Long Châu
-
Chương 165: Giúp
Trận chiến giữa hai bên diễn ra ngày càng kịch liệt, mặc dù đám người cẩm y thiên phú có tốt hơn chút nhưng trước phe địch đông như vậy thì quả thật không trụ được lâu, hiện tại phải vừa đánh vừa lui.
Bọn hắn cũng cũng là thiên tài trong thế hệ nhưng để lấy một địch hai như hiện tại là quá sức, nếu không phải dựa vào phối hợp ăn ý thì có lẽ đội hình đã thê thảm.
Vù.
Lúc này từ bên trong rừng, một tiếng xé gió vang lên khiến cả hai phe chú ý, từ bên trong, một thân ảnh mặc y phục đỏ trắng phóng ra, kẻ này chính là tên thanh niên nãy giờ ẩn mình quan sát.
Kẻ này vừa xuất hiện trên người hắn liền phóng ra một cỗ hồn lực, chưa hết bên trong còn chứa đựng uy áp nhắm về phía đám người hắc y, trên tay hắn cũng đang cầm một lưỡi kiếm trong suốt ngưng tụ từ hồn lực.
Không sai, kẻ này không ai khác ngoài Hắc Vũ đang giả trang, thân phận của hắn lúc này không phải là Hắc Vũ cũng không phải là Lương Chiến.
- Hồn tu!
Cả hai đám người lập tức giật mình, không ngờ trong lúc cả hai phe đang chiến đấu kịch liệt như vậy lại xuất hiện một tên Hồn tu, mà kẻ này xuất hiện còn chưa biết hắn định nhắm vào hai hay định làm ngư ông đắc lợi.
Đám người hắc y sắc mặt cũng lập tức trở nên kinh dị, bọn hắn từ tên này vậy mà cảm giác được một cỗ áp lực, ngoại trừ năm tên Vũ Đế không bị ảnh hưởng ra thì còn lại đều cảm nhận được.
Uy áp này không ảnh hưởng tới cơ thể bọn hắn nhưng lại ảnh hưởng đến tinh thần, khiến cho lực chiến và khí thế của bọn hắn có dấu hiệu giảm sút, ngay cả những kẻ có tu vi mạnh hơn tên kia cũng thoáng cảm thấy một chút ảnh hưởng.
Lưỡi liếm nhắm vào một tên Vũ Vương tứ trọng bên phía hắc y rồi chém xuống, vô tận uy áp lập tức nhắm vào hắn khiến tên này sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
Tên hắc y lập tức đánh ra một chưởng đồng thời cũng tránh lùi phía sau, hắn tự biết mình vẫn còn thiếu chút nữa mới là đối thủ của Hắc Vũ.
Một chưởng đánh ra va chạm với Uy Linh Kiếm Hồn liền bị nó chém nát, động tác nhanh gọn không có chút thừa thãi.
- Để ta giúp các vị huynh đài một tay! - Hắc Vũ quay sang nói với đám người mặc cẩm y.
- Đa tạ vị huynh đệ giúp sức! - Tên thủ lĩnh của cẩm y cũng là người biết ứng xử, hắn lập tức cảm kích Hắc Vũ.
Mặc dù trong tình thế hiện tại rõ ràng bên cẩm y đang thua thiệt nhưng tên này vẫn ra giúp bọn hắn, nghĩa khí này quả thật rất đáng trân trọng.
Tuy nhiên đó chỉ là điều bọn hắn đang nghĩ, còn bên trong đầu Hắc Vũ nghĩ gì thì chỉ có mình hắn biết.
- Hừ, tên kia, ngươi là kẻ nào khi không lại xen vào chuyện của chúng ta! - Một tên nam tử tu vi Vũ Đế lên tiếng.
Cả đám người mặc hắc y không thể hiểu được từ đâu lại có một tên điên bỗng nhiên xông ra chịu chết, phải biết hiện tại bọn hắn đang ở thế thượng phong a.
Hắc Vũ không thèm trả lời tên này, hắn tiếp tục cùng đám người cẩm y liên thủ công kích.
Uy Linh Hồn Kiếm chém xuống, mục tiêu lúc này của hắn chính là một tên cướp Vũ Vương lục trọng.
- Trong cùng cấp cũng muốn tấn công ta, ngươi nằm mơ đi - Tên nam tử thấy lưỡi kiếm của Hắc Vũ chém đến thì lập tức đánh ra một chưởng.
Ầm
Một chưởng này không thua không kém với kiếm hồn, cả hai chém vào nhau tạo ra một tiếng nổ sau đó cùng nhau bị hủy diệt.
Hắc Vũ tiếp tục tạo ra một cái Uy Linh Kiếm Hồn khác rồi tiếp tục tấn công như vũ bão, những nhát kiếm được hắn chém loạn xạ về phía tên hắc y.
- Hừ, để ta cho ngươi thấy được sự khác biệt giữa Vũ tu và Hồn tu!
Mặc dù trước công kích hồn lực của Hắc Vũ thì tên nam tử không dám có chút gì lơ là, bất quá dựa vào bản thân là Vũ tu, hắn tự tin mình có thể chiếm được ưu thế khi cận chiến với Hắc Vũ như thế này.
Tên nam tử lập tức thi triển thân pháp, một bước chớp nhoáng đã tránh khỏi khu vực công kích của Hắc Vũ, tiếp đó là một cái đại chưởng được đánh ra.
Hắc Vũ đang ở thân phận Hồn tu, những thân pháp như Tốc Hành hay Thuấn Di hắn đều không thể sử dụng cho nên khó có thể đối phó với kẻ dùng thân pháp kia, chỉ có thể đánh ra một cái Hoả Minh Chưởng để chống lại.
Hoả Minh Chưởng cùng cái lôi chưởng của tên nam tử hắc y đụng vào nhau rồi nổ tung, chấn lực lan đến phía cả hai tuy nhiên chỉ mình Hắc Vũ phải lùi lại phía sau.
Hoả Minh Chưởng của hắn so với tên nam tử kia có chút thấp hơn một chút nên trong chiêu vừa rồi Hắc Vũ đã có chút thua thiệt, bất quá hắn vẫn tỏ ra không có gì.
- Khà khà, đánh gì mà yếu quá, có giỏi thì xuất hết toàn lực ra cho bổn gia gia xem nào! - Hắn buông lời trêu chọc tên nam tử.
- Ngươi muốn chết?! - Tên nam tử lúc này trợn mắt.
Vừa rồi ra tay chỉ mới là thăm dò nhưng hắn nhận ra mình đã có chút áp đảo Hắc Vũ, nếu để hắn thực sự ra tay toàn lực thì chưa biết kết quả sẽ như thế nào.
- Bộ Hắc Long Bang bình thường không cho ngươi ăn hay sao đánh yếu quá vậy, mau mạnh tay chút để ông nội các ngươi kiểm tra xem nào! - Hắc Vũ lại càng lớn tiếng trêu chọc.
Lời này đủ lớn để lọt vào tai của đám người hai bên, cả đám liền làm ra sắc mặt cổ quái.
Tên thanh niên này đánh không lo đánh lại đi trêu đùa với kẻ địch, không biết là hắn có ý đồ gì đây.
- Hừ, tên điên, hôm nay ngươi chết chắc! Lôi Xung Chấn!
Tên nam tử mặc hắc y lúc này sắc mặt đỏ kè kè, một cái lôi chưởng bá đạo đánh về phía Hắc Vũ, đẳng cấp của nó cũng đã đạt đến Huyền cấp Thượng phẩm, đẳng cấp cao nhất của Huyền cấp vũ kĩ.
Hắc Vũ trước tình thế này, dưới chân hắn lập tức xuất hiện một đôi giày màu xanh lam, đôi giày này được thiết kế trông rất góc cạnh, nhìn không khác gì hai cái chân của robot.
Hắn dậm xuống mặt đất một cái, thân thể hắn lập tức lao đi, tốc độ nhanh hơn hẳn so với lúc trước.
Với tốc độ này có thể nói là nhỉnh hơn so với chiêu Tốc Hành một chút, nếu kết hợp cả hai lại với nhau thì không biết sẽ nhanh tới mức nào.
Tốc độ của hắn đột nhiên tăng lên, chỉ thoáng chốc đã thành công né tránh vũ kĩ của tên nam tử, toàn bộ lực lượng của hắn đánh xuống mặt đất tạo thành một cái lỗ lớn.
- Tốc độ nhanh quá!
Đám người trở nên kinh ngạc, với một Hồn tu như tên này tốc độ vừa rồi thực sự rất nhanh, so với Vũ tu bọn hắn khi sử dụng thân pháp còn nhanh hơn nhiều, toàn bộ lập tức chú ý đến đôi giày có chút cồng kềnh mà hắn đang mang dưới chân.
- Nhất định sẽ là do đôi giày của hắn! Mau giết hắn cướp lấy thứ đó! - Tên thủ lĩnh phía hắc y lập tức hô lên.
Đương nhiên hắn nhận ra đôi giày này không tầm thường, chắc chắn nó là một bảo khí cấp cao, nhất định rất đáng giá.
Trong đám người hắc y lập tức có hai tên lao đến phía Hắc Vũ, một là tên Vũ Vương lục trọng đang đánh nhau với hắn nãy giờ, hai là một tên Vũ Vương bát trọng, cả hai lập tức lao đến phía Hắc Vũ, trên tay mỗi người đều tụ ra một chưởng.
Hắc Vũ thấy vậy lập tức quay người rồi phóng vào bên trong khu rừng, tốc độ nhanh đến cực điểm.
- Đuổi theo hắn! - Hai tên hắc y cũng lập tức thi triển thân pháp rồi bám theo Hắc Vũ.
Đám người cẩm y chứng kiến cảnh này đều chỉ có thể cho là Hắc Vũ ngu ngốc, khi không lại ra giúp bọn hắn, lại còn để lộ ra bảo khí mạnh mẽ khiến bản thân bị truy sát.
Bất quá tên này cũng thành công dụ được hai tên hắc y đuổi theo mình khiến đám người cẩm y có chút dễ thở hơn, hành động này thật sự khiến bọn hắn cảm kích.
Bên trong khu rừng lúc này, hai tên hắc y vẫn đuổi theo sát phía sau Hắc Vũ, chỉ có tên Vũ Vương lục trọng là hơi chậm một chút vì tốc độ của hắn không thể sánh bằng được.
Ngược lại lại là tên Vũ Vương bát trọng, bằng vào chênh lệch tu vi của mình nên không bị Hắc Vũ bỏ xa, trái lại còn có cơ hội công kích Hắc Vũ từ phía sau.
Cả hai đuổi theo hắn một hồi, cuối cùng khi cảm thấy đã đủ xa thì Hắc Vũ lúc này mới dừng lại.
Hai tên hắc y thấy hắn dừng lại thì trên đường miệng nở ra một nụ cười, bọn hắn cho rằng thời gian tăng tốc độ của đôi giày kia đã hết, Hắc Vũ lúc này đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ có thể nằm im chịu chết.
- Ha ha, tiểu tử, nếu muốn sống thì mau giao đôi giày kia ra đây, các đại gia sẽ cân nhắc tha cho ngươi một mạng - Tên nam tử tu vi Vũ Vương bát trọng nói.
Đương nhiên bọn hắn không có ý định tha cho tên này, bọn hắn là cướp đương nhiên sẽ vơ vét sạch không tha, ai biết trong nhẫn của tên này có thứ gì.
Hắc Vũ lúc này chỉ nở ra một nụ cười ma quái nhìn hai tên nam tử như nhìn kẻ chết.
...
Đám người hai phe lúc này vẫn còn đang chiến đấu, phía đám người mặc cẩm y hiện tại chỉ có thể âm thầm chúc phúc cho Hắc Vũ còn giữ được mạng.
Vù.
Lúc này bỗng bên trong rừng lại vang lên tiếng xé gió, một thân ảnh từ bên trong lại phóng ra bên ngoài.
- Ha ha, chỉ hai tên yếu đuối mà cũng muốn giết ta! - Một tiếng cười vang lên.
Kẻ này không ai nữa chính là Hắc Vũ vẫn còn nguyên vẹn trở về trong ánh mắt cao hứng của đám người cẩm y và trong sắc mặt xám xịt của phe nổi hắc y.
- Rốt cuộc ngươi đã làm gì hai tên kia?! - Tên thủ lĩnh hắc y lập tức gắt giọng.
- Hai tên kia hả? CHẾT! - Hắc Vũ đáp lời, một chữ chết được hắn nhấn mạnh.
Nghe câu trả lời của Hắc Vũ, lúc này tên thủ lĩnh liền trở nên tức giận, sắc mặt của hắn trở nên trầm trọng, sát ý nổi lên.
- Kẻ này chắc chắn có điều bí ẩn, lão tứ ngươi mau giết hắn cướp thứ kia về đây!
Để chắc chắn, tên thủ lĩnh quyết định cử một tên nam tử tu vi Vũ Đế đi cho chắc ăn.
Bọn hắn cũng cũng là thiên tài trong thế hệ nhưng để lấy một địch hai như hiện tại là quá sức, nếu không phải dựa vào phối hợp ăn ý thì có lẽ đội hình đã thê thảm.
Vù.
Lúc này từ bên trong rừng, một tiếng xé gió vang lên khiến cả hai phe chú ý, từ bên trong, một thân ảnh mặc y phục đỏ trắng phóng ra, kẻ này chính là tên thanh niên nãy giờ ẩn mình quan sát.
Kẻ này vừa xuất hiện trên người hắn liền phóng ra một cỗ hồn lực, chưa hết bên trong còn chứa đựng uy áp nhắm về phía đám người hắc y, trên tay hắn cũng đang cầm một lưỡi kiếm trong suốt ngưng tụ từ hồn lực.
Không sai, kẻ này không ai khác ngoài Hắc Vũ đang giả trang, thân phận của hắn lúc này không phải là Hắc Vũ cũng không phải là Lương Chiến.
- Hồn tu!
Cả hai đám người lập tức giật mình, không ngờ trong lúc cả hai phe đang chiến đấu kịch liệt như vậy lại xuất hiện một tên Hồn tu, mà kẻ này xuất hiện còn chưa biết hắn định nhắm vào hai hay định làm ngư ông đắc lợi.
Đám người hắc y sắc mặt cũng lập tức trở nên kinh dị, bọn hắn từ tên này vậy mà cảm giác được một cỗ áp lực, ngoại trừ năm tên Vũ Đế không bị ảnh hưởng ra thì còn lại đều cảm nhận được.
Uy áp này không ảnh hưởng tới cơ thể bọn hắn nhưng lại ảnh hưởng đến tinh thần, khiến cho lực chiến và khí thế của bọn hắn có dấu hiệu giảm sút, ngay cả những kẻ có tu vi mạnh hơn tên kia cũng thoáng cảm thấy một chút ảnh hưởng.
Lưỡi liếm nhắm vào một tên Vũ Vương tứ trọng bên phía hắc y rồi chém xuống, vô tận uy áp lập tức nhắm vào hắn khiến tên này sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
Tên hắc y lập tức đánh ra một chưởng đồng thời cũng tránh lùi phía sau, hắn tự biết mình vẫn còn thiếu chút nữa mới là đối thủ của Hắc Vũ.
Một chưởng đánh ra va chạm với Uy Linh Kiếm Hồn liền bị nó chém nát, động tác nhanh gọn không có chút thừa thãi.
- Để ta giúp các vị huynh đài một tay! - Hắc Vũ quay sang nói với đám người mặc cẩm y.
- Đa tạ vị huynh đệ giúp sức! - Tên thủ lĩnh của cẩm y cũng là người biết ứng xử, hắn lập tức cảm kích Hắc Vũ.
Mặc dù trong tình thế hiện tại rõ ràng bên cẩm y đang thua thiệt nhưng tên này vẫn ra giúp bọn hắn, nghĩa khí này quả thật rất đáng trân trọng.
Tuy nhiên đó chỉ là điều bọn hắn đang nghĩ, còn bên trong đầu Hắc Vũ nghĩ gì thì chỉ có mình hắn biết.
- Hừ, tên kia, ngươi là kẻ nào khi không lại xen vào chuyện của chúng ta! - Một tên nam tử tu vi Vũ Đế lên tiếng.
Cả đám người mặc hắc y không thể hiểu được từ đâu lại có một tên điên bỗng nhiên xông ra chịu chết, phải biết hiện tại bọn hắn đang ở thế thượng phong a.
Hắc Vũ không thèm trả lời tên này, hắn tiếp tục cùng đám người cẩm y liên thủ công kích.
Uy Linh Hồn Kiếm chém xuống, mục tiêu lúc này của hắn chính là một tên cướp Vũ Vương lục trọng.
- Trong cùng cấp cũng muốn tấn công ta, ngươi nằm mơ đi - Tên nam tử thấy lưỡi kiếm của Hắc Vũ chém đến thì lập tức đánh ra một chưởng.
Ầm
Một chưởng này không thua không kém với kiếm hồn, cả hai chém vào nhau tạo ra một tiếng nổ sau đó cùng nhau bị hủy diệt.
Hắc Vũ tiếp tục tạo ra một cái Uy Linh Kiếm Hồn khác rồi tiếp tục tấn công như vũ bão, những nhát kiếm được hắn chém loạn xạ về phía tên hắc y.
- Hừ, để ta cho ngươi thấy được sự khác biệt giữa Vũ tu và Hồn tu!
Mặc dù trước công kích hồn lực của Hắc Vũ thì tên nam tử không dám có chút gì lơ là, bất quá dựa vào bản thân là Vũ tu, hắn tự tin mình có thể chiếm được ưu thế khi cận chiến với Hắc Vũ như thế này.
Tên nam tử lập tức thi triển thân pháp, một bước chớp nhoáng đã tránh khỏi khu vực công kích của Hắc Vũ, tiếp đó là một cái đại chưởng được đánh ra.
Hắc Vũ đang ở thân phận Hồn tu, những thân pháp như Tốc Hành hay Thuấn Di hắn đều không thể sử dụng cho nên khó có thể đối phó với kẻ dùng thân pháp kia, chỉ có thể đánh ra một cái Hoả Minh Chưởng để chống lại.
Hoả Minh Chưởng cùng cái lôi chưởng của tên nam tử hắc y đụng vào nhau rồi nổ tung, chấn lực lan đến phía cả hai tuy nhiên chỉ mình Hắc Vũ phải lùi lại phía sau.
Hoả Minh Chưởng của hắn so với tên nam tử kia có chút thấp hơn một chút nên trong chiêu vừa rồi Hắc Vũ đã có chút thua thiệt, bất quá hắn vẫn tỏ ra không có gì.
- Khà khà, đánh gì mà yếu quá, có giỏi thì xuất hết toàn lực ra cho bổn gia gia xem nào! - Hắn buông lời trêu chọc tên nam tử.
- Ngươi muốn chết?! - Tên nam tử lúc này trợn mắt.
Vừa rồi ra tay chỉ mới là thăm dò nhưng hắn nhận ra mình đã có chút áp đảo Hắc Vũ, nếu để hắn thực sự ra tay toàn lực thì chưa biết kết quả sẽ như thế nào.
- Bộ Hắc Long Bang bình thường không cho ngươi ăn hay sao đánh yếu quá vậy, mau mạnh tay chút để ông nội các ngươi kiểm tra xem nào! - Hắc Vũ lại càng lớn tiếng trêu chọc.
Lời này đủ lớn để lọt vào tai của đám người hai bên, cả đám liền làm ra sắc mặt cổ quái.
Tên thanh niên này đánh không lo đánh lại đi trêu đùa với kẻ địch, không biết là hắn có ý đồ gì đây.
- Hừ, tên điên, hôm nay ngươi chết chắc! Lôi Xung Chấn!
Tên nam tử mặc hắc y lúc này sắc mặt đỏ kè kè, một cái lôi chưởng bá đạo đánh về phía Hắc Vũ, đẳng cấp của nó cũng đã đạt đến Huyền cấp Thượng phẩm, đẳng cấp cao nhất của Huyền cấp vũ kĩ.
Hắc Vũ trước tình thế này, dưới chân hắn lập tức xuất hiện một đôi giày màu xanh lam, đôi giày này được thiết kế trông rất góc cạnh, nhìn không khác gì hai cái chân của robot.
Hắn dậm xuống mặt đất một cái, thân thể hắn lập tức lao đi, tốc độ nhanh hơn hẳn so với lúc trước.
Với tốc độ này có thể nói là nhỉnh hơn so với chiêu Tốc Hành một chút, nếu kết hợp cả hai lại với nhau thì không biết sẽ nhanh tới mức nào.
Tốc độ của hắn đột nhiên tăng lên, chỉ thoáng chốc đã thành công né tránh vũ kĩ của tên nam tử, toàn bộ lực lượng của hắn đánh xuống mặt đất tạo thành một cái lỗ lớn.
- Tốc độ nhanh quá!
Đám người trở nên kinh ngạc, với một Hồn tu như tên này tốc độ vừa rồi thực sự rất nhanh, so với Vũ tu bọn hắn khi sử dụng thân pháp còn nhanh hơn nhiều, toàn bộ lập tức chú ý đến đôi giày có chút cồng kềnh mà hắn đang mang dưới chân.
- Nhất định sẽ là do đôi giày của hắn! Mau giết hắn cướp lấy thứ đó! - Tên thủ lĩnh phía hắc y lập tức hô lên.
Đương nhiên hắn nhận ra đôi giày này không tầm thường, chắc chắn nó là một bảo khí cấp cao, nhất định rất đáng giá.
Trong đám người hắc y lập tức có hai tên lao đến phía Hắc Vũ, một là tên Vũ Vương lục trọng đang đánh nhau với hắn nãy giờ, hai là một tên Vũ Vương bát trọng, cả hai lập tức lao đến phía Hắc Vũ, trên tay mỗi người đều tụ ra một chưởng.
Hắc Vũ thấy vậy lập tức quay người rồi phóng vào bên trong khu rừng, tốc độ nhanh đến cực điểm.
- Đuổi theo hắn! - Hai tên hắc y cũng lập tức thi triển thân pháp rồi bám theo Hắc Vũ.
Đám người cẩm y chứng kiến cảnh này đều chỉ có thể cho là Hắc Vũ ngu ngốc, khi không lại ra giúp bọn hắn, lại còn để lộ ra bảo khí mạnh mẽ khiến bản thân bị truy sát.
Bất quá tên này cũng thành công dụ được hai tên hắc y đuổi theo mình khiến đám người cẩm y có chút dễ thở hơn, hành động này thật sự khiến bọn hắn cảm kích.
Bên trong khu rừng lúc này, hai tên hắc y vẫn đuổi theo sát phía sau Hắc Vũ, chỉ có tên Vũ Vương lục trọng là hơi chậm một chút vì tốc độ của hắn không thể sánh bằng được.
Ngược lại lại là tên Vũ Vương bát trọng, bằng vào chênh lệch tu vi của mình nên không bị Hắc Vũ bỏ xa, trái lại còn có cơ hội công kích Hắc Vũ từ phía sau.
Cả hai đuổi theo hắn một hồi, cuối cùng khi cảm thấy đã đủ xa thì Hắc Vũ lúc này mới dừng lại.
Hai tên hắc y thấy hắn dừng lại thì trên đường miệng nở ra một nụ cười, bọn hắn cho rằng thời gian tăng tốc độ của đôi giày kia đã hết, Hắc Vũ lúc này đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ có thể nằm im chịu chết.
- Ha ha, tiểu tử, nếu muốn sống thì mau giao đôi giày kia ra đây, các đại gia sẽ cân nhắc tha cho ngươi một mạng - Tên nam tử tu vi Vũ Vương bát trọng nói.
Đương nhiên bọn hắn không có ý định tha cho tên này, bọn hắn là cướp đương nhiên sẽ vơ vét sạch không tha, ai biết trong nhẫn của tên này có thứ gì.
Hắc Vũ lúc này chỉ nở ra một nụ cười ma quái nhìn hai tên nam tử như nhìn kẻ chết.
...
Đám người hai phe lúc này vẫn còn đang chiến đấu, phía đám người mặc cẩm y hiện tại chỉ có thể âm thầm chúc phúc cho Hắc Vũ còn giữ được mạng.
Vù.
Lúc này bỗng bên trong rừng lại vang lên tiếng xé gió, một thân ảnh từ bên trong lại phóng ra bên ngoài.
- Ha ha, chỉ hai tên yếu đuối mà cũng muốn giết ta! - Một tiếng cười vang lên.
Kẻ này không ai nữa chính là Hắc Vũ vẫn còn nguyên vẹn trở về trong ánh mắt cao hứng của đám người cẩm y và trong sắc mặt xám xịt của phe nổi hắc y.
- Rốt cuộc ngươi đã làm gì hai tên kia?! - Tên thủ lĩnh hắc y lập tức gắt giọng.
- Hai tên kia hả? CHẾT! - Hắc Vũ đáp lời, một chữ chết được hắn nhấn mạnh.
Nghe câu trả lời của Hắc Vũ, lúc này tên thủ lĩnh liền trở nên tức giận, sắc mặt của hắn trở nên trầm trọng, sát ý nổi lên.
- Kẻ này chắc chắn có điều bí ẩn, lão tứ ngươi mau giết hắn cướp thứ kia về đây!
Để chắc chắn, tên thủ lĩnh quyết định cử một tên nam tử tu vi Vũ Đế đi cho chắc ăn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook