Lược Thiên Ký (Bản dịch)
-
Chương 42: Linh khí như biển luyện linh thân
Đêm đó Phương Hành không làm gì ngoài việc ăn thật nhiều thịt Yêu Cáp để cảm nhận thay đổi của cơ thể.
Sau khi ăn thịt Yêu Cáp, hắn liền vận chuyển môn pháp Luyện Tinh Hóa Khí để chuyển hóa tinh khí thành linh khí. Nếu mọi khi mà làm thế này chỉ sợ sau một đêm đã tổn thương bổn nguyên, bởi vì luyện hóa tinh khí liên tục không nghỉ giống như một đêm ăn nằm với mười nữ nhân vậy, ngay cả hán tử cường tráng cũng nhũn cả chân chứ huống chi một hài tử như hắn?
Tối hôm đó Phương Hành đã vận chuyển ít nhất mười lần Luyện Tinh Hóa Khí nhưng không hề có vấn đề gì.
Cảm giác trống rỗng sau khi vận chuyển môn pháp vào lúc trước bây giờ hoàn toàn không xuất hiện, chuyện ấy đã chứng minh hắn đoán đúng. Tinh khí là do sau khi ăn thịt Yêu Cáp rồi luyện hóa sinh ra thật, bởi vì tinh khí này là vật ngoại lai nên đang cuồn cuộn trong người hắn, khiến Phương Hành cảm thấy tinh khí trong người vô cùng hưng vượng, vậy nên mới có nhiều tinh khí dư thừa để luyện hóa.
Trong lúc đó, Phương Hành cũng dần nhận ra nguyên nhân thay đổi như vậy.
Hắn phát hiện sau mỗi lần ăn một lượng lớn thịt Yêu Cáp, khí huyết trong cơ thể sẽ vận chuyển chậm rãi theo một quy luật vừa kỳ lạ vừa huyền ảo, do khí huyết vận chuyển như vậy nên hắn mới có khả năng tiêu hóa mạnh mẽ.
Đồng thời trong lúc hắn thăm dò môn pháp vận chuyển khí huyết, m Dương Thần Ma Giám trong não hải bắt đầu vận chuyển, một dòng thông tin hiện lên trong đầu hắn: "Thái Thượng Hóa Linh Kinh... Thôn thiên thực địa... Luyện hóa vạn vật bồi bổ ngược lại bản thân...."
Sau khi nhận được dòng thông tin kia, Phương Hành bỗng ngây người, không ngờ kiểu vận chuyển khí huyết này lại là một môn huyền công. Tác dụng của nó là luyện hóa hết tất cả linh vật bản thân đã ăn vào.
Phương Hành kích động, nếu có pháp quyết ấy chẳng phải bản thân hắn đã có đường tắt để tu hành rồi sao?
Nếu không ngừng vận chuyển môn pháp Luyện Tinh Hóa Khí thì linh khí của hắn sẽ tăng vọt còn nhanh hơn cả đệ tử tư chất cấp Giáp.
Vô cùng nhanh!
"Luyện hóa thịt Yêu Cáp thì dễ nhưng tinh khí hóa thành từ thịt Yêu Cáp vẫn còn hơi mỏng manh, không đủ khiến tu vi tăng vọt cùng lúc được, không thể so với những thay đổi đạt được vào đêm luyện hóa Yêu Linh Đan. Yêu Linh Đan được luyện hóa từ yêu đan nhưng thêm một số linh dược mà thôi, nếu như thế thì liệu ta có thể luyện hóa trực tiếp yêu đan của Mãng Khô Cáp không?"
Ánh mắt Phương Hành lấp lánh, hăng hái bừng bừng nhìn Mãng Khô Cáp.
Làm như vậy thật sự quá nguy hiểm nhưng Phương Hành nhất thời hứng lên nên nóng lòng muốn thử, gan to hơn trời.
Ngay sau đó hắn lấy đoản đao ra đâm vào trong cơ thể Mãng Khô Cáp, tìm tòi một hồi rồi lấy một hạt châu lớn chừng trái long nhãn, tỏa hồng quang óng ánh ra ngoài. Hạt châu này chính là yêu đan của Mãng Khô Cáp, khi nắm trong tay thì cảm giác ôn nhuận như ngọc, linh khí trong cơ thể sục sôi tựa như bị linh khí dồi dào bên trong yêu đan Mãng Khô Cáp kích động.
Đối mặt với viên yêu đan này, thậm chí Phương Hành còn cảm nhận được một nỗi sợ hãi mơ hồ.
Đây là kiểu áp lực về linh lực, dù sao Mãng Khô Cáp cũng là yêu thú tứ giai, yêu đan chứa linh khí mạnh mẽ, vượt xa khả năng hắn có thể so sánh, điều này cũng dẫn đến chuyện khi đối mặt với viên yêu đan, hắn như người lùn đối mặt với cự nhân.
"Mụ nội nó, ăn!"
Đối mặt với cảm giác sợ hãi ấy, Phương Hành cũng chỉ do dự trong chốc lát rồi hạ quyết tâm. Suy nghĩ mạo hiểm cầu phú quý trong nguy hiểm đã khắc ghi sâu đậm vào trong linh hồn hắn từ nhỏ. Há to miệng, ném yêu đan vào, cổ họng bỗng bị nghẹn khiến hắn trợn trắng mắt nhưng vẫn liều mạng nuốt xuống.
Sau đó Phương Hành khoanh chân ngồi xuống, chủ động thúc đẩy khí huyết, vận chuyển Thái Thượng Hóa Linh Kinh.
Không bao lâu sau, Phương Hành đã cảm nhận được nhiệt lưu nóng rực xuất hiện trong cơ thể, lúc đầu như dòng nước nhỏ nhưng rất nhanh đã tựa như sông lớn cuồn cuộn, đánh thẳng vào kinh mạch chật hẹp của hắn. Thân thể nho nhỏ lập tức trở nên giống quả khí cầu được bơm căng, dường như có thể nổ tung bất cứ lúc nào, mấy vạn lỗ chân lông toàn thân, mỗi lỗ đều đau đớn như bị xé toạc từ trong ra ngoài.
Nếu phải hình dung thì cảm giác căng trướng đó giống như lúc hắn nuốt một lượt ba cây Hóa Tinh Thảo hồi trước. Tuổi còn nhỏ mà hiện giờ hạ thân hắn sung huyết như một cái chày gỗ. Đồng thời, vô vàn suy nghĩ bậy bạ lẫn lộn trong não hải của hắn, nhất là muôn kiểu ảo tưởng đẹp đẽ của thiếu niên. Thậm chí hắn còn nhớ đến một nữ nhân dũng cảm ở hang thổ phỉ ngày trước, hắn thường gọi nàng ta là Đại Thủy Ngưu* bởi vì hai đống thịt trước ngực nàng ta còn to hơn cả đầu người nhưng đám thổ phỉ có “nắng cực” tới đâu cũng không ai dám có ý gì với nàng. Trong lòng Phương Hành, Đại Thủy Ngưu là nữ nhân xấu nhất trên đời, nguyên chữ xấu to tướng, thế mà giờ nghĩ lại thấy nàng ta cũng mi thanh mục tú... Thật đáng sợ!
*Đại Thủy Ngưu tức con trâu nước.
"Luyện Tinh Hóa Khí..."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Phương Hành chợt đỏ bừng, hắn cắn răng, cố kiềm chế tâm tư không nghĩ đến những thứ lộn xộn rồi bắt đầu yên lặng vận chuyển tâm pháp. Tinh khí như sông như biển dâng lên từ trong cơ thể như nổ tung thành những đám mây hình nấm ở trong cơ thể hắn… Đó là tinh lưu dồi dào đang tràn ngập trong mỗi tấc kinh mạch. Cơ thể hắn nóng rực, khí huyết cuồn cuộn, hồng quang tỏa ra trong vòng mười trượng quanh người tựa như dấy lên ngọn lửa cháy hừng hực. Cỏ xanh và dây leo ở bên cạnh hắn cũng bị đốt héo, khô vàng như muốn bốc cháy. hương Hành như đang trui rèn khí lực của mình ở trong lô đỉnh, cố gắng nén đau đớn trên từng tấc cơ thể.
Hắn rất muốn nhảy lên bỏ chạy như điên, phát tiết hết sức mạnh xuất hiện không ngừng không nghỉ trong người. Song, hắn cố gắng nhịn bởi vì hắn hiểu được, nếu thật sự làm như vậy thì chỉ có một kết quả, đó chính là kinh mạch vỡ tung mà chết.
Lúc này chỉ có thể sử dụng Luyện Kinh Hóa Khí cố gắng biến tinh lưu dồi dào thành linh khí rồi đợi toàn bộ tinh khí chưa kịp luyện hóa tản hết đi thì mới có thể sống tiếp, đồng thời tu vi sẽ tăng vọt.
Tâm quyết hiện lên, linh khí lưu chuyển, tinh khí mãnh liệt dần bị luyện hóa từng tia một, rồi sau đó tốc độ càng lúc càng nhanh, tinh lưu cuồn cuộn hóa thành linh khí, điên cuồng tràn vào kinh mạch Phương Hành khiến linh khí trong kinh mạch không ngừng tăng lên như nguồn nước dồi dào đang chảy vào dòng suối, khiến dòng suối ngày càng chảy xiết, sắp biến thành sông lớn.
Rất nhanh sau đó, linh khí trong kinh mạch Phương Hành đã vượt xa cực hạn nên bắt đầu biến mất liên tục. Trong mỗi cảnh tu hành, linh khí trữ trong kinh mạch luôn có hạn, nếu vượt quá mức hạn chế này thì sẽ biến mất.
"Đến thời điểm đột phá rồi!"
Sau khi linh khí trong cơ thể đã đầy đến mức độ nhất định, Phương Hành cắn răng, bắt đầu mạnh mẽ khống chế linh khí, đánh vào cực hạn của bản thân.
"Ầm..."
Lần xung kích đầu tiên, thất bại.
Linh khí trong cơ thể Phương Hành tán loạn, kinh mạch đau nhức.
Nếu là mọi khi thì hắn chỉ có thể bình tâm tĩnh khí, ôn dưỡng kinh mạch, đợi chờ lần linh khí tràn đầy sau đó. Nhưng Phương Hành không để ý đến thất bại lần này bởi vì linh khí trong cơ thể hắn vẫn vô cùng dồi dào. Tốc độ Luyện Tinh Hóa Khí như bay khiến linh lực của hắn lại nhanh chóng đầy ắp, khởi động lần xung kích thứ hai.
“Ầm..."
Vẫn thất bại!
Phương Hành cắn răng, gắng chịu đựng sự đau nhức của lần thất bại này, tiếp tục đợt xung kích thứ ba. Mỗi lần xung kích đều như thể thấy được lỗ chân lông đang khép kín của hắn rỉ ra một chút tạp chất trong cơ thể. Đó là do linh khí đang điên cuồng rửa sạch xương cốt, huyết nhục, tạng phủ của hắn, tựa như sóng lớn đào cát, lại như liệt hỏa luyện kim.
**
Lần xung kích thứ bảy!
Vẻ mặt Phương Hành đã có chút vặn vẹo, hắn như muốn liều mạng để thực hiện lần xung kích thứ bảy.
Ầm!
Trong một thoáng, tựa như có thứ gì đó bị đánh nát, sau đó Phương Hành đột nhiên cảm thấy linh khí vận hành không gì trở ngại, giống như vào giây phút đó nước chảy dữ dội giữa lòng con sông nhỏ ào vào trong dòng sông lớn, thế nước chảy xiết cũng êm dịu lại.
Linh Động tam trọng, chính thức đột phá!
Thế nhưng vẫn chưa dừng lại, lúc này yêu đan của Mãng Khô Cáp vẫn chưa luyện hóa hết hoàn toàn, tinh khí cuồn cuộn vẫn đang dâng lên, Phương Hành cố nén niềm vui nơi đáy lòng mà tiếp tục Luyện Tinh Hóa Khí, rót linh khí cuồn cuộn vào kinh mạch mình.
Tu vi vẫn đang tăng như sông lớn cuồn cuộn.
Linh Động tam trọng sơ giai...
Linh Động tam trọng trung giai...
Cho đến khi khó khăn lắm mới ép bản thân vào được Linh Động tam trọng cao giai thì Phương Hành mới thấy cơ thể nhẹ nhàng, tinh lưu như suối phun biến mất.
Đến đây, yêu đan của Mãng Khô Cáp đã được hắn luyện hóa hoàn toàn.
Thiếu chút nữa thôi là tu vi Phương Hành đạt tới Linh Động tam trọng cao giai!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook