Lỡ Nhau Một Đời
-
Chương 6: Đoản 6
Khi Triết Cẩn Phong chạy tới bệnh viện thì cô đã được đẩy vào phòng cấp cứu. Triết Cẩn Phong phóng ánh mắt sắc bén về phía hàng vệ sĩ đang đứng bên kia!
" Sảy ra chuyện gì??" Triết Cẩn Phong cất giọng lạnh lẽo.
" Thưa thiếu gia, lúc trưa thiếu phu nhân nói muốn ăn trưa chúng tôi chỉ dọn đồ ăn lên không ngờ cô ấy giấu dao trong túi sau đó lên phòng. Quản gia đã đi theo canh chừng nhưng khi thấy phu nhân lâu ra quá cho nên chúng tôi mới phá cửa vào xem ai ngờ thấy một bồn tắm đầy máu và phu nhân đã hôn mê!" Người vệ sĩ báo lại tình hình lúc đó, trong lòng anh ta cứ như có chiếc xe chạy qua, khí thế của thiếu gia quá lạnh lẽo đi.
Sắc mặt của anh trầm xuống cực điểm, trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh của cô lúc đó! Đám vệ sĩ tự giác lui xuống một góc.
Triết Cẩn Phong đau đớn nhìn vào phòng cấp cứu, cô thà chết cũng không ở bên anh! Sự lo lắng trong mắt anh nhanh chóng biến mất thay vào đó là sự lạnh lẽo như Diêm La.
Khương Doãn Nguyệt cô muốn chết không dễ vậy đâu!!!
Ba tiếng sau đèn phẫu thuật cuối cùng cũng tắt, cánh cửa mở ra đầu tiên là hai phụ tá sau đó đến bác sĩ chính.
Triết Cẩn Phong nhanh chóng hỏi:" Cô ấy sao rồi?? "
Bác sĩ tháo khẩu trang, mệt mỏi trả lời:" Tình trạng đã qua cơn nguy kịch nhưng do mất máu quá nhiều dẫn đến hôn mê, phải theo dõi thêm vài ngày nữa! "
Vị bác sĩ ngừng vài giây sau đó nói thêm:" Nhưng cô ấy đã có thai sau này phải chú ý một chút, may mà lần này cô ấy không bị ảnh hưởng! " Nói xong vị bác sĩ đó rời đi để lại anh đang ngây ngốc đứng đó!
Lời nói của vị bác sĩ cứ như sét đánh ngang tai, cô có thai, con của cô và anh!
Anh đẩy cửa bước vào ánh mắt dịu dàng nhìn người con gái đang nằm đó. Anh ngồi xuống bên cạnh cô, bàn tay to lớn cầm lấy bàn tay cô, anh đặt một nụ hôn lên chổ đang quấn đầy băng gạt.
" Nguyệt Nguyệt em sắp làm mẹ rồi sao còn bướng bỉnh như thế hả?? "
Anh chấp nhận từ bỏ hết mọi thứ, kể cả thù hận anh chỉ cần mình cô là đủ. Đang suy nghĩ điện thoại anh rung lên, anh mở ra là một tin nhắn với nội dung.
* Triết Cẩn Phong tôi muốn gặp anh! *
Khoé môi anh nhếch lên nụ cuời lạnh, Lăng Hi anh được lắm tới lúc tính sổ tất cả với anh rồi!!
[ Hôm nay Vy nói thẳng cái Vy cần là mọi người đọc truyện Vy viết và cmt nhận xét chứ không phải là cứ like dạo rồi * tag, hóng *. Thậm chí mấy bạn còn không biết tên nhân vật trong truyện của Vy viết nữa kìa:) 💔😌. Mặc dù Vy viết không hay bằng các AUTHOR khác nhưng đây là tâm quyết của Vy!!!
Đoản sau bù dài hơn, đoản 7 ngược na9 nha ❤ ]
" Sảy ra chuyện gì??" Triết Cẩn Phong cất giọng lạnh lẽo.
" Thưa thiếu gia, lúc trưa thiếu phu nhân nói muốn ăn trưa chúng tôi chỉ dọn đồ ăn lên không ngờ cô ấy giấu dao trong túi sau đó lên phòng. Quản gia đã đi theo canh chừng nhưng khi thấy phu nhân lâu ra quá cho nên chúng tôi mới phá cửa vào xem ai ngờ thấy một bồn tắm đầy máu và phu nhân đã hôn mê!" Người vệ sĩ báo lại tình hình lúc đó, trong lòng anh ta cứ như có chiếc xe chạy qua, khí thế của thiếu gia quá lạnh lẽo đi.
Sắc mặt của anh trầm xuống cực điểm, trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh của cô lúc đó! Đám vệ sĩ tự giác lui xuống một góc.
Triết Cẩn Phong đau đớn nhìn vào phòng cấp cứu, cô thà chết cũng không ở bên anh! Sự lo lắng trong mắt anh nhanh chóng biến mất thay vào đó là sự lạnh lẽo như Diêm La.
Khương Doãn Nguyệt cô muốn chết không dễ vậy đâu!!!
Ba tiếng sau đèn phẫu thuật cuối cùng cũng tắt, cánh cửa mở ra đầu tiên là hai phụ tá sau đó đến bác sĩ chính.
Triết Cẩn Phong nhanh chóng hỏi:" Cô ấy sao rồi?? "
Bác sĩ tháo khẩu trang, mệt mỏi trả lời:" Tình trạng đã qua cơn nguy kịch nhưng do mất máu quá nhiều dẫn đến hôn mê, phải theo dõi thêm vài ngày nữa! "
Vị bác sĩ ngừng vài giây sau đó nói thêm:" Nhưng cô ấy đã có thai sau này phải chú ý một chút, may mà lần này cô ấy không bị ảnh hưởng! " Nói xong vị bác sĩ đó rời đi để lại anh đang ngây ngốc đứng đó!
Lời nói của vị bác sĩ cứ như sét đánh ngang tai, cô có thai, con của cô và anh!
Anh đẩy cửa bước vào ánh mắt dịu dàng nhìn người con gái đang nằm đó. Anh ngồi xuống bên cạnh cô, bàn tay to lớn cầm lấy bàn tay cô, anh đặt một nụ hôn lên chổ đang quấn đầy băng gạt.
" Nguyệt Nguyệt em sắp làm mẹ rồi sao còn bướng bỉnh như thế hả?? "
Anh chấp nhận từ bỏ hết mọi thứ, kể cả thù hận anh chỉ cần mình cô là đủ. Đang suy nghĩ điện thoại anh rung lên, anh mở ra là một tin nhắn với nội dung.
* Triết Cẩn Phong tôi muốn gặp anh! *
Khoé môi anh nhếch lên nụ cuời lạnh, Lăng Hi anh được lắm tới lúc tính sổ tất cả với anh rồi!!
[ Hôm nay Vy nói thẳng cái Vy cần là mọi người đọc truyện Vy viết và cmt nhận xét chứ không phải là cứ like dạo rồi * tag, hóng *. Thậm chí mấy bạn còn không biết tên nhân vật trong truyện của Vy viết nữa kìa:) 💔😌. Mặc dù Vy viết không hay bằng các AUTHOR khác nhưng đây là tâm quyết của Vy!!!
Đoản sau bù dài hơn, đoản 7 ngược na9 nha ❤ ]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook