Lục Đạo Chúa Tể
-
Chương 5: Cảnh giới
Lôi Phong thành quả thật rất lớn, nói là tòa thành chỉ là bề ngoài nhìn vào. Bên trong, lại chân chính một quốc gia, có núi non sông ngòi, thậm chí còn có biển sa mạc. Mà tường thành, lại như là biên cương vững chải, phòng ngự yêu ma tập kích dân thường, nên mới xây nên. Cho nên Lôi Phong thành, trên ý nghĩ khác lại là một quốc gia rộng lớn.
Tần Xuyên lúc này cũng không biết nên đi nơi nào, vừa vào thành hắn đi một lúc liền thấy phía trước có tụ tập đông người vô cùng nhộn nhịp. Tò mò đi đến, chỉ thấy đám đông đang tụ tập vây quanh một cái lều lớn, ở giữa lại có xếp một hàng người dài, mà trước hàng người có một cái bàn, sau bàn ngồi một vị trung niên dáng người cường tráng, trên mặt có mấy vết sẹo lớn.
Hắn chen vào đám người, chỉ thấy trên bàn có ghi mấy chữ thẳng hàng, là Hắc Lôi Dong Binh đoàn tuyển người.
“Dong binh đoàn, thú vị”
Tần Xuyên nhếch miệng cười. Hắn quay đầu, nhìn một vị tiểu ca đang vuốt cằm, nhẹ giọng hỏi:
- Vị tiểu ca, huynh cũng muốn làm một tên dong binh sao?
Vị tiểu ca nghe hắn hỏi, có chút ngẩn người. Nhìn thấy người này diện mạo anh tuấn, tóc tai tuy có chút lộn xộn nhưng biểu cảm hòa nhã, liền lắc đầu cười nói:
- Ây, vị tiểu huynh đệ này nói đùa, ta chỉ là dân thường làm sao mà làm dong binh được. Ngươi nhìn hàng người đi, trong đó tám phần không phải con em thế gia thì chính là binh lính xuất ngũ, còn hai phần còn lại cơ hồ là thợ săn lâu năm có kinh nghiệm, hoặc là mấy tên rãnh hơi không có việc gì làm chen chân cho vui mặt mà thôi.
- Hắc Lôi dong bình đoàn danh tiếng cũng rất lớn, yêu cầu tự nhiên là cao. Lần này tuyển người, trên cơ bản phải có thực lực Luyện Khí cảnh năm sáu tầng trở lên mới có cơ hội trúng tuyển. Dù sao Hắc Lôi dong bình đoàn có liên hệ tới rất nhiều danh môn thế gia, nhận nhiệm vụ bội phần hung hiểm, không đủ thực lực bọn họ nhất định là không dám nhận.
Vị tiểu ta nói một hơi, không ngại giải thích cho Tần Xuyên nghe một ít chuyện, khiến cho hắn mở mang không ít.
“Luyện Khí cảnh, cảnh giới này tựa hồ là Nhất phẩm võ sĩ của Nhân gian giới đi? Không biết mình bây giờ là cảnh giới gì, thân thể đột nhiên biến hóa, nhất thời không động được nguyên lực, thật là tiếc!”
Hắn tiếc hận thở dài một cái, lần trước ở trên đại sơn, hắn đã thử vận dụng nguyên lực, nhưng mà tiếc hận là nguyên lực trong cơ thể hắn lại như là bị hút cạn, hoàn toàn không thấy dấu vết. Về sau từ rừng già chạy về Lôi Phong thành, cũng phải nhờ sức mạnh thân thể của mình chạy một mạch một trăm dặm, suýt nữa hết hơi ngất đi.
Bởi vì cảnh giới tạm thời không rõ ràng, hắn không dám vọng động. Ai biết được thế giới này có người bài xích Lục đạo sinh linh hay không, tùy tiện phát ra thực lực, đôi khi sẽ dẫn đại họa vào đầu. Hắn tâm tính thận trọng, chỉ nghĩ như vậy.
Bất quá đến Lôi Phong thành, tạm thời không có chỗ dừng chân. Hắn không khỏi nhìn nhìn vị trung niên kia mấy lần.
“Vị tiểu huynh đệ này ngươi biết không, Hắc Lôi dong binh đoàn này ta nghe nói đãi ngộ rất tốt, ta có một tên đồng bạn vừa trở thành dong binh của bọn họ, liền được phía trên chu cấp một ngôi nhà lớn ở trong trụ sở dong binh đoàn. Ta còn nghe hắn kể, hằng tháng không chỉ sẽ lãnh tiền lương, còn được học tập công pháp của dong binh đoàn, ta nghe nói Hắc Lôi dong binh đoàn có truyền một môn tam giai công pháp, có tam giai công pháp, sau này sợ rằng trong Lôi Phong thành tùy tiện có thể làm chủ một thế lực nhỏ rồi.”
Tên này nói tới đây liền ra vẻ tiếc hận. Cảm thấy mình không có làm một tên Hắc Lôi dong binh liền là chuyện đau khổ tới nhường nào. Mà Tần Xuyên nghe ngóng, cũng không nhịn động tâm. Tam giai công pháp hắn không quá để tâm, bởi vì bản thân có vô số công pháp tuyệt thế, chỉ cần sau này khôi phục thực lực liền có thể vận dụng. Cái hắn quan tâm chính là nhà ở.
Hắn nhìn nhìn hai cánh tay của mình, chợt nghĩ đến mấy tên thợ săn mang cung tiễn ra ngoài săn bắn. Trong lòng hơi động, nghĩ thử một phen. Dù sao bọn họ là tuyển dong binh chớ không phải thẩm vấn tra hình cái gì, hắn không cần quá mức cẩn trọng.
Hơn nữa nguyên lực không thể động, chỉ có thể dùng thuần túy sức mạnh thân thể, hắn thật không tin trong đám người này có người nhìn ra hắn không thuộc thế giới này.
Khóe miệng hơi nhếch lên, hắn liền vỗ bả vai vị tiểu ca lúc này, cười một cái nói:
- Vị tiểu ca, ta đi thử một chút đây.
Nói xong Tần Xuyên liền thành thật đi ra xếp hàng.
Vị tiểu ca nhìn hắn một cái, hơi lắc đầu, có chút không quá tin tưởng hắn sẽ trúng tuyển. Dù sao mấy người đằng kia thực lực nghe nói đều là Luyện Khí cảnh năm sáu tầng trở lên thôi, Tàn Xuyên nhìn không giống tu sĩ, có chăng chỉ là thân thể hơi khỏe mạnh. Bất quá đem so sánh với đám thợ săn lâu năm lại không bằng, thành ra hắn chỉ lầm bầm mấy câu quái lạ, liền tập trung quan sát đám người khảo thí
Tần Xuyên lúc này cũng không biết nên đi nơi nào, vừa vào thành hắn đi một lúc liền thấy phía trước có tụ tập đông người vô cùng nhộn nhịp. Tò mò đi đến, chỉ thấy đám đông đang tụ tập vây quanh một cái lều lớn, ở giữa lại có xếp một hàng người dài, mà trước hàng người có một cái bàn, sau bàn ngồi một vị trung niên dáng người cường tráng, trên mặt có mấy vết sẹo lớn.
Hắn chen vào đám người, chỉ thấy trên bàn có ghi mấy chữ thẳng hàng, là Hắc Lôi Dong Binh đoàn tuyển người.
“Dong binh đoàn, thú vị”
Tần Xuyên nhếch miệng cười. Hắn quay đầu, nhìn một vị tiểu ca đang vuốt cằm, nhẹ giọng hỏi:
- Vị tiểu ca, huynh cũng muốn làm một tên dong binh sao?
Vị tiểu ca nghe hắn hỏi, có chút ngẩn người. Nhìn thấy người này diện mạo anh tuấn, tóc tai tuy có chút lộn xộn nhưng biểu cảm hòa nhã, liền lắc đầu cười nói:
- Ây, vị tiểu huynh đệ này nói đùa, ta chỉ là dân thường làm sao mà làm dong binh được. Ngươi nhìn hàng người đi, trong đó tám phần không phải con em thế gia thì chính là binh lính xuất ngũ, còn hai phần còn lại cơ hồ là thợ săn lâu năm có kinh nghiệm, hoặc là mấy tên rãnh hơi không có việc gì làm chen chân cho vui mặt mà thôi.
- Hắc Lôi dong bình đoàn danh tiếng cũng rất lớn, yêu cầu tự nhiên là cao. Lần này tuyển người, trên cơ bản phải có thực lực Luyện Khí cảnh năm sáu tầng trở lên mới có cơ hội trúng tuyển. Dù sao Hắc Lôi dong bình đoàn có liên hệ tới rất nhiều danh môn thế gia, nhận nhiệm vụ bội phần hung hiểm, không đủ thực lực bọn họ nhất định là không dám nhận.
Vị tiểu ta nói một hơi, không ngại giải thích cho Tần Xuyên nghe một ít chuyện, khiến cho hắn mở mang không ít.
“Luyện Khí cảnh, cảnh giới này tựa hồ là Nhất phẩm võ sĩ của Nhân gian giới đi? Không biết mình bây giờ là cảnh giới gì, thân thể đột nhiên biến hóa, nhất thời không động được nguyên lực, thật là tiếc!”
Hắn tiếc hận thở dài một cái, lần trước ở trên đại sơn, hắn đã thử vận dụng nguyên lực, nhưng mà tiếc hận là nguyên lực trong cơ thể hắn lại như là bị hút cạn, hoàn toàn không thấy dấu vết. Về sau từ rừng già chạy về Lôi Phong thành, cũng phải nhờ sức mạnh thân thể của mình chạy một mạch một trăm dặm, suýt nữa hết hơi ngất đi.
Bởi vì cảnh giới tạm thời không rõ ràng, hắn không dám vọng động. Ai biết được thế giới này có người bài xích Lục đạo sinh linh hay không, tùy tiện phát ra thực lực, đôi khi sẽ dẫn đại họa vào đầu. Hắn tâm tính thận trọng, chỉ nghĩ như vậy.
Bất quá đến Lôi Phong thành, tạm thời không có chỗ dừng chân. Hắn không khỏi nhìn nhìn vị trung niên kia mấy lần.
“Vị tiểu huynh đệ này ngươi biết không, Hắc Lôi dong binh đoàn này ta nghe nói đãi ngộ rất tốt, ta có một tên đồng bạn vừa trở thành dong binh của bọn họ, liền được phía trên chu cấp một ngôi nhà lớn ở trong trụ sở dong binh đoàn. Ta còn nghe hắn kể, hằng tháng không chỉ sẽ lãnh tiền lương, còn được học tập công pháp của dong binh đoàn, ta nghe nói Hắc Lôi dong binh đoàn có truyền một môn tam giai công pháp, có tam giai công pháp, sau này sợ rằng trong Lôi Phong thành tùy tiện có thể làm chủ một thế lực nhỏ rồi.”
Tên này nói tới đây liền ra vẻ tiếc hận. Cảm thấy mình không có làm một tên Hắc Lôi dong binh liền là chuyện đau khổ tới nhường nào. Mà Tần Xuyên nghe ngóng, cũng không nhịn động tâm. Tam giai công pháp hắn không quá để tâm, bởi vì bản thân có vô số công pháp tuyệt thế, chỉ cần sau này khôi phục thực lực liền có thể vận dụng. Cái hắn quan tâm chính là nhà ở.
Hắn nhìn nhìn hai cánh tay của mình, chợt nghĩ đến mấy tên thợ săn mang cung tiễn ra ngoài săn bắn. Trong lòng hơi động, nghĩ thử một phen. Dù sao bọn họ là tuyển dong binh chớ không phải thẩm vấn tra hình cái gì, hắn không cần quá mức cẩn trọng.
Hơn nữa nguyên lực không thể động, chỉ có thể dùng thuần túy sức mạnh thân thể, hắn thật không tin trong đám người này có người nhìn ra hắn không thuộc thế giới này.
Khóe miệng hơi nhếch lên, hắn liền vỗ bả vai vị tiểu ca lúc này, cười một cái nói:
- Vị tiểu ca, ta đi thử một chút đây.
Nói xong Tần Xuyên liền thành thật đi ra xếp hàng.
Vị tiểu ca nhìn hắn một cái, hơi lắc đầu, có chút không quá tin tưởng hắn sẽ trúng tuyển. Dù sao mấy người đằng kia thực lực nghe nói đều là Luyện Khí cảnh năm sáu tầng trở lên thôi, Tàn Xuyên nhìn không giống tu sĩ, có chăng chỉ là thân thể hơi khỏe mạnh. Bất quá đem so sánh với đám thợ săn lâu năm lại không bằng, thành ra hắn chỉ lầm bầm mấy câu quái lạ, liền tập trung quan sát đám người khảo thí
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook