không mở miệng, bọn họ liền dùng sức spam, đổi đủ thể loại xưng hô, nhưng không một ai dám dùng cái xưng hô ông xã.
“Lão đại, đã trễ như vậy, sao không đi ngủ với chị dâu, mà còn chạy tới phòng livestream như vậy?”
Qua một hồi, liền nghe Kỳ Uyên trả lời: “Cô ấy về nhà mẹ đẻ rồi.”
Không biết có phải do đang hút thuốc không, hay do bây giờ là đêm khuya tĩnh lặng, giọng nói của Kỳ Uyên mang theo vài phần lười biếng, nghe ra càng trầm thấp khàn khàn, đúng là rất động lòng người.
“Thì ra là lão đại phòng không gối chiếc.”
“Hai người cãi nhau à?”
……
Ngay sau đó là tất cả các thể loại suy đoán của cư dân mạng, nhưng đều bị Kỳ Uyên bác bỏ, “Không có, tôi không có cãi nhau với cô ấy.”
“Vì sao chứ, anh không thể lúc nào cũng chấp nhận mọi thứ được.”
Kỳ Uyên nói: “Vợ của mình, nên chấp nhận.”
Mọi người: ….
Cho nên không phải nửa đêm mở phòng phát sóng trực tiếp để hút thuốc mà là để khoe ân ái?! Còn khoe một cách nghiêm túc như vậy?
“Lão đại, chị dâu về nhà mẹ đẻ, tại sao anh không về theo? Anh thật là đáng thương.”
Kỳ Uyên lại rít một hơi thuốc, “Người nhà cô ấy không thích tôi.”
“A, một người đẹp trai và cool ngầu như lão đại đây mà có người không thích?!”
Lần này Kỳ Uyên trầm mặc hồi lâu, mới nói: “Người tôi cưới là cô ấy, không liên quan đến những người khác.”
Kỳ Uyên lại ngồi im, tắt livestream.
Trần Mộc tay cầm di động livestream tâm tình thật lâu mới có thể bình tĩnh lại.
Ngày hôm sau, Trần Mộc cũng không sốt ruột về nhà. Không khó để nhận ra mẹ Trần cũng cố ý muốn giữ cô lại, sau khi ăn xong bữa sáng, Trần Mộc đi tản bộ trong sân với mẹ Trần, mẹ Trần hỏi cô: “Kỳ Uyên có nhắc tới công việc với con không?”
“Không có, anh ấy nói không cần con phải nhọc lòng.” Trần Mộc nói.
Mẹ Trần liếc cô đến trắng mắt một cái, nói: “Con chính là không có đầu óc. Đến lúc đó bị bán còn ở đó ngây ngốc giúp người ta đếm tiền.
Tuy rằng Kỳ Uyên trong miệng mẹ Trần là một đại xấu xa, bạch nhãn lang, nhưng Trần Mộc cảm thấy không đáng tin, cô ở chung với Kỳ Uyên mấy ngày, đối với nhân phẩm của Kỳ Uyên cô vẫn có chút hiểu biết.
Mẹ Trần còn nói thêm: “Sau này khi quay về, phải có đầu óc sáng suốt hơn, nghe nhiều xem nhiều biết không? Mommy thương con nhiều năm như vậy, chẳng lẽ kém hơn so với một người đàn ông con mới kết hôn có mấy ngày.”
Trần Mộc liếc nhìn mẹ Trần một cái, bất động thanh sắc mà nói: “Mommy, mẹ cũng biết là con ngốc, mẹ muốn nói cái gì cứ nói thẳng ra đi.”
Khóe miệng mẹ Trần đang cười tươi nháy mắt liền trở nên căng cứng, biểu tình hơi có chút xấu hổ, nói: “Ý của daddy con chính là muốn con trở về giúp đỡ hỏi thăm một số tin tức hữu dụng.”
Trần Mộc giả bộ bày ra một dáng thực sự kinh ngạc nói: “Các người không phải muốn con ly hôn hay sao? Như thế nào còn muốn con quay về.”
“Không phải là vẫn còn chưa xé rách mặt hay sao?” Mẹ Trần nói.
Trần Mộc: ….
Còn tưởng rằng mẹ Trần thực sự là người thực lòng thương con gái, thì ra vẫn là người lấy lợi ích làm trọng. Nếu đem người nhà ra so sánh thì Kỳ Uyên vẫn là đối tốt với cô hơn cả!
Buổi chiều Lan Khả nghe nói cô vẫn còn ở nhà, liền tới tìm cô chơi. Rồi lại nói trong nhà nhàm chán, đề nghị ra ngoài chơi.
Trần Mộc cũng không muốn ở nhà nhìn bộ dáng dối trá của mẹ Trần, liền đồng ý.
“Nói trước, tớ không đi dạo phố, tùy tiện tìm chỗ nào yên tĩnh ngồi là được rồi.” Trần Mộc nhìn Lan Khả nói.
Lan Khả kỳ quái mà nhìn chằm chằm cô một hồi lâu, “Cậu có phải là bị Kỳ Uyên tẩy não rồi không?? Cả người đều trở nên kỳ cục.”
Trần Mộc: “Vậy cậu có muốn đi ra ngoài với tớ không?”
“Đi đi đi, đi ngay bây giờ.”
Sau đó Lan Khả đưa cô tới một quán cà phê được trang trí cách điệu, gọi cà phê và điểm tâm, rồi ngồi xuống nói chuyện phiếm.
Đề tài của Lan Khả không ít, nào là các thương hiệu mỹ phẩm nào là đàn ông, đều toàn là những đề tài Trần Mộc không có chút hứng thú.
Cho đến lúc cô nhàm chán đến mức sắp mốc meo, có một người bước đến bên cạnh, cười rồi lại cùng cô chào hỏi: “Chị dâu, thật trùng hợp, có thể gặp chị ở đây.”
Trần Mộc ngẩng đầu nhìn về phía người bước tới, thì ra là đại minh tinh Tiết Bân.
Hiện tại có thể dễ dàng mà ngẫu nhiên gặp được minh tinh như vậy sao? Cô gật đầu với Tiết Bân, “Xin chào.”
So với Trần Mộc bình tĩnh, Lan Khả hưng phấn đến thiếu chút nữa là thét chói tai, “Thật là Tiết Bân!!!”
Tiết Bân cao to, đôi tay chống lên lưng ghế các cô đang ngồi, cười phong lưu phóng khoáng, “Chào người đẹp.”
Lan Khả che miệng, cả khuôn mặt đều đỏ lên.
“Tiết Tiên sinh hẳn là rất vội, chúng ra không nên quấy rầy cậu ấy.” Trần Mộc bình tĩnh nói.
Tiết Bân nói: “Vừa xong công việc, hiện tại là thời gian em có thể tự do hoạt động.”
Lan Khả vội vàng nói: “Vậy anh có muốn ngồi xuống, cùng nhau uống ly cà phê không?”
Tiết Bân liếc nhìn Trần Mộc một cái, cười nói: “Có thể cùng hai người đẹp uống cà phê, là vinh hạnh của tôi.” Nói xong không khách khí mà ngồi xuống.
Lúc trước có hai người, Trần Mộc và Lan Khả ngồi đối diện nhau, lúc này có Tiết Bân đến, vì thế sẽ phải ngồi chung với một người. Chỉ thấy hắn không hề nghĩ ngợi, trực tiếp ngồi xuống vị trí gần Trần Mộc, làm cho Trần Mộc liếc nhìn một cái.
Tiết Bân nhìn xuống tầm mắt của Trần Mộc, nhanh chóng chuyển sang bộ mặt tươi cười sáng lạn, “Chị dâu, nửa tháng nữa có buổi biểu diễn, chị có đến xem không? Cho chị vị trí phía trước.”
Trần Mộc ba phải, trả lời nước đôi: “Cũng không biết là có thể đi hay không.”
Tiết Bân nói: “Dù sao cũng để em đưa vé cho chị, đến lúc đó nếu chị có thời gian có thể đến.”
Lan Khả ngồi một bên nói: “Ai cũng có phần có phải không? Tôi có thể có một chỗ được không?”
Tiết Bân cười cười, nói không thành vấn đề.
Sau đó hai người bọn họ còn thêm WeChat của nhau, Tiết Bân cũng hỏi số WeChat của Trần Mộc. Trần Mộc đối với cử chỉ quá mức thân thuộc của Tiết Bân liền có chút bài xích, cô không muốn cho, nhưng Lan Khả ồn ào muốn tạo nhóm ba người, trực tiếp thêm cô vào.
Sắc mặt Trần Mộc không tốt lắm, ngồi chưa đến năm phút liền kiếm cớ rời đi.
Lúc ngồi trên xe taxi, trong lòng Trần Mộc có chút rầu rĩ, đến thế giới này, càng tiếp xúc nhiều người, gặp càng nhiều việc, liền cảm thấy thế giới đầy dối trá lừa lọc.
Đương nhiên, Kỳ Uyên là ngoại lệ.
“Hai hào, cô nói thế giới giả thuyết được xây dựng dựa vào thế giới thật, vậy nguyên mẫu của nó là nơi nào? Chính là thế giới song song, chỗ tôi muốn tới sao? Cuộc sống của con người ở đó cũng như ở đây sao?” Đây chính là lần đầu tiên Trần Mộc sinh ra hoài nghi về thế giới song song, chỗ đó có thực sự tốt đẹp giống như trong truyền thuyết không?
Hai hào nói: “Tôi cũng chưa từng đi qua, nhưng theo những gì hệ thống ghi lại, nơi đó chính là thế giới hoàn mỹ.”
Trần Mộc nói: “Nói đó tuổi thọ của con người là vô tận, hoàn cảnh sống thoải mái, bốn mùa như mùa xuân, mọi tài nguyên đều phong phú…”
Hai hào nói: “Nơi đó chính là thiên đường trên trần gian.”
Trần Mộc cười nhạo: “Nghe ra có chút giả dối.”
Hai hào nói: “Chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ, là có thể đi qua, đến lúc đó liền biết được thật giả.”
Trần Mộc không có về lại nhà họ Trần mà trực tiếp trở về nhà họ Kỳ.
Vừa vào cửa, liền thấy Kỳ Uyên ngồi ở sô pha phòng khách, cầm iPad trên tay, đang ngồi xem cái gì đó với vẻ buồn chán.
Thấy cô trở về, Kỳ Uyên có chút ngoài ý muốn, tầm mắt dừng lại trên người cô, “Sao về sớm vậy?”
Trần Mộc đi về phía anh nói: “Làm sao, không muốn em về à?”
Kỳ Uyên bình tĩnh trả lời: “Tôi cho rằng em sẽ ở lại thêm vài ngày.”
Nhìn thấy bộ dáng không hề để ý của anh, Trần Mộc âm thầm cảm thấy buồn cười. Người nào tối qua nửa đêm không ngủ mà lại chạy đến phòng livestream oán giận bà xã về nhà mẹ đẻ, hôm nay lại dùng thái độ này đối với cô.
Trần Mộc cũng không muốn vạch trần anh, cúi đầu xem iPad trên tay anh, nói sang chuyện khác, “Anh đang xem cái gì vậy?”
Lúc này Kỳ Uyên mới nhớ tới iPad trên tay mình, thân hình cứng đờ, ngay sau đó đem giấu iPad ra sau lưng, ho khan một tiếng: “Không có gì.”
Trần Mộc: ….
“Em thấy rồi.” Cô nói.
Kỳ Uyên nghe xong, cổ với lỗ tai, ẩn ẩn hiện hiện màu đỏ thẫm.
Hai người kẻ đứng người ngồi, trầm mặc giằng co vào giây, cuối cùng Kỳ Uyên xụ mặt, chính thức đưa iPad cho cô nói: “Vậy em chọn kích cỡ đi.”
Trần Mộc: …..
iPad trước mặt chính là đủ loại kiểu dáng áo mưa, nào là siêu mỏng, có gai, có gân, có hạt….
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook