Lấy Ông Chồng Ngốc [lichaeng]
C38: Sói Bắt Nạt Thỏ

Trên hành lang cao cấp lót toàn gạch sứ cao cấp sáng bóng đến có thể soi gương vào đó.

Chaeyoung nhìn quanh ngó dọc, ngó ngang.

Công ty gì mà lớn vậy ? Cô đi mấy lần liền rồi. Thế có phải là hại cô rồi không.

Cô lạc đường rồi. Mà còn muộn cả tiếng đồng hồ rồi.

Trong điện thoại gọi phỏng vấn nói là tầng cao 26. Nhưng tầng 26 cụ thể là phòng nào mới được chứ.

Năm phút....


Mười phút....


Mười lăm phút...


Huhu... Đã đi mấy vòng rồi, nhưng vẫn không thấy phòng nào có người.

Chẳng lẽ cô nhầm ngày ? Nghĩ vậy liền vội vàng lôi điện thoại kiểm tra.


Không thể nào đúng mà ta.

- Sao đám phỏng vấn cuối dãy người nào người nấy đều mặt đen xì ra ngoài. Chắc rớt rồi-

- Đương nhiên, lần này đích thân tổng giám đốc đi đấy-

- Ơ tưởng mỗi phòng nhân sự thôi chứ-

- Ai biết ban nãy nè. Tự nhiên tổng giám đốc vào đó. Khổ mấy con chuột bạch thôi-

Âm thanh hai nhân viên nữ đang nói với nhau ở cách đó không xa, nhưng hai chữ phỏng vấn thì cô không thể nhầm được.

"Ừm. Xem lý lịch thì toàn nhân tài không mà ? Kệ cũng chả liên quan tới mình."

Tiếng nói xa dần, cô nghe được nó, mà đại não cô chỉ còn một thông tin duy nhất.

Phòng cuối hành lang.

Đúng rồi, cô đi khắp nơi quên luôn phòng đấy. Đúng là đãng trí mà.

A... Đây rồi

Nhìn vào tấm bảng phòng phỏng vấn dán lên to rõ ràng vậy mà mắt cô mù hay sao mà không thấy, Chaeyoung nở nụ cười rạng rỡ, đôi mắt xinh đẹp như phát ra ánh sáng lấp lánh.

Bên ngoài phòng không có ai, chắc là phỏng vấn hết rồi. Nhưng tại bọn họ nhắn không rõ ràng nha. Tại tên chồng gì đó mới gặp nữa chứ.

Vô sỉ, biến thái, chồng con cái gì hắn chứ. Hắn chính là tụ tập mọi cái xấu xa trên đời mà, lạnh lùng kiêu ngạo, đáng ra phải nhanh xé xác tên ác ma như hắn chứ.

- Cô là Chaeyoung đúng không ? Sáng giờ tôi đợi mãi, mau vào đi cô là người cuối rồi đấy-
Một tiểu thư ký, bước ra, nhìn là biết hiền rồi. Cô thực muốn bắt nạt nha. Mà thôi phỏng vấn quan trọng hơn. Thế là cô lịch sự "cảm ơn"

Chỉnh sửa lại quần áo một chút, bày ra khuôn mặt rạng rỡ đúng chuẩn công sở nha. Hít một hơi thật sâu. Chaeng Chaeng cố lên, tiểu Lise, tiểu Lice tin mày. Cầm lấy nắm đám cửa, mở ra.

Cạch

- Tôi là Chaeyoung, đây là lý lịch sơ lược, mời các ngài xem qua !-

Chaeyoung cung kính đưa lên chuẩn bị tốt tư liệu, người nào đó từ lúc cô bước vào đã cười nhếch mép, cũng chỉ là tiện tay lậy ra một cái, khẽ cười nói :

- Tiểu thư đây, thành tích cũng khá phong phú vậy có cần chứng minh ngay tại đây không-
Âm thanh quen thuộc ngày càng gần. Một mùi bạc hà quen thuộc khiến cô trợn mắt nhìn lên.

- Sao anh ở đây-
Đương nhiên là sói nhà ta chứ còn ai vô đây.

- Lại đây-
Âm điệu ra lệnh buộc người khác không thể không tuân. Mặc dù thực ra cô không muốn. Nhưng còn tiền lương, thôi thì chịu đựng.

Chaeyoung bước từng bước nhỏ, di chuyển.

- Nhanh một chút. Muốn rớt hả-
Người nào đó không kiên nhẫn nhíu mày, bị nói đúng điểm yếu giật thót vội chạy lại trước mặt anh.

Anh nheo lại đôi đồng tử sắc sảo, nhìn vào kẻ đang đứng cúi đầu như đứa trẻ có lỗi.

-Cô biết tôi là ai không ?-
Chaeyoung lén lút mím mọi nhìn anh, có lẽ nếu ai nhìn vào sẽ nghĩ cô sợ. Thì,.... Sai rồi nha, nàng ta đang kìm nén cơn giận đó. Nhìn mặt tên kia cô chỉ muốn lấy đôi guốc dưới chân đập nát mặt ra thôi.

- Có ạ-
Tên nào đó thấy cô ngoan ngoãn thì gật gật đầu tỏ ý tán thưởng. Nhìn nụ cười gian trên mặt anh. Cô bỗng có dự cảm không lành, không khỏi tự chủ lui ra phía sau một bước.

- Còn không thể hiện năng khiếu-
Ngừng một lúc rồi sói ta bước đến phả hơi nóng vào tai cô

- Không thì dẫu là La phu nhân thì... Cũng không được nhận đâu-

Sói không nhanh không chậm nhìn cô như dã thú rình mồi nói. Còn cô thì nãy giờ nghiến răng ken két.

Cũng chính vì giận đó, nên cô nào biết, ánh mắt người đàn ông bên cạnh như một con sói, một con sói đã đói khát rất lâu, đôi mắt anh đen láy thâm trần mặc đẩu mang ý cười, nhưng vẫn nào dấu được dục vọng nồng đậm, giống như dạo nhỏ muốn hung hăng lóc từng mảng da thịt cô, tựa hồ muốn lột trần, ăn thịt cô đến xương cốt cũng không chừa lại.

Bên eo cô xuất hiện một bàn tay, thêm lực đẩy người cô nghiêng sang một bên.

- Hay có cách khác dễ dàng hơn. Ngủ với tôi. Tôi nhận.-

Giọng nói Li giờ đầy trầm khàn và nhỏ, mang chút ái muội và dục vọng, anh cũng không buông tay, đốt ngón tay thô ráp cách y phục thật mỏng vuốt ve eo cô, một mảnh nóng chảy.

Chaeyoung cắn chặt môi, đẩy tên đó ra, nhưng bàn tay người kia vẫn dính chặt như keo, gắt gao ghì chặt trên thân thể cô.

- Đừng, đừng như vậy-
Cô điên tiết rồi đấy. Thế là đầu rối cô phía dưới dùng toàn nộ lực đạp vào. Nhưng haizz sói già nhà ta đương nhiên đỡ được mà thuận thế kéo chân cô lên cao. Khiến chiếc váy theo lực hút trái đất mà dần dần lộ đôi chân trắng nõn ra ngoài không khí.

- Bỏ ra người ta... Người ta nhìn mà.-

- Hử ai nhìn, trong đây có ai ngoài anh với em à-
Lili ngây thơ nói. Để cô nhìn ra. Ơ sao hai người cùng anh phỏng vấn tốc biến hay sao. Mà...Biến mất rồi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương