Luyện Khí 10 Vạn Năm( Dịch)
Chapter 125 : Số mệnh Đại Hạ

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 125: Số mệnh Đại Hạ

"Không thể nào! Thập Lão tiên kiếm chính là người có tu vi cao nhất Thánh địa, không thể nào lại bị một tên Luyện Khí Kỳ như ngươi..."
Trưởng lão này còn chưa nói hết, Linh Dao tâm niệm vừa động, chỉ thấy một đạo kiếm quang vô hình không hề báo trước mà xuất hiện trên đỉnh đầu trưởng lão này, kiếm khí khủng bố áp xuống, trưởng lão chỉ cảm thấy tất cả kiếm khí quanh người hoàn toàn mất khống chế, cảm giác con trai thấy cha trong nháy mắt bao trùm toàn thân hắn.

Bịch! !
Thập Tam trưởng lão hai chân mềm nhũn, theo bản năng mà quỳ xuống.
“Thánh địa Thập Tam trưởng lão, bái kiến Thánh chủ!”
Tất cả các trưởng lão có vai trò trọng yếu xung quanh trợn tròn mắt, ngây người nhìn đạo kiếm quang trên đỉnh đầu Thập Tam trưởng lão.
"Trời ạ, đây thật sự là đỉnh phong của kiếm đạo, Linh Dao nàng đã trở thành kiếm tiên, bái kiến Thánh chủ!”
"Chúng thuộc hạ bái kiến Thánh chủ!!"

Trong lúc nhất thời, cả Thánh địa hàng nghìn môn hạ đều quỳ xuống, cung kính cúi đầu, hướng về phía Linh Dao trên không trung hành lễ.
Tâm tình của Linh Dao cũng không có quá nhiều dao động, ánh mắt của nàng rơi xuống nơi mà Từ Dương cùng Bạch Liên Tuyết đứng.

Đối với Linh Dao mà nói, vị trí Thánh chủ Thiên Kiếm Thánh Địa này còn không quan trọng bằng tình cảm của thầy trò Từ Dương.
"Nếu các ngươi tôn ta làm Thánh chủ, từ hôm nay trở đi, toàn bộ Thiên Kiếm Thánh Địa trên dưới, phải thề chết bảo vệ vinh quang của Thiên Lam Tông, còn phải cùng Hoàng triều Đại Hạ ký kết đồng minh. Đại trưởng lão nghe lệnh!"

"Có thuộc hạ! "
Đại trưởng lão cung kính đáp một tiếng, hắn cũng không dám chậm trễ Linh Dao khi nàng đã đạt tu vi kiếm tiên.

"Ngươi là ân sư của ta, từ hôm nay trở đi, khi ta rời khỏi, ngươi sẽ toàn quyền phụ trách sự vụ lớn nhỏ trong Tông môn."
"Thuộc hạ lĩnh mệnh!!"
Đại trưởng lão âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lúc trước hắn đã có ý nghĩ muốn giết chết Linh Dao, nhưng hôm nay Linh Dao không còn như xưa, một bước lên mây, Đại trưởng lão trong lòng vui vẻ vì Linh Dao không tính toán chuyện cũ với hắn.
 "Lục trưởng lão!"
 "Có thuộc hạ!"
Nói đến Lục trưởng lão này, Linh Dao đối với hắn xem như tương đối có hảo cảm, khi còn bé lúc mới vào tông môn, công pháp tu luyện của Linh Dao có một nửa đều là hắn tự mình truyền dạy, cũng coi như là một nửa sư phụ.
"Ta lệnh cho ngươi mang theo một ngàn đệ tử Kim Đan, trăm người Động Thiên cảnh nhanh chóng xuống núi tiếp ứng quân đội của Tam hoàng tử Hoàng triều Đại Hạ, dùng thời gian ngắn nhất quét sạch tất cả môn phái tu luyện ở Bắc Hoang phụ thuộc Hùng Duệ, từ nay về sau, toàn bộ Bắc Hoang, ta chỉ muốn nghe được một thanh âm."
Lục trưởng lão lập tức trở nên vui vẻ : "Thuộc hạ tuân lệnh!"
 Linh Dao bố trí một phen, ba ngàn kim giáp trong lòng mừng rỡ, mọi lo lắng lúc trước cũng hoàn toàn biến mất.
Thành thật mà nói, nếu thật sự để cho bọn họ chiến đấu với Thiên Kiếm Thánh Địa đến không chết không ngừng, chỉ có ba ngàn kim giáp, thật sự sẽ bị đồ sát đến không còn một mảnh giáp nào.
"Chư vị đồng môn. Kiếp nạn do Thập lão tạo ra đã được hoá giải, Thiên Kiếm đã hợp thành một với cơ thể bổn Thánh chủ, ta đã đạt được cảnh giới kiếm đạo đỉnh phong. Bắt đầu từ hôm nay, Thiên Kiếm Thánh Địa sẽ nghênh đón một giai đoạn hoàn toàn mới, tất cả những gì đã qua bản Thánh chủ cũng không truy cứu, hy vọng sau này, chúng ta có thể đồng tâm hiệp lực, cùng nhau sáng tạo tương lai huy hoàng cho tông môn."
Linh Dao cũng đã nói được vài câu kích lệ, cuối cùng cũng trấn an được mấy ngàn tu sĩ Thiên Kiếm Thánh Địa.

Kể từ đó, chuyến đi đến Thiên Kiếm Thánh Địa của đoàn đội Từ Dương xem như hoàn thành, ba người quay lại trở chính điện trên Thiên Kiếm Thánh Địa, trợ giúp Linh Dao mở ra bí mật trong bảo ngọc.
Trong lúc này, Ngũ hoàng tử cùng Bát hoàng tử đang trong trận đấu sinh tử, nó đã trở thành trận chiến được nhiều người chú ý nhất trong Thiên Kiếm Thánh Địa.
Các trưởng lão ở khắp nơi đều tụ lại chiến trường mới xem hai hoàng tử so đấu, bọn họ cũng muốn biết kết quả ai mới là Hoàng đế mới của Đại Hạ.
Ầm ầm! !
Kiếm lực dao động khủng bố từ trong cơ thể Ngũ hoàng tử bộc phát, về phương diện Quan Vân kiếm ý mà nói, hắn hiểu rõ hơn Bát hoàng tử, huống hồ từ nhỏ, nền tảng tu luyện của Ngũ hoàng tử so với đệ đệ của mình đã vững chắc hơn.

Không thể nghi ngờ, song phương sau khi đại chiến hơn năm trăm hiệp, Ngũ hoàng tử rốt cục đạt được thắng lợi, đánh nát bảo kiếm trong tay Bát hoàng tử, đem kiếm của mình đặt ở trên cổ Bát hoàng tử.
"Bát đệ, ngươi thua rồi. Ngươi nên nhận lấy hậu quả của việc thua cuộc."

Bát hoàng tử lạnh lùng cười nhìn về phía Ngũ hoàng tử: "Ngũ ca, ta không tin, ngươi dám giết ta. "
"Có gì không dám? Ngươi chẳng lẽ còn không rõ ràng, phụ hoàng phái ngươi tới đây tham chiến có dụng ý gì? Giữa ngươi và ta chỉ có một người có thể sống sót trở về, mà người chiến thắng chính là ứng cử viên tốt nhất cho ngôi vị Hoàng đế. "
Bát hoàng tử cười to: "Thì ra ngươi nghĩ như vậy... Thật không may, phải làm ngươi thất vọng rồi. Trận chiến này cũng không phải là phụ hoàng kêu ta tới, mà là ta nhờ Từ Dương các hạ xin phụ hoàng, mới có được cơ hội xuất chiến, Từ Dương các hạ một đường bảo vệ ta, nếu ta xảy ra nửa điểm sơ suất, hắn làm sao có thể giải thích với mẫu phi ta?"
Ngũ hoàng tử đột nhiên nghĩ đến, nhưng cũng chính là trong nháy mắt này, Bát hoàng tử ra tay nhanh lẹ, móc ra thủy thủ sắc bén hắn đã sớm giấu kĩ, một kiếm xuyên qua trái tim Ngũ hoàng tử.
"Ngũ ca, sinh ra trong hoàng gia, đây là số mệnh của chúng ta, ta sẽ đối xử tử tế với mẫu phi ngươi."
Trong ánh mắt Bát hoàng tử có thêm một tia nhu hòa, cũng không biết là hư tình hay là giả ý, khi hắn nhìn thấy huynh đệ mình đổ máu, phảng phất có thêm một tia thương hại cùng đồng tình.
Nhưng không có biện pháp, vì ngôi vị Hoàng đế, hắn không có lựa chọn nào khác.
"Phốc!!"
Đột nhiên, cũng chính tại thời khắc này, một thanh trường kiếm xuyên qua ngực Bát hoàng tử.
Không ai biết một kiếm này rốt cuộc là ai đánh ra, kiếm thế mạnh như cửu thiên kinh hồng bay thẳng đến, nghiền nát một hồi xuân thu đại mộng của Bát hoàng tử...
"Không, vì sao lại như vậy, vì sao!!"
Bát hoàng tử không cam lòng rống giận, Ngũ hoàng tử lại nở nụ cười như đã hiểu rõ.
"Có lẽ, đối với vị trí người thừa kế, trong lòng phụ hoàng đã sớm chọn được người, không phải ta cũng không phải ngươi, mà là tam ca không có chỗ dựa vững chắc, nhưng lại là người có năng lực nhất!"
Hai người nhìn nhau, đều cất tiếng cười phá lên, đồng thời rút lưỡi dao trên người đối phương ra, kết thúc cả hai ôm chặt nhau như khi còn bé , đồng thời từ biệt thế giới này.

Đại mộng đã nát, nhưng chấp niệm trong lòng không buông bỏ được, như vậy cũng không có tư cách nắm trong tay vận mệnh của thiên hạ.
Từ Dương ngạo nghễ đứng trên đỉnh Thiên Kiếm Thánh Địa, tận mắt chứng kiến tất cả diễn ra, ánh mắt bình tĩnh nhìn thánh chỉ trong tay.

Phía trên ghi rõ mệnh lệnh của Hoàng đế Đại Hạ, một khi hai huynh đệ thật sự có một phương ra đi, để Từ Dương tự mình ra tay, kết thúc tính mạng của cả hai cùng lúc.
Từ Dương tất nhiên hiểu được, Hoàng đế Đại Hạ làm như vậy, cũng là vì cũng cố giang sơn của mình, một mặt là hoàng hậu, một mặt là quý phi, cho dù bên nào ra đi, Hoàng đế cũng không có cách nào giải thích được với mẫu thân người đó, chỉ có hai người đều an toàn, hoặc là hai người đều ra đi, mới là kết cục tốt nhất.

Bảy ngày sau.

Quân đội của Tam hoàng tử rốt cục kết thúc trận chiến khó khăn nhất, bình định Bắc Hoang, chiến thắng trở về, lập tức bị Hoàng đế phong làm Hoàng thái tử, mười năm sau tự mình thay thế Hoàng đế, kế thừa ngôi vị Hoàng đế Đại Hạ.
Từ Dương thực hiện lời hứa của mình, cũng đạt được lời hứa của Hoàng đế Đại Hạ, vĩnh viễn che chở Thiên Lam Tông.

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương