Long Thành Đại Ca Đại
-
Chapter 14: Tam Hoàng Trọng Pháo
Hoắc Đông Thanh thu người đá ra sau, tránh lưỡi đao, sắc mặt không sợ mà vui!
Tên đại lục có vẻ được huấn luyện trong quân đội, tinh thông thuật cầm nã, võ quân đội.
Cả xuất đao cũng có kỹ thuật chiến đấu quân dụng.
Huấn luyện quân đội rất công hiệu, chiêu thức hiểm hóc.
Cần phải một đòn hạ được địch!
Nhưng thiếu thời gian dài tập luyện, bồi dưỡng võ thuật, nên ít có tiến bộ.
Hoắc Đông Thanh lúc nãy nếu ngã xuống rút đao, có rất nhiều cách để phản công, ít nhất là phế đi một chân của đối thủ.
Tên đại lục chọn cách bật người tránh, vô hình trung đã lộ ra lo sợ!
“Long Thành Huyế Chiến” đều là người mới xuất hiện, nhưng thật ra phần lớn đều kẻ tập võ bình thường.
Cao thủ võ thuật nổi tiếng thật sự trên giang hồ, song hoa hồng côn, mãnh nhân hải ngoại vào võ đài Thành Trại, sẽ được người quản lí võ đài mua về, tạo tiếng vang.
Về mức độ nào đó, thì võ đài Long Thành cho cảm giác giải trí như WWE sau này, cũng có đặt cược lớn. Chỉ có máu và mạng là thật!
Và các võ đài trong Tân Huyết Loạn Đấu cần có vài người quản lí tổ chức. Những người quản lí này tạo ra vài trận đấu cho đủ số, nếu muốn tạo độ hot, thì chọn vài quyền thủ ra thử, biết đâu sẽ có đột biến lớn!
Ngoài ra, Tân Huyết Loạn Đấu cũng cần người quản lí làm nhà cái, chịu lãi lỗ của lần Tân Huyết Chiến này.
Vì thế, khi người quản lí không tìm được “cường nhân”, sẽ không làm cái!
Không tìm được “Cường nhân”, các ông chủ lớn sẽ không giúp làm cái.
Vì thế mà Tân Huyết Chiến muốn triển khai, không chỉ cần có người làm cái, mà còn cần có hơn mười người quản lí võ đài tham gia.
Vì thế, lợi ích và nguy hiểm của làm cái cũng rất lớn! Nếu đắc tội đồng nghiệp mà làm cái? Vậy thì thê thảm!
Vả lại hảo thủ khó tìm, cao thủ rất ít khi tham gia Tân Huyết Chiến. Huyết chiến đúng như tên gọi là sẽ đổ máu. Ví dụ như lấy trình độ ba võ đài đầu tiên, võ đài thứ tư và thứ năm được xem là cường nhân, rất ít có lá bài tẩy lớn hơn võ đài số năm xuất hiện. Hoắc Đông Thanh tuyệt đối là một dị biệt.
Hắn không biết trình độ bản thân được tính vào võ đài số mấy, nhưng cảnh đấu trước mắt, không khác gì trẻ con ở lớp mẫu giáo đánh nhau.
Hoắc Đông Thanh nghĩ về hoàn cảnh phức tạp loạn đấu trong xe, dự tính sẽ cùng bắt tay với tên đại lục này.
Dẫu sao…
Tiểu đao trong tay tên đại lục rất có tính uy hiếp cao.
Các quyền thủ khác cũng thấy hắn cầm đao sắc.
Không tự giác chạy tránh.
Hoắc Đông Thanh dự tính trong xe có khoảng ba quyền thủ, sau đó quả đoán ra tay hạ gục tất cả!
Tránh trở thành đích của tất cả mọi người.
Nhưng khi Hoắc Đông Thanh thấy bên trái xe có một thức Pháo Chùy đánh tên Muay Thái, đã đổi ý, một chiêu Long Hành Bát Quái đánh vào cổ tay tên đại lục, xương cổ tay vỡ nát.
“A!” Tên đại lục đau đớn la thảm.
Tiếng la này thảm nhất trong xe.
“Rắc”
Hơn mọi tiếng nắm đấm vang lên, một đòn hít mạnh ném xuống.
“Hiểm lắm!”
“Cứng cỏi đấy!”
Các quyền thủ còn lại trong xe quay nhìn.
“Thốn Đầu Ca” Mã Như Bưu quay nhìn Hoắc Đông Thanh, mắt lộ vẻ hưng phấn.
Hoắc Đông Thanh cũng quay nhìn hắn.
Chân đá ra, trúng ống chân đại lục, sau đó đá thêm một đá, tên đại lục bắn đi.
Hoắc Đông Thanh sau khi kết thúc đối thủ, ba người còn lại đại hiển thân thủ, quyền pháp rất ác liệt.
Pháo Chùy còn gọi là Tam Hoàng Trọng Chùy, thuộc về Tam Hoàng Môn, cũng gọi là Tông Môn, Nhân Tổ Môn.
Cám ơn đã xem trại truyen66.com
Là một loại nội gia quyền, thuốc về Bắc Phái Trường Quyền, khởi nguồn từ huyện Dực, quê hương võ thuật Hà Bắc, thay đổi biến tấu từ kỹ thuật chiến đấu mà thành, được cường điệu thành “Lấy khí làm chủ, dùng lý đi đầu”, rất chú trọng tính thực chiến, ít chiêu số, rất thạnh vào thời kỳ đầu nhà Thanh.
Danh gia Hà Bắc “Kiều Tam Tú” truyền đến bốn đệ tử kiệt xuất đời thứ ba, trong đó Tong Ngạn Siêu sáng tạo ra tuyệt kỹ Phu Tử Tam Củng Thủ, đánh bại tất cả giáo quan trong Thần Cơ Doanh của triều đình nhà Thanh, được đội mão ngũ phẩm, có biệt hiệu là “Thần Quyền Tống Mại Luân” (Tống Ngạn Siêu, tên tự là Mại Luân.)
Tống Ngạn Siêu thấy triều đình hủ bại, bỏ quan về quê, trước một cửa hàng lương thực Bắc Kinh mở “Kinh Đô Hội Hữu Tiêu Cục”, lấy võ kết bạn, sống nghề bảo tiêu, và mở quán thu đồ, nổi tiếng Tam Hoàng Pháo Chủy Môn.
Một vị tông sư cuối cùng của Tam Hoàng Pháo Chủy Môn, là Quốc Thuật Đại Sư Lý Hiểu Thần cuối đời Thanh đầu thời Dân Quốc, lúc đó nhiều cao thủ Pháo Chủy Môn xuất thân là môn hạ của Võ Thuật Trà Xã của Lý Hiểu Thần.
Mã Như Bưu thể lực cương mãnh, khí tụ ở ngực, bất ngờ thét lớn.
Hai tay trái phải tung mạnh, một đòn trúng địch.
Đối mặt với những tên nhà quê không biết võ nghệ, một pháo đủ đánh bay ba mét, tông vào sàn xe.
Hoắc Đông Thanh nhân lúc Mã Như Bưu khí lực chưa hồi phục, một đòn tiễn bộ đến trước mặt Mã Như Bưu, tung ra một chiêu Công Tự Phục Hổ.
Quyền kình như La Hán hiển uy! Một đấm trúng thiên linh cái Mã Như Bưu.
Mã Như Bưu mở tròn mắt, hai tay một trước một sau, thử dùng thập tự giá cản đấm Hoắc Đông Thanh.
Hoắc Đông Thanh quả đoán thu tay, một đá trúng ngực.
Mã Như Bưu dùng Liêu Âm Bão, đánh xuống hạ bộ Hoắc Đông Thanh.
Con mịa nó, mạng của bố mày không cần, đồ buồi của mày có cần không?
“Rắc” Hoắc Đông Thanh hít một hơi dài, rút đao giắt ở hông ra, lưỡi đao đâm vào tay Mã Như Bưu.
“Phập” Tay Mã Như Bưu trúng đao.
Hoắc Đông Thanh thu chân đứng thẳng, rút đao ra, bước lên trước: “Phập! Phập! Phập”
Hắn đâm vào người Mã Như Bưu, sáu lỗ máu lập tức bắn máu, ướt cả quần áo.
Mã Như Bưu dựa vào khung xe, tay đè vết thương lại, từ từ kiệt sức ngã xuống.
Hắn nhìn với ánh mắt không tin nổi, môi mấp máy nhưng không nói ra được chữ nào.
Thật ra, Hoắc Đông Thanh không phải kẻ thích chơi chiêu bẩn, nhưng có binh khí không dùng có phải ngu! Tam Hoàng Pháo Chủy không có gì mà đnáh hay, đánh thắng thì sao? Có tiền thưởng không? Hắn đến Cửu Long Thành Trại làm việc, phải theo qui tắc Cửu Long Thành Trại, dùng cách nhanh nhất, giải quyết rắc rối.
“Cửu Long Thành, không nói qui củ, chỉ nói qui tắc.” Hoắc Đông Thanh tay cầm đao, mũi đao còn nhỏ từng giọt máu.
“Qui tắc của Cửu Long Thành là không từ thủ đoạn, thắng làm vua!” Hắn không chấp nhận qui củ cũng phải thích ứng quy củ, hắn quyết định thích phóng sát ý, lấy ác chế ác, lấy cương chế cương!
Lúc này Mã Như Bưu nhắm mắt lại, hắn biết bản thân bại không oan uổng.
Cám ơn đã xem trại truyen66.com
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook