Lôi Quân
107: Hắc Vân Cổ Thạch


Nghe phía sau bất ngờ vang lên nữ nhân giọng nói, Dương Tuấn quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy phía không xa có ba người đang tại đi đến, đó không phải ai khác chính là Nhược Hi, tiểu Hoàn cùng Trần Quân Lập ba người.
Mà nhìn thấy ba người một khắc, Dương Tuấn đáy mắt lóe lên kinh ngạc: -" Ồ, đây chẳng phải là Phong Sơn thành đi cùng cái kia Hồ tinh sinh hai người nữ nhân.

"
Đối với Nhược Hi cùng Tiểu Hoàn hai người, Dương Tuấn cũng không có quá nhiều ấn tượng, bất quá người tu tiên đầu óc vẫn là rất tốt, gặp một lần liền rất lâu mới có thể quên.
Rất nhanh, tại trong khi Dương Tuấn suy nghĩ lúc, ba người đã đi tới trước mặt hắn.
Vẫn luôn tính cách hoạt bát Tiểu Hoàn trước tiên mở miệng nói: -" Phí công tử, ngươi có nhận ra hai người chúng ta? "
Bất quá đây cũng phải chỉ là câu hỏi một người Tiểu Hoàn thắc mắc, bên cạnh Tiểu Hi cũng là chờ mong nhìn về phía hắn.

Chỉ sợ hắn sẽ nói ra " quên " một chữ này.
Thế nhưng trái ngược với Nhược Hi hai người, Trần Quân Lập lúc này mi tâm khẽ nhíu, ánh mắt nhìn Dương Tuấn lóe lên một tia địch ý.
- " Nguyên lai là hai vị cô nương, mọi người cũng tới đây tham gia náo nhiệt? " Cũng không có biểu hiện quá lãnh đạm, Dương Tuấn mỉm cười nói.
Dù sao có duyên gặp cũng coi như là người quen, cười nói một cái cũng không mất gì.
- " Đúng vậy Phí công tử, chúng ta là đi theo Mộng trưởng lão tới đây đưa trần sư huynh tham gia Thiên Kiêu Hội.

" Tiểu Hoàn đáp.
- " Ồ! "
Dương Tuấn nghe xong liền ồ lên một tiếng kinh ngạc, ánh mắt nhìn về Trần Quân Lập.

Trần Quân Lập bề ngoài cương trực, dáng người cao lớn, nhìn qua tuổi tác không ngoài hai lăm, bất quá khí huyết hùng hậu, vậy mà thình lình là Nhất Lưu trung kỳ võ giả.
Thực lực này có thể nói là không tệ, thế nhưng chỉ dừng lại ở chữ không tệ mà thôi.
Bởi qua Dương Tuấn ban nãy dò xét Tiểu Hội Đàm Đạo một lượt, bên trong người thực lực so với Trần Quân Lập mạnh hơn nhiều lắm, hơn nữa phần lớn còn đều là tu sĩ.
Lấy Trần Quân Lập chút này tu vi, qua được vòng loại liền đã có chút quá sức.
Tiếp đến mấy người lại bắt đầu không ngừng nói chuyện phiếm, kể một chút về bản thân mấy năm qua kinh lịch, trong đó hăng hái nhất là Tiểu Hoàn, còn lại Dương Tuấn cùng Nhược Hi chỉ đứng một bên phụ họa.
Duy chỉ có Trần Quân Lập im lặng không nói, thỉnh thoảng còn liếc nhìn Dương Tuấn đầy địch ý.
Chừng khoảng ba mươi phút trôi, đột nhiên ở phía gần trung tâm tiểu hội vang lên tiếng hô lớn " Đại hoàng tử đến.

"
Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy một vị thanh niên dáng người cao ngất, mày kiếm lãng mục, khí chất bất phàm đang đi xuyên qua đam người lên tới đài cao.
Ánh mắt quét qua toàn trường, Lê Ứng Long lớn giọng nói: -" Hôm nay, bản hoàng tử xin đa tạ phía dưới các vị đã nể mặt tới tham gia cái này Tiểu Hội Đàm Đạo.

"
- " Mục đích bản hoàng từ mở ra Tiểu Hội lần này chính là để mọi người cùng nhau làm quen, trao đổi kinh nghiệm tu luyện, võ đạo, cùng nhau tiến triển.

"
- " Bất quá trước khi bắt đầu tiểu hội, bản hoàng tử cũng có một chút trò chơi nhỏ, các vị ở dưới nếu như có hứng thú đều có thể tham gia, ai có thể giành tới ba vị trí đầu bản hoàng tử liền sẽ tặng mỗi vị một thanh thượng phẩm pháp khí.

"

Hít!
Nghe đến đây toàn trường đều hút vào một ngụm khí lạnh.
Thượng phẩm pháp khí, đây chính là thượng phẩm pháp khí a! Đặt ở tông môn hay các đại thế lực đều là quý giá đồ vật, thậm chí ở đây tự xưng thiên tài người, rất nhiều đều không có thượng phẩm pháp khí thiếp thân.
- " Không hổ là đế quốc đại hoàng tử, thật sự là biết chơi.

"
- " Chậc chậc, có cái này phần thưởng, ta cũng cũng phải góp vui một hai.

"
- " Ba vị trí đầu, trong đó chắc chắn có Viêm gia ta.

"
Ở dưới, đám người bắt đầu nhao nhao thảo luận, đối với đại hoàng tử trong miệng nho nhỏ trò chơi phát ra cực kỳ hứng thú.
Mà đối với bọn hắn thái độ, Lê Ứng Long vô cùng hài lòng chỉ thấy hắn lúc này khẽ vỗ tay, phía xa lập tức có bốn vị nhị lưu võ giả, hai tay hợp sức khiêng một đồ vật to lớn bị vải đỏ che giấu đi tới, bộ dáng chật vật.
Ầm!
Nâng tới đài cao bên trên, bốn người chậm rãi đem đồ vật đặt xuống, một tiếng nặng nề vang lên.
Đại hoàng tử lúc này cũng tiến lại, tại đám người trước mắt đem vải đỏ tháo xuống, một viên to lớn tảng đá hiện ra.
Đây là một viên đen kịt tảng đá, nó cao khoảng hai mét rưỡi, rộng một mét, bề mặt xù xì cùng bình thường tảng đá không khác là mấy, khác biệt duy nhất chính là bề ngoài còn có một đạo đường vân màu trắng quấn quanh lại tạo thành hình tròn ở gần đáy.
Mà nhìn thấy tảng đá một khắc, cả đám người đáy mặt lập tức lóe lên kinh ngạc, thầm nghĩ hoàng tử đây là đang chơi trò gì?

Chẳng lẽ là thi xem ai đập đá vỡ trước liền chiến thắng? Không phải chứ!
Chứng kiến bọn hắn trong mắt nghi hoặc, đại hoàng cũng lập tức mở miệng gia thích: -" Các vị hẳn là đang thắc mắc đây là thứ gì, để không mất thời gian, bản hoàng tử cũng xin giới thiệu một chút, đây chính là từ thiên ngoại rơi xuống vẫn thạch, gọi Hắc Cổ Vân Thạch, là bản hoàng tử một lần vô tình được đến.
Từ bề ngoài nhìn vào nó cùng bình thường tảng đá không khác, bất nó nó độ cứng rắn lại cùng kỳ đáng sợ, cho dù là Trúc Cơ hậu kỳ cường giả hết lực công kích cũng khó mà khiến nó sứt mẻ một chút.
Đặc biệt, Hắc Cổ Vân Thạch còn có một điểm đặc biệt chính là một khi hứng chịu công kích, nó bên trên sẽ xuất hiện một vệt vòng tròn màu trắng, lực càng mạnh vòng tròn càng lớn.

Bên dưới cái kia vòng tròn chính là một ví dụ điển hình.
- " Trò chơi cũng chính là liên quan đến cái này Hắc Cổ Vân Thạch, vị nào có thể tại nó trên mở ra vệt trắng càng dài liền sẽ giành chiến thắng.

"
Nghe đến đây một đám người lập tức xôn xao, thiên ngoại vẫn thạch bọn hắn cũng là lần đầu được thấy.
Dùng làm thi đấu trò chơi, quả thực vô cùng xa xỉ.
Bất quá cảm thấy trò chơi quy tắc vẫn chưa rõ, có người không nhịn được hỏi: -" Xin hỏi đại hoàng tử, trò chơi quy tắc là như thế nào, phiền ngài nói rõ một chút, tựa như chúng ta chỉ được sử dụng man lực công kích hay được dùng cả võ kỹ lẫn thuật pháp? "
Đây cũng là rất nhiều người ở đây thắc mắt, dù sao việc chỉ sử dụng nguyên man lực cùng với được sử dụng võ kỹ, thuật pháp khác biệt rất lớn.
Bởi ở đây không phải vị nào cũng là luyện thể tu sĩ, võ giả, chỉ sử dụng nguyên man lực đối với bọn hắn vô cùng bất lợi.
Mà đối với bọn hắn nghi hoặc, đại hoàng tử bình tĩnh khẽ cười nói: -" Trò chơi quy tắc không nhiều, ngoại trừ sử dụng các loại ngoại vật có sát thương lớn phụ trợ, tất cả võ kỹ hay thuật phát đều được chấp thuận.

"
Lại hỏi quanh toàn trường một vòng, đợi không ai còn thắc mắc gì, đại hoàng tử mới tuyên bố trò chơi bắt đầu.
- " Để ta trước.

"
Vừa dứt lời, lập tức đã một đạo bóng người nhảy lên trên đài, đó là một vị trẻ tuổi nam tử, nhan sắc thường thường, bất quá lại là hàng thật giá thật nhất lưu trung kỳ võ giả.

Ánh mắt nhìn chằm trước mặt Hắc Cổ Vân Thạch, nam tử bắt đầu thủ thế.
Lấy chân trái làm trọng tâm, chân phải khẽ di về phía trường một đoạn, đồng thời tay trái nâng lên trước mặt, tay phải nắm lại thành quyền kéo về phía sau.
Chân khi điên cuồng vận chuyển, nam tử lúc này khẽ quát: -" Phá Thạch quyền! "
Nhất thời tay phải nắm đấm chân khí phun trào hình thành một đạo mũi tên chân khí, sau đó nam tử không chút do dự đấm về phía trước Hắc Cổ Vân Thạch.
Bành!
Chỉ nghe một tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc vang lên.
Tiếp sau đó ra quyền nam tử không ngừng lui lại phía sau ba bước mới miễn cưỡng ngừng lại, giống như chịu cực mạnh lực phản chấn.
Ma tại đám người trước mắt, đáng chú ý nhất vẫn tảng kia Hắc Cổ Vân Thạch.
Lúc này chỉ thấy sau khi hứng chịu công kích, hắc thạch bên trên, gần với dưới đáy đường vân màu trắng, một đạo vệt trắng xuất hiện, sau đó chậm rãi kéo dài sang hai bên, rất nhanh liền đã bao lấy Hắc Cổ Vân Thạch một nửa bán kính.
Tuy nhiên đến đây, vệt trắng đột nhiên ngừng lại, sau đó không ngừng kéo trở về vị trí ban đầu rồi biến mất.
Thấy vậy, không chỉ xuất thủ nam tử, phía dưới đám người cũng là một phen trợn mắt há mồm.
- " Mẹ nó, khó chơi như vậy.

"
Trên đài nam tử xuất thủ bọn hắn cũng thấy được, đối phương thực lực có thể nói là không yếu, thậm chí tại nhất lưu bên trong cũng coi như là đứng đầu loại kia.
Vậy mà đánh lên Hắc Cổ Vân một nửa đều miễn cưỡng, quả thực có chút có tin.
Bất quá như vậy cũng khó mà cản chân phía dưới đám người, thượng phẩm pháp khí dụ hoặc không phải nói giỡn.
Chỉ thấy nam tử chưa kịp bước xuống, lập tức có người thứ hai nhảy lên.
- " Tránh ra, để Viêm gia gia ngươi biểu diễn.

".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương