Lôi Quân
-
109: So Đấu
-" Hoàng huynh quá lời, chẳng qua là một chút nhỏ nhặt không đáng nhắc đến mà thôi.
"
Nhìn xem đại hoàng tử, Lê Huyền thản nhiên cười nói.
Đối phương mặc dù thành công tranh đến Thiên Kiêu Hội chủ trì vị trí, thế nhưng không có nghĩa là đã nắm bắt mọi thứ trong tay.
Hươu chết về tay ai vẫn còn chưa biết được đâu.
.
.
Phía dưới, bởi vì Lê Huyền thêm vào phần thưởng, không khí lại càng thêm sôi nổi.
Vốn không ít người muốn ẩn giấu thực lực lúc này liền cắn răng tung ra chín thành chính thực lực, cật lực tranh đấu.
Trong đó vậy mà còn có một vị Tiên Thiên cao thủ lên đài, nhất chưởng oanh ra vậy mà trực tiếp đem bạch văn gần như kết nối, chỉ kém nửa phân như vậy.
Một bên chứng kiến cảnh này Dương Tuấn khẽ nhẹ lắc đầu.
Quả nhiên có tiền liền có thể sai ma say thóc sai quỷ dã gạo, chỉ một chút mồi thơm đã khiến cho đám này thiên tài nhảy như châu chấu, thực sự là không có tiền đồ.
Ngược lại bên cạnh Nhược Hi cùng Tiểu Hoàn hai người lại cảm thấy vô cùng hứng thú.
Trong lòng không kìm được thầm thán, đây chính là thiên tài a! Thực lực quả nhiên bất phàm, mỗi một vị cơ hồ đều có thể vượt cấp chiến đấu, so với các nàng sư môn huynh đệ mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Bất quá tất cả những thứ này đều bị Trần Quân Lập thu vào trong mắt.
Khẽ cắn răng, hắn không một chút do dự lập tức đi lên đài cao.
Mặc dù biết tại đây đám người thực lực cao hơn bản thân nhiều lắm, thế nhưng đã bản thân cũng được mang danh thiên tài, hắn cũng không muốn thua kém người khác, nhất là tại Nhược Hi trước mặt.
Cho dù không đoạt tới tam tự cũng coi như giật về danh dự.
Thấy vậy, Nhược Hi cùng Tiểu Hoàn đáy mắt lóe lên kinh ngạc: -" Trần sư huynh cũng muốn tham gia! "
-".
.
.
"
Đứng trên đài cao, Trần Quân Lập nhất lưu trung kỳ khí tức bộc phát.
Bàn tay năm ngón chậm rãi khép lại thành chưởng, cùng lúc thể nội chân khí theo đó điên cuồng vận chuyển, lòng bàn tay dần dần xuất hiện những mảnh lốm đốm màu vàng kim sắc giống như hạt cát, rất nhanh đã phủ kín cả bàn tay.
Đây chính là Kim Sa Môn độc môn Kim Sa Chưởng!
Bành!
Một chút đều không giữ lại, Trần Quân Lập chưởng pháp phút chốc đã đánh lên Hắc Cổ Vân Thạch, đinh tai nhức óc tiếng nổ vang lên.
Một chưởng này cơ hồ đã ẩn chứa Trần Quân Lập tám thành thực lực, đánh lên Hắc Cổ Vân một khắc, bên trên sinh ra bạch văn nháy mắt đã kéo dài quá nửa, bất quá chỉ so với ban đầu nam tử dài hơn một ít liền ngừng lại.
Trần Quân Lập nắm đấm xiết chặt, mặc dù đã biết trước kết quả nhưng hắn vẫn vô cùng thất vọng.
Núi cao còn có núi cao hơn!
Hắn tại Kim Sa Môn còn có thể coi là thiên tài, nhưng đi ra bên ngoài mới biết, bản thân chẳng là cái gì cả, chỉ như hạt cát trong sa mạc không đáng nhắc đến mà thôi.
Mà chứng kiến Trần Quân Lập kết quả như vậy, Nhược Hi cùng tiểu Hoàn cũng không quá mức kinh ngạc, giống như đã sớm đoán trước kết quả.
Các nàng vị này sư huynh thực lực có thể coi là không yếu, bất quá tới đây đám người thực sự quá mức yêu nghiệt.
Động một chút liền là nhất lưu đỉnh phong cùng luyện khí chín tầng viên mãn.
Còn muốn cho người khác sống hay không?
Bất quá tất cả những thứ này Dương Tuấn không quan tâm, hắn lực chú ý lúc này đều đã tập trung về phía trên đài viện kia thiên ngoại vẫn thạch Hắc Cổ Vân Thạch.
Tại đó hắn cảm nhận được một cỗ cực kỳ nhỏ bé bất thường ba động.
Nếu không phải Dương Tuấn thần hồn lực lượng cực kỳ mạnh khẽ, cũng sợ rằng khó mà phát ra được.
Bất quá theo đám người công kích lên trên Hắc Cổ Vân Thạch ngày càng dồn dập, cỗ kia nhỏ vé khí tức đã phát ra càng lúc càng mãnh liệt, tựa như có vật gì đó muốn từ bên trong phá đá ra tới.
-" Thú vị, xem ra lại sắp có một trận trò hay a.
" Dương Tuấn mỉm cười lẩm bẩm.
.
.
Thời gian trôi qua rất nhanh, tới đây thanh niên thiên tài cơ bản đều đã lên đài thử sức.
Đợi không còn ai tiến lên lúc, đại hoàng tử cùng Lê Huyền mới dựa theo bạch văn đến trao thưởng.
Trong đó giành tới đệ nhất không phải ai khác chính là bước lên đài vị kia duy nhất Tiên Thiên, theo sau đó đệ nhị, đệ tam phân biệt là hai vị Luyện Khí chín tầng viên mãn, từng cái thực lực cường hãn, cơ hồ đều có thể sánh ngang Tiên Thiên.
Đến đây, đang lúc đại hoàng tử định tuyên trò chơi kết thúc, đột nhiên Lê Huyền giọng nói vang lên:
-" Đại hoàng huynh chậm đã.
"
Đưa mắt nhìn Lê Huyền, đại hoàng tử tỏ ra ngạc nhiên hỏi: -" Không biết hoàng đệ còn có chuyện gì? "
-" Thực sự không có chuyện gì lớn, chẳng qua là hoàng đệ thấy hai chúng ta huynh đệ thật lâu rồi chưa có luận bàn, mượn cơ hội hôm nay, hoàng đệ cũng mong được thỉnh giáo hoàng huynh một hai " Lê Huyền vẻ mặt như không phải cười, tay chỉ Hắc Cổ Vân Thạch nói: -" Đã có viên này thiên ngoại vẫn thạch ở đây, vậy hai người chúng ta liền so người nào bạch văn dài hơn đi.
"
— QUẢNG CÁO —
Event
-" Haha! Hoàng đệ ý kiến không sai, quả thực đúng ý hoàng huynh, vậy chúng ta liền so bạch văn đi.
" Đại hoàng tử hơi do dụ một hồi rồi ha hả cười nói.
Bất quá trong lòng đã sớm tràn đầy sát ý, hắn làm sao không nhìn ra Lê Huyền mục đích.
Tại nơi này luận bàn, hắn nếu như thắng còn dễ nói, nhưng một khi thua, kết quả thực sự có thể nghĩ, mặt mũi không nói bị mất hết, trận này Tiểu Hội Đàm Đạo nhân khí cũng bị đối phương cướp mất.
Đặc biệt đối với Lê Huyền thực lực, đại hoàng tử cũng cực kỳ kiêng kị.
Bất quá nếu như hôm nay từ chối, vậy chẳng khác nào chưa chiến đã bại, so với luận bàn thất bại càng thêm thảm liệt.
Mà Lê Huyền lúc này cũng đồng dạng, đối với đại hoàng tử cũng không dám khinh thường.
Đối phương thế nhưng cũng chính là nhị phẩm linh căn thiên tài, hiện tại đã hơn ba mươi tuổi, mặc dù rất ít khi hiển lộ thực lực, thế nhưng không phải bình thường Trúc Cơ, Tiên Thiên có thể so sánh.
Thế nhưng đã đến đây, không ra tay vậy không phải hắn tính cách.
-" Kính trên nhường dưới, hoàng đệ xin mời hoàng huynh trước.
"
-" Được.
"
Cũng không có nhiều lời, đại hoàng tử chỉ khẽ gật đầu sau đó liền đi tới Hắc Cổ Vân Thạch phía trước.
Phong thái ung dung, tràn đầy đế vương khí chất.
Tóc dài không gió mà bay, đại hoàng tử gương mặt nghiêm nghị, tay phải từ từ duỗi ra, từng tầng giống như sóng nước khuếch tán mà ra.
Ào ào!
Tiếng sóng nước vang lên càng lúc càng lớn, đồng thời đại hoàng tử lòng bàn tay cũng xuất hiện dòng nước màu xanh ngưng tụ, rất nhanh liền đã hình thành một cái ngọc ấn.
Ngao!
Ngọc ấn xung quanh có giao long uốn lượn, lúc này đột nhiên rống lên.
Cùng lúc đại hoàng tử cánh tay vung lên, ngọc ấn trực tiếp đánh lên Hắc Cổ Vân Thạch phía trên.
Bành! Oành!
Tựa như trăm pháo cùng nổ, toàn bộ Giang Phủ hậu viện vang lên một tiếng nổ vang trời.
Đưa mắt nhìn lên đài cao, chỉ thấy Hắc Cổ Vân Thạch sau khi trúng chưởng lập tức bị đẩy lui lại một đoạn.
Tuy nhiên để người chú ý nhất vẫn chính là Hắc Cổ Vân Thạch bên trên bạch văn.
Mắt thường có thể thấy, Hắc Cổ Vân Thạch lúc này một đạo bạch văn xuất hiện sau đó lấy tốc độ chóng mặt mà lan ra, thoáng chốc đã hình thành một đạo vòng tròn hoàn chỉnh.
Bất quá đến đây cũng chưa có ngừng lại, đạo bạch văn thứ hai nối tiếp xuất hiện, thế nhưng cũng không có hoàn toàn kết thành một vòng hoàn chỉnh mà lan ra một nửa hắc thạch chu vi sau đó liền ngừng lại.
-" Trời ạ, ta không nhìn lầm đấy chứ, đây chính là đại hoàng tử thực lực, quá mức đáng sợ đi.
"
-" Quả nhiên bên ngoài đồn đoán không sai, đại hoàng tử cũng là một vị thiên tài.
"
-" Chậc chậc! Lần này có trò hay để xem, không biết thất hoàng tử có thể hay không chiếm thắng? "
Phía dưới một đám người kinh ngạc tán thán.
Quay trở lại đài cao, lúc này Lê Huyền đáy mắt cung lóe lên một tia kinh ngạc.
Đại hoàng tử thực lực quả nhiên không tầm thường, tu vi cao hơn hắn một bậc, Trúc Cơ trung kỳ, một chiêu Giao ấn kia cũng để người ta nhìn mà kinh.
-" Đại hoàng huynh thực lực quả thực là thâm bất khả trắc, hoàng đệ tự nhận không bằng, bất quá vẫn xin được mạn phép được múa rìu qua mắt thợ.
"
Nói rồi, Lê Huyền đi tới Hắc Cổ Vân Thạch bên cạnh, khí thế nhất thời bộc phát.
Theo pháp quyết vận chuyển, Lê Huyền quanh thân không khí vặn vẹo, một luồng nóng rực nhiệt khí phát tán.
Tiếp sau đó chỉ thấy hắn tay phải duỗi ra, đỏ rực hỏa diễm bùng lên, rất nhanh liền đã ngưng tụ thành một con hỏa long quấn quanh cổ tay.
Long Hỏa Trảo!
Không chút do dự, Lê Huyền tay phải hóa trảo, trực tiếp đánh lên Hắc Cổ Vân Thạch.
Bành!
Bất quá cùng các lần trước khác biệt, lầm này trúng Lê Huyền một chiêu này Hắc Cổ Vân Thạch đột nhiên rung lắc dữ dội.
Nó bề mặt bên trên hoàn chỉnh bạch văn không ngừng xuất hiện, rất nhanh liền đã bao phủ cả toàn bộ bề mặt.
Răng rắc!
Chỉ nghe một nứt vỡ vang lên, tiếp sau đó Hắc Cổ Vân Thạch bất ngờ nổ tung trước tất cả đám người ngỡ ngàng ánh mắt.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook