Đường Tiểu Du cười lạnh một tiếng: "Ông ta có thể bán ta, tại sao ta không thể bán ông ta? Bây giờ giấy trắng mực đen, có chứng có cứ.
Từ nay về sau, Đường Hưng không phải là người nhà họ Đường ta, mà là nô tài của Trương Hữu Tài!"
Nói xong, Đường Tiểu Du đứng dậy, chỉnh lại quần áo, một tay đẩy mọi người ra, bước đi.
"Ngươi! ngươi đứng lại cho ta! Con gái bất hiếu, đại nghịch bất đạo!"
Đường Hưng tức giận đến mức nhảy dựng lên nhưng Đường Tiểu Du đã đi xa.
Ông ta tức giận bò dậy, muốn đuổi theo Đường Tiểu Du về nhà họ Đường nhưng lại bị thuộc hạ của Trương Hữu Tài chặn lại.
Đường Tiểu Du dựa theo trí nhớ trở về nhà họ Đường có vài gian nhà tranh cũ nát, từ xa đã nghe thấy tiếng ồn ào trong sân.
"Tẩu tẩu, tẩu phải quản lý đứa con gái thứ hai nhà tẩu cho tốt, nó không những ăn trộm bánh nhà ta, còn dám cãi cố nói không ăn trộm! Hôm nay tẩu không trả lại cho ta gấp đôi số bánh thì chuyện này sẽ không xong!"
Một giọng nữ sắc nhọn quát tháo, dường như còn lẫn cả tiếng tát đánh bốp bốp.
Sau đó, một giọng nữ chậm rãi, có vẻ rất không đồng tình vang lên: "Nhị thẩm muội, Tiểu Mạn trộm bánh là không đúng, muội tức giận cũng không thể trút lên người tẩu được!"
"Mẫu thân, con không trộm bánh!" Nghe thấy mẹ không hề bênh vực mình, Đường Tiểu Mạn không nhịn được phản bác.
"Con có trộm thì mẫu thân cũng không thể đền cho con được! Nhà ta thế nào con không biết sao? Uống ngụm nước lã còn phải cân nhắc, cái bánh đó con cũng ăn được sao?"
Vợ Đường Hưng là Liễu thị vẻ mặt bất lực, chọc cho Đường Tiểu Mạn đau nhói trong lòng.
Nghe xem, đây chính là lời nói của mẹ ruột.
"Nương! Tiểu Lộ bệnh ba ngày rồi, nếu không có gì ăn thì còn sống nổi không? Ngày thường ăn cám trộn rau con không nói gì nhưng con bé sốt cao ba ngày mà nương không cho ăn lấy một miếng, còn giấu hết mọi thứ đi, con không lấy của nhị thẩm thì con còn có thể làm gì?"
Đường Tiểu Mạn đau lòng nhìn người mẹ keo kiệt, hủ lậu, nước mắt nhòe nhoẹt, trong lòng cũng lạnh đến tận cùng.
Tại sao mẹ của người khác lại thương yêu con mình như vậy, còn mẹ của mình thì nhìn con gái chết cũng không quan tâm?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook