Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc
-
Chương 140: Đứa bé là con ai?
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
*******
Thích Vi Vi ngồi trong công viên nhìn mấy đứa trẻ đáng yêu đang chơi đùa, khoé môi bất giác nở nụ cười. Cô phải sinh đứa bé này vì nó là con của anh và cô. Nhưng, cô phải nói sao với mẹ đây, mẹ nhất định sẽ không đồng ý, cô chỉ có thể gạt mẹ nhất thời mà thôi, nhưng cùng đành vậy.
Trên bàn cơm.
“Vi Vi, ăn chút thịt đi, gần đây thấy con ốm đi, có phải là vì tìm việc làm mà mệt hay không ? Không nên gấp gáp biết không.” Bà Thích gắp một miếng thịt đặt vào chén của cô.
“Con biết rồi mẹ.” Thích Vi Vi vui vẻ đưa thịt lên cắn, thật sự là cô không muốn ăn nhưng không thể phun ra, đành phải ép mình đặt ở trong miệng, cô cảm thấy có một cảm giác ghê tởm từ trong dạ dày vọt tới cuống họng.
Cô vội vàng chạy đến nhà vệ sinh nôn, cô ăn gì vào là đều nôn hết ra ngoài.
“Vi Vi, con làm sao vậy?” Bà Thích nhanh chóng đi vào.
“Mẹ, con không sao, do bao tử con không khoẻ thôi.” Cô lấy nước xúc miệng để che giấu.
Bà Thích nghi ngờ, nhìn thấy sắc mặc cô khó coi, bộ dáng lại như vậy căn bản không phải do bao tử không khoẻ, đột nhiên nắm tay cô hỏi: “Vi Vi, nói cho mẹ biết, con mang thai phải không?”
Á, Thích Vi Vi bị doạ mà sửng sốt, sắc mặt cứng lại, phủ nhận: “Không có đâu mẹ, mẹ nói gì vậy, sao con có thể mang thai.”
“Phải không? Vậy con đi với mẹ.” Sắc mặt Bà Thích khó coi, kéo tay cô ra ngoài.
“Mẹ, bỏ tay con ra, mẹ muốn dẫn con đi đâu?”Thích Vi Vi nắm chặt khung cửa.
“Bệnh viện.” Bà Thích nói, bà muốn biết rõ, cô có phải mang thai hay không.
Bệnh viện? Sắc mặt Thích Vi Vi trắng bệch, không thể không thừa nhận: “Mẹ, không cần, con mang thai.”
“Con ...” Bà Thích buông lỏng tay, kích động hỏi:“Nói cho mẹ biết là con ai? Có phải của Uông Hạo Thiên không? Lập tức bỏ đứa nhỏ, lập tức đi phá thai. Con không thể làm kẻ thứ ba, càng không thể mang thai.”
“Không, không phải anh ấy.” Thích Vi Vi sợ mẹ lôi kéo mình đi bệnh viện vội vàng phủ nhận.
“Không phải?” Bà Thích hiển nhiên không tin.
“Không phải, nếu là anh ấy, con sớm đã mang thai, nhưng con cùng anh ấy chia tay đã lâu rồi.”Thích Vi Vi ý đồ muốn mẹ tin mình.
“Được, nếu không phải, vậy là ai ? Nói cho mẹ biết, đứa bé là con ai?” Bà Thích nhìn cô, cho dù nói dối cô cũng phải nói ra là ai.
“ Là ...” Sau lưng Thích Vi Vi đổ mồ hôi lạnh, nếu không giải thích rõ ràng, mẹ nhất định sẽ bắt cô phá bỏ đứa nhỏ, đành phải kiên trì nói: “Là của anh Thiên Tứ.”
“Làm sao có thể là Thiên Tứ. Hai đứa căn bản không cùng một chỗ. Con muốn gạt mẹ phải không?”
“Mẹ, tin con. Là anh Thiên Tứ. Có một lần tụi con uống say, là lần đó. Anh Thiên Tứ cũng biết con mang thai, nên anh ấy muốn kết hôn sớm.” Thích Vi Vi khóc nói.
“Nếu hai đứa sắp kết hôn vì sao lại gạt mẹ? Vì cái gì con muốn gạt mẹ?” Bà Thích nhìn chằm chằm cô, bà không phải ngốc, vài câu nói dối không thể gạt bà.
“Là bởi vì con không biết có nên giữ lại đứa nhỏ này hay không. Con không biết có nên gả cho anh ấy hay không. Bởi vì ... bởi vì trong lòng con còn nghĩ đến Uông Hạo Thiên.” Cô biết, mình nói như vậy mẹ nói tin mình.
Bà Thích nhìn cô, không biết có nên tin hay không, suy nghĩ một chút lập tức nói: “Vi Vi, lập tức gọi cho Thiên Tứ, nói cậu ta lập tức lại đây.”
Sao lại là bây giờ, Thích Vi Vi bất an đứng lên, mẹ rốt cuộc là muốn làm gì.
Bây giờ phải nhanh gọi điện thoại.
Cô không còn cách nào khác, đành phải gọi điện thoại cho anh Thiên Tứ.
Thích Vi Vi ngồi trong công viên nhìn mấy đứa trẻ đáng yêu đang chơi đùa, khoé môi bất giác nở nụ cười. Cô phải sinh đứa bé này vì nó là con của anh và cô. Nhưng, cô phải nói sao với mẹ đây, mẹ nhất định sẽ không đồng ý, cô chỉ có thể gạt mẹ nhất thời mà thôi, nhưng cùng đành vậy.
Trên bàn cơm.
“Vi Vi, ăn chút thịt đi, gần đây thấy con ốm đi, có phải là vì tìm việc làm mà mệt hay không ? Không nên gấp gáp biết không.” Bà Thích gắp một miếng thịt đặt vào chén của cô.
“Con biết rồi mẹ.” Thích Vi Vi vui vẻ đưa thịt lên cắn, thật sự là cô không muốn ăn nhưng không thể phun ra, đành phải ép mình đặt ở trong miệng, cô cảm thấy có một cảm giác ghê tởm từ trong dạ dày vọt tới cuống họng.
Cô vội vàng chạy đến nhà vệ sinh nôn, cô ăn gì vào là đều nôn hết ra ngoài.
“Vi Vi, con làm sao vậy?” Bà Thích nhanh chóng đi vào.
“Mẹ, con không sao, do bao tử con không khoẻ thôi.” Cô lấy nước xúc miệng để che giấu.
Bà Thích nghi ngờ, nhìn thấy sắc mặc cô khó coi, bộ dáng lại như vậy căn bản không phải do bao tử không khoẻ, đột nhiên nắm tay cô hỏi: “Vi Vi, nói cho mẹ biết, con mang thai phải không?”
Á, Thích Vi Vi bị doạ mà sửng sốt, sắc mặt cứng lại, phủ nhận: “Không có đâu mẹ, mẹ nói gì vậy, sao con có thể mang thai.”
“Phải không? Vậy con đi với mẹ.” Sắc mặt Bà Thích khó coi, kéo tay cô ra ngoài.
“Mẹ, bỏ tay con ra, mẹ muốn dẫn con đi đâu?”Thích Vi Vi nắm chặt khung cửa.
“Bệnh viện.” Bà Thích nói, bà muốn biết rõ, cô có phải mang thai hay không.
Bệnh viện? Sắc mặt Thích Vi Vi trắng bệch, không thể không thừa nhận: “Mẹ, không cần, con mang thai.”
“Con ...” Bà Thích buông lỏng tay, kích động hỏi:“Nói cho mẹ biết là con ai? Có phải của Uông Hạo Thiên không? Lập tức bỏ đứa nhỏ, lập tức đi phá thai. Con không thể làm kẻ thứ ba, càng không thể mang thai.”
“Không, không phải anh ấy.” Thích Vi Vi sợ mẹ lôi kéo mình đi bệnh viện vội vàng phủ nhận.
“Không phải?” Bà Thích hiển nhiên không tin.
“Không phải, nếu là anh ấy, con sớm đã mang thai, nhưng con cùng anh ấy chia tay đã lâu rồi.”Thích Vi Vi ý đồ muốn mẹ tin mình.
“Được, nếu không phải, vậy là ai ? Nói cho mẹ biết, đứa bé là con ai?” Bà Thích nhìn cô, cho dù nói dối cô cũng phải nói ra là ai.
“ Là ...” Sau lưng Thích Vi Vi đổ mồ hôi lạnh, nếu không giải thích rõ ràng, mẹ nhất định sẽ bắt cô phá bỏ đứa nhỏ, đành phải kiên trì nói: “Là của anh Thiên Tứ.”
“Làm sao có thể là Thiên Tứ. Hai đứa căn bản không cùng một chỗ. Con muốn gạt mẹ phải không?”
“Mẹ, tin con. Là anh Thiên Tứ. Có một lần tụi con uống say, là lần đó. Anh Thiên Tứ cũng biết con mang thai, nên anh ấy muốn kết hôn sớm.” Thích Vi Vi khóc nói.
“Nếu hai đứa sắp kết hôn vì sao lại gạt mẹ? Vì cái gì con muốn gạt mẹ?” Bà Thích nhìn chằm chằm cô, bà không phải ngốc, vài câu nói dối không thể gạt bà.
“Là bởi vì con không biết có nên giữ lại đứa nhỏ này hay không. Con không biết có nên gả cho anh ấy hay không. Bởi vì ... bởi vì trong lòng con còn nghĩ đến Uông Hạo Thiên.” Cô biết, mình nói như vậy mẹ nói tin mình.
Bà Thích nhìn cô, không biết có nên tin hay không, suy nghĩ một chút lập tức nói: “Vi Vi, lập tức gọi cho Thiên Tứ, nói cậu ta lập tức lại đây.”
Sao lại là bây giờ, Thích Vi Vi bất an đứng lên, mẹ rốt cuộc là muốn làm gì.
Bây giờ phải nhanh gọi điện thoại.
Cô không còn cách nào khác, đành phải gọi điện thoại cho anh Thiên Tứ.
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook