Ly Dị, Tuyệt Vọng Và Dễ Thương
-
Chương 25
Zeke lái xe về căn hộ của hắn trong khi đầu óc hắn tê dại. Hắn ngồi trong xe, mắt ngó trân trối khoảng không trước mặt. Hy vọng xẹp dần ra khỏi hắn như không khí thoát ra ngoài quả bong bóng đã phơi nắng cả ngày. Hắn lấy khẩu súng ra, đặt trong lòng và đăm đăm nhìn nó. Đoạn hắn chầm chậm cầm súng lên dí họng súng sát vào thái dương mình.
Tay hắn run lẩy bẩy dù hắn tự xỉ vả mình là thằng hèn nhát vô phương cứu chữa. Hắn có thể lấy mạng người khác. Hắn có thể giết người, nhưng lại quá hèn nhát không dám lấy mạng mình. Để chấm dứt cơn khổ sở. Mẹ kiếp! Hắn đáng phải chết.
Hắn nhét khẩu súng vào miệng, cảm nhận vị thép lạnh tanh nơi cuống lưỡi. Dạ dày hắn nhộn nhạo làm Zeke vứt khẩu súng xuống sàn xe. Quệt ngang miệng xong, hắn ngửa đầu tựa hẳn người vào thành ghế và cắn môi đến khi hắn nếm thấy vị máu.
Cơn thịnh nộ dâng cao thế chỗ cho cảm giác tủi thân đè nặng lồng ngực hắn suốt mấy giờ qua. Lỗi tại thằng Kelly cả. Zeke với tay đến chìa khóa để mở máy xe. Hắn sẽ đi tìm Dodd và dần cho gã một trận để moi ra sự thật. Nếu Kelly còn sống thì Dodd sẽ phải khai ra, bằng không gã sẽ phải chết.
Hắn lôi điện thoại từ trong túi ra rồi bấm số. “Thằng đấy giờ đang ở đâu?” hắn hỏi khi Bruno nhấc máy.
Bruno ngần ngừ. “Hắn vừa trở lại căn hộ của Kelly.”
“Tốt. Tao sẽ ghé đó ngay.” Zeke nhấn nút tắt máy, quăng điện thoại xuống sàn xe cạnh khẩu súng.
Có lẽ không chỉ mình Stokes và Kelly xuống địa ngục với hắn đâu. Ngay cả Dodd rồi cũng phải chết chung với hắn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook