Lệ Vương Bỉ Ngạn Hoa: Tuyệt Thế Lãnh Vương Phi
-
Chương 4-2: Căn phòng thứ nhất (hạ)
Nguyệt Dạ đây chính là khẳng định mình là một luyện dược sư. Nhưng một luyện dược sư bình thường khi thấy nhiều đan dược như vậy cũng sẽ há hốc, không tin vào mắt mình. Vậy mà người thiếu nữ bé nhỏ này lại...
" Người biết luyện đan?"- Thiên Minh vẫn có chút không tin lắm. Nàng (LND) còn nhỏ tuổi như vậy mà. Những luyện dược sư giỏi nhất cũng phải là những lão già hơn nữa nghe cái giọng mang ý khinh thường đó tức là nàng có cách để luyện nhiều đan dược sao.
"Cũng có thể nói là vậy. Mẹ kiếp trước của ta chính là thần y. Ta từng thấy một cuốn sách luyện đan tên là 'Thiên tâm luyện đan pháp'. Vì tò mò nên ta đã sớm học thuộc nó."
Học thuộc! Nữ tử này có còn là người không chứ. Sách luyện đan có thể xếp vào hàng đệ nhất khổng tự (chữ nhiều).
Đối với Nguyệt Dạ, cuốn sách đó khá thú vị nhưng vì ở thế giới của nàng không thể luyện đan nên nó cũng coi như vô dụng. Nhưng ở thế giới này thì cuốn sách kia rất hữu dụng a.
" Mấy đan dược này đều là Phục lực đan từ nhất phẩm đến tam phẩm, có khả năng phục hồi thiên lực tùy theo phẩm cấp."
Đan dược được chia làm 9 phẩm cấp. Có rất nhiều loại đan có công dụng khác nhau có thể dùng cho người và các loại thú đều được.
Nguyệt Dạ nhìn sang hai cuốn sách kia, một là 'Càn khôn tâm pháp' dùng để tu luyện, một là 'Vạn khí tập' được ghi chép đầy đủ về tất cả các loại binh khí. Nhìn qua 'Vạn khí tập', nàng nhìn thấy có một trang ghi chép chi tiết về loại kiếm mình. Nàng ban đầu cũng không biết nó tên gì, song thấy được uy lực và khí thế tỏa ra từ thanh kiếm nên quyết định giữ nó làm vũ khí. Bên trong cuốn sách có ghi tên của thanh kiếm là 'Tu La kiếm', uy lực của kiếm đúng như tên là thanh kiếm tử thần, cướp đoạt sinh mạng của người khác một cách dứt khoát, không tha cho bất kì ai vốn là bản chất của Tu La. Theo như quyển sách, nàng trích máu của mình vào thanh kiếm để nó nhận chủ. Dù gì nó cũng đã đồng hành cùng nàng rất lâu rồi, hơn nữa là từ kiếp trước đến kiếp nay nên việc trích máu nhận chủ cũng khá dễ dàng. Lúc này, uy lực của Tu La kiếm được bộc phát mạnh mẽ. Nhìn thấy cảnh này, Nguyệt Dạ không khỏi cười khẽ một tiếng. Nàng cũng có thể hiểu được việc bị kìm hãm sức mạnh trong một thời gian khá dài.
Thiên Minh đứng cạnh Nguyệt Dạ, trong ánh mắt loé lên một tia ghen tị. Tại sao lão thiên lại có thể bất công đến thế! Bao nhiêu đồ tốt không hiểu thế nào lại đều rơi vào tay của nữ tử nhỏ tuổi này chứ! Vận khí của nàng ta (LND) lại tốt quá a.
Ánh mắt Nguyệt Dạ dời đến chỗ 'Càn khôn tâm pháp'. Nàng lật nhẹ từng trang giấy. Trên những trang giấy không có lấy một chữ, chỉ có những hình vẽ vừa nhìn thì thấy khá giống nhau nhưng nếu nhìn kĩ sẽ thấy những điểm khác nhau rất nhỏ. Nếu cứ lật nhẹ từng trang chắc chắn sẽ rất khó hiểu. Loại sách kiểu này nàng từng thấy rất nhiều chỉ cần lướt nhanh từng trang giấy thì sẽ thấy giống như hình ảnh đang chuyển động. Sau một canh giờ, nàng đã thuộc hoàn toàn những gì trong cuốn sách. Khoanh chân ngồi xuống, nàng bắt đầu tu luyện.
(End chương 4)
" Người biết luyện đan?"- Thiên Minh vẫn có chút không tin lắm. Nàng (LND) còn nhỏ tuổi như vậy mà. Những luyện dược sư giỏi nhất cũng phải là những lão già hơn nữa nghe cái giọng mang ý khinh thường đó tức là nàng có cách để luyện nhiều đan dược sao.
"Cũng có thể nói là vậy. Mẹ kiếp trước của ta chính là thần y. Ta từng thấy một cuốn sách luyện đan tên là 'Thiên tâm luyện đan pháp'. Vì tò mò nên ta đã sớm học thuộc nó."
Học thuộc! Nữ tử này có còn là người không chứ. Sách luyện đan có thể xếp vào hàng đệ nhất khổng tự (chữ nhiều).
Đối với Nguyệt Dạ, cuốn sách đó khá thú vị nhưng vì ở thế giới của nàng không thể luyện đan nên nó cũng coi như vô dụng. Nhưng ở thế giới này thì cuốn sách kia rất hữu dụng a.
" Mấy đan dược này đều là Phục lực đan từ nhất phẩm đến tam phẩm, có khả năng phục hồi thiên lực tùy theo phẩm cấp."
Đan dược được chia làm 9 phẩm cấp. Có rất nhiều loại đan có công dụng khác nhau có thể dùng cho người và các loại thú đều được.
Nguyệt Dạ nhìn sang hai cuốn sách kia, một là 'Càn khôn tâm pháp' dùng để tu luyện, một là 'Vạn khí tập' được ghi chép đầy đủ về tất cả các loại binh khí. Nhìn qua 'Vạn khí tập', nàng nhìn thấy có một trang ghi chép chi tiết về loại kiếm mình. Nàng ban đầu cũng không biết nó tên gì, song thấy được uy lực và khí thế tỏa ra từ thanh kiếm nên quyết định giữ nó làm vũ khí. Bên trong cuốn sách có ghi tên của thanh kiếm là 'Tu La kiếm', uy lực của kiếm đúng như tên là thanh kiếm tử thần, cướp đoạt sinh mạng của người khác một cách dứt khoát, không tha cho bất kì ai vốn là bản chất của Tu La. Theo như quyển sách, nàng trích máu của mình vào thanh kiếm để nó nhận chủ. Dù gì nó cũng đã đồng hành cùng nàng rất lâu rồi, hơn nữa là từ kiếp trước đến kiếp nay nên việc trích máu nhận chủ cũng khá dễ dàng. Lúc này, uy lực của Tu La kiếm được bộc phát mạnh mẽ. Nhìn thấy cảnh này, Nguyệt Dạ không khỏi cười khẽ một tiếng. Nàng cũng có thể hiểu được việc bị kìm hãm sức mạnh trong một thời gian khá dài.
Thiên Minh đứng cạnh Nguyệt Dạ, trong ánh mắt loé lên một tia ghen tị. Tại sao lão thiên lại có thể bất công đến thế! Bao nhiêu đồ tốt không hiểu thế nào lại đều rơi vào tay của nữ tử nhỏ tuổi này chứ! Vận khí của nàng ta (LND) lại tốt quá a.
Ánh mắt Nguyệt Dạ dời đến chỗ 'Càn khôn tâm pháp'. Nàng lật nhẹ từng trang giấy. Trên những trang giấy không có lấy một chữ, chỉ có những hình vẽ vừa nhìn thì thấy khá giống nhau nhưng nếu nhìn kĩ sẽ thấy những điểm khác nhau rất nhỏ. Nếu cứ lật nhẹ từng trang chắc chắn sẽ rất khó hiểu. Loại sách kiểu này nàng từng thấy rất nhiều chỉ cần lướt nhanh từng trang giấy thì sẽ thấy giống như hình ảnh đang chuyển động. Sau một canh giờ, nàng đã thuộc hoàn toàn những gì trong cuốn sách. Khoanh chân ngồi xuống, nàng bắt đầu tu luyện.
(End chương 4)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook