Long Thành Đại Ca Đại
Chapter 41: Thất TInh Phì Đường Lang

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Long Thành Đại Ca Đại

Tên khác: Long Thành Chưởng Đà Nhân

Tác giả: Manh Tuấn

Người Dịch: Kiết Tường

Bản dịch được thực hiện bởi truyen66.com. Hãy truy cập truyen66.com đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Cám ơn!

Hồi thứ 42:  Thất Tinh Phì Đường Lang

 

Hoắc Đông Thanh không do dự lật tay chém ra một đoa: Roẹt!

Cổ tay Phì Đường Lang thu lại, lần nữa chém ra, uy thế không giảm.

Hoắc Đông Thanh tay phải tiếp chưởng! Đánh thẳng vào ngực Phì Đường Lang.

Phì Đường Lang cong khóe miệng lại, chịu một chưởng, tung một đấm về mặt Hoắc Đông Thanh.

Hoắc Đông Thanh lui ra sau, bỏ đơn đảo, bước đến tiếp quyền! Trên võ đài vang lên tiếng va chạm, hai bên tiếp hơn mười chiêu, ép lui Hoắc Đông Thanh đến góc võ đài.

Hồ Điệp Đao trở thành đơn đao, ưu thế không còn, bỏ đơn đao thì Đường Lang Quyền là một quyết định sáng suốt. Tuy Phì Đường Lang là một trung niên béo tròn, mặt có nét giống với Vương Tam Nhật, đạo diện nổi tiếng Hongkong sau này. Nhưng hành động thì rất nhanh nhẹn, thân hình nặng nề mang đến nhiều sức mạnh, và sức chịu đòn!

Phì Đường Lang chân đạp Thất Tinh Bộ, chuyên công trung hạ lộ, lúc thì tung trỏ, khi thì vung gối! “Đầu, vai, trỏ, quyền, gối, đạp, hông đều dùng, thể hiện rõ bí quyết Thất Tinh Quyền lâm li vô tận.

Và quan trọng nhất là nhanh!

Đường Lang Quyền nổi bật nhất là nhanh mạnh, không chiêu không đánh, có chiêu thì đánh, đòn tung liên hoàn!

Phì Đường Lang không hổ là ủy viên trọng tài của Long Thành, Thất Tinh Đường Lang Quyền đã luyện đến hóa cảnh, hoàn toàn giống như một con Thất Tinh Phì Đường Lang.

Nếu Hoắc Đông Thanh không luyện quyền pháp Nam Phái, e là không chịu nổi đòn tung ilen hoàn của Phì Đường Lang.

“Bốp bốp!”

Lúc này Hoắc Đông Thanh đưa tay cản chiêu, trong lòng có cảm giác bực bội khi bị người ta ép đến góc tường.

Hắn bất ngờ tung gối vào cằm Phì Đường Lang. Lối đánh của Phì Đường Lang nhanh hiểm, tạo cảm giác khí thế như núi đè, nhưng thật ra ra tay không hiểm độc, ngược lại còn rất đơn giản.

Chiêu thức đơn giản vô hoa là một đặc điểm lớn của Đường Lang Quyền, một đặc điểm khác là hình giống bọ ngựa, lúc trái lúc phải.

Phì Đường Lang vừa nhìn là một người vừa béo tròn, hung mãnh, nhưng có chút đáng yêu.

Hắn không bất ngờ khi Hoắc Đông Thanh bất ngờ tung đòn gối, bước sang trái xoay người tránh.

“Đánh quyền giả! Giết quản lí! Hai qui tắc của võ đài liên hoàn!”

“Vô pháp vô thiên! Tên phản phúc, không giữ được!” Phì Đường Lang mặt đầy sát khí, khi hắn thấy Hoắc Đông Thanh không chém bị thương Thiết Cốt Lương, mẹ nó, không phải đánh giả còn là gì? Vả lại Tiểu Thiệu Sinh đã mua Ác Bưu lên võ đài, mày chặt một tay của nó, dù là hai tay cũng không sao.

Công ty Kinh Kỷ đã quyết định để Ác Bưu lên võ đài, là chịu trả cái giá gì thì là cái giá đó.

Nhưng mày dám trực tiếp giết Ác Bưu? Vậy là phá hoại qui tắc của võ đài số sáu. Võ đài số sáu không có mu sinh tử!

Ủy viên trọng tài Long Thành độc lập ngoài công ty kinh kỷ quyền lôi, trực thuộc hội ủy viên Long Thành, không khác gì đao phủ thủ trong Cửu Long Thành Trại.

Bọn họ có uy tín xét xử phân tranh ở võ đài, công xưởng, các ông chủ, không phải dựa vào tấm lòng tốt bụng, hay nói đạo lý là được.

Phải dựa vào võ lực mà có! Vả lại, người thích phá hoại qui tắc như Hoắc Đông Thanh không ít, ai cũng là hạng bạt mạng! Và ai cũng có công phu.

Lần trước Quan ca bỏ qua vì Quan ca tán thưởng người tài, nhưng lần này Phì Đường Lang không tán thưởng kẻ phản phúc.

Chỉ thấy trỏ phải của Phì Đường Lang tông về huyệt thái dương của Hoắc Đông Thanh, còn Hoắc Đông Thanh thì bất ngờ đưa gối lên đánh xuống, đánh gãy vài đốt xương của Phì Đường Lang, Phì Đường Lang mặt tái xanh!

Hoắc Đông Thanh xoay người tung đấm, trúng ngay mặt Phì Đường Lang, đánh Phì Đường Lang nằm xuống võ đài.

“Á!” Khán giả xung quanh võ đài đều ồ lên, hôm nay không chỉ là thấy người quản lí bị giết, còn được thấy quyền thủ đánh cả ủy viên trọng tài?

Đúng là khoonga I ngờ!

Lần trước có ai đánh ngã được ủy viên trọng tìa? Không! Không những trong thành trại không ai hạ được, mà quyền thủ trên võ đài cũng không! Người đủ thực lực đánh bại được họ, cũng không cần lên võ đài!

Nên biết, Ngũ Tuấn Hòa đã lâu chưa lên võ đài số tám, vì thế ông ta là chủ võ đài của võ đài số tám, và cũng là người quản lí duy nhất của võ đài số tám.

Vì ông ta đã ít khi thi đấu võ đài số tám,s nên các quyền thủ lên võ đài số tám đều làm việc cho ông ta, do ông ta sắp xếp thi đấu. Dĩ nhiên không có quyền thủ võ đài số tám nào khiêu chiến ông ta!

Và đây cũng là lý do mà La Sát muốn kéo Hoắc Đông Thanh lên đánh võ đài số tám, không có gì khác, võ đài số tám không ai dám đánh với chủ võ đài. Vì thế, Ngũ Tuấn Hào mặc ý thao túng thi đấu, đánh giả, không có uy viên trọng tài nào truy cứu.

Vô hình trung, võ đài số tám đã chỗ dựa của Ngũ Tuấn Hào, và quyền thủ người quản lí ở võ đài số năm, sáu và bảy đều là đàn em của Ngũ Tuấn Hào. Công ty kinh kỷ Quyền Lôi có một nửa là thực lực của Ngũ Tuấn Hào.

Ủy viên trọng tài khjoong có lệnh của hội ủy viên Long Thành, cũng không dám ra tay với Ngũ Tuấn Hào.

Các ông chủ của công ty kinh kỷ quyền lôi thì sao? Xem phân tranh của Thành Trại!

“Đùng!” Phì Đường Lang ngã xuống, lập tức có vài tay súng rút súng ở tầng hai, chĩa mũi súng về phía Hoắc Đông Thanh.

Lương Nghiệp Điền không ngồi yên nữa, lập tức la lớn: “Một triệu! Tiêu Kim Lôi giữ mạng của Thanh Quyền Chảy!”

Một triệu, một triệu tiền mặt ném xuống ngay, cả Tiểu Thiệu Sinh ở lầu hai cũng giật mình. Lưu Giám Hùng, Giang Minh Kiệt, Lương Nghiệp Vũ nhìn về người đứng lên, ánh mắt thay đổi.

“Là trưởng công chúa của Lương Gia.” Tiểu Thiệu Sinh nhận ra khuôn mặt của Lương Nghiệp Điền, quay nhìn La Sát cười: “Tên mặc âu phục đúng là mạng tốt.”

Lưu Giám Hùng quay nhìn Lương Nghiệp Vũ, Lương Nghiệp Vũ lắp bắp nói: “Chị… chị…”

“Chị sao lại xuất hiện ở võ đài?” Lương Nghiệp Vũ giật mình, sắc mặt có chút giận wdx.

Ở Tiêu Kim Lôi về lý có thể dùng số tiền lớn để giữ mạng quyền thủ. Nhưng mọi người đến võ đài là để tiêu phí, cờ bạc, xem ai đánh sống đánh chết!

Chỉ có người bỏ tiền mua mạng, chưa có ai lấy tiền để giữ mạng. Đây là lần đầu tiên xuất hiện ở Tiêu Kim Lôi. Sẽ phá qui tắc hay giữ mạng? Và rõ ràng là phải tốn số tiền rất lớn.

Số tiền này người thường không lấy được, các bà giàu có cũng không lấy ra được, Lương Nghiệp Điền bỏ ra một triệu để giữ mạng Thanh Quyền Chảy. Cô ta cảm thấy xứng đáng!

Các tay súng thành trại nhất thời không biết làm thế nào, chĩa mũi súng xuống!

Các tay súng này phụ trách bảo an trong thành trại, đều đến từ khu dân cư Long Thành, họ chỉ nghe lệnh một người.

Là người quản lí Thành Trại: Long Thắng Võ!

“Ting ting ting”, Điện thoại kiểu cỗ trên bàn cạnh võ đài vang lên, Ngũ Tuấn Hào đưa mắt nhìn mọi người, chủ động đến nghe điện thoại: “Long gia, vâng, vâng, đã rõ.”

“Qui tắc Long Thành do ngài đặt, ngài nói là được!” Ngu Tuấn Hào nghe điện thoại, vâng dạ liên hồi. Hoắc Đông Thanh quét nhìn điện thoại, nhìn khuôn mặt Ngũ Tuấn Hào, dường như nhìn thấy khuôn mặt đang ẩn phía sau.

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương