Lược Thiên Ký (Bản dịch)
-
Chương 203: Tiên cơ tử sắc
Lúc này ở trong thức hải của Phương Hành, tháp ngọc trong suốt đã dần dần thu nhỏ lại, cao chỉ chừng một trượng, trên thân tháp khắc từng ký hiệu kì ảo. Tháp này chỉ có một tầng, tượng trưng cho tu vi của Phương Hành chính là Trúc Cơ nhất trọng. Mà Trúc Cơ nhị trọng và tam trọng là Trúc Cơ tiền kỳ, tứ ngũ lục trọng là Trúc Cơ trung kỳ, thất bát trọng đã đạt đến hậu kỳ, từ cửu trọng trở lên sẽ là thời khắc kết thành Kim Đan.
Tia sét tán loạn vẫn đang thoáng hiện ra, Phương Hành cũng đang nhắm mắt cảm ngộ từ bên trong tháp ngọc.
Mặc dù ngoài miệng chửi ẩm lên, nhưng hắn không phải người không nghe khuyên bảo. Chẳng qua là hắn tranh cãi với Đại Bằng Tà Vương đã thành bản năng. Còn trên thực tế, hắn vẫn đang tiếp thu tất cả những gì Đại Bằng Tà Vương nói, đang cảm nhận kĩ càng.
Lôi quang trong thức hải thực ra là dược lực Trúc Cơ Đan hiển hóa.
Biến hóa của mỗi tia dược lực, mỗi tấc lôi quang đem lại đều được hắn suy nghĩ và cảm nhận kĩ càng. Con đường tu hành thực ra không huyền ảo như người ta tưởng tượng, mà những lần ngộ đạo như thế này đều xuất phát từ những thứ ngay xung quanh mình thôi.
Thiên địa vận động, có hàng ngàn vạn mối quan hệ phức tạp với con người. Nhưng người không thể nói xằng đạo lý. Để hiểu được đại đạo, phải bắt đầu từ những thay đổi của bản thân. Con người cũng là một phần của đại đạo, nên chỉ có hiểu rõ chính mình thì mới có thể coi đây là “cơ”, có triển vọng tu hành đại đạo. Ý nghĩa của Trúc Cơ cũng chính là tìm hiểu chính mình, thân thể huyền diệu, rồi mới bắt đầu tìm hiểu thiên địa, tìm hiểu đại đạo.
Đạo cơ vững chắc, thần âm cuồn cuộn, hư vô mờ mịt.
Ở nơi xa, Đại Bằng Tà Vương vẫn luôn dõi theo tháp ngọc của Phương Hành, sắc mặt cũng dần thay đổi.
Tháp ngọc trong suốt này bị lôi điện tấn công, đã sớm bị đổi màu. Từ trong suốt chuyển thành xanh nhạt, chuyển thành đỏ ngầu, rồi dần dần chuyển thành màu trắng, cuối cùng hiện ra kim quang nhàn nhạt…
“Đạo cơ kim sắc sao?” - Đại Bằng Tà Vương kinh hãi, ánh mắt có chút tham lam. Dù lão đã sớm biết tiểu quỷ này không bình thường, nhưng thấy hắn còn có thể kết ra đạo cơ kim sắc, lão vẫn có chút kinh ngạc.
Trong giới tu hành, Trúc Cơ chia làm bốn cấp bậc là vàng, trắng, đỏ, xanh.
Nếu tích lũy chưa đủ ở Linh Động cảnh, đạo cơ miễn cưỡng kết thành chính là đạo cơ thanh sắc. Căn cơ không ổn, khó mà tiến thêm.
Đạo cơ hồng sắc lại khá hơn màu xanh một chút. Hồng sắc đã là đạo cơ bất phàm, có thể đột phá tiếp tiến vào Trúc Cơ hậu kỳ.
Mà trên đạo cơ hồng sắc là đạo cơ bạch sắc, được mệnh danh là không tỳ vết, chỉ có nhân vật thiên kiêu ở Tông môn thế gia mới có hy vọng đạt được.
Nhưng mà trên đạo cơ bạch sắc còn có một loại đạo cơ kim sắc, vượt qua thiên kiêu bình thường, ẩn giấu hoàng giả chi tượng, thần uy khó lường, là cảnh giới tu hành mà người người theo đuổi. Tục truyền chỉ có người căn cơ vô cùng thâm hậu tại Linh Động cảnh mới có thể kết thành. Mà theo như Đại Bằng Tà Vương được biết thì ở cả Nam Chiêm, người có hy vọng kết thành đạo cơ kim sắc này không quá năm người.
Vậy mà tiểu quỷ này, đạo cơ lại ẩn hiện kim quang, chẳng lẽ là đạo cơ kim sắc sao?
Dần dần, sắc vàng ngày càng rõ rệt trên đạo cơ. Hầu như có thể xác định đây là đạo quang kim sắc.
Ánh mắt Đại Bằng Tà Vương trợn tròn, liên tục cảm thán.
Nhưng vào lúc này, ở trong đạo tháp, Phương Hành đang nhắm mắt trầm tư, bỗng nhiên mở to mắt khẽ quát: “Tam Muội Chân Hỏa, lên!”
Lúc này ở trong thức hải, dược lực của Trúc Cơ Đan hóa thành tia chớp đã biến mất, đạo cơ từ từ vững chắc hơn. Nhưng theo tiếng quát của Phương Hành, bỗng nhiên trên đạo cơ dâng lên ngọn lửa thiêu đốt dị thường, chính là Tam Muội Chân Hỏa được Bạch Thiên Trượng truyền cho. Ngọn lửa này được Phương Hành thi triển ra đã bắt đầu luyện hóa đạo cơ của hắn từ bên trong, càng đốt càng mãnh liệt…
“Đây… đây lại là… đạo cơ tử sắc?” - Đại Bằng Tà Vương sợ hãi nhảy lên, run giọng kêu vang, khuôn mặt khó tin.
Trong truyền thuyết giới tu hành, có bốn loại đạo cơ.
Nhưng Đại Bằng Tà Vương từng tiếp xúc Cửu Quan, biết được trên bốn loại đạo cơ đó còn có một loại đạo cơ tử sắc. kim sắc tượng trưng cho hoàng, mà tử sắc lại tượng trưng cho tiên. Đạo cơ tử sắc này chỉ có người nào có hy vọng thành tiên mới có khả năng kết thành. Chỉ có điều loại đạo cơ này đã vài ngàn năm không xuất hiện.
Nhưng lúc này, trong quá trình luyện hóa bằng Tam Muội Chân Hỏa, Phương Hành dường như đã kết thành đạo cơ tử sắc.
Theo sự luyện hóa của Tam Muội Chân Hỏa, tháp của Phương Hành càng ngày càng nhỏ, ánh sáng ngày càng ảm đạm. Nhưng từ trong sự ảm đạm lại phảng phất một tia sáng kinh người hơn, đó chính là ánh sáng tím, tuy không rõ ràng nhưng kinh người.
“Vậy mà thực sự có thể kết thành đạo cơ tử sắc sao? Là hiệu quả của Tam Muội Chân Hỏa ư?” - Nội tâm Đại Bằng Tà Vương cũng run rẩy.
Ở thức hải của Phương Hành lâu như vậy, dù sớm biết Tam Muội Chân Hỏa bất phàm, nhưng không ngờ nó có thể giúp người ngưng tụ ra đạo cơ tử sắc.
Đại Bằng Tà Vương cũng không ngu, vẫn sống đàng hoàng ở thức hải Phương Hành, cũng sớm phát hiện ra điểm tốt của Tam Muội Chân Hỏa. Bình thường Phương Hành đốt lão, luyện lão, dù vẫn luôn tiêu hao chân linh lực, nhưng cũng khiến cho chân linh có thay đổi nhỏ. Thế nhưng dính một chút hỏa ý của Tam Muội Chân Hỏa này, đối với lão cũng là một may mắn khó có được.
Chỉ là, tuy biết ngọn lửa này bất phàm, nhưng cũng không nghĩ là mạnh mẽ tới mức này.
Đạo cơ tử sắc trong truyền thuyết, đã bao lâu chưa nghe tới rồi?
Tên tiểu quỷ này đúng là giỏi làm người ta bất ngờ!
Vào lúc này, lão cũng đoán được nguyên do mà Phương Hành có thể kết thành đạo cơ tử sắc.
Tam Muội Chân Hỏa!
Chỉ có Tam Muội Chân Hỏa mới có thể tạo thành cơ hội này.
Bởi vì Tam Muội Chân Hỏa, ở trình độ nào đó mà nói, chính là tiên hỏa.
Đạo cơ tử sắc chính là tiên cơ, cũng chỉ có tiên hỏa mới có hy vọng luyện thành.
Phương Hành vốn có căn cơ Linh Động vô cùng tinh thuần, kết hợp với Trúc Cơ Đan của Phù Diêu Cung đã kết thành đạo cơ kim sắc tưởng như đã là cực hạn. Thế nhưng Tam Muội Chân Hỏa xuất hiện đã khiến cho Phương Hành tiến thêm một bước cao hơn nữa!
Hỏa thế tắt dần, đạo cơ của Phương Hành đã dần ổn định lại, ánh sáng tím long lanh.
Đại Bằng Tà Vương đã dừng hấp thu hỏa ý của Tam Muội Chân Hỏa, nhìn chăm chú đạo cơ của Phương Hành. Thấy cảnh này, ánh mắt của lão chợt lóe lên, thầm nghĩ: “Không phải thực sự kết thành đạo cơ tử sắc, chỉ là có chút sắc tím mà thôi…”
Chưa thể thấy rõ đạo cơ tử sắc thực sự khiến lão có chút tiếc nuối. Lão lại không rõ, Tam Muội Chân Hỏa của Phương Hành cũng chưa đạt tới tam muội, chỉ có nộ hỏa nhất muội, có nên hỏa ý hơi yếu. Đạt tới cảnh giới này đã là hết sức hiếm thấy.
“Hầy, thế nhưng đã là không tồi rồi, tiểu quỷ này đã là vô địch trong lớp cùng trang lứa, tương lai đáng mong chờ!”
Đại Bằng Tà Vương thở dài đứng dậy, muốn tới chúc mừng Phương Hành.
Nhưng vào lúc này, dị biến xảy ra.
“Két…”
Một tiếng tru thê lương vang lên, ở dưới đạo cơ của Phương Hành bất chợt có một bóng đen bay ra. Bóng đen này quỷ dị, thê lương, tà quái, mang theo khí tức kinh khủng, trực tiếp bay lên trên đạo cơ của Phương Hành, không sợ Tam Muội Chân Hỏa còn sót lại trên đó mà nhào tới. Bóng đen lượn lờ vô cùng, bao vây gắt gao lấy đạo cơ của Phương Hành…
“Sát linh…”
Phương Hành và Đại Bằng Tà Vương đều bất chợt kinh hãi. Không thể nghĩ được rằng ở thời khắc Trúc Cơ gần đại thành, sát linh rõ ràng đã bị phong ấn này lại có thể thoát ra. Bởi vì khi đạo cơ của Phương Hành sắp thành, hắn đã dồn hết toàn lực, khiến cho phong ấn bị buông lỏng một chút. Mà sát linh theo bản năng muốn cắn nuốt chân linh của Phương Hành nên đã vọt tới trên đạo cơ.
Chỉ có điều, năng lượng của nó cũng chẳng ảnh hưởng mấy tới Phương Hành. Rất nhanh nó đã bị ánh sáng tím trên đạo cơ trấn áp xuống. Nhưng khí tức dơ bẩn đã dính vào đạo cơ, khiến đạo cơ trong suốt tử sắc của Phương Hành dần trở nên tăm tối, cuối cùng biến thành màu đen, giống như châu báu bị lu mờ, ngọc đẹp bị dính bụi…
“Ý trời à? Đồ quỷ này bất ngờ lao ra, chẳng lẽ đây chính là đạo kiếp của tiểu quỷ này, trời không để tiên cơ xuất hiện sao?” - Đại Bằng Tà Vương liên tục thở dài ảo não.
Mặc dù sớm đã biết chuyện đạo kiếp xảy ra, nhưng cũng không rõ nó sẽ là gì và xuất hiện khi nào. Hơn nữa, đạo cơ của Phương Hành đã xuất hiện, ngay cả Đại Bằng Tà Vương cũng cho rằng đạo kiếp của Phương Hành sẽ xuất hiện lại sau khi Trúc Cơ hoàn thành. Nhưng không nghĩ sát linh đã bị phong ấn lại đột nhiên thoát được ra khỏi phong ấn, làm dơ bẩn đạo cơ của Phương Hành.
“Xảy ra chuyện gì?” - Phương Hành đang khoanh chân ngồi trên tháp cũng phi thân nhẹ nhàng ra ngoài, chau mày nhìn đạo cơ màu đen.
Đại Bằng Tà Vương lắc đầu thở dài: “Là con sát linh kia, vốn đã bị phong ấn, không ngờ ngươi sắp hoàn thành Trúc Cơ lại chui được ra, làm bẩn đạo cơ, ngay cả lão phu cũng không kịp phản ứng. Xem ra đây cũng là một đạo kiếp của ngươi!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook