Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
-
Chương 103: Thiên thạch rơi xuống
Thời gian này vốn nên là thời điểm ánh mặt trời chói trang nhất trong ngày, vây giờ khắp nơi đều là một mảnh âm trầm. Mặt trời ẩn vào tầng mây giống như rơi vào biển sâu, trừ trên chiến trường có âm thanh, các nơi khác đều là yên tĩnh đến đáng sợ.
Diệp Thiệu mặc dù chú ý tới sắc trời biến hóa, nhưng anh ta đã không còn kịp suy tư nữa. Đối diện với mấy cái người có dị năng này đuổi bắt, anh ta dần trở nên lực bất tòng tâm.
Mà chạy tới phía trước thế nhưng đến bên cạnh Lệ Sâm.
Vừa vặn Lệ Sâm triệt để giải quyết hai người đàn bà kia, anh cùng Diệp Thiệu liếc nhau một cái: "Tôi hộ tống anh lên máy bay trực thăng, nhưng mà anh phải mang theo tôi cùng Nam Ca."
Diệp Thiệu đối với cái này không có dị nghị gì, vừa mới nãy Đường Tư Nguyệt kêu lên, anh ta cũng nghe thấy. Giờ phút này trong lòng anh ta còn có rất nhiều nghi vấn, muốn để Nam Ca cùng Lệ Sâm giải đáp.
"Được!" anh ta nói chắc chắn.
Có Lệ Sâm hộ tống, áp lực của Diệp Thiệu quả nhiên là giảm bớt không ít. Chủ yếu là Lệ Sâm cường hãn tới cực điểm, những người có dị năng lớn lối kia không biết rõ vì cái gì không thể tới gần người anh.
Tốc độ liều mạng của Lệ Sâm so với dị năng hệ tốc độ nhanh hơn. Lực lượng của anh so với người có dị năng hệ lực lường càng lớn hơn. Về phần kỹ thuật súng của anh đã là người tốt nhất Diệp Thiệu từng gặp, không phát nào trượt.
Xung quanh Lệ Sâm vài mét đã thành không gian tuyệt đối của anh. Ai cũng không có cách nào dựa vào gần. Lại nhìn Nam Ca, cô cũng không hề rảnh rỗi.
một vòng oanh tạc của Tông Hạo Hiên đã kết thúc, đã đến thời điểm cô thi thố tài năng.
Những người có dị năng đối địch kia, đều đem Nam Ca trở thành Zombie mà đối xử. Thời điểm ra tay với cô không có nửa điểm cảm tình, mà Nam Ca cũng không cần!
Mặc dù vũ khí của cô là đao nhưng một chút cũng không kém súng của Lệ Sâm. Cộng thêm thể chất Zombie bẩm sinh đã có ưu thế, ngược lại vài người có dị năng này vẫn giống như món ăn. Lần này cô cũng không keo kiệt tinh thần lực, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, áp chế bọn họ, giết bọn họ!
Mặc dù bộ phận lớn người có dị năng cũng đã tiến vào căn cứ Tân Bình nhưng ở bên ngoài cũng không phải là số ít. Mà bên trong, Nam Ca cùng Lệ Sâm quả thực chính là lấy một chống lại trăm người. Vung đao, bóp cò, mỗi một phần sức lực đềukhông hề phí phạm.
Lâm tiên sinh cùng Nhạc Văn Phong giờ phút này mang theo vài người tâm phúc sơ tán quần chúng trong căn cứ.
Bọn họ mặc dù đối với thân phận Nam Ca có hoài nghi nhưng bây giờ mặc kệ Nam Ca là cái gì đều là trợ lực của Tân Bình! Nếu như không phải là cô cùng Lệ Sâm ngăn chặn những người có dị năng kia, tình huống hiện tại khẳng định bết bát hơn nhiều.
Mắt nhìn chiến trường bên cạnh cũng sắp quét sạch sẽ, Tông Hạo Hiên một bên thao túng máy bay trực thăng hướng Nam Ca kêu: "cô lên máy bay trực thăng trước đi!"
Nam Ca nghiêng đầu nhìn thoáng qua Lệ Sâm ở phía sau, bọn họ cách nhau chừng hơn hai nghìn mét, mà Lệ Sâm còn hô tomột câu: "Em đi trước đi!"
Nếu Lệ Sâm cũng sẽ đi qua, Nam Ca liền bước lên thang dây bò lên trên máy bay trực thăng. Nhưng mà mới vừa vặn ngồi tốt, cô mãnh liệt cảm giác được có đồ vật gì đó từ trên bầu trời cấp tốc rơi xuống đây!
Có thể khẳng định tuyệt đối không phải là chim muông gì đó, càng không phải là đạn pháo!
Loại từ bầu trời cực cao rơi xuống... Chẳng lẽ là thiên thạch?
không trách được thời điểm mới bắt đầu, nhiều chim bay cá nhảy chạy trốn như vậy. Thậm chí ngay cả Zombie cũng khôngtrông thấy một con! Cả chúng cũng biết tránh né nguy hiểm, nhân loại vẫn còn giằng co!
Nam Ca sốt ruột hướng tới Lệ Sâm phía dưới hô: "Nhanh lên đi! Thiên thạch sắp đến!"
"Thiên thạch?" Có người có dị năng may mắn còn sống sót trong nội tâm bồn chồn, làm sao có thể xuất hiện thiên thạch chứ?
Lệ Sâm lập tức tin tưởng Nam Ca, tận thế cũng có thể đến thì thiên thạch xem là gì chứ? nói sau đi, dấu hiệu không bình thường đã có quá nhiều không phải sao?
Vì vậy Lệ Sâm chỉ hỏi: "Đại khái còn bao lâu?"
Sắc mặt Nam Ca trắng bệch: "Nhanh lên! không đến mười giây!"
Mười giây, Lệ Sâm nhìn nhìn khoảng cách chính mình cùng máy bay trực thăng, nếu mà anh ở quá khứ nói không chừng có thể đuổi tới, nhưng mà Diệp Thiệu lại không thể. Vì vậy anh đưa ra một quyết định: "Em cùng Tông Hạo Hiên đi trước, ở Bắc Hải chờ tôi!"
Nam Ca sốt ruột phất tay, làn váy đỏ ở không trung tung bay: "anh nhanh lên một chút!"
Tông Hạo Hiên đang nghe nói có thiên thạch muốn rơi xuống xong đã điều chỉnh vị trí máy bay trực thăng muốn xông tới cứu Diệp Thiệu, nhưng mà Diệp Thiệu cũng hô: "Mang Nam Ca nhanh đi đi!"
Mười giây, căn bản là không đủ để anh ta cùng Lệ Sâm hai người leo lên máy bay trực thăng!
Tông Hạo Hiên cắn chặt răng, thay đổi phương hướng máy bay trực thăng, hơn nữa tăng tốc độ lên, muốn rời xa chiến trường.
Người trong căn cứ nghe nói thiên thạch chuẩn bị rơi xuống, mới bắt đầu đều không tin nhưng có mấy người cực kỳ tin tưởng Nam Ca, cũng biết rõ bọn họ cản không nổi máy bay trực thăng vì vậy thấy Thường Phong mở cửa xe tải lớn đi ra, bọn họ lập tức xông lên. Xe tải mãnh liệt gia tốc, trên mặt đất lưu lại một đường khói đen cùng bụi bặm.
Chị em Tô gia, còn có Tô Hoằng cùng với hai cái người lãnh đạo căn cứ cùng một chút người có dị năng đều ở trên xe tải. Nhưng mà Tô Hoằng tìm khắp nơi cũng không tìm được Tân Vũ Hoa.
"Vũ Hoa đâu? Cậu ta đi chỗ nào rồi?"
Tô Phương cùng Tô Hiển cũng mãnh liệt sững sờ. Đúng vậy, Tân Vũ Hoa vừa mới nãy không phải là còn theo chân bọn họ cùng một chỗ sao? Vì sao bây giờ cậu ta không ở đây?
Tô Hiển lập tức bối rối: "Vũ Hoa còn chưa lên xe! Thiên thạch đến cậu ấy làm sao bây giờ?"
Mười giây rất nhanh đến, mọi người lại nhìn lên trời quả nhiên thấy một đoàn ánh sáng dị thường nhanh chóng tạo ra dấu vết nóng rực, phá vỡ toàn bộ bầu trời.
hiện tại đã không có ai nghi ngờ lời Nam Ca nói, cô thật sự cảm thấy thiên thạch!
Trong nháy mắt, thiên thạch cách mặt đất càng ngày càng gần, Tô Hoằng chỉ có thể mặt xám trắng cúi đầu xuống, che mắt mình. Trong xe bầu không khí cũng đặc biệt thấp trầm. Chỉ có động cơ không ngừng nổ vang, rời xa nơi này.
đã cách rất xa căn cứ, cũng mãnh liệt bộc phát ra một trận tiếng thét chói tai, đó là những người có dị năng còn dư lại cùng những người bình thường muốn quy thuận Thái Phong Mậu kia kêu thảm thiết.
Tất cả mọi người tuyệt vọng. Ngay cả thiên thạch cũng rơi xuống địa cầu, vậy rốt cuộc sau này sẽ còn xảy ra chuyện gì nữa? Lẽ nào địa cầu thật sự bị hủy diệt sao?
Nhân loại bọn họ đã tiến hóa ra dị năng, đã có thể thông qua giành lấy tinh hạch Zombie để đề cao mình. Lẽ nào vẫn khôngthể cứu chính mình sao?
Rất nhiều người cũng không biết thiên thạch này đến cùng là có bao nhiêu, coi như là không ngừng chạy trốn cũng rất sợ lan đến gần mình, rất sợ địa cầu cứ như vậy bị hủy diệt.
Mà Tô Hoằng bọn họ khổ sở là đã để Tân Vũ Hoa lại. một mình cậu ấy sao có thể đối mặt thiên thạch đây. Đột nhiên, Tô Phương phát ra một tiếng thét kinh hãi, nói với Tô Hoằng: "anh mau nhìn! Đấy có phải Tân Vũ Hoa không?"
Tô Hoằng mạnh mẽ ngẩng đầy hướng tới ngoài xe nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy một thân ảnh nho nhỏ, chạy tới hướng máy bay trực thăng.
Giờ phút này máy bay trực thăng đã bay rất cao, mặc váy đỏ đứng ở cửa khoang nhất định là Nam Ca.
Khoảng cách quá xa, bọn họ nghe không được Nam Ca cùng Tân Vũ Hoa đến cùng là nói gì, chỉ thấy Tân Vũ Hoa từ trên mặt đất mạnh mẽ cuồn cuộn nổi lên một cái cây, sau đó dây leo thẳng tắp dâng người lên, ném người bay tới cửa khoang máy bay trực thăng!
Mặc dù cậu đã thao túng dị năng hệ mộc đặc biệt thành thạo, nhưng thời điểm hai người hợp tác màn bay lên trực thăng, Tô Hoằng bọn họ vẫn toát mồ hôi dầm dề.
Cũng may Tân Vũ Hoa ở không trung lung lay hai cái, cuối cùng vẫn được Nam Ca kéo vào trong máy bay.
Tô Hoằng kích động nắm cánh tay Tô Phương, còn kiêu ngạo nói: "Tôi cũng biết mà, Vũ Hoa đứa bé kia nhất định không có việc gì!"
Máy bay trực thăng bay so với bọn họ nhanh hơn nhiều, cửa cabin cũng đã đóng kín rất nhanh liền vượt qua xe tải bọn họ.
Nam Ca nhìn thoáng qua Tân Vũ Hoa rồi lại nằm ở trên cửa khoang, hướng tới phương hướng Lệ Sâm cùng Diệp Thiệu nhìn, lòng tràn đầy lo lắng.
Vốn tưởng rằng Lệ Sâm cùng Diệp Thiệu đáp xe của người khác đi, có lẽ sự thật căn bản cũng không phải như vậy!
Bởi vì thị lực của cô rất mạnh, mới bắt đầu cô còn có chút không tin, bởi vì Lệ Sâm cùng Diệp Thiệu trên xe, dĩ nhiên lại là xe thiết giáp của Lệ Sâm!
Điều này sao có thể? anh không phải là đã nói xe thiết giáp đã bị đạn pháo phá hủy sao? Vậy bây giờ chiếc xe này là nơi nào đến?
Vừa mới nãy chỉ lo túm Tân Vũ Hoa, căn bản là không có nhìn kỹ!
Xe thiết giáp kia chạy là hướng khác, rất nhanh kéo ra khoảng cách với máy bay trực thăng, Nam Ca muốn nhìn nữa cũngkhông kịp. Mà giọng nói Tông Hạo Hiên cũng lạnh lùng vang lên: "Ngồi yên, thiên thạch sắp đến."
Nam Ca lập tức ngồi ở trên mặt đất, bắt lấy ghế ngồi máy bay trực thăng, coi như là cô không cần nhìn trong đầu cũng có thể cảm nhận được. Thiên thạch cùng mặt đất đang dần giảm bớt khoảng cách.
Cũng may thời điểm thiên thạch kia từ trên bầu trời mới vừa rơi xuống mặc dù lớn, nhưng trải qua tầng khí quyển ma sát đãbị tiêu tan không ít, hơn nữa bởi vì không khí ảnh hưởng phương hướng nó rơi xuống cùng mình phỏng đoán lúc ban đầu có chút chệch ra.
Tuy nhiên trong khoảnh khắc nhanh như tia chớp, thiên thạch thẳng tắp đụng vào mặt đất. Mặc dù khoảng cách với căn cứ Tân Bình hơn mười mấy cây số nhưng coi như là cách được xa như thế. Vẫn có thể cảm giác được mặt đất rung động, trình độ không thua gì động đất cấp bảy!
Thuận theo chỗ thiên thạch ném ra, mạnh mẽ nổ tung thành một khóm mây bụi hình nấm. Nếu như không biết rõ đây là thiên thạch, còn cho rằng là **!
Lực lượng quá cường hãn, địa phương gần nhất ngay cả mặt đất cũng bị nhấc lên, cát bay mang theo đất đá cũng vọt ra ngoài tới mười mấy cây số!
Có nhiều người không kịp chạy trốn cũng đã bị đất đá thiên thạch tạo ra động đất chôn trong đống hoang tàn!
Nhất là hôm nay người của các căn cứ đến chinh phạt căn cứ Tân Bình. Bọn họ cơ bản đều không chạy ra khu vực ảnh hưởng, chết thì chết luôn mà bị thương thì bị thương rất nặng!
Thời điểm thiên thạch vừa mới đánh tới mặt đất, máy bay trực thăng cũng nhận lấy ảnh hưởng. Từ trường thay đổi làm toàn bộ khung máy móc không thể khống chế ở không trung xoay tròn hạ xuống. Năng lượng trong không khí đè ép cũng làm cho máy bay trực thăng thiếu chút nữa vỡ vụn.
Mà Nam Ca cũng chỉ là bị xung kích một cái đã lập tức bắt đầu thi triển tinh thần lực, cùng từ trường đối kháng.
Mặc dù lực lượng của cô so với từ trường vẫn là quá yếu, nhưng cũng may Tông Hạo Hiên là người rất hiểu được nắm chắc cơ hội. anh ta lập tức khống chế máy bay trực thăng hướng tới xa hơn bay đi.
thật vất vả ra khỏi khu vực bị thiên thạch ảnh hưởng, Nam Ca tựa ở trên cửa khoang cả người đều mất hết sức lực. Thời điểm Zombie mệt mỏi cùng người khác nhau, Zombie sẽ không thở hổn hển, tim cũng không đập gia tốc. cô chỉ cảm thấy đặc biệt mệt mỏi, đặc biệt đói. Tâm tư thích giết chóc từ từ chiến thắng lý trí.
Liền ở lúc cô đỏ tươi đôi mắt tìm kiếm mục tiêu, một tiếng rầm rì vang lên. Nam Ca lúc này mới nhìn hướng người bị Tân Vũ Hoa ở một khắc cuối cùng kéo lên.
Diệp Thiệu mặc dù chú ý tới sắc trời biến hóa, nhưng anh ta đã không còn kịp suy tư nữa. Đối diện với mấy cái người có dị năng này đuổi bắt, anh ta dần trở nên lực bất tòng tâm.
Mà chạy tới phía trước thế nhưng đến bên cạnh Lệ Sâm.
Vừa vặn Lệ Sâm triệt để giải quyết hai người đàn bà kia, anh cùng Diệp Thiệu liếc nhau một cái: "Tôi hộ tống anh lên máy bay trực thăng, nhưng mà anh phải mang theo tôi cùng Nam Ca."
Diệp Thiệu đối với cái này không có dị nghị gì, vừa mới nãy Đường Tư Nguyệt kêu lên, anh ta cũng nghe thấy. Giờ phút này trong lòng anh ta còn có rất nhiều nghi vấn, muốn để Nam Ca cùng Lệ Sâm giải đáp.
"Được!" anh ta nói chắc chắn.
Có Lệ Sâm hộ tống, áp lực của Diệp Thiệu quả nhiên là giảm bớt không ít. Chủ yếu là Lệ Sâm cường hãn tới cực điểm, những người có dị năng lớn lối kia không biết rõ vì cái gì không thể tới gần người anh.
Tốc độ liều mạng của Lệ Sâm so với dị năng hệ tốc độ nhanh hơn. Lực lượng của anh so với người có dị năng hệ lực lường càng lớn hơn. Về phần kỹ thuật súng của anh đã là người tốt nhất Diệp Thiệu từng gặp, không phát nào trượt.
Xung quanh Lệ Sâm vài mét đã thành không gian tuyệt đối của anh. Ai cũng không có cách nào dựa vào gần. Lại nhìn Nam Ca, cô cũng không hề rảnh rỗi.
một vòng oanh tạc của Tông Hạo Hiên đã kết thúc, đã đến thời điểm cô thi thố tài năng.
Những người có dị năng đối địch kia, đều đem Nam Ca trở thành Zombie mà đối xử. Thời điểm ra tay với cô không có nửa điểm cảm tình, mà Nam Ca cũng không cần!
Mặc dù vũ khí của cô là đao nhưng một chút cũng không kém súng của Lệ Sâm. Cộng thêm thể chất Zombie bẩm sinh đã có ưu thế, ngược lại vài người có dị năng này vẫn giống như món ăn. Lần này cô cũng không keo kiệt tinh thần lực, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, áp chế bọn họ, giết bọn họ!
Mặc dù bộ phận lớn người có dị năng cũng đã tiến vào căn cứ Tân Bình nhưng ở bên ngoài cũng không phải là số ít. Mà bên trong, Nam Ca cùng Lệ Sâm quả thực chính là lấy một chống lại trăm người. Vung đao, bóp cò, mỗi một phần sức lực đềukhông hề phí phạm.
Lâm tiên sinh cùng Nhạc Văn Phong giờ phút này mang theo vài người tâm phúc sơ tán quần chúng trong căn cứ.
Bọn họ mặc dù đối với thân phận Nam Ca có hoài nghi nhưng bây giờ mặc kệ Nam Ca là cái gì đều là trợ lực của Tân Bình! Nếu như không phải là cô cùng Lệ Sâm ngăn chặn những người có dị năng kia, tình huống hiện tại khẳng định bết bát hơn nhiều.
Mắt nhìn chiến trường bên cạnh cũng sắp quét sạch sẽ, Tông Hạo Hiên một bên thao túng máy bay trực thăng hướng Nam Ca kêu: "cô lên máy bay trực thăng trước đi!"
Nam Ca nghiêng đầu nhìn thoáng qua Lệ Sâm ở phía sau, bọn họ cách nhau chừng hơn hai nghìn mét, mà Lệ Sâm còn hô tomột câu: "Em đi trước đi!"
Nếu Lệ Sâm cũng sẽ đi qua, Nam Ca liền bước lên thang dây bò lên trên máy bay trực thăng. Nhưng mà mới vừa vặn ngồi tốt, cô mãnh liệt cảm giác được có đồ vật gì đó từ trên bầu trời cấp tốc rơi xuống đây!
Có thể khẳng định tuyệt đối không phải là chim muông gì đó, càng không phải là đạn pháo!
Loại từ bầu trời cực cao rơi xuống... Chẳng lẽ là thiên thạch?
không trách được thời điểm mới bắt đầu, nhiều chim bay cá nhảy chạy trốn như vậy. Thậm chí ngay cả Zombie cũng khôngtrông thấy một con! Cả chúng cũng biết tránh né nguy hiểm, nhân loại vẫn còn giằng co!
Nam Ca sốt ruột hướng tới Lệ Sâm phía dưới hô: "Nhanh lên đi! Thiên thạch sắp đến!"
"Thiên thạch?" Có người có dị năng may mắn còn sống sót trong nội tâm bồn chồn, làm sao có thể xuất hiện thiên thạch chứ?
Lệ Sâm lập tức tin tưởng Nam Ca, tận thế cũng có thể đến thì thiên thạch xem là gì chứ? nói sau đi, dấu hiệu không bình thường đã có quá nhiều không phải sao?
Vì vậy Lệ Sâm chỉ hỏi: "Đại khái còn bao lâu?"
Sắc mặt Nam Ca trắng bệch: "Nhanh lên! không đến mười giây!"
Mười giây, Lệ Sâm nhìn nhìn khoảng cách chính mình cùng máy bay trực thăng, nếu mà anh ở quá khứ nói không chừng có thể đuổi tới, nhưng mà Diệp Thiệu lại không thể. Vì vậy anh đưa ra một quyết định: "Em cùng Tông Hạo Hiên đi trước, ở Bắc Hải chờ tôi!"
Nam Ca sốt ruột phất tay, làn váy đỏ ở không trung tung bay: "anh nhanh lên một chút!"
Tông Hạo Hiên đang nghe nói có thiên thạch muốn rơi xuống xong đã điều chỉnh vị trí máy bay trực thăng muốn xông tới cứu Diệp Thiệu, nhưng mà Diệp Thiệu cũng hô: "Mang Nam Ca nhanh đi đi!"
Mười giây, căn bản là không đủ để anh ta cùng Lệ Sâm hai người leo lên máy bay trực thăng!
Tông Hạo Hiên cắn chặt răng, thay đổi phương hướng máy bay trực thăng, hơn nữa tăng tốc độ lên, muốn rời xa chiến trường.
Người trong căn cứ nghe nói thiên thạch chuẩn bị rơi xuống, mới bắt đầu đều không tin nhưng có mấy người cực kỳ tin tưởng Nam Ca, cũng biết rõ bọn họ cản không nổi máy bay trực thăng vì vậy thấy Thường Phong mở cửa xe tải lớn đi ra, bọn họ lập tức xông lên. Xe tải mãnh liệt gia tốc, trên mặt đất lưu lại một đường khói đen cùng bụi bặm.
Chị em Tô gia, còn có Tô Hoằng cùng với hai cái người lãnh đạo căn cứ cùng một chút người có dị năng đều ở trên xe tải. Nhưng mà Tô Hoằng tìm khắp nơi cũng không tìm được Tân Vũ Hoa.
"Vũ Hoa đâu? Cậu ta đi chỗ nào rồi?"
Tô Phương cùng Tô Hiển cũng mãnh liệt sững sờ. Đúng vậy, Tân Vũ Hoa vừa mới nãy không phải là còn theo chân bọn họ cùng một chỗ sao? Vì sao bây giờ cậu ta không ở đây?
Tô Hiển lập tức bối rối: "Vũ Hoa còn chưa lên xe! Thiên thạch đến cậu ấy làm sao bây giờ?"
Mười giây rất nhanh đến, mọi người lại nhìn lên trời quả nhiên thấy một đoàn ánh sáng dị thường nhanh chóng tạo ra dấu vết nóng rực, phá vỡ toàn bộ bầu trời.
hiện tại đã không có ai nghi ngờ lời Nam Ca nói, cô thật sự cảm thấy thiên thạch!
Trong nháy mắt, thiên thạch cách mặt đất càng ngày càng gần, Tô Hoằng chỉ có thể mặt xám trắng cúi đầu xuống, che mắt mình. Trong xe bầu không khí cũng đặc biệt thấp trầm. Chỉ có động cơ không ngừng nổ vang, rời xa nơi này.
đã cách rất xa căn cứ, cũng mãnh liệt bộc phát ra một trận tiếng thét chói tai, đó là những người có dị năng còn dư lại cùng những người bình thường muốn quy thuận Thái Phong Mậu kia kêu thảm thiết.
Tất cả mọi người tuyệt vọng. Ngay cả thiên thạch cũng rơi xuống địa cầu, vậy rốt cuộc sau này sẽ còn xảy ra chuyện gì nữa? Lẽ nào địa cầu thật sự bị hủy diệt sao?
Nhân loại bọn họ đã tiến hóa ra dị năng, đã có thể thông qua giành lấy tinh hạch Zombie để đề cao mình. Lẽ nào vẫn khôngthể cứu chính mình sao?
Rất nhiều người cũng không biết thiên thạch này đến cùng là có bao nhiêu, coi như là không ngừng chạy trốn cũng rất sợ lan đến gần mình, rất sợ địa cầu cứ như vậy bị hủy diệt.
Mà Tô Hoằng bọn họ khổ sở là đã để Tân Vũ Hoa lại. một mình cậu ấy sao có thể đối mặt thiên thạch đây. Đột nhiên, Tô Phương phát ra một tiếng thét kinh hãi, nói với Tô Hoằng: "anh mau nhìn! Đấy có phải Tân Vũ Hoa không?"
Tô Hoằng mạnh mẽ ngẩng đầy hướng tới ngoài xe nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy một thân ảnh nho nhỏ, chạy tới hướng máy bay trực thăng.
Giờ phút này máy bay trực thăng đã bay rất cao, mặc váy đỏ đứng ở cửa khoang nhất định là Nam Ca.
Khoảng cách quá xa, bọn họ nghe không được Nam Ca cùng Tân Vũ Hoa đến cùng là nói gì, chỉ thấy Tân Vũ Hoa từ trên mặt đất mạnh mẽ cuồn cuộn nổi lên một cái cây, sau đó dây leo thẳng tắp dâng người lên, ném người bay tới cửa khoang máy bay trực thăng!
Mặc dù cậu đã thao túng dị năng hệ mộc đặc biệt thành thạo, nhưng thời điểm hai người hợp tác màn bay lên trực thăng, Tô Hoằng bọn họ vẫn toát mồ hôi dầm dề.
Cũng may Tân Vũ Hoa ở không trung lung lay hai cái, cuối cùng vẫn được Nam Ca kéo vào trong máy bay.
Tô Hoằng kích động nắm cánh tay Tô Phương, còn kiêu ngạo nói: "Tôi cũng biết mà, Vũ Hoa đứa bé kia nhất định không có việc gì!"
Máy bay trực thăng bay so với bọn họ nhanh hơn nhiều, cửa cabin cũng đã đóng kín rất nhanh liền vượt qua xe tải bọn họ.
Nam Ca nhìn thoáng qua Tân Vũ Hoa rồi lại nằm ở trên cửa khoang, hướng tới phương hướng Lệ Sâm cùng Diệp Thiệu nhìn, lòng tràn đầy lo lắng.
Vốn tưởng rằng Lệ Sâm cùng Diệp Thiệu đáp xe của người khác đi, có lẽ sự thật căn bản cũng không phải như vậy!
Bởi vì thị lực của cô rất mạnh, mới bắt đầu cô còn có chút không tin, bởi vì Lệ Sâm cùng Diệp Thiệu trên xe, dĩ nhiên lại là xe thiết giáp của Lệ Sâm!
Điều này sao có thể? anh không phải là đã nói xe thiết giáp đã bị đạn pháo phá hủy sao? Vậy bây giờ chiếc xe này là nơi nào đến?
Vừa mới nãy chỉ lo túm Tân Vũ Hoa, căn bản là không có nhìn kỹ!
Xe thiết giáp kia chạy là hướng khác, rất nhanh kéo ra khoảng cách với máy bay trực thăng, Nam Ca muốn nhìn nữa cũngkhông kịp. Mà giọng nói Tông Hạo Hiên cũng lạnh lùng vang lên: "Ngồi yên, thiên thạch sắp đến."
Nam Ca lập tức ngồi ở trên mặt đất, bắt lấy ghế ngồi máy bay trực thăng, coi như là cô không cần nhìn trong đầu cũng có thể cảm nhận được. Thiên thạch cùng mặt đất đang dần giảm bớt khoảng cách.
Cũng may thời điểm thiên thạch kia từ trên bầu trời mới vừa rơi xuống mặc dù lớn, nhưng trải qua tầng khí quyển ma sát đãbị tiêu tan không ít, hơn nữa bởi vì không khí ảnh hưởng phương hướng nó rơi xuống cùng mình phỏng đoán lúc ban đầu có chút chệch ra.
Tuy nhiên trong khoảnh khắc nhanh như tia chớp, thiên thạch thẳng tắp đụng vào mặt đất. Mặc dù khoảng cách với căn cứ Tân Bình hơn mười mấy cây số nhưng coi như là cách được xa như thế. Vẫn có thể cảm giác được mặt đất rung động, trình độ không thua gì động đất cấp bảy!
Thuận theo chỗ thiên thạch ném ra, mạnh mẽ nổ tung thành một khóm mây bụi hình nấm. Nếu như không biết rõ đây là thiên thạch, còn cho rằng là **!
Lực lượng quá cường hãn, địa phương gần nhất ngay cả mặt đất cũng bị nhấc lên, cát bay mang theo đất đá cũng vọt ra ngoài tới mười mấy cây số!
Có nhiều người không kịp chạy trốn cũng đã bị đất đá thiên thạch tạo ra động đất chôn trong đống hoang tàn!
Nhất là hôm nay người của các căn cứ đến chinh phạt căn cứ Tân Bình. Bọn họ cơ bản đều không chạy ra khu vực ảnh hưởng, chết thì chết luôn mà bị thương thì bị thương rất nặng!
Thời điểm thiên thạch vừa mới đánh tới mặt đất, máy bay trực thăng cũng nhận lấy ảnh hưởng. Từ trường thay đổi làm toàn bộ khung máy móc không thể khống chế ở không trung xoay tròn hạ xuống. Năng lượng trong không khí đè ép cũng làm cho máy bay trực thăng thiếu chút nữa vỡ vụn.
Mà Nam Ca cũng chỉ là bị xung kích một cái đã lập tức bắt đầu thi triển tinh thần lực, cùng từ trường đối kháng.
Mặc dù lực lượng của cô so với từ trường vẫn là quá yếu, nhưng cũng may Tông Hạo Hiên là người rất hiểu được nắm chắc cơ hội. anh ta lập tức khống chế máy bay trực thăng hướng tới xa hơn bay đi.
thật vất vả ra khỏi khu vực bị thiên thạch ảnh hưởng, Nam Ca tựa ở trên cửa khoang cả người đều mất hết sức lực. Thời điểm Zombie mệt mỏi cùng người khác nhau, Zombie sẽ không thở hổn hển, tim cũng không đập gia tốc. cô chỉ cảm thấy đặc biệt mệt mỏi, đặc biệt đói. Tâm tư thích giết chóc từ từ chiến thắng lý trí.
Liền ở lúc cô đỏ tươi đôi mắt tìm kiếm mục tiêu, một tiếng rầm rì vang lên. Nam Ca lúc này mới nhìn hướng người bị Tân Vũ Hoa ở một khắc cuối cùng kéo lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook