Một.

Một hôm nọ, Miểu Miểu hỏi Khang Duật một câu hỏi tâm lí: Khi máy bay gặp tai nạn, chắc chắn là không thể cứu được, việc đầu tiên anh làm là gì?

Khang Duật liếc cô: Anh mà lái thì không thể nào có chuyện đó.

Miểu: Nếu anh không lái, là hành khách thì anh sẽ làm gì?

Khang: Chạy tới khoang điều khiển, đá bay gã phi công.

Miểu: Hả?Muốn trả thù trước khi chết à?

Khang: Dù sao cũng phải chết, sao không để anh hưởng thụ cảm giác lái máy bay một chút chứ!

Miểu đổ mồ hôi, thế rốt cuộc anh yêu máy bay được bao nhiêu thế?

Hai.

Con đường đi của Khang Hi hoàn toàn không tầm thường. Bố là phi công, anh rể cũng làm phi công, những ông chú bên cạnh luôn nịnh bợ cậu từ bé để tránh bị bố cài bẫy cũng đều là phi công, thế mà cậu lại bước chân vào giới nghệ thuật, còn rất nổi tiếng. Hỏi vì sao, cậu trả lời: Việc gì phải liều chết ở độ cao ba mươi ngàn feet để lái máy bay chứ, mua một chiếc mũ hình ảnh ba chiều, có thể đưa người lạc vào thế giới kì lạ, vừa tốt lại rất an toàn, hoàn toàn miễn phí (vì đó sản phẩm cậu đại diện quảng cáo mà).

Đổ mồ hôi…

Ba.

Biệt danh của Khang Duật là Vương Gia, còn Khang Hi nhảy thẳng lên làm Vạn Tuế Gia. Vạn Tuế Gia cũng đến tuổi kết hôn, cậu cứ khăng khăng không chịu, khiến người ta nghi ngờ cậu đồng tính. Hôm nọ quay phim, một nhóm diễn viên nữ phụ rất xinh đẹp bước vào. Đạo diễn muốn để cậu chọn vài người thuận mắt đóng vai phi tần, ai cũng muốn được để ý, không dám phật lòng. Khang Hi vừa đi vừa nhìn ngắm, đột nhiên con mắt đục ngầu, cũng như khi bố cậu năm đó nhìn mẹ, cầm thú nói – “Đạo diễn, trẫm muốn lập hậu được không?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương