Livestream Siêu Kinh Dị
Chương 393: Bàn luận về quỷ

“Cậu có trăm vạn công đức, nếu theo sư phụ tu đạo, chắc chắn sẽ tiến bộ cực nhanh. Tôi xem trước thì thấy cậu đã học qua Quỷ thuật rồi, trong khi truyền thừa của nhánh Mao Sơn Âm Sư chúng tôi cũng tập trung vào Quỷ thuật, chủ yếu là giao tiếp với các loại quỷ ma. Hơn nữa, đạo pháp mà Mao Sơn Âm Sư chúng tôi tu luyện là loại bí mật không truyền ra ngoài, chắc chắn lợi hại hơn cả trăm lần so với môn Quỷ thuật không rõ xuất xứ mà cậu đang tu luyện.” Lãnh Thanh Huyền rất kiên nhẫn, thầm cố gắng thuyết phục tôi: “Đây không phải là nói suông đâu. Tôi biết cậu không tin, vậy hôm nay tôi sẽ chứng minh cho cậu xem một vài thủ đoạn của Âm Sư Mao Sơn nhé.”

Gã bèn chắp tay sau lưng, liếc nhẹ về phía góc cầu thang. Dường như có một vệt sáng nhẹ lóe lên trong con ngươi của gã: “Tôi vừa dùng Tinh đồng xem thử, nhận ra nhà cậu có Âm khí lưu lại. Có phải vừa rồi cậu đã đứng tại góc cầu thang đó để chiêu hồn gọi quỷ hay không?”

“Chính xác.” Dù có nhận ra thì cũng chẳng phải tài giỏi gì, vì bản thân tôi đã có Phán nhãn ở cảnh giới cực cao, có thể nhận rõ quỷ thần âm dương. Vì vậy, việc nhận ra Âm khí tồn tại cũng chẳng khó khăn gì.

Dường như không nghe thấy sự sốt ruột trong giọng điệu của tôi, gã nói tiếp với một chút tự hào: “Tinh đồng của Âm Sư chính là công pháp cơ bản của nhánh Âm Sư Mao Sơn chúng tôi. Cậu có thể tiếp dẫn ánh sao vào mắt mình, giúp nhìn ra âm hồn khi tu luyện đến mức cao thâm, cũng có thể trông được từng sợi lông vũ của bầy chim ba xa trăm mét.”

“Lợi hại vậy à? “Tôi không hề muốn hùa theo đối phương, mà đang nghĩ cách để đuổi gã này về. Tôi đã có xích mích với Diệu Chân đạo, giờ không muốn có khúc mắc với cả Mao Sơn đâu.

Khóe miệng Lãnh Thanh Huyền nhếch lên: “Đó là lẽ tự nhiên. Tinh đồng chỉ là một trong những công pháp nhập môn của Âm sư Mao Sơn mà thôi. Nếu cậu trở thành đệ tử của gia sư tôi, sau đó tập trung tu luyện, chăm chỉ cố gắng, chậm nhất nửa năm là có thể tu thành.”

Gã rất hài lòng phản ứng của tôi, tiếp theo bèn vẫy nhẹ đạo bào màu xanh: “Người tu luyện Quỷ thuật sẽ luôn có vài Quỷ nô bên người. Cậu không cần hoảng sợ. Tôi không có ác ý với cậu, chỉ muốn để cậu quan sát thủ đoạn chân chính của một Âm sư Mao Sơn mà thôi.”

Gã niệm thầm pháp quyết rồi phóng ra bốn là bùa từ trong tay áo. Chờ đến khi niệm chú xong, ánh sáng trong shop đồ chơi người lớn bỗng chốc lu mờ dần, không khí dần âm u hơn.

“Quỷ nô! Hiện!” Lãnh Thanh Huyền hét lên một tiếng mạnh mẽ; cửa ra vào và cửa sổ trong nhà tự động đóng lại, ngay cả rèm cửa cũng bị kéo xuống.

Ánh sáng mờ đi, bốn bóng quỷ mờ nhạt chợt xuất hiện xung quanh Lãnh Thanh Huyền. Dường như gã ấy cũng đang phải chịu áp lực rất lớn, trong miệng còn lẩm bẩm gì đó, đồng thời phải cắn đứt ngón tay rồi dùng máu huyết của mình để điểm nhẹ vào các bóng quỷ ấy.

Trong phòng vang lên mấy tiếng gầm rú thảm thiết; bốn bóng quỷ cũng ngưng thực dần. Ba lá bùa màu đen kia chỉ chứa bọn cô hồn dã quỷ bình thường, thế nên động tác rất uể oải, dù có được máu huyết của Lãnh Thanh Huyền tảm bổ cũng có rủi ro tiêu tan bất cứ lúc nào.

Chỉ có mỗi con quỷ trong lá bùa màu tím còn lại trông khá phi phàm. Vóc dáng cả người nó rất dữ tợn, vẻ mặt hung ác, có vẻ là một tên đồ tể khi còn sống.



“Bây giờ là buổi trưa, thế nên điều khiển quỷ hồn cũng vất vả lắm. Nếu là nửa đêm, chỉ cần vẫy tay là có thể gọi ra hơn chục con tiểu quỷ đấy.” Lãnh Thanh Huyền hơi kiêu ngạo: “Có một câu nói lưu truyền trong Đạo môn, rằng: Thà lừa gạt Diêm La Vương, nhưng chớ gây sự với Âm Vô Thường. Âm Vô Thường này chính là ám chỉ Âm sư của Mao Sơn chúng tôi đấy.”

Tôi nhấp một hớp trong tách trà, lặng lẽ châm điếu thuốc rồi nhìn ba con cô hồn dã quỹ miễn cưỡng bị triệu hồi kia với một chút thương cảm: “Lãnh đạo trưởng, bọn tiểu quỷ của anh sắp chịu hết nổi rồi kìa.”

Lãnh Thanh Huyền có chút không hài lòng với phản ứng thờ ơ của tôi lúc này, bèn nói: “Chiêu mộ quỷ ma chỉ là bước đầu tiên. Sau đây mới là thủ đoạn thực lực của Âm Sư, cậu xem cho rõ nhé!”

Gã bèn tháo chiếc quạt gấp quanh eo ra, vẽ một lá bùa lên chiếc quạt bằng máu tươi. Sau khi làm xong lá bùa, sắc mặt gã cũng trở nên tái nhợt hẳn: “Chiếc Hàng Ma phiến chính này là một trong ba bảo vật của Âm sư, một mặt trấn áp tai hoa, mặt còn lại để giữ vững bản tâm. Mặc dù Âm sư Mao Sơn chúng tôi luôn song hành cùng ma quỷ nhưng mỗi giây, mỗi phút đều giữ vững chữ 'Thiện' trong lòng!”

Gã dùng chiếc quạt gấp điểm nhẹ một cái, và những nét bùa chú trên người ba con cô hồn dã quỷ bừng sáng lên. Dù rất miễn cưỡng, cuối cùng bọn chúng cũng biến thành Âm Khí thuần khiết, hòa tan vào trong cơ thể của con quỷ đồ tể kia.

Ngay sau đó, khí thế của con ác quỷ đồ tể dần tăng lên, mặt ngoài cơ thể còn xuất hiện thêm một lớp áo giáp, trông khá phi thường.

“Ba con cô hồn dã quỷ thoáng cái đã trở thành áo giáp da trên người con quỷ kia ư? Sức mạnh của con quỷ đồ tể này tăng lên rồi à?” Tôi hơi kinh ngạc. Quả nhiên, đúng là Âm sư Mao Sơn cũng có vài chiêu lợi hại đấy. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy kỹ năng biến ra áo giáp cho quỷ hồn.

“Haha, đó chỉ là chuyện nhỏ.” Lãnh Thanh Huyền đã phải tiêu hao khá nhiều tinh khí và máu huyết nên sắc mặt tái hẳn đi. Vì để thể hiện trước mặt tôi, đúng là gã đã phải bỏ ra một món tiền vốn khá lớn.

“Xin hỏi Lãnh đạo trưởng, thủ pháp Quỷ thuật khó lường vừa rồi có tên là gì vậy?” Trong lòng tôi thật sự rất tò mò; tôi đã từng tiếp xúc với rất nhiều ma quỷ, hiện tại còn nắm giữ chiếc vòng quỷ Âm Dương trong tay. Nếu tôi có thể học được bí quyết cường hóa Lệ quỷ như thuật pháp vừa rồi, vậy là sẽ có thêm một đóng đàn em vô cùng mạnh mẽ nha.

Lãnh Thanh Huyền mỉm cười, tỏ vẻ cao thâm khó đoán: “Đây là bí mật bất truyền của Âm Sư Mao Sơn. Nếu cậu gia nhập vào Mao Sơn và cư xử hợp lý, chăm chỉ cộng với tư chất hơn người, qua 2 năm là sẽ có thể tu luyện thành công.”

“Hai năm là quá dài, tôi không có đủ thời gian.” Tôi đành lắc đầu. Là một streamer cho Âm Gian Tú Tràng, không cần bàn tới 2 năm, thậm chí tôi còn không có được 2 tuần rãnh rỗi đây này.



“2 năm mà cậu than lâu à?” Nụ cười của Lãnh Thanh Huyền vội vàng biến mất, gã trở lại với vẻ mặt lạnh lùng: “Nghĩ tình cậu là người bình thường, tôi không so đo với cậu. Ở đây, tôi thay mặt giới tu luyện để khuyên cậu môt câu, chuyện tu luyện cũng như xây một ngôi nhà lầu từ mặt đất trống không vậy, đừng có mơ tưởng xa vời.”

“Nếu tiêu phí 2 năm để học một phép thuật như vậy, tôi thà dành nhiều thời gian hơn để bắt những con quỷ mạnh hơn.” Tôi chạm vào chiếc vòng quỷ trên cổ tay của mình, thầm nghĩ xem mình có nên đi đến Trung tâm hỏa táng Cầu số 3 để bắt thêm vài con cô hồn dã quỷ hay không.

“Cậu nghĩ rằng, ma quỷ để cậu bắt dễ dàng đến vậy ư?” Lãnh Thanh Huyền khinh bỉ nhìn tôi: “Nói chung, âm hồn và ma quỷ cũng tương tự như bùa chú vậy, được chia thành 4 cảnh giới: Phổ thông, Tiểu thừa, Thượng thừa và Đại thừa. Nhưng mỗi cảnh giới lại còn chia thành 4 cảnh giới nhỏ gồm: Giáp, Ất, Bính và Đinh. Những con quỷ mà tôi dùng bùa Hắc Sát triệu hồi ra chính là Âm quỷ nằm ở ngưỡng chữ Đinh ở cảnh giới Phổ thông. Còn con quỷ mà tôi triệu hồi từ bùa Tử Âm chính là quỷ vật ở ngưỡng chữ Đinh của cảnh giới Tiểu thừa. Bằng vào sức mạnh gia trì của bí thuật Mao Sơn, tôi đã hy sinh 3 con tiểu quỷ tầm thường ở ngưỡng chữ Đinh để tạm thời tăng sức mạnh của một con quỷ dữ Tiểu thừa từ hàng chữ Đinh lên đến đẳng cấp chữ Bính. Kiểu tăng sức mạnh vượt bậc này có thể cứu lấy mạng mình ở những thời khắc khẩn cấp đấy!”

“Có thể phân chia quỷ vật ra những cảnh giới như thế luôn à?” Tôi chưa bao giờ nói chuyện với các Quỷ tu khác. Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói đến việc phân loại ma quỷ của những người tu Đạo trong xã hội hiện đại ngày nay.

“Vậy mà cậu cũng không rõ cách phân chia trong giới ma quỷ, trước đây tôi thật sự nhìn lầm cậu rồi.” Dù sắc mặt của Lãnh Thanh Huyền tái nhợt, trông khá mệt mỏi, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến niềm kiêu hãnh của gã với xuất thân từ một môn phái nổi tiếng: “Quỷ hồn vớ vẩn chính bọn cô hồn dã quỷ còn mắc kẹt tại dương gian; đa phần chúng nó không có ý định hại người, và cũng không có khả năng để hại người. Nếu bọn quỷ vật này được Âm sư chúng tôi bồi dưỡng, vậy sẽ có thể tiến hóa thành Quỷ nô phổ thông. Một khi con quỷ ấy tiến vào cảnh giới Phổ thông, nó đã có chút năng lực nhất định, ví dụ như điều khiển Âm khí hoặc ngưng tụ giữa dương gian lâu hơn. Tuy nhiên, tỷ lệ mà một con Quỷ vật Phổ thông có thể thăng cấp thành công, trở thành Quỷ vật ở cảnh giới Tiểu thừa là 1/1000. Đây thực sự là một bước ngoặt rõ rệt. Hầu hết những thực thể gây ác, nhiễu loạn trật tự của dương gian đều là Quỷ vật ở cảnh giới Tiểu thừa kia.

So với những Quỷ vật Phổ thông, sự khác biệt rõ ràng nhất giữa chúng và Quỷ vật Tiểu thừa chính là hiện tượng mở ra linh trí. Vì tích tụ oán hận hay những mối thù sâu từ khi còn sống, chúng cực kỳ hung hãn và khó có thể chịu quy phục.” Lãnh Thanh Huyền chỉ vào gã đồ tể kia: “Cậu có nhìn thấy con Âm quỷ màu tím của tôi không? Nhà nó ba đời làm đồ tể đấy, thế nên có ác niệm quấn thân, làm mưa làm gió cả một vùng. Đến khi nó chết đi, cũng quấy nhiễu cả một miền quê. Cuối cùng, đích thân gia sư của tôi ra tay, bào mòn hung tính của nó rồi ban cho tôi để biến làm Quỷ nô. Nếu cậu gia nhập Mao Sơn, sư phụ cũng sẽ tặng cho cậu một con Quỷ vật Tiểu thừa để làm người hầu bổn mạng.”

Nhìn tên đồ tể hung tợn, tuy Lãnh Thanh Huyền không nói rõ ràng, nhưng giọng điệu của gã bộc lộ ra một chút tự hào rõ rệt.

“Người so với sẽ khiến tức chết người! Tại sao mình lại không có một người sư phụ tốt như vậy?” Tôi phì phèo một làn khói, không khỏi nghĩ đến Mệnh quỷ: “Không biết Lãnh đạo trưởng từng nghe đến khái niệm Mệnh quỷ hay chưa? Tôi từng nắm giữ một con Mệnh quỷ, là Mệnh quỷ mang số mệnh Vong Thần...”

“Ăn nói lung tung!” Tôi còn chưa nói xong, Lãnh Thanh Huyền đã cắt ngang: “Dù Mệnh quỷ có số mệnh như thế nào khi còn sống, lúc hiện thế thì Mệnh quỷ luôn luôn là cảnh giới Thượng thừa! Hơn nữa, Mệnh quỷ có tác dụng thay thế tánh mạng, nên về lý hẵng là có thể xếp hạng cao thêm một bậc nữa. Như vậy, dù một con Mệnh quỷ kém cỏi nhất cũng sẽ nằm ở ngưỡng chữ Bính của cảnh giới Thượng thừa!”

“Hàng chữ Bính ở cấp Thượng thừa à? Vậy không phải là tương đương với một lá bùa chú Thượng thừa ư?” Tôi ngạc nhiên thốt lên.

“Chỉ có hơn chứ không kém! Cậu còn không biết rõ thực lực của Mệnh quỷ, còn định gạt tôi à?” Lãnh Thanh Huyền cười khinh bỉ: “Đừng nói là từng sở hữu, tôi đoán là cậu từng trong thấy danh từ này trong sách vở, rồi thuận miệng nói ra tên của một loại khá lợi hại mà thôi.”

Ta bất đắc dĩ bóp tắt tàn thuốc, nói: “Anh không tin thì tôi cũng đành chịu thôi. Nhưng nếu bàn đến loại Quỷ vật nào mạnh nhất, vào hai ngày trước, tôi còn từng thả ra,... à không, tôi từng thấy cảnh một con Quỷ mẫu thoát khỏi nơi giam giữ nè. Chẳng hay, Quỷ mẫu được phân loại ở cảnh giới gì vậy?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương