Luôn Có Tình Địch Muốn Công Lược Ta
-
Chương 22
.
Thành phố B, Nguyên gia.
Nguyên Mạt Ly nhìn thư mời học của gia tộc Rednok trong tay, tâm tình trở nên mê mang. Ả chỉ biết, ông trời tuyệt đối không phụ lòng người, chính mình được sống lại một đời sao có thể yên lặng mãi chứ?
Đây chính là một cơ hội tuyệt vời, nếu được gia tộc Rednok ưu ái, ả nhất định sẽ phất lên như diều gặp gió, hoàn toàn thoát khỏi khống chế của Nguyên phụ.
Nhìn chương trình huấn luyện khép kín trên thư mời, Nguyên Mạt Ly vô cùng hưng phấn xem xét coi nên mang theo cái gì đi.
Vô tình ả nhìn thấy tên của người dẫn đầu, Contreras Barthes.
Đây chính là một nhân vật luyện hương sư huyền thoại, Nguyên Mạt Ly có ấn tượng rất sâu với hắn ta.
Contreras Barthes là một đại luyện hương sư rất có năng lực, chỉ mới có ba mươi mà đã đạt đến cảnh giới cao nhất của lĩnh vực luyện hương. Hơn nữa nghe nói hắn ta đào tạo toàn là nhân tài có thực lực, tài nguyên trong tay cũng rất phong phú, không hề keo kiệt với học trò của mình. Những luyện hương sư dưới trướng của hắn ta đều là những người có địa vị cao trong giới luyện hương, vinh quang vô tận. Nhưng thái độ làm người của hắn ta có một khuyết điểm bị mọi người lên án, đó chính là hắn ta rất thích mỹ nhân.
Nghĩ vậy, Nguyên Mạt Ly trầm ngâm trong chốc lát rồi mở tủ quần áo chọn vài bộ váy ngắn gợi cảm. Ngay cả nước hoa mộc mạc thường ngày cũng đổi thành nước hoa đậm mùi son phấn.
Nguyên Sĩ Minh đứng ở cửa lặng mắt nhìn những gì ả đang làm, trong lòng gã dâng lên một trận lạnh lẽo. Nguyên Mạt đã thay đổi rồi. Từ khi ả thay đổi khuôn mặt bước vào giới luyện hương, cô gái vốn lương thiện hồn nhiên kia đã hoàn toàn biến mất.
Trước mắt, cánh chim của ả đã đủ lông đủ cánh, nảy sinh ý tưởng muốn thoát khỏi Nguyên gia, thậm chí cũng không có bàn bạc qua với gã.
Nguyên Sĩ Minh thống khổ che mặt, trước ngực đau đớn như bị đào rỗng một lỗ lớn.
Gã vì Nguyên Mạt Ly từ bỏ tất cả, ngay cả con đường luyện hương sư của gã cũng dừng lại, không có tiến triển gì thêm. Nhưng ả lại muốn bỏ rơi gã, một mình tiến về phía trước.
Điều này sao có thể chứ?
Nhớ tới lời đề nghị của Nguyên phụ, sự tuyệt vọng nơi đáy mắt của Nguyên Sĩ Minh dần biến mất, thay vào đó là sự phẫn hận cùng với không cam tâm.
Ban đêm, khi tất cả mọi người đang say giấc nồng, Nguyên Sĩ Minh lặng lẽ bước xuống giường, mở ra va li đã được Nguyên Mạt Ly sắp xếp chu toàn đâu vào đấy, gã từ trong túi của mình lấy ra một bịch chất lỏng được chiết xuất từ cỏ Tây Mộc Sơn (?) đổ vào bình nước hoa của ả.
Cỏ Tây Mộc Sơn, vô sắc vô vị, nếu tiếp xúc lâu dài sẽ khiến người ta mệt mỏi, hay nằm mộng, trí nhớ giảm sút…
Sau khi làm xong, Nguyên Sĩ Minh đi đến trước mặt Nguyên Mạt Ly, yêu thương vuốt ve dung nhan ngủ say của ả, ánh mắt trống rỗng của gã dần hiện lên một tia lãnh ý.
Mạt Ly, đừng có trách anh, bởi vì anh không thể mất đi em!
Lâu đài Carnarvon.
“Công tước, tất cả đều đã hoàn thành tốt.” Người hầu cung kính hướng Lons Rednok đáp lời.
Lê Hi ngồi một bên tò mò rút lấy một văn kiện mở ra xem.
Người hầu dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Lons Rednok, y lắc đầu ý nói đừng lo lắng. Người hầu tuân lệnh lui về phía sau đứng vào một chỗ tối.
Văn kiện trình bày rất ngắn gọn, Lê Hi nhanh chóng nắm rõ nội dung, hắn hứng thú chớp mắt “Chậc! Lons, Nguyên Mạt Ly đắc tội gì với anh vậy? Cư nhiên lại dùng thủ đoạn độc ác như thế!”
Lons Rednok không nói chuyện, y vươn tay cầm lấy một ly trà sữa nóng hổi đưa cho hắn nói “Thời tiết gần đây bắt đầu trở lạnh, em không được uống nhiều nước trái cây lạnh nữa. Uống trà sữa nóng tốt hơn.”
“Đừng có nói sang chuyện khác!” Nhận lấy ly trà sữa, Lê Hi cười nhạo vạch trần mục đích của y “Tóm lại là anh không ưa gương mặt của cô ta, sao không trực tiếp hủy đi, cần gì phải dùng cách phiền toái như vậy? Muốn cho cô ta có lá gan làm loạn, mà anh thì không lo có rắc rối xảy ra, ngược lại còn giúp cô ta làm ra chuyện hạ lưu đáng khinh, đá cô ta vào vũng bùn đi? Lúc trước Contreras Barthes đã từng khen qua dung mạo của tôi, còn nói nếu tôi là nữ nhân thì sẽ quyết theo đuổi tôi tới cùng. Bây giờ anh cho bọn họ có cơ hội gặp mặt nhau, núi cao hoàng đế xa, mỹ nhân thì ở ngay trước mặt, ai biết được liệu Contreras Barthes có cầm lòng nổi hay không?”
“Hắn dám!” Sắc mặt của Lons Rednok nháy mắt đen sì, lời nói của Lê Hi khiến y nghĩ tới tình huống xấu nhất.
Không khí trong phòng dần trở nên lạnh lẽo, ánh mắt của Lons Rednok hiện lên một tia tức giận “Cho Lancer đi theo, nói cho hắn biết, chỉ cần Contreras Barthes không thể quản nổi hạ thân thì hắn cứ thẳng tay không cần khách khí!”
Lê Hi có chút kinh ngạc nhìn y, không ngờ y lại chấp nhất với kế hoạch này đến như vậy.
Cẩn thận lật tư liệu xem lại một lần, hắn không khỏi bội phục thủ đoạn của Lons Rednok.
Từ khi An Lan Lạc thông báo chiêu mộ nhân tài thì gần như vét sạch những thanh thiếu niên có tài năng trong lĩnh vực điều chế hương. Hơn nữa chương trình tập huấn vừa siết chặt vừa gấp rút. Dưới tình huống như vậy, chỉ cần là người có năng lực thực sự sẽ tỏa sáng rực rỡ. Nhưng cố tình Nguyên Mạt Ly lại là hàng dỏm chất lượng cao, trong hoàn cảnh như thế này, lúc bắt đầu thì không có nhìn ra cái gì, nhưng sau một thời gian chắc chắn sẽ lòi mặt chuột.
Ngày đêm đầy rẫy áp lực nối tiếp nhau nghiền áp lòng tự ái, Nguyên Mạt Ly sớm muộn gì rồi cũng sẽ hoàn toàn mất đi chỗ đứng trong lĩnh vực luyện hương, thậm chí ngay cả cái gọi là ‘năng lực thần kỳ’ được mọi người ca tụng sẽ bị bóc mẽ sạch sẽ không một chút dư thừa.
Hơn nữa Lons Rednok vừa cho một vị thầy giáo khác luân phiên dạy học với Contreras Barthes là Lancer cũng mang ác cảm với ả.
Điều là luyện hương sư mang tiếng thích mỹ nhân như nhau. Nhưng Lancer lại khác biệt so với Contreras Barthes, Lancer là gay, hắn ta chỉ thích nam nhân tuấn mỹ cao lớn vạm vỡ. Mà khổ cái là Contreras Barthes lại là loại hình mà hắn ta thích nhất.
Một mặt thấy mỹ thực trước mắt không thể vồ lấy nuốt trọn mà còn bắt nhịn, mặt khác phải đề phóng người khác có ý đồ với đồng sự của mình, hơn nữa còn hận đối phương không chịu phá giới để hắn ta có cơ hội ra tay. Dưới sự dạy dỗ của hai vị thầy giáo này, chuỗi ngày sắp tới của Nguyên Mạt Ly cho dù ả có bắt kịp chương trình học đi chăng nữa thì cũng khó lòng mà sống thoải mái được. Nhớ đến tính cách ác liệt của hai vị luyện hương sư đó, Lê Hi cũng không sinh lòng thương tiếc đối với Nguyên Mạt Ly.
Một chiêu này của Lons Rednok quả thật rất độc, y không chỉ muốn cắt đứt tiền đồ của Nguyên Mạt Ly mà còn hủy diệt tất cả mọi thứ của ả.
Không yên lòng nghĩ ngợi một hồi, Lê Hi không cẩn thận bỏ hơn hai viên đường vào ly trà sữa rồi nhấp một ngụm, vị ngọt lịm hơi quá khiến hắn nhíu mày. Lén lút bĩu môi, Lê Hi đưa cái ly đến bên miệng y hỏi “Có muốn uống không?”
Bởi vì hắn đột ngột hành động thân thiết với Lons Rednok nên làm cho cả người y hơi cứng lại một chút nhưng nhanh chóng liền bình tĩnh lại, y cẩn thận nhận lấy ly trà sữa rồi uống nốt phần cuối cùng, sau đó tao nhã vươn lưỡi liếm mép miệng còn dính chút sữa.
Có lẽ khoảng cách giữa hai người quá gần nên Lê Hi nghe được nhịp tim đập nhanh đầy vẻ bối rối của y.
Mùi vị đậm đà của trà sữa tràn ngập cả bầu không khí, xua tan đi cái lạnh vốn có khiến cho tâm tình người ta theo đó ấm áp hẳn lên.
Người hầu cúi đầu từ từ lui ra khỏi thư phòng, nhường lại không gian thân mật cho hai người họ.
Thời gian năm năm trôi qua trong nháy mắt.
Thanh danh ‘Bàn tay phải của Thần’ của Lê Hi đã truyền khắp giới luyện hương sư. Vị thiếu niên thiên tài này đến từ Trung Quốc rốt cuộc cũng giải phóng toàn bộ tài hoa của mình. Ở độ tuổi 23 đã lấy được tư cách trở thành thầy giáo luyện hương sư trẻ nhất.
Lons Rednok đứng dưới đài ngắm nhìn nụ cười tự tin của hắn, trong lòng y trở nên vô cùng nóng bỏng. Búp bê thiếu niên phương Đông tinh xảo ngày nào nay trở thành một thanh niên tuấn mỹ vô song. Nhìn thấy thanh niên đã trưởng thành nhưng đôi mắt xếch vẫn quyến rũ như mọi ngày khiến y cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn mấy nhịp.
Biến hóa của y đều bị Lê Hi xem vào mắt, hắn cố ý nháy mắt đưa tình với y thì tliền hấy vẻ mặt y có chút bối rối và vành tai đỏ lự, Lê Hi cong khóe môi khiến hắn càng trở nên mê người.
Vị Phái Thanh Giáo này trước sau vẫn ngây thơ như vậy. Chỉ có điều là khi ở trên giường lại như biến thành một người khác, thật sự không phù hợp với phong thái uy nghiêm cấm dục đó của y. (Anh công nào mà không hóa thành sói khi ở trên giường chớ^^)
Theo bản năng xoa xoa thắt lưng có chút đau nhức, Lê Hi thầm quyết định ở trong lòng, nếu đêm nay mà ai đó còn động dục nữa thì cút qua phòng khách mà ngủ!
Năm năm nay ở trong nước đối với Nguyên Mạt Ly là một khoảng thời gian ăn không ít đau khổ.
Từ khi Lons Rednok đưa ra chỉ định sàng lọc chọn lấy những ai có tài năng thực sự thì cho dù huấn luyện có khắt khe thế nào đi nữa thì miễn là bạn có thực lực thì cũng đều vượt qua được. Cho dù ban đầu Nguyên Mạt Ly có làm màu thế nào nhưng vì ông trời không cho ả tài năng trọn vẹn, hơn nữa còn lợi dụng thành quả của người khác nên dần dần không theo kịp tiến độ của mọi người. Thậm chí còn thường xuyên bị người khác trào phúng, nói ả khác xa với những lời tâng bốc, khen ngợi trước đây.
Nguyên Mạt Ly dù có không cam lòng đi nữa nhưng lại không có biện pháp gì. Áp lực tinh thần lẫn áp lực thể xác đè nặng khiến ả gần như suy xụp. Đồng thời còn bị mất ngủ, đêm thì gặp ác mộng khiến trí nhớ giảm sút trầm trọng, hại ả ngay cả cả bài học đơn giản nhất cũng không thể nhớ được, nhiều lần kiểm tra toàn là đạt điểm vừa đủ, suýt nữa còn bị khuyên thôi học.
Đi tới bước đường cùng, Nguyên Mạt Ly nghĩ ra một ý định không mấy tốt đẹp.
Quyến rũ Contreras Barthes.
Nguyên Mạt Ly biết rất rõ giá trị gương mặt của mình, lúc bình thường không trang điểm thì đã khiến nhiều đồng học nam và Contreras Barthes thường hay liếc mắt nhìn ả. Huống chi xưa nay Contreras Barthes có tiếng thích mỹ nhân. Nếu ả có thể quyến rũ thành công thì thành tích ở chương trình huấn luyện có thể bảo đảm.
Vì thế hàng ngày, ả thừa dịp mọi người không chú ý lén lút ám chỉ vài lần với Contreras Barthes, hẹn hắn ta buổi tối gặp mặt.
Nguyên Mạt Ly vô cùng hưng phấn, rốt cuộc cũng tìm được một chỗ dựa vững chắc cho bản thân.
Quay lại kí túc xá, ả cố ý thay một bộ váy gợi cảm, xức nước hoa mang mùi hương nồng đậm của nữ nhân thượng lưu.
Khi ả mở cửa phòng của Contreras Barthes ra thì thấy tất cả đồng học mặc quần áo chỉnh tề đang ngồi ngay ngắn lắng nghe Contreras Barthes phân tích nguồn linh cảm cho việc điều chế hương.
Mọi người dùng ánh mắt khinh miệt đảo qua cả người ả, thỉnh thoảng vang lên tiếng cười nhạo cũng với tiếng xì xầm bàn tán làm cho ả xấu hổ đến muốn độn thổ. Vất vả chờ đến buổi học kết thúc, Nguyên Mạt Ly hận không thể lập tức biến mất khỏi nơi này nhưng lại bị Contreras Barthes gọi nán lại.
Nhìn thư thôi học trong tay, Nguyên Mạt Ly gần như khóc thành tiếng.
“Gia tộc Rednok không cần người có tư chất bình thường, càng không cần người có đầu óc ngu xuẩn!” Không hề có ý tứ thương hoa tiếc ngọc, Contreras Barthes lôi kéo ả ra khỏi phòng, sau đó không kiêng nể đóng sầm cửa lại.
Lời nói của hắn ta đánh nát toàn bộ sự tự tin không có đến lấy nửa phần của ả. Ả đứng ngốc tại chỗ một hồi lâu mới tỉnh hồn lại, cho đến khi có người truyền tin nói Nguyên Sĩ Minh tới đón thì ả mới khôi phục chút tinh thần.
Cả người chật vật qua về Nguyên gia, Nguyên Mạt Ly nản lòng thoái chí quay trở về phòng ngủ của mình, đóng cửa không chịu ra ngoài. Còn Nguyên phụ thì làm như không thấy gì cả, chỉ có Nguyên Sĩ Minh là ở bên cạnh ả, bầu bạn với ả.
Ngay trong lúc này, một cuộc thi tranh tài giữa các thanh thiếu niên trong lĩnh vực luyện hương được tổ chức ở Pháp sắp diễn ra.
===Hết chương 22===
Thành phố B, Nguyên gia.
Nguyên Mạt Ly nhìn thư mời học của gia tộc Rednok trong tay, tâm tình trở nên mê mang. Ả chỉ biết, ông trời tuyệt đối không phụ lòng người, chính mình được sống lại một đời sao có thể yên lặng mãi chứ?
Đây chính là một cơ hội tuyệt vời, nếu được gia tộc Rednok ưu ái, ả nhất định sẽ phất lên như diều gặp gió, hoàn toàn thoát khỏi khống chế của Nguyên phụ.
Nhìn chương trình huấn luyện khép kín trên thư mời, Nguyên Mạt Ly vô cùng hưng phấn xem xét coi nên mang theo cái gì đi.
Vô tình ả nhìn thấy tên của người dẫn đầu, Contreras Barthes.
Đây chính là một nhân vật luyện hương sư huyền thoại, Nguyên Mạt Ly có ấn tượng rất sâu với hắn ta.
Contreras Barthes là một đại luyện hương sư rất có năng lực, chỉ mới có ba mươi mà đã đạt đến cảnh giới cao nhất của lĩnh vực luyện hương. Hơn nữa nghe nói hắn ta đào tạo toàn là nhân tài có thực lực, tài nguyên trong tay cũng rất phong phú, không hề keo kiệt với học trò của mình. Những luyện hương sư dưới trướng của hắn ta đều là những người có địa vị cao trong giới luyện hương, vinh quang vô tận. Nhưng thái độ làm người của hắn ta có một khuyết điểm bị mọi người lên án, đó chính là hắn ta rất thích mỹ nhân.
Nghĩ vậy, Nguyên Mạt Ly trầm ngâm trong chốc lát rồi mở tủ quần áo chọn vài bộ váy ngắn gợi cảm. Ngay cả nước hoa mộc mạc thường ngày cũng đổi thành nước hoa đậm mùi son phấn.
Nguyên Sĩ Minh đứng ở cửa lặng mắt nhìn những gì ả đang làm, trong lòng gã dâng lên một trận lạnh lẽo. Nguyên Mạt đã thay đổi rồi. Từ khi ả thay đổi khuôn mặt bước vào giới luyện hương, cô gái vốn lương thiện hồn nhiên kia đã hoàn toàn biến mất.
Trước mắt, cánh chim của ả đã đủ lông đủ cánh, nảy sinh ý tưởng muốn thoát khỏi Nguyên gia, thậm chí cũng không có bàn bạc qua với gã.
Nguyên Sĩ Minh thống khổ che mặt, trước ngực đau đớn như bị đào rỗng một lỗ lớn.
Gã vì Nguyên Mạt Ly từ bỏ tất cả, ngay cả con đường luyện hương sư của gã cũng dừng lại, không có tiến triển gì thêm. Nhưng ả lại muốn bỏ rơi gã, một mình tiến về phía trước.
Điều này sao có thể chứ?
Nhớ tới lời đề nghị của Nguyên phụ, sự tuyệt vọng nơi đáy mắt của Nguyên Sĩ Minh dần biến mất, thay vào đó là sự phẫn hận cùng với không cam tâm.
Ban đêm, khi tất cả mọi người đang say giấc nồng, Nguyên Sĩ Minh lặng lẽ bước xuống giường, mở ra va li đã được Nguyên Mạt Ly sắp xếp chu toàn đâu vào đấy, gã từ trong túi của mình lấy ra một bịch chất lỏng được chiết xuất từ cỏ Tây Mộc Sơn (?) đổ vào bình nước hoa của ả.
Cỏ Tây Mộc Sơn, vô sắc vô vị, nếu tiếp xúc lâu dài sẽ khiến người ta mệt mỏi, hay nằm mộng, trí nhớ giảm sút…
Sau khi làm xong, Nguyên Sĩ Minh đi đến trước mặt Nguyên Mạt Ly, yêu thương vuốt ve dung nhan ngủ say của ả, ánh mắt trống rỗng của gã dần hiện lên một tia lãnh ý.
Mạt Ly, đừng có trách anh, bởi vì anh không thể mất đi em!
Lâu đài Carnarvon.
“Công tước, tất cả đều đã hoàn thành tốt.” Người hầu cung kính hướng Lons Rednok đáp lời.
Lê Hi ngồi một bên tò mò rút lấy một văn kiện mở ra xem.
Người hầu dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Lons Rednok, y lắc đầu ý nói đừng lo lắng. Người hầu tuân lệnh lui về phía sau đứng vào một chỗ tối.
Văn kiện trình bày rất ngắn gọn, Lê Hi nhanh chóng nắm rõ nội dung, hắn hứng thú chớp mắt “Chậc! Lons, Nguyên Mạt Ly đắc tội gì với anh vậy? Cư nhiên lại dùng thủ đoạn độc ác như thế!”
Lons Rednok không nói chuyện, y vươn tay cầm lấy một ly trà sữa nóng hổi đưa cho hắn nói “Thời tiết gần đây bắt đầu trở lạnh, em không được uống nhiều nước trái cây lạnh nữa. Uống trà sữa nóng tốt hơn.”
“Đừng có nói sang chuyện khác!” Nhận lấy ly trà sữa, Lê Hi cười nhạo vạch trần mục đích của y “Tóm lại là anh không ưa gương mặt của cô ta, sao không trực tiếp hủy đi, cần gì phải dùng cách phiền toái như vậy? Muốn cho cô ta có lá gan làm loạn, mà anh thì không lo có rắc rối xảy ra, ngược lại còn giúp cô ta làm ra chuyện hạ lưu đáng khinh, đá cô ta vào vũng bùn đi? Lúc trước Contreras Barthes đã từng khen qua dung mạo của tôi, còn nói nếu tôi là nữ nhân thì sẽ quyết theo đuổi tôi tới cùng. Bây giờ anh cho bọn họ có cơ hội gặp mặt nhau, núi cao hoàng đế xa, mỹ nhân thì ở ngay trước mặt, ai biết được liệu Contreras Barthes có cầm lòng nổi hay không?”
“Hắn dám!” Sắc mặt của Lons Rednok nháy mắt đen sì, lời nói của Lê Hi khiến y nghĩ tới tình huống xấu nhất.
Không khí trong phòng dần trở nên lạnh lẽo, ánh mắt của Lons Rednok hiện lên một tia tức giận “Cho Lancer đi theo, nói cho hắn biết, chỉ cần Contreras Barthes không thể quản nổi hạ thân thì hắn cứ thẳng tay không cần khách khí!”
Lê Hi có chút kinh ngạc nhìn y, không ngờ y lại chấp nhất với kế hoạch này đến như vậy.
Cẩn thận lật tư liệu xem lại một lần, hắn không khỏi bội phục thủ đoạn của Lons Rednok.
Từ khi An Lan Lạc thông báo chiêu mộ nhân tài thì gần như vét sạch những thanh thiếu niên có tài năng trong lĩnh vực điều chế hương. Hơn nữa chương trình tập huấn vừa siết chặt vừa gấp rút. Dưới tình huống như vậy, chỉ cần là người có năng lực thực sự sẽ tỏa sáng rực rỡ. Nhưng cố tình Nguyên Mạt Ly lại là hàng dỏm chất lượng cao, trong hoàn cảnh như thế này, lúc bắt đầu thì không có nhìn ra cái gì, nhưng sau một thời gian chắc chắn sẽ lòi mặt chuột.
Ngày đêm đầy rẫy áp lực nối tiếp nhau nghiền áp lòng tự ái, Nguyên Mạt Ly sớm muộn gì rồi cũng sẽ hoàn toàn mất đi chỗ đứng trong lĩnh vực luyện hương, thậm chí ngay cả cái gọi là ‘năng lực thần kỳ’ được mọi người ca tụng sẽ bị bóc mẽ sạch sẽ không một chút dư thừa.
Hơn nữa Lons Rednok vừa cho một vị thầy giáo khác luân phiên dạy học với Contreras Barthes là Lancer cũng mang ác cảm với ả.
Điều là luyện hương sư mang tiếng thích mỹ nhân như nhau. Nhưng Lancer lại khác biệt so với Contreras Barthes, Lancer là gay, hắn ta chỉ thích nam nhân tuấn mỹ cao lớn vạm vỡ. Mà khổ cái là Contreras Barthes lại là loại hình mà hắn ta thích nhất.
Một mặt thấy mỹ thực trước mắt không thể vồ lấy nuốt trọn mà còn bắt nhịn, mặt khác phải đề phóng người khác có ý đồ với đồng sự của mình, hơn nữa còn hận đối phương không chịu phá giới để hắn ta có cơ hội ra tay. Dưới sự dạy dỗ của hai vị thầy giáo này, chuỗi ngày sắp tới của Nguyên Mạt Ly cho dù ả có bắt kịp chương trình học đi chăng nữa thì cũng khó lòng mà sống thoải mái được. Nhớ đến tính cách ác liệt của hai vị luyện hương sư đó, Lê Hi cũng không sinh lòng thương tiếc đối với Nguyên Mạt Ly.
Một chiêu này của Lons Rednok quả thật rất độc, y không chỉ muốn cắt đứt tiền đồ của Nguyên Mạt Ly mà còn hủy diệt tất cả mọi thứ của ả.
Không yên lòng nghĩ ngợi một hồi, Lê Hi không cẩn thận bỏ hơn hai viên đường vào ly trà sữa rồi nhấp một ngụm, vị ngọt lịm hơi quá khiến hắn nhíu mày. Lén lút bĩu môi, Lê Hi đưa cái ly đến bên miệng y hỏi “Có muốn uống không?”
Bởi vì hắn đột ngột hành động thân thiết với Lons Rednok nên làm cho cả người y hơi cứng lại một chút nhưng nhanh chóng liền bình tĩnh lại, y cẩn thận nhận lấy ly trà sữa rồi uống nốt phần cuối cùng, sau đó tao nhã vươn lưỡi liếm mép miệng còn dính chút sữa.
Có lẽ khoảng cách giữa hai người quá gần nên Lê Hi nghe được nhịp tim đập nhanh đầy vẻ bối rối của y.
Mùi vị đậm đà của trà sữa tràn ngập cả bầu không khí, xua tan đi cái lạnh vốn có khiến cho tâm tình người ta theo đó ấm áp hẳn lên.
Người hầu cúi đầu từ từ lui ra khỏi thư phòng, nhường lại không gian thân mật cho hai người họ.
Thời gian năm năm trôi qua trong nháy mắt.
Thanh danh ‘Bàn tay phải của Thần’ của Lê Hi đã truyền khắp giới luyện hương sư. Vị thiếu niên thiên tài này đến từ Trung Quốc rốt cuộc cũng giải phóng toàn bộ tài hoa của mình. Ở độ tuổi 23 đã lấy được tư cách trở thành thầy giáo luyện hương sư trẻ nhất.
Lons Rednok đứng dưới đài ngắm nhìn nụ cười tự tin của hắn, trong lòng y trở nên vô cùng nóng bỏng. Búp bê thiếu niên phương Đông tinh xảo ngày nào nay trở thành một thanh niên tuấn mỹ vô song. Nhìn thấy thanh niên đã trưởng thành nhưng đôi mắt xếch vẫn quyến rũ như mọi ngày khiến y cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn mấy nhịp.
Biến hóa của y đều bị Lê Hi xem vào mắt, hắn cố ý nháy mắt đưa tình với y thì tliền hấy vẻ mặt y có chút bối rối và vành tai đỏ lự, Lê Hi cong khóe môi khiến hắn càng trở nên mê người.
Vị Phái Thanh Giáo này trước sau vẫn ngây thơ như vậy. Chỉ có điều là khi ở trên giường lại như biến thành một người khác, thật sự không phù hợp với phong thái uy nghiêm cấm dục đó của y. (Anh công nào mà không hóa thành sói khi ở trên giường chớ^^)
Theo bản năng xoa xoa thắt lưng có chút đau nhức, Lê Hi thầm quyết định ở trong lòng, nếu đêm nay mà ai đó còn động dục nữa thì cút qua phòng khách mà ngủ!
Năm năm nay ở trong nước đối với Nguyên Mạt Ly là một khoảng thời gian ăn không ít đau khổ.
Từ khi Lons Rednok đưa ra chỉ định sàng lọc chọn lấy những ai có tài năng thực sự thì cho dù huấn luyện có khắt khe thế nào đi nữa thì miễn là bạn có thực lực thì cũng đều vượt qua được. Cho dù ban đầu Nguyên Mạt Ly có làm màu thế nào nhưng vì ông trời không cho ả tài năng trọn vẹn, hơn nữa còn lợi dụng thành quả của người khác nên dần dần không theo kịp tiến độ của mọi người. Thậm chí còn thường xuyên bị người khác trào phúng, nói ả khác xa với những lời tâng bốc, khen ngợi trước đây.
Nguyên Mạt Ly dù có không cam lòng đi nữa nhưng lại không có biện pháp gì. Áp lực tinh thần lẫn áp lực thể xác đè nặng khiến ả gần như suy xụp. Đồng thời còn bị mất ngủ, đêm thì gặp ác mộng khiến trí nhớ giảm sút trầm trọng, hại ả ngay cả cả bài học đơn giản nhất cũng không thể nhớ được, nhiều lần kiểm tra toàn là đạt điểm vừa đủ, suýt nữa còn bị khuyên thôi học.
Đi tới bước đường cùng, Nguyên Mạt Ly nghĩ ra một ý định không mấy tốt đẹp.
Quyến rũ Contreras Barthes.
Nguyên Mạt Ly biết rất rõ giá trị gương mặt của mình, lúc bình thường không trang điểm thì đã khiến nhiều đồng học nam và Contreras Barthes thường hay liếc mắt nhìn ả. Huống chi xưa nay Contreras Barthes có tiếng thích mỹ nhân. Nếu ả có thể quyến rũ thành công thì thành tích ở chương trình huấn luyện có thể bảo đảm.
Vì thế hàng ngày, ả thừa dịp mọi người không chú ý lén lút ám chỉ vài lần với Contreras Barthes, hẹn hắn ta buổi tối gặp mặt.
Nguyên Mạt Ly vô cùng hưng phấn, rốt cuộc cũng tìm được một chỗ dựa vững chắc cho bản thân.
Quay lại kí túc xá, ả cố ý thay một bộ váy gợi cảm, xức nước hoa mang mùi hương nồng đậm của nữ nhân thượng lưu.
Khi ả mở cửa phòng của Contreras Barthes ra thì thấy tất cả đồng học mặc quần áo chỉnh tề đang ngồi ngay ngắn lắng nghe Contreras Barthes phân tích nguồn linh cảm cho việc điều chế hương.
Mọi người dùng ánh mắt khinh miệt đảo qua cả người ả, thỉnh thoảng vang lên tiếng cười nhạo cũng với tiếng xì xầm bàn tán làm cho ả xấu hổ đến muốn độn thổ. Vất vả chờ đến buổi học kết thúc, Nguyên Mạt Ly hận không thể lập tức biến mất khỏi nơi này nhưng lại bị Contreras Barthes gọi nán lại.
Nhìn thư thôi học trong tay, Nguyên Mạt Ly gần như khóc thành tiếng.
“Gia tộc Rednok không cần người có tư chất bình thường, càng không cần người có đầu óc ngu xuẩn!” Không hề có ý tứ thương hoa tiếc ngọc, Contreras Barthes lôi kéo ả ra khỏi phòng, sau đó không kiêng nể đóng sầm cửa lại.
Lời nói của hắn ta đánh nát toàn bộ sự tự tin không có đến lấy nửa phần của ả. Ả đứng ngốc tại chỗ một hồi lâu mới tỉnh hồn lại, cho đến khi có người truyền tin nói Nguyên Sĩ Minh tới đón thì ả mới khôi phục chút tinh thần.
Cả người chật vật qua về Nguyên gia, Nguyên Mạt Ly nản lòng thoái chí quay trở về phòng ngủ của mình, đóng cửa không chịu ra ngoài. Còn Nguyên phụ thì làm như không thấy gì cả, chỉ có Nguyên Sĩ Minh là ở bên cạnh ả, bầu bạn với ả.
Ngay trong lúc này, một cuộc thi tranh tài giữa các thanh thiếu niên trong lĩnh vực luyện hương được tổ chức ở Pháp sắp diễn ra.
===Hết chương 22===
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook