Lược Thiên Ký (Bản dịch)
Chương 208: Yêu linh cửu đầu sư

Thật ra Mạc Da trưởng lão có thể Trúc Cơ thành công phần lớn dựa vào vận may. Căn cơ vốn không vững chắc, nhờ vào một quả Trúc Cơ Đan tình cờ lấy được bất ngờ thành công. Đạo cơ chẳng qua là màu xanh, thậm chí ở bên trong đạo cơ màu xanh đều là loại hạ phẩm, mà Phương Hành gần như kết thành đạo cơ màu tím, mặc dù bị sát linh xâm nhuộm nhưng bản chất so với Mạc Da không biết cao hơn bao nhiêu, khác biệt trời vực.

Quan trọng nhất là trong lòng Mạc Da trưởng lão, còn nghĩ Phương Hành chỉ là Linh Động, xuất thủ hơi có khinh thường, một thân thực lực chỉ thi triển ra năm thành, bị Phương Hành một phát tát bay như vậy cũng không hẳn chuyện ngoài ý muốn.

"Tiểu quỷ, ngươi rốt cục đã đi ra, Ứng mỗ chờ ngươi đã lâu..."

Phương Hành đang giật mình, bỗng nhiên đỉnh đầu truyền đến một tiếng chợt quát, Ứng Sư Hống nhanh như tia chớp chạy tới, một chưởng chụp tới.

Đỉnh đầu ẩn hiện hư ảnh Cửu Đầu Sư, chưởng lực mênh mông cuồn cuộn, quay cuồng bao trùm phạm vi ba mươi trượng.

"Con mẹ nó chứ, Trúc Cơ ngũ trọng, chạy mau..."

Phương Hành sợ hết hồn, trong lòng khá kiêng kị Tông chủ Bách Thú tông là Trúc Cơ trung kỳ, thấy một chưởng đánh tới, sau lưng lập tức hóa ra kim dực, nhanh như tia chớp lao về nơi xa.

Ứng Sư Hống một chưởng đánh hụt, cũng có chút kinh ngạc về tốc độ của tiểu quỷ này, bất quá có lòng muốn ép hỏi bí mật Thanh Khâu mộ phần đương nhiên không chịu bỏ qua cho hắn. Ông ta hét lớn một tiếng liền đuổi theo hướng Phương Hành, ông ta là Trúc Cơ trung kỳ, đáp mây bay tốc độ nhanh hơn tia chớp mà Phương Hành còn chưa học đằng vân thuật, chỉ lấy sau lưng kim dực mà bay nhưng tốc độ cũng không chậm.

Thập Vạn Bát Thiên Kiếm, vốn là Bằng tộc phi tộc bí thuật, dùng cho phi hành, hiệu quả cũng cực kỳ rõ ràng.

 

Hai người một cái trốn, một cái đuổi trong chốc lát bay ra ba nghìn dặm có thừa, Ứng Sư Hống khó khăn lắm mới nhích tới gần Phương Hành nhưng còn chưa bắt được.

Phương Hành trong lòng âm thầm kêu khổ, cảm giác trốn không thoát rồi nhưng vào lúc này, từ bên trong Vạn Linh Kỳ đang bọc quanh người để phòng ngự, giọng nói khó hiểu của Đại Bằng Tà Vương vang lên: "Chỉ Trúc Cơ trung kỳ thôi mà, ngươi trốn cái gì?"

Phương Hành ngẩn ngơ, nói: "Ta đánh không lại ông ta mà.”

Đại Bằng Tà vương im lặng nói: "Ngươi nghĩ Vạn Linh Kỳ là đồ trang trí sao?".

Phương Hành ngẩn ra, nghĩ thầm có lý, lập tức ngừng lại, nói: "Không chạy, quay đầu lại làm thịt hắn!"

Sau khi Trúc Cơ, hắn còn chưa giao đấu với ai, không thể phán đoán thực lực vì vậy làm việc có chút cẩn thận, vừa thấy Ứng Sư Hống Trúc Cơ trung kỳ đuổi theo, theo bản năng liền bỏ chạy. Thế nhưng nhờ  Đại Bằng Tà vương nhắc nhở lại bỗng nhiên nghĩ đến, mình cũng không cần thiết sợ ông ta như vậy, coi như mình vừa Trúc Cơ thành công không lâu, có Vạn Linh Kỳ nơi tay, cũng chưa chắc không thể đánh một trận.

"Tiểu quỷ, bó tay chịu trói đi, lão phu có vấn đề muốn hỏi ngươi, không muốn trực tiếp lấy cái mạng nhỏ của ngươi!"

Ứng Sư Hống thấy Phương Hành ngừng lại, phất tay áo, lành lạnh quát lên.

"Ha ha..."

Phương Hành cười to, căn bản không trả lời, trực tiếp vung lên Vạn Linh Kỳ, quát to: "Lão Tà, cắn hắn..."

Vạn Linh Kỳ vung lên, bầu trời mây đen kéo đến, mơ hồ có thể thấy được vô số yêu ma ẩn thân ở trong mây đen, cuồn cuộn như khói cuốn đến chỗ Ứng Sư Hống.  Trong mây đen, chiều cao chừng mười trượng màu vàng của Đại Bằng Vương cực kỳ dễ thấy, trong làn mây đen chìm nổi hung uy cuồn cuộn kéo đến, tựa như cá mập xuyên qua sóng biển, làm cho người ta không rét mà run.

 

Đại Bằng này chính là Đại Bằng Tà vương chân linh hiển hóa, đúng là uy danh ngất trời.

"Oắt con, lão phu dù gì cũng đường đường là yêu vương, nói chuyện chú ý một chút..."

Đại Bằng Tà vương hung uy lẫm liệt xông đến chỗ Ứng Sư Hống vẫn không quên quay đầu lại hét với Phương Hành.

Phương Hành cười ha ha, nói: "Lần sau chú ý... Lão Tà, làm thịt hắn!"

Bọn họ bên này nói thoải mái, Ứng Sư Hống chợt thay đổi sắc mặt, một mảnh yêu vân đánh tới, khiến cho đường đường Trúc Cơ trung kỳ như ông ta lại cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, quỷ dị vô cùng. Trong lúc nguy cấp rống to một tiếng, thúc dục bổn mạng yêu linh, hư ảnh một con sư tử chín đầu to như ngọn núi nhỏ trên đỉnh đầu hiển hóa ra, chín cái đầu đồng thời mở miệng rống to, sóng âm vô hình gào rống về hướng mây đen.

Cửu đầu sư bổn mạng thần thông, thôn thiên sư tử rống!

 Âm vang cuồn cuộn, nuốt mây xé trời, mang theo từng trận lốc, phấp phới một phiến hư không.

"Ha ha, vậy mà lại dùng yêu linh Yêu tộc chúng ta tu luyện, truyền thừa của ngươi thú vị thật đấy.!"

Trong mây đen, Đại Bằng Tà Vương cười lạnh, thân hình chợt lớn gấp ba, không nhỏ hơn so với hư ảnh cửu đầu sư bao nhiêu, rồi sau đó hai cánh mở ra, kiếm vũ cuồn cuộn chém tới cửu đầu sư. Âm rống của sư tử rống và kiếm vũ chạm vào hủy diệt lẫn nhau, trong lúc nhất thời không trung khói đen cuồn cuộn, dòng nước xiết bắn ra bốn phía, đảo loạn phong vân, không thấy mặt trời, khắp nơi hỗn loạn.

"Truyền thừa yêu linh, mượn thế yêu linh thi triển thần thông, cũng tài tình lắm. Người bình thường đụng phải ngươi, sợ rằng đúng chịu nhiều thiệt thòi có điều ở trước mặt lão phu, ngươi sẽ bị khắc chế, yêu linh này, lấy ra cho ta..."

Giọng nói Đại Bằng Tà vương từ trong bóng tối truyền đến, bá đạo cùng uy phong đến khó tin.

Phương Hành nghe Đại Bằng Tà vương bá đạo như vậy cũng rất vui, đồng thời nghĩ thầm lão Tà trước kia nhìn dáng vẻ cũng không phải là thứ tốt, một câu "lấy ra cho ta " nói rất quen mồm, vừa nhìn là biết làm không ít chuyện như vậy!

Ứng Sư Hống cùng Tà vương đối công một chiêu, cửu đầu sư thần thông xưa nay uy phong giờ lại mất đi hiệu lực, trong lòng cảm thấy khiếp sợ không tiếc linh lực, điên cuồng thúc dục vào yêu linh cửu đầu sư yêu linh để đại chiến cùng luồng khói đen kia. Lúc này hơi sức đâu quan tâm tiểu quỷ Phương Hành nữa, bị mấy trăm yêu linh vây quanh, chỉ sợ dù ông ta đường đường là Trúc Cơ trung kỳ cũng đã có chút lực bất tòng tâm.

Kinh khủng hơn nữa là con Đại Bằng trong mây đen kia , thực lực cường hãn khó tin.

Theo lý mà nói, ông ta tu luyện yêu linh cửu đầu sư gần trăm năm , có thể phát huy ra uy lực mạnh hơn nhiều so với yêu linh trong Vạn Linh Kỳ chỉ mới luyện chế thành công còn chưa kịp nhiễm huyết khí kia. Chẳng qua có một con quái vật như  Đại Bằng Tà vương, khiến cho ông ta áp lực tăng lên gấp bội, loáng thoáng lại có cảm giác không cách nào ngăn cản, chỉ có thể vận hết toàn lực, liều mạng công phạt.

"Tiểu quỷ, thực lực người này cũng không tầm thường, mà bọn ta không hưởng thụ huyết tế, lực lượng bị hạn chế, thật ra không phải là đối thủ của hắn. Bất quá hắn tu luyện yêu linh thuật, vừa vặn bị Vạn Linh Kỳ khắc chế lúc này mới có thể ngăn cản nhưng đấu như vậy sợ rằng người này cũng không thể làm gì được người kia. Ngươi cũng phải giúp đỡ chế phục hắn, yêu linh cửu đầu sư trong cơ thể hắn đương nhiên là thượng cổ Yêu tộc yêu linh Nguyên Anh, nếu đụng phải không thể bỏ qua, nhất định phải đoạt pháp ấn, phong trấn ở trên Vạn Linh Kỳ của chúng ta mới được..."

Lúc Ứng Sư Hống có chút kinh hoàng, Đại Bằng Tà vương cũng lặng lẽ truyền âm cho Phương Hành truyền âm.

Nhìn dáng vẻ, lão già này cũng không tự tin hoàn toàn.

"Được rồi, còn tưởng rằng không có chuyện của ta..."

Phương Hành đứng ở một bên xem náo nhiệt bĩu môi, khinh bỉ Đại Bằng Tà vương nói: "Cũng không phải ta chê ngươi, đường đường Kim Đan yêu vương, thậm chí ngay cả Trúc Cơ trung kỳ cũng không đối phó được, ngươi có biết cái gì gọi là mất mặt hay không?"

Đại Bằng Tà vương tức giận sôi lên, mắng: "Lão phu lúc có yêu thân là Kim Đan, hôm nay bất quá chỉ là một sợi yêu linh mà thôi lại không được hưởng chút huyết tế nào, có thể mượn pháp trận Vạn Linh Kỳ thay ngươi vây khốn một tên Trúc Cơ trung kỳ, ngươi còn không hài lòng? Ngươi cũng đã biết, đổi người khác sai sử Vạn Linh Kỳ huyền khí đều phải lấy tự thân máu huyết làm dẫn, tiêu hao tu vi, thế nhưng lão phu làm chủ cái cờ này để ngươi tùy ý điều khiển, nhờ ta khu linh bớt đi cho ngươi bao nhiêu phiền toái, ngươi lại vẫn..."

"Được rồi được rồi, nhìn tiểu gia ra tay, bảo đảm dễ như trở bàn tay..."

Phương Hành không để ý tới Đại Bằng Tà vương nói đâu đâu, lặng lẽ buông Vạn Linh Kỳ để nó tự lơ lửng trên không trung, mà hắn thì len lén mò tới sau lưng Ứng Sư Hống. Ông ta đang bận triển khai toàn lực, chiến đấu với yêu linh trong mây đen nên không hơi đâu để ý hắn, hắn nhổ nước miếng vào bàn tay, cầm Kinh Hoàng Cầm sau lưng xuống, hai tay nắm chặt mặt hẹp của đàn, nhanh như tia chớp vọt tới.

Tu luyện thuần thục Thập Vạn Bát Thiên Kiếm, trong cự ly ngắn tốc độ cực kỳ kinh người, hơn nữa Ứng Sư Hống không để ý hắn, nhất thời bị hắn mò tới phía sau, vung lên Kinh Hoàng Cầm đập thẳng vào gáy Ứng Sư Hống.

Đường đường là huyền khí thượng phẩm lại bị hắn dùng như cây gậy.

Lại nói Ứng Sư Hống, đang cùng yêu linh Vạn Linh Kỳ chiến đấu kịch liệt, đột nhiên phát hiện sau lưng có người đánh tới, chưa kịp phản ứng chỉ cảm thấy cái gáy đau đớn,  bị Phương Hành một gậy đập choáng váng. Pháp thuật thần thông của yêu linh cửu đầu sư đang được ông ta khu động lập tức dừng lại, Đại Bằng tà vương cất tiếng cười to, vô số yêu linh vọt lên, tựa như thủy triều cuốn lên.

"Như thế nào? Một gậy của tiểu gia đánh hay không?"

Phương Hành khiêng Kinh Hoàng Cầm, thật là đắc ý.

 Đại Bằng Tà vương có chút đen mặt.

 Đây là trận chiến đầu tiên của nó, không ngờ chỉ là đối phó một tên Trúc Cơ trung kỳ, còn là một tênTrúc Cơ trung kỳ bị Vạn Linh Kỳ khắc chế pháp thuật vậy mà còn không thuận lợi được. Lại phải cần tiểu quỷ này ra tay mới thành công, nếu thế thì cũng thôi đi, đã vậy tên tiểu quỷ này còn không dùng bản lãnh thật sự mà chỉ cần một gậy đã đánh choáng váng người ta, không phải cố ý làm cho mình mất mặt sao?

"Đi, đè tên này xuống, buộc hắn lấy pháp ấn cửu đầu sư ra khắc lên Vạn Linh Kỳ!"

Đại Bằng Tà vương cầm Ứng Sư Hống trút giận, tức giận đá một cước.

Nó cũng coi trọng yêu linh cửu đầu sư của Ứng Sư Hống, bởi nó đã nhìn ra, yêu linh cửu đầu sư là thượng cổ Nguyên Anh yêu tôn chi linh, không khác gì với yêu linh phong ấn của Vạn Linh Kỳ. Chẳng qua không biết Bách Thú Tông dùng phương pháp gì có thể đời đời truyền thừa loại yêu linh này xuống, đem thần niệm của mình cùng với nó luyện thành nhất thể.

Như vậy bọn họ có thể khu sử một bộ phận thần thông của yêu linh cửu đầu khi còn sống, thậm chí có thể đạt được chút truyền thừa Yêu tộc, cũng là một phương pháp huyền diệu, nó rất có hứng thú nghiên cứu.

Và đương nhiên một nguyên nhân khác chính là, nếu phong ấn pháp ấn yêu linh tại Vạn Linh Kỳ, như vậy nó thân là chủ linh thêm một con yêu linh Nguyên Anh nữa thực lực nó sẽ cường đại hơn nhiều.

"Biết điều mau giao pháp ấn yêu linh cửu đầu sư ra đây!"

Phương Hành tiến tới gần Ứng Sư Hống, hung hăng quát lên, bộ dáng đánh cướp.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương