Lão Ưng Ăn Anh Đào
-
Chương 8
“Đây chính là em nói đấy.” Trên mặt không giấu được thần sắc vui sướng, hắn bế cô lên bước nhanh vào phòng.“Ai….
Anh trai…..chờ –” Không để cô có cơ hội nói chuyện, hắn cúi người bá đạo ngậm lấy đôi môi nhỏ nhắn của cô.
Lần này hắn sẽ không tắt đèn nữa, hắn không nghĩ sẽ lại bỏ qua cơ hội thưởng thức thân hình xinh đẹp và biểu cảm mê người của em gái hắn.Động tác của hắn vẫn ôn nhu như trước, nhưng so với lần trước thì kịch liệt hơn một chút.
Cần cổ tuyết trắng, cánh tay thon thả, xương quai xanh tình xảo,....ở mỗi nơi hắn đều lưu lại dấu vết thật sâu, hai bàn tay không ngừng vuốt ve trên dưới khắp toàn thân của cô.“Tiểu Anh.
.
.
Em đẹp quá.” Đầu lưỡi lướt qua từng tấc da thịt vô cùng mịn màng, nhẹ nhàng đảo quanh trên đỉnh vú của cô.
Hắn sẽ đem cảnh này ghi nhớ trong lòng mãi mãi, nhìn thấy vẻ mặt hưởng thụ của cô càng khiến hắn cao hứng hơn.“Anh trai…….
Ưm…...A....” Không tự chủ được lại bắt đầu rên rỉ ra tiếng, cô bất chấp ngượng ngùng, uốn éo thân thể đầy dục vọng.
Hai cánh môi của hắn liếm mút đầu vú của cô.Vũ Ưng đem ngón tay dò xét tiến vào tiểu huyệt ướt át của cô, ngày lập tức bị hút chặt, khoái cảm truyền thẳng lên đại não của hắn, làm cho hạ thân của hắn cứng đến nỗi phát đau.
Hắn chậm chạp gia nhập thêm một ngón tay nữa, thanh âm rên rỉ yêu kiều của cô không ngừng rót vào tai hắn.
Mỗi một âm thanh đều làm cho người ta tê dại khó nhịn.“Bảo bối à.” Vũ Ưng khàn giọng gọi cô, chăm chú nhìn cô bằng ánh mắt mê man tình dục.“Hửm?” Cô vô lực đưa tay đặt lên lồng ngực vững chãi của hắn, tiếp nhận ngón tay của hắn từng cái từng cái một đang ra vào tiểu huyệt của mình.“Mau nói em yêu anh trai đi.
Nếu không anh sẽ không cho em.” Vũ Ưng mở hình thức phúc hắc ra, hắn đưa tay ngón tay đến chỗ sâu nhất rồi bất động.Vũ Anh ở dưới thân của hắn nghe câu này xong thì mở lớn hai mắt, có chút xấu hổ cắn cắn môi dưới, nhưng vẫn phải đầu hàng trước khiêu khích của hắn.“Yêu.
.
.
Ưm.
.
.
Anh trai.
.
.” Sau một lúc bị giày vò, cô nói chuyện có chút ngắt quãng không rõ.“Hả, nói rõ một chút đi chứ.” Vũ Ưng cởi thắt lưng ra, trên mặt lộ nụ cười xấu xa chờ cô đáp lại.“Tiểu Anh, Tiểu Anh rất yêu anh trai!” Tâm lý cảm thấy vô cùng xấu hổ, hắn mỗi lần cũng thích trêu chọc mình, nhưng mình lại mỗi không lần kháng cự được hắn, chỉ biết càng thêm luân hãm trong đó.“Thật là ngoan ngoãn.” Hắn cưng chiều hôn hôn cô, lùi về phía sau rồi cắm mạnh một phát vào tận gốc trong tiểu huyệt ấm áp.Vũ Anh cảm giác tiểu huyệt trướng đau, từ hạ thân như có một dòng điện chạy khắp toàn thân, không nhịn được cào mạnh lên lưng của Vũ Ưng.
Cảm giác chết lặng đó rất nhanh đã biến thành khoái cảm quyến rũ khiến cô không thể chống lại, bắt đầu tận lực đong đưa đó nhỏ theo tốc độ cắm rút của hắn.“Hừ…” Vũ Ưng giữ chặt lấy eo cô, say mê luật động.Một đêm này, hai người bọn họ đã thân mật goà làm một với nhau vô số lần, cả hai triền miên không dứt, mỗi lẫn kết hợp lại càng thêm khát khao khắc sâu vào cơ thể nhau.
Vũ Anh lúc đầu còn cảm thấy hơi xấu hổ, sau đó chậm rãi chấp nhận tình cảm của mình dành cho anh trai.Đây là cấm kỵ thì sao chứ… ? Chẳng phải chỉ cần yêu thương lẫn nhau là được rồi mà.Cô thầm quyết định, từ nay về sau sẽ không trốn tránh nữa, cứ là một cô gái đang yêu một chàng trai.
Cô chôn chặt trong lồng ngực của hắn, nghe được tiếng trái tim hắn đang đập mạnh mẽ, vô thức cảm thấy an tâm hơn, giống như có hắn sẽ luôn ở bên cạnh cô.Câu chuyện của bọn họ kéo dài như thế này mãi thì thật tốt..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook