Thiên lôi này từ trên trời giáng xuống, rơi xuống mặt đất bèn có thể nổ tung vô số người tới mức không còn hài cốt, ngẫm lại t.h.i t.h.ể của đồng bọn bị nổ tung lung tung, y lập tức nghĩ lại mà sợ sệt.

Tướng lĩnh của Nam Cương cũng sợ hãi, nhưng ông ta báo việc này lên hoàng đế Nam Cương yêu cầu lui binh, kết quả lại chậm chạp không nhận được chỉ thị của hoàng thượng.

Hiện giờ viện binh Đại Thuận đến đây, bọn họ càng như đi trên băng mỏng.

Sợ một ngày nào đó bên Đại Thuận có hành động, trong tay mỗi người ném một quả thiên lôi về phía bọn họ, đừng nói chi quân đội như bọn họ, e rằng Nam Cương đều sẽ bị san thành đất phẳng.

Nhận được tin tức như vậy, vẫn là rất lâu trước kia, dù sao bên Nam cảnh cũng không có Tiểu Bạch truyền tin tức kịp thời như thế kia.

Hách Tri Nhiễm suy đoán, với tính tình của nam nhi Mặc gia, không thể nào không thừa thắng xông lên.

Thật ra điều nàng không biết là phía Ngũ ca đã dẫn theo đại đội ngũ g.i.ế.c vào đô thành Nam Cương, hoàn toàn không cho hoàng đế Nam Cương cơ hội cầu hòa.

Nơi đó là ác mộng của mấy huynh đệ Mặc gia bọn họ, hôm nay lại đổi thành ác mộng của các thượng vị giả Nam Cương...

Về bên Mặc Cửu Diệp, đối với cầu hòa với người Man Di, trong lòng hắn là có tính toán nhất định, nhưng, từ trước đến nay sự việc này đều là phải báo lên triều đình, cuối cùng do hoàng Thượng định đoạt.

Lúc Mặc Cửu Diệp nhận được thư cầu hòa, ngay trong đêm để Tiểu Bạch đưa tới kinh thành.

Cùng lúc Nam Vũ nhận được sách cầu hòa của Tiểu Bạch, cũng nhận được chiến báo do Mặc Trọng Viễn bên Nam Cương sai người ra roi thúc ngựa đưa đến. Đối với Nam Cương, Nam Vũ có cách nhìn thù hằn y như người Mặc gia.

Đặc biệt là người Nam Cương giỏi dùng thuật độc cổ, thứ hại người này quả thực khó lòng phòng bị.

Lúc trước hắn ta từng nghe Nam Thụy nói, người Nam Cương vì khống chế hắn ta giúp đối phương làm việc, dùng cổ trùng khống chế Đức phi, thế cho nên Nam Thụy suýt nữa gây thành sai lầm lớn vì tính mạng của Đức phi.

Hơn nữa người đời đều biết, người Nam Cương cho dù là nam nữ già trẻ, đều cảm thấy rất hứng thú về mặt cổ độc.

Mặc dù là bách tính bình thường, không có quá nhiều điều kiện kinh tế và thiên phú về mặt này, cũng sẽ muốn nuôi một con cổ trùng để làm sủng vật của mình.

Mặc dù cổ trùng này ở trong tay bọn họ không hề có thương tổn với người khác.

Nhưng ai dám sơ suất trong chuyện này?

Không chừng người nào có thiên phú nuôi cổ lại giấu giếm...

Bởi vậy, hắn ta tuyệt đối không cho phép người Nam Cương lại có cơ hội dùng cách như vậy để hại người.

Hắn ta ra chỉ thị cho Mặc Trọng Viễn là, hoàng đế và quý tộc Nam Cương, toàn bộ tru sát, dân chúng bình thường cả đời làm nô, khiến bọn họ không cách nào có thêm bất kỳ cơ hội trở mình nào.

Tuy Nam Vũ làm như vậy hơi tàn nhẫn, nhưng vì cân nhắc ổn định lâu dài, hắn ta nhất định phải bóp c.h.ế.t mối nguy hiểm có thể sẽ xuất hiện ở trong nôi từ sớm.

Nam Vũ có thể trở thành tri kỷ với Mặc Cửu Diệp, chứng tỏ ý nghĩ của hai người có khá nhiều điểm đều y hệt.

Mặc Cửu Diệp cũng không phải loại người lạm sát người vô tội, nhưng đối với Nam Cương, hắn ta cũng chẳng hề có lòng thương hại.

Như nhau, nam nhi Mặc gia có một người tính một người, trong lòng đều đã thù hằn Nam Cương đến mức độ này.

Còn phía Man Di thì khác, người Man Di không biết mấy đường lối tà đạo này, cho nên, những bách tính kia vẫn là hết sức vô tội. Nguyên nhân bọn họ tiến công vương triều Đại Thuận nhiều nhất đều là vì có thể lấp đầy bụng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương