Thời tiết chuyển sang mùa xuân, tiết trời có chút ấm áp nhưng vẫn mang nét lạnh giá của mùa đông chưa qua hẳn. Thời gian bắt đầu quy trình học cũng đã được một tháng, kỳ nghỉ hè trôi qua thật nhanh khiến nhiều học sinh không muốn chấp nhận sự thật tàn nhẫn này.

Kim Taehyung và Min Yoongi bước xuống sân bay, gió lạnh thổi qua khiến cả hai phải tự động rụt cổ vào áo.

Kim phu nhân ở phía sau một thân kéo hành lí bước đến, nhìn thấy khung cảnh bản thân đã từng gắn bó bao năm nay được trở về, trong lòng bà có chút xúc động, nước mắt lại lưng tròng.

Kim Taehyung nhìn, không nhịn được một câu nói "Nhìn mẹ sến chết đi được"

Kim phu nhân bị cắt ngang cảm xúc, nhất thời bốc hoả quay sang đánh mạnh vài cái vào tay Kim Taehyung "Cái thằng này con im miệng ngay cho mẹ" Đánh xong rồi lại quay sang hỏi Min Yoongi từ nãy đến giờ vẫn giữ im lặng, giọng nói lại nhẹ nhàng hơn hẳn "Yoongi à, hay là con sang Kim gia ở với hai mẹ con bác có được không?"

Nhìn vẻ nhiệt tình của Kim phu nhân, Min Yoongi biết ơn vô cùng nhưng vẫn từ chối "Không cần ạ, con nghĩ bản thân muốn trở về Min gia ở hơn, dù sao nơi đó cũng là nơi con lớn lên với lại con cũng muốn thử sống tự lập ạ"

Mẹ Kim nghe xong cũng gật đầu đồng ý, đúng là không thể ép thằng bé về ở chung được. Haizz con ông bà Min đã trưởng thành rồi, vô thức Kim phu nhân lại liếc sang nhìn con trai mình.

Kim Taehyung bị đánh lại không có ai quan tâm, nhìn thấy màn này chỉ ghét bỏ nói lẩm bẩm một mình. "Gớm! Tự lập như thế thì chạy ra ngoài mà xây nhà ở đi"

"Hửm??!"

Kim Taehyung bị mẹ trừng, tức khắc im lặng.

....

Tiệm cắt tóc nằm trong con phố X, bảng hiệu hôm qua bị nhạt màu hôm nay đã được thay thế bằng bảng hiệu mới, kế bên còn có dòng chữ ký của người thiết kế.

Park Jimin từ ngoài đẩy cửa kính bước vào, vừa cảm nhận được sự mát lạnh từ máy lạnh thì đã nghe tiếng cãi vã của một người phụ nữ trẻ trung cùng với giọng điệu trẻ con.

"Mau ngồi yên cho mẹ, có biết cái đầu này của con đã bị thầy Hiệu trưởng gọi về nhắc nhở mấy lần rồi không?" Người phụ nữ phũ tấm vải xám lên người cậu nhóc, ghìm chặt không cho đối phương nhúc nhích.


"Không được! Đầu con đã tròn rồi mà mẹ còn định cắt ngắn thì nó sẽ tròn đến mức nào nữa"

Park Jimin "....."

"Xin làm phiền ạ"

Dường như cũng nhận ra được trong tiệm có thêm một người, hai người thôi cãi nhau mà cùng quay về hướng phát ra giọng nói.

Người phụ nữ thấy y, hai mắt sang rỡ vui vẻ chào lại "Chào Jimin, con đến tìm Jungkook sao?"

Park Jimin cười cười gãi đầu, nhẹ giọng nói "Thật ra con đến bảo Jungkook là ngày mai nhớ đi học, lúc sáng thầy tức giận lắm"

Mẹ Jeon nhíu mày, quay đầu nhìn người từ nãy đến giờ vẫn ngây ngốc ngồi trên ghế "Jeon Jungkook, không phải lúc sáng con bảo là mình đi học sao? Tại sao lúc này Jimin còn phải đến đây dặn con phải đến trường"

Jeon Jungkook đã định lén đi gần tới cửa, nghe được những câu hỏi mang tính nguy hiểm từ mẹ, tức khắc nhảy từ trên ghế xuống mở cửa chạy đi luôn.

...

Hai ngày sau, Kim Taehyung và Min Yoongi bắt đầu chuẩn bị nhập học vào trường mới.

Ngày đầu tiên ra mắt với tư cách học sinh mới, Kim Taehyung cảm thấy bản thân quá hào nhoáng nên dặn dò trước với Min Yoongi là cả hai phải đến sớm, không được đi muộn với lý do là....

"Tao sợ đến trễ thì sẽ có nhiều người ở trường bị choáng ngợp trước nhan sắc của tao"

Min Yoongi nhìn Kim Taehyung "....."

Vào buổi sáng sớm, Kim Taehyung chuẩn bị xong mọi thứ cho người lái xe đến trước cổng biệt thự Min gia.


Không ngờ Min Yoongi xem lời hắn như gió thoảng qua tai.

Với một kẻ có quê ở hành tinh vũ trụ thích ngủ vùi, 6 giờ 45 mới thấy Min Yoongi đầu tóc bù xù bước ra khỏi phòng đi làm vệ sinh.

Anh bảo bản thân thức dậy trễ là do lỗi kỹ thuật tính giờ vào buổi sáng.

Kim Taehyung "....."

Trường Jawoon Seoul vào mỗi sáng đều phát loa bản nhạc liên quan đến học tập hay đất nước. Nhờ đó mà học sinh có thể dựa vào bài hát tiếp theo để biết bản thân có đi trễ hay không.

Trước cổng trường từng dòng người mang cùng một mẫu đồng phục đồng loạt bước vào cổng trường, áo sơ mi trắng kết hợp với vest màu Dark green. Từng vẻ hoà vào ánh nắng buổi sáng sớm càng thêm nổi bật.

Kim Taehyung từ trong xe nhìn ra ngoài chậc lưỡi "Đồng phục trường này nhìn xấu gớm"

Min Yoongi không thèm để tâm đến sự tình nhân thế đang diễn ra trong đầu Kim Taehyung, nhanh chóng bước xuống xe đi vào trường. Kim Taehyung nhìn thấy cũng đẩy cửa bước xuống theo.

Hai nhân vật có nhan sắc nổi bật, kèm theo trên người không khoác đồng phục trường, lúc đi ngang không thể không khiến người khác quay đầu ngắm nhìn một lúc, nhưng vẻ hào nhoáng này không quan trọng bằng việc bọn họ sắp trễ giờ đến nơi rồi.

Có là trai đẹp thì cũng không bằng việc nguyên một tiết đứng bên ngoài hành lang đọc nội qui nhà trường hai mươi lần đâu.

Kim Taehyung và Min Yoongi mò mẫm tìm kiếm một hồi mới thấy văn phòng trường. Đúng lúc gặp được chủ nhiệm Song đang chuẩn bị lên lớp, dò hỏi mới biết hai học sinh này chính là học sinh mới được sắp vào lớp của mình, vì thế tiện đường dẫn đi.

Kim Taehyung đi ở phía sau, từ thang ngang dãy cầu thang nhìn xuống sân trường, ngắm nghía một hồi lại lắc đầu. Hắn từ nhỏ sống ở nước ngoài, được hưởng đặc ân giáo dục tốt nhất ở đó, trường theo học lúc trước thuộc hạng top nên không tránh khỏi trong người mang tính kiêu ngạo.

Nhìn ngôi trường mà mình sắp theo học, không hài lòng nói nhỏ với người anh em bên cạnh "Cái trường nhỏ như cái lỗ mũi, bất quá bổn thiếu gia chỉ học thêm hai năm nữa là cùng"


Min Yoongi nghe những lời nói nhảm đang liên thoắt ở bên tai, nhất thời không biết nên nói gì.

Thiếu gia à, đương nhiên mày phải học ở đây hai năm rồi, hắn còn không biết bản thân đã vào năm hai của cấp ba.

Trong lớp hiện tại đang nhốn nháo, ánh mắt vài học sinh liếc nhìn ra ngoài cửa sổ thấy bóng dáng của thầy giáo thì lập tức im lặng ai về chỗ đó.

Thầy giáo bước vào, phía sau còn kéo theo hai học sinh lạ mặt mà bọn họ chưa từng thấy qua.

Nhưng thứ quang trọng là hai người này đẹp trai vãi.

"Im lặng chút, nhìn lại phong cách học tập của các em đi, chả khác nào mở trò tạo ra gánh xiếc" Thầy giáo lấy thước kẽ đập bàn mắng một số học sinh lúc này mà vẫn còn diễn trò bên dưới, tiếp đó là quay lại nhìn về hướng hai học sinh mới chậm rãi nói "Tới lượt hai em, giới thiệu về bản thân đi"

Min Yoongi vui vẻ bước lên cúi người trước lớp, lúc ngước lên nét mặt kéo theo sự hứng khởi "Xin chào, tôi tên là Min Yoongi, rất mong được mọi người giúp đỡ"

Các học sinh bên dưới đồng loạt vỗ tay, ánh mắt mong chờ chuyển đến cậu bạn đẹp trai bên cạnh.

Đợi cả nửa ngày trời cũng không thấy động tĩnh gì.

Kim Taehyung chính là lười biếng không muốn nói chuyện, đến lúc bị Min Yoongi kế bên đẩy vai mới bằng mặt không bằng lòng bước lên. Giọng điệu có chút lười nhác thà không nói còn hơn "Tên Kim Taehyung, mắc chứng dị ứng với người lạ xin vui lòng đừng đến làm phiền"

Cả lớp "....."

Min Yoongi "....." Biết thế lúc sáng mang theo keo dán dán lên cái miệng tiện của hắn là được rồi.

"Đù má! Sắp giết được rừng rồi"

Trong lớp đang rơi vào trầm tư thì ở dãy dưới lớp vang lên một tiếng không thích hợp dành cho học sinh lắm, tất cả không hẹn quay đầu nhìn về hướng phát ra tiếng nói.

Nam sinh kia cũng biết là bản thân đã lỡ lời, nhanh chóng cất điện thoại dứt khoát gục xuống bàn giả chết.

Thầy chủ nhiệm nhíu mày không vui nói "Kim Seokjin, có phải em chơi game trong giờ học không?"


Người tên Kim Seokjin đạt đến trình độ diễn xuất cao, nằm im không nhúc nhích. Cậu bạn bên cạnh liền ra tay tương trợ, một tay đặt lên lưng Kim Seokjin một tay đưa ra trước mặt thầy, nói "Thầy...bạn em chính là học quá nhiều, học đến mức bị chứng mộng du nên hay nói mớ. Thầy nhìn đi, cậu ấy thức khuya học khiến cơ thể không chịu nổi nằm gục xuống bàn ngủ luôn rồi"

Thầy giáo "....." Cây đại bảng hôm trước ông vừa đặt ở đây đâu rồi nhỉ?

Chấn chỉnh để tâm bình tĩnh một chút, thầy giáo bắt đầu quan sát lớp học. Nhìn bàn cuối ở dãy giữa vẫn chưa có ai, thầy giáo đưa tay chỉ định cho hai học sinh mới.

"Bàn cuối dãy giữa, chỗ đó còn trống hai em xuống đó ngồi đi"

Cậu bạn giải thích triết lí học tập lúc nãy cảm thấy có gì đó không đúng liền quay ra sau.

Vãi! Nơi này mà an toạ thì có mở party mini cũng thần không biết quỷ không hay, phong thủy tốt nhự vậy có ngu mới nhường cho người khác.

Nam sinh đẩy mạnh Kim Seokjin, nhưng cậu bạn này lại quyết tâm giả chết không buồn động đậy, nam sinh hết nói nổi vỗ mạnh vào đầu cậu ta "Má, đừng có giả vờ nữa, tướng ngủ của mày khó coi chết đi được. Lính Canh đang muốn hai tên kia ngồi ở sau lưng chúng ta kìa, nơi cơ địa tốt như vậy không được giuộc mất"

Kim Seokjin tức khắc đứng dậy dơ tay "Thưa thầy em có ý kiến"

Thầy giáo thấy hai tên này lại muốn náo loạn, bất lực phất tay cho phép cậu ta nói.

"Thầy, em cảm thấy hai bạn học này nên ngồi chỗ tụi em thì sẽ tốt hơn. Thầy nhìn đi, thằng cua à không phải... thằng Namjoon nó cao như vậy, ngồi phía trước rất chắn tầm nhìn"

Kim Namjoon chính là nam sinh giải thích triết lí học tập, nhanh chóng phụ hoạ "Đúng vậy, phong ngữ hữa nghĩa, mọi chuyện nói ra đều có hàm ý sâu xa, không thuận tức là nghịch với ý trời "

"Ý trời cái gì mà ý trời? Lại còn phong ngữ hữu nghĩa, em giỏi chế tác văn thơ như vậy sao không đi mà luyện tập nâng cao điểm ngữ văn của mình đi!"

Kim Namjoon bị mắng một tràng dài, cúi đầu xách balo cùng Kim Seokjin ra sau ngồi luôn, lúc an toạ vị trí rồi thì liền cùng nhau đứng lên cúi gập người trước thầy giáo "Cảm ơn thầy đã chỉ bảo"

Thầy chủ nhiệm bị chọc cho tức giận không biết nên nói gì, phất tay bảo hai người Kim Taehyung và Min Yoongi xuống chỗ ngồi cũ của hai tên kia bản thân thầy cũng nhanh chóng đen sách chuẩn bị dạy bài mới.




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương