Lời Hứa Dưới Ánh Trăng
-
Chương 5: Gặp lại
Hôm nay là chủ nhật nên nó được Demy, Kexsun và Haly rủ đi chơi. Lúc đầu nó cũng e dè lắm vì thân phận của nó không xứng để tiếp xúc với họ nhưng vì 3 cô gái đã lần mò đến tận nhà nó rồi nên không đi không được. Nó thay quần áo rồi ra ngoài bắt đầu hành trình đi chơi của mình. Đầu tiên cả bọn ghé vào nhà hàng để ăn sáng, sau khi đánh chén gần cả bàn thức ăn thì các cô nàng lại đi spa, mua sắm, …vv…
Đang miệt mài lựa giày để mua thì có tiếng chuông điện thoại, Demy bắt máy
-Demy Anh Hân đây?
-…
-Sao?
-…
-Được, 30’ nữa em có mặt!!_cô cúp máy với nét mặt vô cùng khẩn trương
-Có chuyện gì vậy?_Kexsun hỏi
-Bama của tớ từ Mỹ về thăm tụi mình! Hiện đang ở sân bay, các anh đi đón, chúng ta phải về!_Demy nói
-Hay là rủ Hân Đồng đi cùng đi! Cho dì xem mặt xem thế nào? Biết đâu sau này sẽ trở thành con dâu của dì đấy!_Kexsun hào hứng
-Chị này!!! Con dâu gì chứ? Tên dở hơi ấy gặp là em muốn đánh rồi!_nó cãi
-Biết đâu được, hôm ở trong tiệc chị thấy anh hai nhìn em không rời đấy!_Demy nói
-À mà hình như ba mẹ của chị là chủ tịch của tập đoàn Y.A.M phải không?_nó hỏi lại
-Phải!
-Ôi em về đây! Em sợ lắm!_nó nhăn mặt
-Không sao đâu! Bama chị đâu phải thú dữ!_Demy đùa
-Nhưng…
-Thôi thôi, đi cùng đi Hân Đồng!!!_Haly kéo tay nó đi mà chẳng để nó ú ớ thêm câu nào
4 cô gái lên xe phóng như bay về nhà của hắn. Bước tới cổng, mặt nó đơ ra
- Đây là nhà sao?
- Chứ em nghĩ đây là gì? Vào trong thôi!_Kexsun kéo tay nó đi
Đặt chân vào trong phòng khách, sang trọng và giản dị là điều đầu tiên mà nó nhận thấy được, phòng khách rất rộng rãi, đồ đạc đa số làm bằng thủy tinh và là hàng cao cấp nên nhìn rất đẹp, gram màu chủ yếu là vàng nâu và trắng. Hiện tại 4 người bọn hắn đang bày ra bộ mặt hết sức nghiêm túc trước nhị vị phụ huynh, ba mẹ của hắn thì rất nhàn nhã ngồi uống trà, dù đã gần 40 nhưng họ vẫn còn rất đẹp và cool. Nó lên tiếng ngay
-Em chào anh chị ạ!!
-Hả???_bọn hắn, Demy, Kexsun và Haly đồng thanh
-Sao vậy?_nó ngây ngô hỏi lại
-Hai người em vừa gọi là anh chị là ba mẹ của chị và anh Devil đấy!_Demy nói nhỏ vào tai nó
-Ối! Chết rồi!!_nó hốt hoảng rồi quay sang bama của hắn cúi đầu lễ phép:
-Cháu chào hai bác ạ! Tại nhìn 2 bác trẻ quá nên cháu không biết! Cháu xin lỗi ạ!
-Cô bé này là ai?_ba hắn hỏi, nét mặt hơi nghiêm nghị
-Là bạn mới của tụi con ạ!_Kexsun trả lời ngay
-Các con ngồi đi chứ!_mẹ hắn tươi cười
-Dạ vâng ạ!!_tụi nó đồng thanh, thấy mẹ hắn dễ gần như vậy cũng thoải mái phần nào rồi
Tụi nó yên vị trên ghế sopha, không khí đã dịu và bớt căng thẳng ngột ngạt hơn, mẹ hắn lên tiếng hỏi nó
-Con tên gì?
-Dạ…Con tên Triệu Hân Đồng ạ!_nó ấp úng
-Nào cứ tự nhiên đi! Ta đâu phải quỷ đâu mà con sợ?_mẹ hắn đùa
-Nhưng 20 năm về trước thì chính là quỷ đấy!_ba hắn thêm vào
-Ông xã à, có cần thiết như vậy không?_mẹ hắn gằn giọng
-Thôi thôi vợ yêu à, anh xin!_ba hắn đổi giọng
-Ba mẹ à!!_hắn nhắc nhẹ
-À ta quên mất! Hân Đồng là học sinh trường à?_mẹ hắn tươi cười hỏi -Dạ phải ạ!_nó đáp
-Ba mẹ con làm nghề gì?_ba hắn hỏi
-Dạ buôn bán nhỏ thôi ạ!
-Không ổn rồi!!!_mẹ hắn lắc đầu buông ra một câu
-Sao thế ạ???_cả bọn đồng thanh (trừ Aki), mẹ hắn là một nhân vật tầm cỡ mà lắc đầu là chuyện lớn rồi
-Con... Dễ thương quá!_mẹ hắn thốt lên
-Con.. con cảm ơn bác!_nó hơi ngượng
-Cô ta mà dễ thương nỗi gì hả mẹ? Đanh đá mà còn hung dữ nữa!_hắn lên tiếng, cốt là để trêu nó thôi
-Chê Hân Đồng đanh đá sao hôm ở tiệc cứ nhìn hoài thế?_Rickchat hỏi hắn
-Tại…tại hôm đó cô ta dị hợm quá đó!!_hắn chữa ngượng
-Hay tại cô ấy quá xinh? Cậu mợ à, có thể sau này Hân Đồng sẽ là con dâu của hai người đấy!!_Kaioru nói
-Cậu nói cái gì chứ?_hắn nổi đóa
-Thật sao? Hân Đồng à, con thấy con trai ta thế nào?_mẹ hắn hỏi nó
-Rất đẹp, rất giàu, rất nhây và con rất tiếc ạ!!_nó trả lời kèm theo một nụ cười đá đểu hắn
-Hahaha!!!_ba mẹ hắn bật cười lớn
-Anh hai à, ăn ở thế nào mà bị Hân Đồng chê dữ vậy?_Demy vỗ lưng hắn
-Thế nào thì mặc kệ cô ta, cô ta nghĩ mình hơn ai, vừa hung dữ vừa ngố mà thân hình lại như con nít nữa chứ!!_hắn chu mỏ cãi lại
-Nhưng mẹ lại chấm con bé đấy nhé! Ngoan, lễ phép lại dễ thương!_mẹ hắn lên tiếng
-Thôi ạ, bác cứ đùa! Cháu không dám đâu!_nó xua tay
-Biết đâu tương lai lại về 1 nhà đấy nhé!_Demy nói
-Sao cậu biết?_Kexsun tò mò
-Tớ là thám tử mà!_Demy hất mặt tự tin
-Thôi các con ở lại nhé! Ta đi đây!_ba hắn nói
-Cô chú về Mỹ sao?_Aki hỏi
-Phải! Bọn ta chỉ về 1 lát thôi, công việc của tập đoàn còn nhiều lắm!_mẹ hắn đáp
-Ôi ba mẹ rảnh quá!!!_hắn và Demy đồng thanh
-Vì chúng ta là ba mẹ của con! Thế nhé!!_ba mẹ hắn đồng thanh (dễ sợ nhà này ghê)
Bóng của bama hắn khuất dần sau cánh cổng lớn, cả bọn nhìn nhau mỉm cười, họ đã phát hiện được điểm bất thường ở hắn. Chắc chắn được 1 điều “hắn có gì đó với nó rồi!!”. Nó đứng dậy cúi đầu
-Chào các anh chị em xin phép về ạ!
-Cô về sớm thế sao?_hắn hỏi
-Tại vì tôi không muốn thấy mặt tên đáng ghét như anh!!!_nó đáp ngay
-Tôi.._hắn cứng họng
-Thôi Hân Đồng về đi! Lần sau gặp lại nhé!_Kexsun nhẹ nhàng
-Vâng ạ! Chào anh chị!!_nó vẫy tay rồi bước ra về
Sau khi nó đi, cả bọn quay mặt lại nhìn hắn với một ánh mắt bất-bình-thường
-Devil thích Hân Đồng?_Aki hỏi
-Thích gì mà thích cái cô gái rắc rối nhà quê đó! Nhưng thích thì s…_hắn biết mình lỡ lời nên vội im ngay
-Vậy là thích rồi!_Haly châm chọc
-Không thật lòng thì đừng manh động nhé! Không lại khổ con gái người ta!_Rickchat góp lời
-Tôi không có tâm trạng cãi với mấy người đâu!_hắn bực dọc bỏ lên phòng
Cả bọn cùng đành bó tay với hắn, ai nấy ngồi yên lặng để theo đuổi suy nghĩ riêng của bản thân mình. Còn hắn, hắn lên phòng đóng sầm cửa lại và nằm phịch xuống giường. Trong đầu hắn bây giờ hỗn độn lắm, hoang mang lắm, một cảm giác lạ lẫm đang xâm chiếm và bao phủ lấy đầu óc lẫn trái tim hắn. Tại sao khi nó nói hắn là tên đáng ghét thì hắn lại cảm thấy buồn nhỉ? Tại sao mỗi khi nhìn thấy gương mặt của nó thì tim hắn lại đập nhanh hơn nhỉ? Tại sao trong đầu của hắn hiện giờ chỉ toàn là hình ảnh của nó thế này? Chẳng lẽ đúng như Demy nói, hắn thích nó rồi sao? Nhưng hắn và nó chỉ mới biết nhau thôi mà, chưa một lần nói chuyện tử tế với nhau cả, nói thích có vội vã không?
-Trời ơi mệt quá! Sao con nhỏ đáng ghét cứ xuất hiện trong đầu mình hoài vậy?_hắn khó chịu (là Devil nghĩ về Hân Đồng chứ ^^)
Đang miệt mài lựa giày để mua thì có tiếng chuông điện thoại, Demy bắt máy
-Demy Anh Hân đây?
-…
-Sao?
-…
-Được, 30’ nữa em có mặt!!_cô cúp máy với nét mặt vô cùng khẩn trương
-Có chuyện gì vậy?_Kexsun hỏi
-Bama của tớ từ Mỹ về thăm tụi mình! Hiện đang ở sân bay, các anh đi đón, chúng ta phải về!_Demy nói
-Hay là rủ Hân Đồng đi cùng đi! Cho dì xem mặt xem thế nào? Biết đâu sau này sẽ trở thành con dâu của dì đấy!_Kexsun hào hứng
-Chị này!!! Con dâu gì chứ? Tên dở hơi ấy gặp là em muốn đánh rồi!_nó cãi
-Biết đâu được, hôm ở trong tiệc chị thấy anh hai nhìn em không rời đấy!_Demy nói
-À mà hình như ba mẹ của chị là chủ tịch của tập đoàn Y.A.M phải không?_nó hỏi lại
-Phải!
-Ôi em về đây! Em sợ lắm!_nó nhăn mặt
-Không sao đâu! Bama chị đâu phải thú dữ!_Demy đùa
-Nhưng…
-Thôi thôi, đi cùng đi Hân Đồng!!!_Haly kéo tay nó đi mà chẳng để nó ú ớ thêm câu nào
4 cô gái lên xe phóng như bay về nhà của hắn. Bước tới cổng, mặt nó đơ ra
- Đây là nhà sao?
- Chứ em nghĩ đây là gì? Vào trong thôi!_Kexsun kéo tay nó đi
Đặt chân vào trong phòng khách, sang trọng và giản dị là điều đầu tiên mà nó nhận thấy được, phòng khách rất rộng rãi, đồ đạc đa số làm bằng thủy tinh và là hàng cao cấp nên nhìn rất đẹp, gram màu chủ yếu là vàng nâu và trắng. Hiện tại 4 người bọn hắn đang bày ra bộ mặt hết sức nghiêm túc trước nhị vị phụ huynh, ba mẹ của hắn thì rất nhàn nhã ngồi uống trà, dù đã gần 40 nhưng họ vẫn còn rất đẹp và cool. Nó lên tiếng ngay
-Em chào anh chị ạ!!
-Hả???_bọn hắn, Demy, Kexsun và Haly đồng thanh
-Sao vậy?_nó ngây ngô hỏi lại
-Hai người em vừa gọi là anh chị là ba mẹ của chị và anh Devil đấy!_Demy nói nhỏ vào tai nó
-Ối! Chết rồi!!_nó hốt hoảng rồi quay sang bama của hắn cúi đầu lễ phép:
-Cháu chào hai bác ạ! Tại nhìn 2 bác trẻ quá nên cháu không biết! Cháu xin lỗi ạ!
-Cô bé này là ai?_ba hắn hỏi, nét mặt hơi nghiêm nghị
-Là bạn mới của tụi con ạ!_Kexsun trả lời ngay
-Các con ngồi đi chứ!_mẹ hắn tươi cười
-Dạ vâng ạ!!_tụi nó đồng thanh, thấy mẹ hắn dễ gần như vậy cũng thoải mái phần nào rồi
Tụi nó yên vị trên ghế sopha, không khí đã dịu và bớt căng thẳng ngột ngạt hơn, mẹ hắn lên tiếng hỏi nó
-Con tên gì?
-Dạ…Con tên Triệu Hân Đồng ạ!_nó ấp úng
-Nào cứ tự nhiên đi! Ta đâu phải quỷ đâu mà con sợ?_mẹ hắn đùa
-Nhưng 20 năm về trước thì chính là quỷ đấy!_ba hắn thêm vào
-Ông xã à, có cần thiết như vậy không?_mẹ hắn gằn giọng
-Thôi thôi vợ yêu à, anh xin!_ba hắn đổi giọng
-Ba mẹ à!!_hắn nhắc nhẹ
-À ta quên mất! Hân Đồng là học sinh trường à?_mẹ hắn tươi cười hỏi -Dạ phải ạ!_nó đáp
-Ba mẹ con làm nghề gì?_ba hắn hỏi
-Dạ buôn bán nhỏ thôi ạ!
-Không ổn rồi!!!_mẹ hắn lắc đầu buông ra một câu
-Sao thế ạ???_cả bọn đồng thanh (trừ Aki), mẹ hắn là một nhân vật tầm cỡ mà lắc đầu là chuyện lớn rồi
-Con... Dễ thương quá!_mẹ hắn thốt lên
-Con.. con cảm ơn bác!_nó hơi ngượng
-Cô ta mà dễ thương nỗi gì hả mẹ? Đanh đá mà còn hung dữ nữa!_hắn lên tiếng, cốt là để trêu nó thôi
-Chê Hân Đồng đanh đá sao hôm ở tiệc cứ nhìn hoài thế?_Rickchat hỏi hắn
-Tại…tại hôm đó cô ta dị hợm quá đó!!_hắn chữa ngượng
-Hay tại cô ấy quá xinh? Cậu mợ à, có thể sau này Hân Đồng sẽ là con dâu của hai người đấy!!_Kaioru nói
-Cậu nói cái gì chứ?_hắn nổi đóa
-Thật sao? Hân Đồng à, con thấy con trai ta thế nào?_mẹ hắn hỏi nó
-Rất đẹp, rất giàu, rất nhây và con rất tiếc ạ!!_nó trả lời kèm theo một nụ cười đá đểu hắn
-Hahaha!!!_ba mẹ hắn bật cười lớn
-Anh hai à, ăn ở thế nào mà bị Hân Đồng chê dữ vậy?_Demy vỗ lưng hắn
-Thế nào thì mặc kệ cô ta, cô ta nghĩ mình hơn ai, vừa hung dữ vừa ngố mà thân hình lại như con nít nữa chứ!!_hắn chu mỏ cãi lại
-Nhưng mẹ lại chấm con bé đấy nhé! Ngoan, lễ phép lại dễ thương!_mẹ hắn lên tiếng
-Thôi ạ, bác cứ đùa! Cháu không dám đâu!_nó xua tay
-Biết đâu tương lai lại về 1 nhà đấy nhé!_Demy nói
-Sao cậu biết?_Kexsun tò mò
-Tớ là thám tử mà!_Demy hất mặt tự tin
-Thôi các con ở lại nhé! Ta đi đây!_ba hắn nói
-Cô chú về Mỹ sao?_Aki hỏi
-Phải! Bọn ta chỉ về 1 lát thôi, công việc của tập đoàn còn nhiều lắm!_mẹ hắn đáp
-Ôi ba mẹ rảnh quá!!!_hắn và Demy đồng thanh
-Vì chúng ta là ba mẹ của con! Thế nhé!!_ba mẹ hắn đồng thanh (dễ sợ nhà này ghê)
Bóng của bama hắn khuất dần sau cánh cổng lớn, cả bọn nhìn nhau mỉm cười, họ đã phát hiện được điểm bất thường ở hắn. Chắc chắn được 1 điều “hắn có gì đó với nó rồi!!”. Nó đứng dậy cúi đầu
-Chào các anh chị em xin phép về ạ!
-Cô về sớm thế sao?_hắn hỏi
-Tại vì tôi không muốn thấy mặt tên đáng ghét như anh!!!_nó đáp ngay
-Tôi.._hắn cứng họng
-Thôi Hân Đồng về đi! Lần sau gặp lại nhé!_Kexsun nhẹ nhàng
-Vâng ạ! Chào anh chị!!_nó vẫy tay rồi bước ra về
Sau khi nó đi, cả bọn quay mặt lại nhìn hắn với một ánh mắt bất-bình-thường
-Devil thích Hân Đồng?_Aki hỏi
-Thích gì mà thích cái cô gái rắc rối nhà quê đó! Nhưng thích thì s…_hắn biết mình lỡ lời nên vội im ngay
-Vậy là thích rồi!_Haly châm chọc
-Không thật lòng thì đừng manh động nhé! Không lại khổ con gái người ta!_Rickchat góp lời
-Tôi không có tâm trạng cãi với mấy người đâu!_hắn bực dọc bỏ lên phòng
Cả bọn cùng đành bó tay với hắn, ai nấy ngồi yên lặng để theo đuổi suy nghĩ riêng của bản thân mình. Còn hắn, hắn lên phòng đóng sầm cửa lại và nằm phịch xuống giường. Trong đầu hắn bây giờ hỗn độn lắm, hoang mang lắm, một cảm giác lạ lẫm đang xâm chiếm và bao phủ lấy đầu óc lẫn trái tim hắn. Tại sao khi nó nói hắn là tên đáng ghét thì hắn lại cảm thấy buồn nhỉ? Tại sao mỗi khi nhìn thấy gương mặt của nó thì tim hắn lại đập nhanh hơn nhỉ? Tại sao trong đầu của hắn hiện giờ chỉ toàn là hình ảnh của nó thế này? Chẳng lẽ đúng như Demy nói, hắn thích nó rồi sao? Nhưng hắn và nó chỉ mới biết nhau thôi mà, chưa một lần nói chuyện tử tế với nhau cả, nói thích có vội vã không?
-Trời ơi mệt quá! Sao con nhỏ đáng ghét cứ xuất hiện trong đầu mình hoài vậy?_hắn khó chịu (là Devil nghĩ về Hân Đồng chứ ^^)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook