Lục Tổng, Em Không Dám!
-
Chương 26: Bồi rượu(4)
Trong mộng, cô cảm giác được môi miệng mình rất ướt, chẳng lẽ là do cô ngủ chảy nước miếng sao?
Dần mở mắt ra, trong cơn mơ màng cô thấy một khuôn mặt nam tính quen thuộc bỗng phóng đại trước mặt cô. Hiện thực kéo lý trí cô trở về, trời!!! Anh ấy hôn cô, Tề là đang hon cô.
Anh cắn môi cô một cái rồi buông ra "Thân ái sớm. Ngủ tiếp đi"
"Bị ai đó quậy phá không ngủ được nữa rồi" cô liếc anh rồi đẩy anh ra bước xuống giường.
Anh nhún vai nhìn tấm lưng cô "Tôi chỉ là muốn một nụ hôn vào buổi sáng"
Cô không thèm để ý đến anh bước vào phòng tắm. Nhìn vẻ mặt của cô anh nhếch mép cười cũng chậm rãi đi vào theo.
Anh tiến đến ôm cô từ đằng sau, cắn cắn day day cái tai của cô, làm cô nhột cười phá lên.
"Hôm nay có cùng anh đi làm không?"
"Cũng được" dù sao ở nhà cũng thật chán. Cô vẫn nên ở cùng anh nha.
Hai người tay trong tay cùng bước vào thang máy chuyên dụng, cô vui vẻ hướng anh cười một cái nói "Anh ăn đi không? Em đi mua"
"Cũng được, em hãy mua em cho tôi, tôi muốn em"
"Anh...đúng là thần kinh" cô liếc anh sau đó đi đến cắn nhẹ yết hầu của anh rồi bỏ chạy. Hắc hắc, đáng đời anh!
Cô mua một ít bánh mì sandwich rồi đi vào công ty, nhưng không hiểu sao khi vừa bước vào toàn bộ ánh mắt đều tập trung lên cô. Làm gì thế? Co không có đắc tội với họ nha.
Bỗng ở đâu phát ra giọng nói có chút quen thuộc khiến cô và mọi người không khỏi quay đầu về phía đó.
"Ô ra là tiểu thư Vạn Kiều hồ ly tinh đây mà! Thật không biết cơn gió nào thổi cô đến công ty của chúng tôi"
Chả trách tại sao lại quen như thế, thì ra là chị xinh đẹp - Hiểu Hoàn Nhan.
"Chị?.. Hồ ly tinh?" Gì mà hồ ly tinh? Là thấy thân thể cô hơn người mà nói là hồ li tinh sao?
"Phải nha, hôm trước còn cùng giám đốc Trần thị hẹn hò, hôm nay lại đi cùng tổng giám đốc Lục đến công ty. Coi như cô có chút nhan sắc, cũng không thể thay người yêu như thay áo như vậy chứ, sẽ chẳng ai biết mai ai sẽ là người đi cùng cô" Hiểu Hoàn Nhan khinh thường, liếc mắt đầy khinh bỉ.
"Thay người yêu như thay áo? Tôi? Chị khẳng định sao? Chị có chứng cứ tôi là người yêu hay tình nhân của anh Tiêu sao? Còn về việc tôi cùng Tề đến đây cũng là lẽ đương nhiên, thư kí cần có trách nhiệm như vậy đối với C.E.O của họ" tưởng cô là dễ bắt nạt sao? Nằm mơ!
Cái gì? Cô ta như vậy mà trở thành thư kí? Trong khi chính mình chỉ là chức vụ văn phòng nhỏ ở công ty. Sao có thể? Cô ta là gian lận?
Dần mở mắt ra, trong cơn mơ màng cô thấy một khuôn mặt nam tính quen thuộc bỗng phóng đại trước mặt cô. Hiện thực kéo lý trí cô trở về, trời!!! Anh ấy hôn cô, Tề là đang hon cô.
Anh cắn môi cô một cái rồi buông ra "Thân ái sớm. Ngủ tiếp đi"
"Bị ai đó quậy phá không ngủ được nữa rồi" cô liếc anh rồi đẩy anh ra bước xuống giường.
Anh nhún vai nhìn tấm lưng cô "Tôi chỉ là muốn một nụ hôn vào buổi sáng"
Cô không thèm để ý đến anh bước vào phòng tắm. Nhìn vẻ mặt của cô anh nhếch mép cười cũng chậm rãi đi vào theo.
Anh tiến đến ôm cô từ đằng sau, cắn cắn day day cái tai của cô, làm cô nhột cười phá lên.
"Hôm nay có cùng anh đi làm không?"
"Cũng được" dù sao ở nhà cũng thật chán. Cô vẫn nên ở cùng anh nha.
Hai người tay trong tay cùng bước vào thang máy chuyên dụng, cô vui vẻ hướng anh cười một cái nói "Anh ăn đi không? Em đi mua"
"Cũng được, em hãy mua em cho tôi, tôi muốn em"
"Anh...đúng là thần kinh" cô liếc anh sau đó đi đến cắn nhẹ yết hầu của anh rồi bỏ chạy. Hắc hắc, đáng đời anh!
Cô mua một ít bánh mì sandwich rồi đi vào công ty, nhưng không hiểu sao khi vừa bước vào toàn bộ ánh mắt đều tập trung lên cô. Làm gì thế? Co không có đắc tội với họ nha.
Bỗng ở đâu phát ra giọng nói có chút quen thuộc khiến cô và mọi người không khỏi quay đầu về phía đó.
"Ô ra là tiểu thư Vạn Kiều hồ ly tinh đây mà! Thật không biết cơn gió nào thổi cô đến công ty của chúng tôi"
Chả trách tại sao lại quen như thế, thì ra là chị xinh đẹp - Hiểu Hoàn Nhan.
"Chị?.. Hồ ly tinh?" Gì mà hồ ly tinh? Là thấy thân thể cô hơn người mà nói là hồ li tinh sao?
"Phải nha, hôm trước còn cùng giám đốc Trần thị hẹn hò, hôm nay lại đi cùng tổng giám đốc Lục đến công ty. Coi như cô có chút nhan sắc, cũng không thể thay người yêu như thay áo như vậy chứ, sẽ chẳng ai biết mai ai sẽ là người đi cùng cô" Hiểu Hoàn Nhan khinh thường, liếc mắt đầy khinh bỉ.
"Thay người yêu như thay áo? Tôi? Chị khẳng định sao? Chị có chứng cứ tôi là người yêu hay tình nhân của anh Tiêu sao? Còn về việc tôi cùng Tề đến đây cũng là lẽ đương nhiên, thư kí cần có trách nhiệm như vậy đối với C.E.O của họ" tưởng cô là dễ bắt nạt sao? Nằm mơ!
Cái gì? Cô ta như vậy mà trở thành thư kí? Trong khi chính mình chỉ là chức vụ văn phòng nhỏ ở công ty. Sao có thể? Cô ta là gian lận?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook