Long Tế
-
Chương 770: Con bằng lòng
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Sao thế? Chẳng lẽ con không bằng lòng sao? Xem ra ta đã xem thường Thánh nữ của chúng ta rồi, nếu con đã không để mắt Trần Phong, không bằng lòng gả cho cậu ấy, thì việc này bỏ qua đi!”.
Giáo hoàng Zeus đột nhiên nói.
“Con bằng lòng… con bằng lòng!”.
Sắc mặt Thánh nữ Angel thay đổi, vội vàng trả lời.
“Ha, ha, ha, được!”.
Giáo hoàng Zeus phá lên cười ha ha, vừa nãy ông ấy chẳng qua chỉ đùa Angel thôi, lúc này thấy đối phương hoảng hốt như vậy, Giáo hoàng Zeus không nhịn được cười thành tiếng.
“Con đừng vội mừng, nếu Trần Phong thắng William, giành quán quân lần này, thì ta sẽ gả con cho cậu ấy!”, Giáo hoàng Zeus nói rồi xoay người rời đi.
“Anh ấy nhất định có thể giành quán quân!”.
Thánh nữ Angel nhìn xa xăm, trong ánh mắt tràn ngập hi vọng.
Heidi là nhân viên tình báo của tổ chức Huyết Sát của William, lúc này cô ta đã đến Van-ti-căng, đồng thời tìm được William đang bế quan.
Cuộc thi võ thuật cấp thế giới đã gần đến hồi kết, cuộc thi sắp kết thúc, nhiều tuyển thủ đều đã rời đi, nhưng vẫn có một số tuyển thủ và khán giả chưa rời đi, mà đợi kết quả trận đấu cuối cùng, xem thử ai mới là người giành quán quân cuộc thi võ thuật thế giới lần này.
William vẫn luôn bế quan trong phòng, trận đấu của Trần Phong và Arthur, anh ta không đi xem.
Khoảng một giờ chiều William sẽ tiến hành thi đấu với Madhi, quyết định ai sẽ đấu với Trần Phong.
Heidi đến phòng William đang ở, còn William vừa xong việc.
“Thủ lĩnh, sao anh lại bế quan lâu vậy, tôi thực sự sợ anh sẽ bỏ lỡ trận đấu buổi chiều!”.
Heidi trêu chọc, sau đó tiếp tục nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Trận đấu của Trần Phong và Arthur đã kết thúc, Trần Phong thắng cuộc, còn Arthur không những thua mà còn bị chặt một cánh tay, lục phủ ngũ tạng cũng bị tổn thương, sau này có thể tiếp tục tập võ không thì là chuyện khác!”.
“Hửm? Chẳng lẽ Trần Phong Hoa Hạ trong thời gian ngắn đột phá đến giai đoạn giữa Hóa Kình rồi?”.
William hơi cau mày, kết quả này đúng là vượt ngoài dự đoán của anh ta.
“Không, vẫn là giai đoạn đầu Hóa Kình!”.
Heidi đã tìm hiểu, giai đoạn Hóa Kình giống với chiến thần, chỉ có điều gọi khác mà thôi.
“Vậy cậu ta sao lại thắng cuộc?”.
Vẻ mặt William hơi thay đổi, theo anh ta thấy, thực lực của Trần Phong không mạnh như Arthur, nếu Trần Phong đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, thì còn có thể giải thích, nhưng Trần Phong chưa đột phá, như vậy thì đã nằm ngoài dự đoán của William.
Vỗn dĩ William đã xem mấy trận của Trần Phong, tự thấy có hiểu biết với thực lực của Trần Phong, bây giờ xem ra anh ta vẫn hơi xem thường Trần Phong rồi.
Trần Phong đánh bại Arthur giai đoạn giữa Hóa Kình bằng tu vi giai đoạn đầu Hóa Kình, đây không phải một việc đơn giản.
Thực lực của Arthur, William cũng hơi hiểu, chắc chắn Ron, Lee Chang Hee không thể đánh đồng với anh ta, dù là Sachi cũng không được.
Nghe Heidi tường thuật chi tiết tình hình trận đấu của Trần Phong và Arthur cho William, hai mắt William khép hờ, rơi vào suy tư.
Người mạnh như vậy cuối cùng không ngờ lại thua Trần Phong.
Như vậy bất giác khiến William nổi lên hứng thú rất mạnh với Trần Phong.
“Sao thế thủ lĩnh? Chẳng lẽ thực lực hiện tại của Trần Phong Hoa Hạ kia có thể uy hiếp anh sao?”.
Heidi hỏi với gương mặt lo lắng, vì cô chưa bao giờ thấy biểu cảm thế này của William.
“Hừ, nếu cậu ta đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, có lẽ có thể tạo thành một chút uy hiếp với tôi, nhưng bây giờ tôi giết cậu ta vẫn dễ như trở bàn tay!”.
Trong lời nói của William tràn ngập tự tin, dù Trần Phong đánh bại Arthur khiến anh ta hơi kinh ngạc, nhưng Trần Phong vẫn không thể tạo thành uy hiếp với anh ta.
Từ lúc cuộc thi bắt đầu cho đến cuối cùng, cả quá trình Trần Phong dốc sức đi đến tận giờ, chiến thắng nhiều người mạnh, mỗi một võ sĩ được gọi là dũng mãnh đều thua trong tay Trần Phong.
Chỉ có điều William không cho rằng những người đó là người mạnh, theo William thấy những võ sĩ này đều chỉ có hư danh, thực lực không hề mạnh, thậm chí còn yếu kém.
Dù là Trần Phong, William vẫn không để Trần Phong vào mắt.
Mọi người đang bàn luận việc về Trần Phong, một số người cho rằng thiên phú của người này cực cao, thực lực cũng vô cùng mạnh, vượt bao khó khăn đánh bại nhiều đối thủ, rất là giỏi, đương nhiên cũng có người cho rằng Trần Phong chẳng qua chỉ là trùng hợp thôi, dù sao thì cuộc thi vẫn chưa kết thúc.
“Cuộc thi võ thuât thế giới lần này rốt cuộc ai có thể giành vị trí quán quân? Là William, Madhi hay Trần Phong?”.
Lúc mọi người thảo luận Trần Phong, không kiềm được mà chuyển sự chú ý đến trận quyết đấu của Madhi và William, dù sao thì thực lực của hai người đều không yếu, chỉ xem ai có thể vào được trận chung kết để tranh quán quân với Trần Phong.
Khoảng hơn một giờ chiều, trận đấu của William và Madhi sắp bắt đầu, mặc dù nói không phải là chung kết, nhưng cũng là trận quyết đấu để vào chung kết, nên các khán giả cực kì chờ mong, hai người họ rốt cuộc ai có thể vào chung kết?
Thời gian như thoi đưa, lúc 12 rưỡi trưa, sân đấu ngoài ghế VIP ra thì những chỗ ngồi khác đều đã ngồi kín khán giả.
Còn màn hình lớn giữa sân thì cũng không nhàn rỗi, mà chiếu clip thi đấu trước đó của William và Madhi.
Những trận quyết đấu của William đều là không nương tay, mỗi một cú đều giết đối thủ, còn tuyển thủ đấu với William thì căn bản không có cơ hội nhận thua và đầu hàng.
Khác với anh ta là Madhi, Madhi là một người mê võ có tiếng, mỗi lần đấu thì đều coi đối thủ như bao cát, đánh một trận dữ dội.
Khán giả gọi Madhi là một kẻ điên, còn William giết người như ngóe, bị gọi là ma quỷ, đây là trận đấu của kẻ điên và ma quỷ.
Một giờ, Madhi xuất hiện ở sân trước, anh ta giống như mấy lần trước, mỗi khi quyết đấu thì đều xuất hiện rất sớm, chờ đợi trận đấu bắt đầu.
Mỗi lần Madhi xuất hiện thì đều mặc cà sa, trên mặt nở nụ cười, khá là có cảm giác cao tăng đắc đạo.
Khi Madhi xuất hiện, không lâu sau William cũng bước về phía sân đấu, vẫn đeo mặt nạ quỷ, đi giày bốt kiểu quân đội, khoác áo choàng màu đen.
“Tôi hơi khó hiểu, sao anh cứ đeo mặt nạ thế?”.
Khi William xuất hiện, trọng tài cũng xuất hiện cùng lúc, Madhi do dự một lát hỏi ra nghi vấn trong lòng.
Tiếng Anh của Madhi hơi không chuẩn, nhưng đủ để người khác nghe hiểu
“Sao thế? Chẳng lẽ con không bằng lòng sao? Xem ra ta đã xem thường Thánh nữ của chúng ta rồi, nếu con đã không để mắt Trần Phong, không bằng lòng gả cho cậu ấy, thì việc này bỏ qua đi!”.
Giáo hoàng Zeus đột nhiên nói.
“Con bằng lòng… con bằng lòng!”.
Sắc mặt Thánh nữ Angel thay đổi, vội vàng trả lời.
“Ha, ha, ha, được!”.
Giáo hoàng Zeus phá lên cười ha ha, vừa nãy ông ấy chẳng qua chỉ đùa Angel thôi, lúc này thấy đối phương hoảng hốt như vậy, Giáo hoàng Zeus không nhịn được cười thành tiếng.
“Con đừng vội mừng, nếu Trần Phong thắng William, giành quán quân lần này, thì ta sẽ gả con cho cậu ấy!”, Giáo hoàng Zeus nói rồi xoay người rời đi.
“Anh ấy nhất định có thể giành quán quân!”.
Thánh nữ Angel nhìn xa xăm, trong ánh mắt tràn ngập hi vọng.
Heidi là nhân viên tình báo của tổ chức Huyết Sát của William, lúc này cô ta đã đến Van-ti-căng, đồng thời tìm được William đang bế quan.
Cuộc thi võ thuật cấp thế giới đã gần đến hồi kết, cuộc thi sắp kết thúc, nhiều tuyển thủ đều đã rời đi, nhưng vẫn có một số tuyển thủ và khán giả chưa rời đi, mà đợi kết quả trận đấu cuối cùng, xem thử ai mới là người giành quán quân cuộc thi võ thuật thế giới lần này.
William vẫn luôn bế quan trong phòng, trận đấu của Trần Phong và Arthur, anh ta không đi xem.
Khoảng một giờ chiều William sẽ tiến hành thi đấu với Madhi, quyết định ai sẽ đấu với Trần Phong.
Heidi đến phòng William đang ở, còn William vừa xong việc.
“Thủ lĩnh, sao anh lại bế quan lâu vậy, tôi thực sự sợ anh sẽ bỏ lỡ trận đấu buổi chiều!”.
Heidi trêu chọc, sau đó tiếp tục nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Trận đấu của Trần Phong và Arthur đã kết thúc, Trần Phong thắng cuộc, còn Arthur không những thua mà còn bị chặt một cánh tay, lục phủ ngũ tạng cũng bị tổn thương, sau này có thể tiếp tục tập võ không thì là chuyện khác!”.
“Hửm? Chẳng lẽ Trần Phong Hoa Hạ trong thời gian ngắn đột phá đến giai đoạn giữa Hóa Kình rồi?”.
William hơi cau mày, kết quả này đúng là vượt ngoài dự đoán của anh ta.
“Không, vẫn là giai đoạn đầu Hóa Kình!”.
Heidi đã tìm hiểu, giai đoạn Hóa Kình giống với chiến thần, chỉ có điều gọi khác mà thôi.
“Vậy cậu ta sao lại thắng cuộc?”.
Vẻ mặt William hơi thay đổi, theo anh ta thấy, thực lực của Trần Phong không mạnh như Arthur, nếu Trần Phong đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, thì còn có thể giải thích, nhưng Trần Phong chưa đột phá, như vậy thì đã nằm ngoài dự đoán của William.
Vỗn dĩ William đã xem mấy trận của Trần Phong, tự thấy có hiểu biết với thực lực của Trần Phong, bây giờ xem ra anh ta vẫn hơi xem thường Trần Phong rồi.
Trần Phong đánh bại Arthur giai đoạn giữa Hóa Kình bằng tu vi giai đoạn đầu Hóa Kình, đây không phải một việc đơn giản.
Thực lực của Arthur, William cũng hơi hiểu, chắc chắn Ron, Lee Chang Hee không thể đánh đồng với anh ta, dù là Sachi cũng không được.
Nghe Heidi tường thuật chi tiết tình hình trận đấu của Trần Phong và Arthur cho William, hai mắt William khép hờ, rơi vào suy tư.
Người mạnh như vậy cuối cùng không ngờ lại thua Trần Phong.
Như vậy bất giác khiến William nổi lên hứng thú rất mạnh với Trần Phong.
“Sao thế thủ lĩnh? Chẳng lẽ thực lực hiện tại của Trần Phong Hoa Hạ kia có thể uy hiếp anh sao?”.
Heidi hỏi với gương mặt lo lắng, vì cô chưa bao giờ thấy biểu cảm thế này của William.
“Hừ, nếu cậu ta đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, có lẽ có thể tạo thành một chút uy hiếp với tôi, nhưng bây giờ tôi giết cậu ta vẫn dễ như trở bàn tay!”.
Trong lời nói của William tràn ngập tự tin, dù Trần Phong đánh bại Arthur khiến anh ta hơi kinh ngạc, nhưng Trần Phong vẫn không thể tạo thành uy hiếp với anh ta.
Từ lúc cuộc thi bắt đầu cho đến cuối cùng, cả quá trình Trần Phong dốc sức đi đến tận giờ, chiến thắng nhiều người mạnh, mỗi một võ sĩ được gọi là dũng mãnh đều thua trong tay Trần Phong.
Chỉ có điều William không cho rằng những người đó là người mạnh, theo William thấy những võ sĩ này đều chỉ có hư danh, thực lực không hề mạnh, thậm chí còn yếu kém.
Dù là Trần Phong, William vẫn không để Trần Phong vào mắt.
Mọi người đang bàn luận việc về Trần Phong, một số người cho rằng thiên phú của người này cực cao, thực lực cũng vô cùng mạnh, vượt bao khó khăn đánh bại nhiều đối thủ, rất là giỏi, đương nhiên cũng có người cho rằng Trần Phong chẳng qua chỉ là trùng hợp thôi, dù sao thì cuộc thi vẫn chưa kết thúc.
“Cuộc thi võ thuât thế giới lần này rốt cuộc ai có thể giành vị trí quán quân? Là William, Madhi hay Trần Phong?”.
Lúc mọi người thảo luận Trần Phong, không kiềm được mà chuyển sự chú ý đến trận quyết đấu của Madhi và William, dù sao thì thực lực của hai người đều không yếu, chỉ xem ai có thể vào được trận chung kết để tranh quán quân với Trần Phong.
Khoảng hơn một giờ chiều, trận đấu của William và Madhi sắp bắt đầu, mặc dù nói không phải là chung kết, nhưng cũng là trận quyết đấu để vào chung kết, nên các khán giả cực kì chờ mong, hai người họ rốt cuộc ai có thể vào chung kết?
Thời gian như thoi đưa, lúc 12 rưỡi trưa, sân đấu ngoài ghế VIP ra thì những chỗ ngồi khác đều đã ngồi kín khán giả.
Còn màn hình lớn giữa sân thì cũng không nhàn rỗi, mà chiếu clip thi đấu trước đó của William và Madhi.
Những trận quyết đấu của William đều là không nương tay, mỗi một cú đều giết đối thủ, còn tuyển thủ đấu với William thì căn bản không có cơ hội nhận thua và đầu hàng.
Khác với anh ta là Madhi, Madhi là một người mê võ có tiếng, mỗi lần đấu thì đều coi đối thủ như bao cát, đánh một trận dữ dội.
Khán giả gọi Madhi là một kẻ điên, còn William giết người như ngóe, bị gọi là ma quỷ, đây là trận đấu của kẻ điên và ma quỷ.
Một giờ, Madhi xuất hiện ở sân trước, anh ta giống như mấy lần trước, mỗi khi quyết đấu thì đều xuất hiện rất sớm, chờ đợi trận đấu bắt đầu.
Mỗi lần Madhi xuất hiện thì đều mặc cà sa, trên mặt nở nụ cười, khá là có cảm giác cao tăng đắc đạo.
Khi Madhi xuất hiện, không lâu sau William cũng bước về phía sân đấu, vẫn đeo mặt nạ quỷ, đi giày bốt kiểu quân đội, khoác áo choàng màu đen.
“Tôi hơi khó hiểu, sao anh cứ đeo mặt nạ thế?”.
Khi William xuất hiện, trọng tài cũng xuất hiện cùng lúc, Madhi do dự một lát hỏi ra nghi vấn trong lòng.
Tiếng Anh của Madhi hơi không chuẩn, nhưng đủ để người khác nghe hiểu
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook