Lạnh Lùng Tổng Tài Phu Nhân
-
Chương 28
Khi đôi bàn tay nhỏ bé của cô chạm vào đôi tay anh thì anh đã biết là cô chưa sẵn sàng, cô chưa thể chấp nhận được điều này.
Anh cố nén lại dục vọng của mình, nén lại thứ mà nó là bản năng của một người đàn ông chỉ vì cô chưa sẵn sàng.
Anh rất tôn trọng và yêu thương cô.
Khi anh chuẩn bị rời khỏi người cô thì bất ngờ cô lại kéo tay anh lại.
Đưa đôi môi mình đặt lên đôi môi anh.
Trong không gian mập mờ huyền ảo của ánh nến càng làm anh trở nên thèm muốn thứ đó hơn bao giờ hết.
Anh theo nhịp của cô tách dần đôi môi, đưa lưỡi vào trong khoang miệng quấn lấy lưỡi cô, mút hết dư vị ngọt trong khoang miệng cô.
Bên dưới, bàn tay hư hỏng từ từ cởi dần trước áo trên người cô, xoa nắn đôi bồng đào căng tròn.
Anh cắn nhẹ chiếc mũi cô, hôn lên vầng trán rồi lui xuống xương quai xanh, mỗi nơi anh đi qua đều để lại dấu đỏ xem như là đánh dấu chủ quyền.
Đến đôi bồng đào anh liếm nhẹ nhụy hoa rồi cắn nhẹ một phát.
" A..."
" Em đau sao"
Gương mặt cô nhăn nhó tỏ vẻ đau, anh nhìn cô rồi khuôn mặt tỏ ý cười.
Dưới ánh đèn mập mờ khuôn mặt giận dỗi ấy lại trở nên thật dễ thương.
Anh cúi xuống hôn đôi môi cô, thì thầm vào tai cô.
" Xin lỗi em, anh sẽ nhẹ nhàng mà"
Đưa bàn tay xuống nhanh chóng cởi được chiếc váy của cô ra.
Đưa đôi bàn tay xoa nắn nơi bí hiểm thâm sâu nhất của người phụ nữ.
Khi thấy anh sắp đưa cậu nhỏ của mình vào thì cô lại có cảm giác sợ sệt vì dù sao đây cũng là lần đầu của cô.
Thấy cô sợ anh cúi xuống cắn nhẹ vào tai cô.
" Sẽ không sao đâu, sẽ ổn mà, nếu đau thì hãy bảo anh"
Cô nín thở nhìn anh, rồi quàng hai tay ra sau cổ anh, hôn lên chiếc cằm nam tính của anh rồi đưa đôi môi chạm vào lồng ngực rắn chắc.
Anh nhẹ nhàng đưa cậu nhỏ của mình vào.
Chật quá, mới được một chút.
Anh cố gắng dùng sức đưa cậu vào bên trong.
" Aaaa..
ừm..
áaa"
Anh cúi xuống hôn môi cô xoa dịu nỗi đau giúp cô.
Đưa cậu nhỏ ra vào bên trong cô mỗi lúc một nhanh hơn.
Lúc này cô không còn cảm giác đau đớn tê dại như lúc ban đầu nữa mà thay vào đó là một khoái cảm.
Một cảm giác mãn nguyện và thích thú làm cô chìm vào khoái cảm của dục vọng mà phát ra những âm thanh ám muội.
" Aaa...!á..
e...e.m...!đau"
Anh vẫn tiếp tục ra vào bên trong cô mỗi lúc một sâu và mạnh hơn.
Cô cong người uốn éo, hai chân đặt lên hai hông anh.
" Sâu...!sâ..u..
quá.em không..
chịu..
được"
" Áa...!làm ơn...!"
" Em cố gắng chịu cực một chút nha, sau đêm nay chúng ta sẽ có baby"
" Anh...!á..huhu...!ai muốn sinh con..
cho..
anh chứ"
Anh vẫn ra vào liên tục bên trong cô.
" Vậy bây giờ em hối hận thì muộn rồi vợ yêu"
" Áaa...!suỵt...!đau quá"
Đến mãi gần sáng anh mới chịu buông tha cho cô.
Mặc quần áo chỉnh tề lại cho cô rồi ôm cô vào trong lòng ngủ một cách ngon lành.
Một người đàn ông họ chỉ cởi áo một người phụ nữ khi họ chắc chắn sẽ mặc cho cô ấy một chiếc áo cưới
Sáng sớm, khi mặt trời còn chưa lên, anh đã dậy thật sớm nấu ít cháo gà rừng cho cô tầm bổ.
Vì chuyện hôm qua mà bây giờ cô vẫn say giấc trên giường, khẽ mở đôi mắt ra ngắm nhìn bầu trời thì cơn buốt ê ẩm từ dưới truyền lên.
Người cô mệt dã rời, cố gắng chống tay ngồi dậy.
Lúc này anh từ ngoài bước vào trên tay cầm bát cháo đến cạnh giường.
" Em đừng có cố gắng ngồi dậy cứ nghỉ ngơi thêm một lát đi, anh có nấu ít cháo em có muốn ăn không"
Cô khẽ gật đầu.
Anh nhanh nhảu múc cháo rồi nhẹ nhàng thổi sau đó đút cho cô ăn từng chút một.
Thấy cô mệt mỏi anh khẽ đưa tay lên trán cô.
" Em bị sốt rồi, chắc là do đêm qua dính nước mưa"
" Chứ không phải tại anh sao"
Cô bày ra bộ mặt giận dỗi trách tội anh.
" Tại anh sao, có oan quá không vậy vợ"
Cô đánh nhẹ vào tay anh một cái.
" Ai là vợ anh chứ"
" Vợ chính là vợ anh, để anh đi lấy thuốc cho vợ, vợ cứ nghỉ ngơi đi, anh đã viết thư cho Đức Hào rồi có lẽ đến chiều cậu ta sẽ đến đón chúng ta".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook