Luyện Khí 10 Vạn Năm( Dịch)
Chapter 162 Thân phận không đơn giản

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 162: Thân phận không đơn giản

Sử Lai biến thành bộ dáng gì đã không cần nhắc lại. Tóm lại bốn chữ có thể hình dung chính là ‘thảm không nỡ nhìn’.

Cho nên lúc trao giải, vị trí á quân chỉ có bốn người lãnh thưởng…

"Xin mời viện trưởng Kiếm Thông của thư viện Thánh Hồn, lên trao tặng danh hiệu vinh dự ‘chiến đấu chuyên chúc’ của thư viện cho ba đội ngũ!" 

Bên trong các đại tháp tiếng hoan hô đinh tai nhức óc vang lên, danh hào đệ nhất trên đài chiến đấu giờ phút này đã được vạn chúng chú mục.

Từ Dương ôm tiểu Đoàn Đoàn vào trong ngực, lần này tiểu nha đầu chính là đầu hắc mã lớn nhất trong thi đấu, đã thành người được yêu thích nhất hiện giờ của thư viện Thánh Hồn, đi đến chỗ nào đều có người hâm mộ vây quanh.

Viện trưởng Kiếm Thông cùng ba phó viện trưởng đi xuống dưới đến vị trí đệ nhất của đài chiến đấu, giao lưu cùng Từ Dương và những người khác cùng trao huân chương.

Chỉ là khi lão già này xuất hiện ở phụ cận thì ánh mắt của Linh Dao đứng ở bên cạnh Từ Dương đột nhiên cứng lại, như là nhìn thấy tồn tại đáng sợ nào đó, vô thức cúi đầu, khí tức trên người cũng xảy ra dao động biến hóa khó thấy.

Phải biết rằng, trong đội ngũ của Từ Dương thì Linh Dao chính là người rất ít xuất hiện dao động cảm xúc, bởi vậy cũng làm Từ Dương rất nhạy cảm với điểm này, lập tức nhận ra điểm không thích hợp.

"Hả? Ngươi…" 

Viện trưởng Kiếm Thông nhìn Linh Dao đã cải trang trước mặt thật sâu, cười như không cười rầm rì một tiếng, làm việc nên làm theo thói quen rồi rời đi như không có chuyện gì xảy ra.

"Linh Dao, ngươi làm sao vậy?" Từ Dương quan tâm dò hỏi đối phương, lấy nhãn lực của hắn đã sớm nhìn ra nha đầu này không thích hợp.

"Người gọi là viện trưởng Kiếm Thông kia hình như ta đã thấy ở đâu … Trên người hắn ta có khí tức làm ta cảm thấy rất quen thuộc!" 

Từ Dương như suy tư gì đó, chỉ gật đầu cũng chưa nói nhiều.

Sau khi trở lại thạch tháp Long Khôn, toàn bộ các học sinh của Long Khôn ban đều chủ động tập hợp lại với nhau, thay đổi thái độ bài xích người ngoài trước đây đối với dự thính sinh, tươi cười chào đón và bắt đầu ân cần.

"A ha ha, không thể tưởng được các ngươi thật sự đạt được quán quân, mạnh như vậy!" 

"Về sau ban chúng ta cũng là ban quán quân, mọi người cần phải chiếu ứng lẫn nhau!"

"Lúc trở lại tiệm rèn, ta sẽ làm chứng cho ngươi, vì ta cũng dính thơm lây nên phí làm chứng các ngươi tùy tiện ra giá!" 

Mấy người Từ Dương nhất thời choáng váng, đang cân nhắc làm cách nào thoát ly khỏi hiện trường, đột nhiên phía trên trời cao bay tới một đạo quang ảnh, chính là phó viện trưởng Gia Lí Áo vừa mới cùng tham gia trao giải với Kiếm Thông!

"Các vị là thành viên quán quân, viện trưởng Kiếm Thông mời mọi người cùng dùng bữa tối. Sau ba canh giờ, các ngươi có thể cùng Long Khôn tới thạch tháp nhất hào." 

Từ Dương vô thức nhớ tới lời Linh Dao nói với mình lúc trao giải, cảm giác bữa cơm này dường như sẽ không đơn giản như vậy!

"Tốt, chúng ta đã biết." 

Phó viện trưởng bay lên không rời đi, các học sinh Long Khôn ban ai bận việc người nấy, chỉ còn lại Long Khôn cùng năm người Từ Dương lưu lại giữa thạch tháp to như vậy.

"Các ngươi thật là may mắn! Viện trưởng cũng không cùng các học sinh tiếp xúc thân cận, lão sư ở thư viện này cũng rất ít có thể nhìn thấy ngài ấy." 

Từ Dương cùng Linh Dao liếc nhau, càng cảm thấy nơi này hẳn là có sự khó hiểu.

"Buổi tối, ngươi xác định muốn đi cùng chúng ta sao?" 

"Đương nhiên! Tại sao lại không chứ? Đây chính là cơ hội lộ mặt rất tốt ta khó có thể đạt được. Làm ơn đi, mấy người các ngươi không phải định qua cầu rút ván chứ? Ta đang tính toán buổi tối hôm nay sẽ nịnh nọt viện trưởng thật tốt!" 

Long Khôn đương nhiên không rõ đám người Từ Dương đã trải qua chuyện gì, càng thêm không hiểu loại ám chỉ mịt mờ này của Từ Dương, hắn ta dường như rất chờ mong bữa tối này.

Trong nháy mắt ba canh giờ qua đi, sắc trời cũng dần dần ảm đạm, Long Khôn mang theo đoàn đội năm người Từ Dương đi thẳng đến thạch tháp nhất hào. Lúc này mới phát hiện hai vị phó viện trưởng đã sớm chờ ở ngoài thạch tháp để đón mấy người Từ Dương.

Long trọng như vậy? Không phải chỉ là đoạt được quán quân thôi sao? Có cần phải cho mặt mũi lớn như vậy hay không?

Khi Từ Dương đi ngang qua bên cạnh hai vị phó viện trưởng, hai cường giả Động Thiên cảnh đỉnh phong này mang cho Từ Dương một loại cảm giác khác thường không nói nên lời. Bên ngoài khách khí vẻ mặt ôn hoà nhưng trên thực tế không ai biết bọn họ cất giấu tâm tư như thế nào.

Sau khi tiến vào nội đường thạch tháp, đại điện trang nghiêm này có vẻ xa hoa tinh mỹ, thạch tháp nhất hào ngày thường sẽ là nơi đãi khách quý, cơ bản rất ít khi mở ra đối với người ngoài.

"Hoan nghênh các ngươi đã đến, đạt được quang huy ‘chiến đội quán quân’!" 

Viện trưởng xoay người lại mặt mỉm cười, đưa mắt đảo qua mỗi người trong đoàn đội Từ Dương.

"A ha ha, viện trưởng khách khí, đều là do bọn họ thực lực mạnh, không có quan hệ gì với ta." 

Long Khôn cố chấp thể hiện sự tồn tại của mình, nhưng xấu hổ chính là viện trưởng không thèm liếc mắt nhìn hắn ta, ánh mắt dừng lại ở trên người Linh Dao nhiều hơn.

Vừa ngồi xuống không lâu, hàn huyên đơn giản vài câu, viện trưởng đột nhiên đổi chuyện khác: "Vị tiểu huynh đệ này tạo nghệ kiếm cảnh không giống bình thường, thân phận lại là dự thính sinh, xin hỏi trước đây ngươi là truyền nhân của nhất mạch nào?" 

"Quả nhiên!" 

Từ Dương nghĩ như vậy, cố ăn mỹ thực trước mắt, Linh Dao buông bộ đồ ăn trong tay xuống nhẹ giọng nói: "Chỉ là một tiểu phái, không đáng nhắc tới." 

"Ồ? Thiên Kiếm Thánh Địa đứng đầu một trong mười đại thánh địa đã trở thành tiểu môn tiểu phái rồi sao?" 

Giọng viện trưởng vừa ra, Bạch Liên Tuyết cùng Lăng Thanh Thù đồng thời ngừng động tác, sắc mặt nghiêm túc nhìn về phía viện trưởng.

"Không hổ là viện trưởng thư viện Thánh Hồn, thật sự là kiến thức rộng rãi, mới mấy ngày mà đã nghe qua chuyện của Thiên Kiếm Thánh Địa sao?" 

Vẻ mặt Từ Dương thong dong cười lên tiếng, hắn biết đã đến lúc phải ra tay, cùng lão già này nói chuyện cho rõ.

"Không dối gạt các vị, tam trưởng lão của Thiên Kiếm Thánh Địa là ca ca của ta. Lúc trước thánh địa chịu kiếp nạn bị lật đổ, may có thân tín của tam trưởng lão mang theo một sợi tàn niệm của ca ca ta đưa tin tức đưa đến chỗ ta, ta mới biết được, là lão tổ Từ Dương của Thiên Lam Tông tự mình dẫn người diệt thánh địa, còn bồi dưỡng Linh Dao của thánh địa làm thánh chủ mới nhậm chức." 

Linh Dao cũng không hề che giấu gì, ánh mắt sắc bén nhìn về phía viện trưởng: "Không sai, thánh địa thật sự gặp biến đổi lớn, ta cũng bởi vì nguyên nhân này mà rời khỏi Tề Châu." 

"Ồ, hóa ra là như thế … Nói như vậy, ngươi hẳn là chính là thánh chủ Linh Dao đệ tử thân truyền? Ngay cả Linh Bảo Ngọc cũng có thể truyền thừa cho ngươi, người đại hiền như thế, vậy mà sẽ đến thư viện nho nhỏ ở Tam Thiên Đạo Châu ta làm dự thính sinh, chuyện này ta thấy hơi khó hiểu." 

Lời đã nói đến đây, hiển nhiên bữa cơm này không ăn được.

Từ Dương cười ha ha lên tiếng: "Viện trưởng ơi viện trưởng, ngươi đại trí tuệ như thế, tại sao lại phạm vào sai lầm cấp thấp như vậy chứ? Có một số việc, nhìn thấu cũng đừng nói ra, bởi vì một khi làm như vậy, ngươi sẽ phải thừa nhận hậu quả khó có thể tưởng tượng." 

Ầm vang!

Khí tức cường đại của Từ Dương nháy mắt phóng ra, toàn bộ nồi chén gáo bồn trên mặt bàn đều vỡ vụn. Ngay cả chiếc bàn gỗ dài tinh xảo cũng bay ra ngoài.

"Này, này sao lại thế này? Ngươi, các ngươi…" 

Long Khôn hoàn toàn ngốc lăng. Hắn ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, mấy dự thính sinh này lại có thân phận không thể tưởng tượng như thế!

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương