Lão Xà Tu Tiên Truyện Truyện Chữ
Chapter 33: Lão chó đen xúi trộm gà

Hai con chim này vừa béo vừa to, lông vũ ngũ sắc rực rỡ, trong cơ thể phát ra linh lực nhàn nhạt, rõ ràng chúng là yêu thú cấp bậc không thấp.

"Yêu thú thông linh hậu kỳ sao?"

Hứa Hắc kinh ngạc. Nó đã tìm kiếm khắp phạm vi hai mươi dặm nhưng không tìm được yêu thú nào ở cấp bậc này. Nếu có đi nữa, nó cũng không dám động vào.

Lúc này, lão chó đen toàn thân đầy mồ hôi, thở hổn hển, hiển nhiên việc bắt hai con gà này đã khiến hắn mệt lả.

Chỉ thấy hắn ngồi xuống đất, cười hì hì.

"Hắc hắc! Hai con này là gà đuôi dài, thuộc loại linh cầm được một tông môn gần đây nuôi để làm thực phẩm. Chúng ngon hơn nhiều so với dã thú. Ta đi ngang qua liền tiện tay bắt về hai con." Lão cẩu cười gian xảo nói.

Nghe vậy, Hứa Hắc vội vàng dùng thổ độn thuật chui xuống đất, thần thức quét xung quanh, cẩn thận kiểm tra xem có ai đang theo dõi hay không.

"Yên tâm đi, ta làm rất sạch sẽ. Dưới trời này, không ai có thể theo dõi ta, Thiên Ma...... Hừ, dù sao không ai theo được, ngươi cứ yên tâm." Lão cẩu tự hào nói, vừa nói vừa bắt đầu nhổ lông gà.

Thấy lão cẩu bình tĩnh như vậy, không có vẻ gì đang giả vờ, Hứa Hắc mới từ dưới đất chui lên.

Lão cẩu nhổ lông rất nhanh, lông gà rơi đầy đất, chỉ trong chốc lát, hai con gà đã bị nhổ trụi lông.

Lão cẩu vung móng vuốt, một đống than hồng xuất hiện trên mặt đất. Ngay trước mặt Hứa Hắc, hắn dựng lò nướng, bắt đầu nướng gà.

Than hồng bốc nóng nghi ngút, mùi thơm của gà đuôi dài bắt đầu lan tỏa, linh khí tràn ngập xung quanh.

Trên đường về, chả biết lão cẩu lấy đâu ra một nắm muối, giờ hắn rắc muối lên gà cùng với một ít linh thảo, làm cho mùi thơm càng thêm nồng đậm.

Hứa Hắc cố gắng không để ý, nhưng mùi thơm này thật sự quá hấp dẫn, lại còn có một chút linh khí giúp tăng tu vi, khiến Hứa Hắc nuốt nước miếng.

Mùi thơm này không chỉ thu hút tiểu bạch xà mà còn khiến oang vương từ bên ngoài chạy vào hang đá.

Lang vương đứng sau lưng Hứa Hắc, mắt nhìn chằm chằm vào con gà, nước dãi chảy dài.

Không lâu sau, gà đuôi dài đã nướng chín, lão chó đen xé một chiếc đùi gà, bắt đầu ăn ngon lành.

Xương gà bị ném qua một bên, lang vương liếc mắt nhìn Hứa Hắc, thấy nó không phản ứng, liền lao tới ngậm lấy xương gà nhai nuốt.

Hứa Hắc không muốn nhìn thêm nữa, quay đầu bỏ đi.

Lão chó đen thấy vậy, vừa đi theo sau Hứa Hắc vừa ăn, cố tình tạo ra tiếng nhai chóp chép, làm Hứa Hắc phát bực.

"Biến đi!"

Hứa Hắc tức giận, quay đầu phun ra một quả cầu lửa.

Lão chó đen vội tránh né, cười hì hì nói: "Đừng nóng giận, ta là sư phụ của ngươi, cho ngươi một con gà thôi mà, có đáng gì đâu."

"Chỉ cần ngươi đưa ta khối linh thạch kia là được."

Hứa Hắc đang ngạc nhiên, câu nói tiếp theo của lão chó đen khiến nó nghẹn lời.

Hoá ra mục đích cuối cùng của lão là khối linh thạch đó.

"Ngươi đừng vội từ chối, nếu đem bán con gà đuôi dài này, ít nhất cũng được ba khối linh thạch. Ngươi đúng là hời lớn rồi." Lão chó đen cười nói.

Hứa Hắc không thèm để ý tới lão, nhưng lão cẩu cứ lải nhải mãi, nói đủ thứ chuyện.

Cuối cùng, Hứa Hắc không chịu nổi nữa, đành phải đồng ý.

"Ngươi đưa gà cho ta trước." Hứa Hắc nói.

Lão chó đen không nói hai lời, ném con gà đuôi dài còn nguyên qua cho nó.

Hứa Hắc cẩn thận kiểm tra, rồi lấy ra khối linh thạch, ném cho lão chó đen.

"Đúng, như vậy mới phải chứ!" Lão chó đen hài lòng gật đầu.

Cầm lấy linh thạch, lão chó đen ném xương gà cho lang bương và tiểu bạch xà, sau đó ngồi xuống bắt đầu hấp thụ linh thạch.

Hứa Hắc nhìn con gà đuôi dài trước mắt, hít sâu một hơi rồi nuốt vào.

Gà đuôi dài không to lắm, dễ dàng nuốt chửng, nhưng tốc độ tiêu hóa lại chậm hơn rất nhiều so với các loại dã thú khác.

Hứa Hắc thúc giục Yêu Thần Đỉnh, chỉ thấy một sợi huyết khí nhỏ từ gà đuôi dài được hấp thu vào trong đỉnh, linh khí dạng lỏng trong đỉnh nhanh chóng gia tăng.

Chẳng mấy chốc, đỉnh đã đầy linh khí dạng lỏng.

Hứa Hắc vốn đã ở của thông linh kỳ tầng bốn đỉnh phong, bây giờ đã đạt đến bình cảnh.

"Đột phá!"

Hứa Hắc tập trung chú ý, tất cả linh khí dạng lỏng bỗng nhiên bị nén lại tụ thành một điểm, ngay lúc đó, Hứa Hắc cảm nhận được một luồng sức mạnh mới hoàn toàn, lan tỏa khắp cơ thể.

Lớp vảy hắc kim sắc bén trên cái đuôi của nó từng cái xuất hiện, liên tục gia tăng.

Một lớp da rắn cũ được bóc ra từ bên ngoài thân thể.

Hứa Hắc đã đột phá lên thông linh kỳ tầng năm!

Linh đuôi gà vẫn chưa tiêu hóa hết, vẫn đang tiếp tục tiêu hóa, Yêu Thần Đỉnh lại xuất hiện thêm linh khí dạng lỏng mới, dần dần lấp đầy đỉnh.

Thấy vậy, Hứa Hắc lấy ra một lọ ngưng khí đan đổ hết vào miệng.

Đan dược này dùng để hỗ trợ tu luyện, không thể dùng để đột phá, nhưng có thể giúp tích lũy tu vi nhanh chóng.

Đan dược vừa vào cơ thể, tốc độ tích lũy linh khí chợt nhanh hơn, từng giọt từng giọt nhỏ xuống Yêu Thần Đỉnh.

Một phần, hai phần, ba phần... Cuối cùng, dừng lại ở chín phần.

Tu vi của Hứa Hắc đã đạt đến thông linh kỳ tầng năm đỉnh phong.

Đến lúc này, mới hoàn toàn tiêu hóa xong nguyên con gà đuôi dài. Một con gà đuôi dài đã giúp Hứa Hắc đạt được trình độ này, điều này khiến nó vô cùng chấn động.

Một viên linh thạch đổi được kết quả này thật sự rất đáng giá!

Lão cẩu nói không sai, một con gà này ít nhất cũng đáng giá ba khối linh thạch.

Lúc này, đã khoảng ba ngày trôi qua kể từ khi Hứa Hắc đột phá.

Tiểu bạch xà và lang vương đều đang trong trạng thái tu luyện, có vẻ cũng đã thu hoạch được điều gì đó.

Lão chó đen là người đầu tiên mở mắt ra, linh thạch trong móng vuốt của hắn đã trở thành phế liệu. Hắn nhìn Hứa Hắc, trong lòng hơi giật mình.

"Luyện hóa một con gà đuôi dài chỉ trong ba ngày, hơn nữa còn nuốt hết một lọ ngưng khí đan, đột phá đến thông linh tầng năm đỉnh phong."

"Tốc độ tu luyện như vậy, xem ra tên này chắc hẳn đang tu luyện một quyển công pháp cực kỳ mạnh mẽ, không thua kém gì Thiên Ma Công của ta."

Mấy ngày nay, lão chó đen vẫn luôn âm thầm quan sát Hứa Hắc, từ việc nó tiêu hóa dã thú chỉ trong vài hơi thở, lão đã âm thầm đoán được điều gì đó.

Lão vốn đang cân nhắc liệu có nên truyền thụ cho Hứa Hắc một quyển công pháp tu luyện hay không, nhưng xem ra không cần thiết.

"Đồ đệ, gà đuôi dài này ăn thế nào?" Lão chó đen cười hỏi.

"Cũng được." Hứa Hắc thành thật gật đầu

“Lúc nào lại đi bắt vài con nữa, thầy trò ta liên thủ, chia đều năm năm mỗi người một nửa, đảm bảo ngươi trong một tháng đột phá thông linh hậu kỳ, trong vòng một năm đạt tới đại viên mãn!” Đại chó đen cười nói.

Hứa Hắc vừa nghe xong, trừng mắt liên tục lắc đầu: “Không đi, đây chính là yêu thú thông linh hậu kỳ, quá nguy hiểm, muốn đi thì ngươi tự đi.”

Một tháng hậu kỳ, một năm đại viên mãn, tốc độ tu luyện như vậy, bất kể là người hay yêu thú cũng sẽ động lòng!

Nhưng Hứa Hắc tuyệt đối không mắc bẫy, trên đời này làm gì có miếng bánh nào rơi từ trên trời xuống mà không phải đánh đổi cơ chứ.

“Hừ! Gà đuôi dài này mà cũng tính là yêu thú? Chúng nó được người ta nuôi, đã sớm mất đi sức chiến đấu, còn không bằng yêu thú trung kỳ, ta chỉ cần một tay là có thể bắt hai con.”

Đại chó đen hừ lạnh nói, rất là khinh thường.

Hứa Hắc vẫn trầm mặc, lần trước ăn vụng heo của con người, nó suýt nữa đã chết, nó thật sự không muốn dính vào chuyện này nữa.

Thấy Hứa Hắc vẫn còn do dự, đại chó đen cười lạnh nói: “Nếu ngươi không đi, vậy ta tự mình đi, nếu bị người đuổi giết, ta sẽ chạy đến chỗ ngươi.”

Mặt Hứa Hắc lập tức đen lại, nó tức giận đến gân xanh nổi lên, mắng: “Ta chưa từng thấy ai vô sỉ như ngươi!”

Đại chó đen đắc ý cười ha hả: “Ha ha! Ngươi yên tâm, đi theo vi sư, đảm bảo ngươi ăn sung mặc sướng, có nguy hiểm ta sẽ lập tức phát hiện, lẽ nào ta còn lừa ngươi hay sao?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương