Lãnh Địa Huyết Tộc
-
Chương 385: 385: Một Trang Bị Đỏ Rất Lạ
Ánh sáng đỏ chiếu sáng của sân khấu rồi thối lui, để lộ ra trang bị đỏ thứ hai được quay ra trong sự kiện quay số trúng thưởng lần này...
Tuy nhiên, khác với bất kỳ những trang bị đỏ trước đó, về mặc ngoại hình trang bị đỏ kia lại vô cùng đặc biệt, bởi lẽ nó không khác gì một con chó lớn...
Về tổng thể trang bị đỏ kia trông không khác gì một con chó ngao tây tạng mặt hơi ngu, bộ lông dầy màu đen tuyền cùng bốn chân màu vàng cam trông giống như đang đạp lên những ngọn lửa nhìn chúng khá bắt mắt.
Sở hữu kích thước cơ thể cực kỳ đồ sộ cao đến gần 3m sắp sĩ một con voi trưởng thành, tuy không là gì trước những tên hung thú đang ngồi xem, nhưng lại lớn hơn bất kỳ con cho ngao mặt ngu nào trước mặt thế...
Liếc nhìn con chó ngao lông đen chân cam mặt ngu ngu ngồi trước mặt, cái lưỡi dài thè ra khiến nó đã trông khá ngu càng thêm ngu...
Trần Lâm không nhịn được liếm liếm môi liếc nhìn tên Bạch Y MC cũng đang khá ngạc nhiên đứng một bên quan sát rồi nhìn lại bảng thông tin trước mặt...
Do là chủ nhân của trang bị đỏ hình con chó này, thế nên Trần Lâm có thể quan sát bảng thông tin của nó mà không sợ bị người khác xem lén.
Dĩ nhiên là trừ tên Bạch Y MC kia...
Tên: Xích Viêm Thú.
Loại: trang bị thú cuỡi.
Phẩm chất: đỏ
Tính năng: Luyện ngục u minh thú, hung thú gieo rắc cái chết đến nhân gian, Xích Thú đi đến đâu liệt hỏa bùng cháy đến đó...
Nhìn vào bảng thông tin gần như ngoài biết được cái tên ra thì không nhận được thông tin gì rõ ràng đặc trừng của trang bị đỏ, Trần Lâm chỉ biết cười trừ đành phải tạm thu con chó này về từ từ nghiên cứu sau.
May thay bốn từ trang bị thú cưỡi lại làm Trần Lâm cảm thấy khá thú vị, không ngờ còn có loại trang bị kiểu này...
Liếc nhìn con chó đen vẫn ngồi đó như tượng gỗ, hiển nhiên là phải cưới lên lưng nó mới có thể kích hoạt được trang bị đỏ khá kỳ lạ này, Trần Lâm tạm thờ không vội nhanh chóng thu nó vào không gian giới chỉ...
Tuy nhìn trông giống như một con chó nhưng Xích Viêm Thú hoàn toàn là một trang bị nên cũng hoàn toàn có thể thu vào không gian giới.
Ngược lại, toàn bộ quan khán giả đều vô cùng tò mò trước một trang bị đỏ không giống ai kia, đáng tiếc chủ sở hữu đã cất đi, người xem cũng chỉ đành chịu ngược lại nhìn vào kẻ cuối cũng bước lên quay số trúng thưởng...
Cảm nhận được ánh mắt của hàng nghìn khán giản, vương tử Đại Bàng tộc cảm nhận được áp lực không hề nhẹ trên vai mình.
Hai đối thủ trực tiếp của Liên Minh Cầm Thú đều thu được hàng ngon, một kẻ thì thu được một dị quả kẻ còn lại thu được một trang bị đỏ.
Mặc dù hiện tại chỉ có một lần quay, nhưng ánh sáng hy vọng vẫn cháy lên trong ánh mắt của thanh niên Đại Bàng tộc, quyết không khuất phục tiến lên vòng quay may mắn.
Tuy nhiên hắn không hề biết rằng hai vị đại vương của Liên Minh Cầm Thú là Kim Mao Sư vương và Bạch Ưng vương đang liếc nhìn nhau hội ý, xem xem có nên nhảy lên thay thế vị vương tử kia không, mục đích hiển nhiên là để quay mạnh hơn rồi.
Dù sao chuyện tâm linh không đùa được đâu, ai công đít lên quay thật mạnh thì đều ra hàng ngon, Kim Mao Sư vương hiển nhiên là muốn đích thân lên thử...
Đáng tiếc hai vị vương giả của Liên Minh Cầm Thú không mặt dày như Trần Lâm chuyện quay số trúng thương cũng ham vui nhảy lên.
Ngược lại do áp lực dư luận, vị vương tử Đại Bàng tộc đã chạy nhanh đến vòng quay trước khi hai vị vương giả nhà mình nghĩ xong đã đặc tay lên vòng quay may mắn...
May thay tên này cũng khá “thông minh” học theo các bật tiền nhân, lấy hết sức bình sinh ra sức quay số.
Vòng quay cứ thế một lần nữa điên cuồng quay tròn trước ánh mắt chết lặng đầy bất lực của Bạch Y MC.
Tuy nhiên, không biết là do tên vương tử Đại Bàng tộc này yếu sinh lý khiến vòng quay không mấy mạnh mẽ hay do vốn dĩ hệ thống đã định như vậy, mà ánh sáng đỏ như ao ước của rất nhiều thành phần cầm thú không hề hiện lên, thay vào đó là tia sáng tím quen thuộc...
Dần dần một chiến giáp màu cổ đồng trông đầy tang thương hiện lên khiến khuôn mặt của vị vương tử Đại Bàng tộc và rất nhiều thành viên trong Liên Minh Cầm Thú cũng tang thương không kém.
Cuộc sống chính là như thế dù ngươi có giá trị đến bao nhiêu nhưng đứng cạnh nhưng kẻ có giá trị gấp chục lần thì cũng trở thành rác rưởi.
Tính ra chiến giáp phẩm chấn tím độc nhất kia không tệ, thậm chí còn khá là quý giá trong các loại trang bị cùng phẩm chất.
Nguyên nhân đến từ vấn đề tỉ lệ ra các loại trang bị của hệ thống.
Trong đó phổ biến nhân nên cũng kém phần quý giá nhất là các trang bị thuộc dạng vũ khí, cứ 10 vật phẩm được rơi ra hoặc quay ra thì có đến 4 vật phẩm là vũ khí, biến trang bị vũ khí thành loại trang bị phổ biến nhất, từ đó cũng trở thành trang bị phổ thông nhất và giá trị cũng theo đó không bằng các tranh bị khác...
Tuy nhiên, đối với những chủng tộc bị giới hạn trang bị loại hình vũ khí như Huyết tộc thì đó lại là chuyện không lấy làm gì vui vẻ.
Bởi lẽ thứ phổ thông như vậy sẽ có rất nhiều nhưng lại hoàn toàn không dùng được ngoài việc bán cho tộc khác, thế nên có thể nói hạn chế về trang bị loại vũ khí là hạn chế nặng nhất...
Ngoài ra một loại vật phẩm cũng khá phổ biến khác đó là những vật phẩm thuộc loại hình phụ trợ như giới chỉ hay vòng tay gì đó...
Ngược lại những vật phẩm có thể xem như là hiếm, lâu lâu mới xuất hiện một lần chính là những vật phẩm thuộc loại phòng thủ như giáp hay khiên...!dù sao công kích hay phụ trợ đều dễ dàng hơn là phòng thủ.
Thế nên có thể nói trang bị mang tính phòng thủ do quá ít nên thường được liệt vào mặc hàng quý hiếm.
Dĩ nhiên quý hiếm nhất phát nói đến những mặt hàng đa dụng như Quỷ Nhã của Trần Lâm thuộc loại trang bị phụ thể và con chó Xích Viêm Thú vừa thụ được thuộc loại vật cưỡi.
Những thứ có thể nói là trăm năm mới xuất hiện một lần, thậm chí có rất nhiều người chơi cả đời cũng chưa có được dù chỉ một cái...
Chính vì thế nếu bỏ đi những mặt hàng có thể nói là hy hữu kia ra thì chiến giáp cổ đồng kia có thể nói là vô cùng quý hiếm, nếu xuất hiện ở một thời điểm khác sẽ đem đến oan động không nhỏ.
Đàng tiếc đúng người nhưng sai thời điểm, trước nhưng trang bị phẩm chất đỏ và dị thực vật, một trang bị khá hiếm trong các trang bị tím gần như chả là gì...
Người xem chỉ lắc đầu thở dài nhìn vật phẩm cuối cùng trong sự kiện quay số trúng thưởng này chỉ là một trang bị tím.
Vương tử Đại Bàng tộc cũng thất vọng không kém thu thấy chiến giáp kia rồi lặng lẽ quay về chỗ ngồi của mình, ngược lại hai vị vương giả của Liên Minh Cầm Thú thì tiếc nuối không thôi vì đã không mặt dày lên sân khẩu quay thử, biết đấu quay mạnh hơn chút nữa thì sẽ được hàng ngon...
Một niềm tin mù quán cứ thế nãy sinh trong lòng rất nhiều người...
Ngược lại Bạch Y MC chỉ mỉm cười liếc nhìn toàn trường một vòng rồi bước lên dõng dạc tuyên bố kết thúc sự kiện chủng tộc đại chiến này.
- Chúc mừng các vị quán quân và á quân đã giành được những vật phẩm cực kỳ giá trị.
- Song song với đó sự kiện chủng tộc đại chiến cũng chính thức kết thúc, rất hân hạnh được sự tham gia nhiệt tình của toàn thể người chơi đang có mặt tại đây...
- Hệ thống tiến hóa đem đã đến nhiều tang thương nhưng cùng với đó nó cũng đem đến những cơ hội quý giá...
- Một lần nữa mong các vị không ngừng tiến lên, bước đến đỉnh cao vinh quan của thế giới này...
- Thậm chí tiến xa hơn thế bước chân vào đại thiên thế giới ngoài kia...
Nói xong Bạch Y MC đưa tay hướng lên thiên không, ánh mắt ẩn hiện tia nhiệt huyết khó nói nên lời...
Bị những lời thật cũng như cảm xúc thật của Bạch Y MC ảnh hưởng...
Toàn thế người chơi đều vô thức đứng dậy liếc nhìn thiên không đen nghịt trên Thánh Thành như muốn nhìn thấy được bản chấn của hệ thống, nó đến từ đâu và nó sinh ra để làm gì...
Đáng tiếc ngoài khoảng không đen tối vô tận kia thì không hề có câu trả lời, hoặc cũng có lẽ chính bóng tối mới là câu trả lời.
(^。^)...
Ngược lại nhận thấy mình đã nói hơi nhiều, Bạch Y MC thoáng mỉm cười tự giễu rồi khẽ ho khan một tiếng cười nói:
- Chuyện của tương lai xa xâm kia nói lúc này có vẻ hơi sớm...
- Tuy nhiên ta vẫn mong các vị có thể đến được mục tiêu kia...!và để đạt được mục tiêu không ngừng tiến lên đó...
- Hệ thống hiển nhiên sẽ giúp đỡ các vị...
- Thế nên hôm nay ta thay mặt hệ thống thông báo trước...
- Hội đấu giá của hệ thống sẽ bắt đầu vào 7 ngày tới dựa trên thời gian của Thiên Lam tinh...
- Mong các vị nhiệt tình tham gia...
Nói xong Bạch Y MC cười lớn một tiếng rồi nhẹ nhàng lui ra sau rời khỏi sân khấu lớn...
Ngược lại toàn trường đều bị lời nói của hắn làm cho sôi trào.
Đấu giá hội nơi hiển nhiên là dùng đế đấu giá vật phẩm, tuy nhiên từ trước đền giờ đều đóng cửa không hoạt động, không ngờ 7 ngày sau lại chính thức mở ra...
Cuộc vui cũng vì thế mà tiếp tục...
Bên kia Trần Lâm cũng chỉ mỉm cười quỷ dị không mấy quan tâm đến vấn đề đấu giá hội kia mà dẫn theo người của mình rời đi.
Những chuyện phiền phức liên quan đến công tác đấu giá kia đã có đám vợ lớn vợ nhỏ lo, Huyết tổ đại nhân chỉ cần đến ngày nhập tiệc là được không cần phải tính toán nhiều.
Tuy nhiên, hệ thống đã cho đến 7 thì ngày ngoài việc để người chơi có điều kiện kịp thời đem đến những mặt hàng đấu giá, cũng chính là đến các đại tộc có thời gian nghiên cứu...
Các đại tộc và một số tiểu tộc đều bị hệ thống hạn chế nhất định về mặt trang bị...
Từ đó dẫn đến việc dư ra khá nhiều trang bị tím độc nhất không thể dùng được, đơn cử như chính Huyết tộc cũng sở hữu không ít vũ khí tím độc nhất...
Thế nên Huyết tộc sẽ dùng chúng để đấu giá...
Tuy nhiên, trước đó phải có tính toán để tránh đem vật phẩm mà đối thủ đang cần ra đấu giá và tất cả như một lẽ dĩ nhiên đến từ tổ tình báo, ban ngành đã thu được rất nhiều thông tin từ đại sự kiện lần này...
Chính vì thế Thu Thảo và con gái Yến Nhi tạm thời sẽ vẫn tiếp tục ở lại Thánh Thành giúp sức cho Liễu phu nhân phân tích từng đại tộc một để đưa ra lựa chọn tốt nhất, cũng vì thế mà sẽ không đi theo Trần Lâm tiếp tục đến đông hải...
Không chỉ thế, sự kiện chủng tộc đại chiến kéo dài gần mười mấy hai chục chương, giới thiệu gần như trọn vẹn thập đại chúng tộc cùng khá nhiều những kỳ thú đặc biệt sẽ xuất hiện sau này, trên cơ bản đã kết thúc.
Hành trình của Trần Lâm cũng vì thế mà sẽ tiếp tục...
Ngược lại đấu giá hội lại diễn ra vào 7 ngay sau, đám người Hồng Ánh cũng không có lý do gì tiếp tục ở lại Thánh Thành đành chia tay Trần Lâm trở về với nhiệm vụ của mình...
Tiểu Kim và Tiểu Thanh tiếp tục trở về khúc sông Vân Hà cũng với Huỳnh Dao thủ hộ nơi đó...
Hồng Ánh, Tiểu Hắc và Tiểu Tuyết sẽ tiếp tục công cuộc viễn chinh tiến đến thành phố Thanh Thủy còn đang dang dở...
Cả Huyết tộc sau một hồi ngủ trưa cũng bình tỉnh tiếp tục công việc của mình, căn nhà nhỏ của Huyết tộc tại Thánh Thành từng rất nhộn nhịp nay chỉ còn mấy người...
May thay Trần Lâm không có thời gian buồn lâu đã bị một người một chó trước mặt làm cho ngạc nhiên đến độ quen đi nỗi buồn chia ly kia...
Liếc nhìn đại nữ vương của Huyết tộc, Nguyệt Dạ nữ vương Lý Minh Nguyệt thân mặc một bộ quân phục châu âu thời cận đại màu đỏ đen cùng những hoa văn kim sắc, vô hình chung tỏa ra khí tức quân lâm thiên hạ anh thư bất phàm, khiến Trần Lâm không nhịn được lắc đầu xuýt xoa thầm nuốt nước bọt ừng ực...
Đệ nhất nữ vương đúng là đệ nhất nữ vương, nói về khí thế cùng phong thái, Lý Minh Nguyệt chắc chắn đứng số một trong tam đại nữ vương.
Tuy nhiên, không chỉ có Lý Minh Nguyệt mà thứ khiến Trần Lâm ngạc nhiên nhất chính là con chó mà nàng đang cưỡi kia, nó không gì khác chính là trang bị đỏ vô cùng độc lạ Xích Viêm Thú...
Với độ yêu quý của mình giành cho chủ lực gánh team, Trần Lâm không chút đắn đo để Lý Minh Nguyệt dùng thủ trang bị đỏ dạng thú cưỡi kia trước.
Cũng chính vì thế Trần Lâm mới hiểu được tại sao con chó màu đen như chó mực kia lại có chữ “viêm” trong tên của mình.
Khi ở dạng thú cưỡi tức có người cưỡi, bộ lông của Xích Viêm Thú không còn màu đen ngu như chó mực nữa mà đột nhiên chuyển thành một màu đen đỏ phá chút vàng cam trông tựa như một ngọn lửa đang bóc cháy, thậm chí ẩn ẩn có thể thấy đóm lửa đang bóc cháy thật...
Khí thế của Xích Viên Thú cũng theo đó tăng lên, không còn là con chó ngu nữa mà thay vào đó là một vẽ oai phong lẫm liệt khí thế bức người tựa như một cố hung thú trong truyền thuyết...
Dĩ nhiên ngoài đẹp mã ra thì còn có công dụng gì khác hay không thì Trần Lâm không biết, phải từ từ nghiên cứu thêm...!tuy nhiên nhìn ngon là ăn tiền rồi...
Liếc nhìn Lý Minh Nguyệt đang cưỡi trên lưng Xích Viêm Thú cháy rực hỏa diễm.
Trần Lâm không nhịn được tặc lưỡi cười nói:
- Đúng là hàng chính hãng trông ngon thật, hơn xa đám huyết kỳ lân fake của Huyết tộc...
- Mà nàng thấy Xích Viêm Thú này thế nào?
Khẽ vuốt ve đầu của Xích Viêm Thú, Lý Minh Nguyệt không giấu được vẽ yêu thích gật đầu hài lòng nói:
- Rất khá, tăng lên chiến lực còn tăng khả năng duy chuyển, không hổ là trang bị đỏ.
Thấy thế Trần Lâm cũng gật đầu ưng ý cười nói:
- Tốt...!nếu nàng đã thích như vậy thì bổn Huyết tổ tặng nó cho nàng...
Nghe thấy Trần Lâm muốn tặng Xích Viên Thú cho mình.
Lý Minh Nguyệt không khỏi kinh ngạc lắc đầu nói.
- Không được...!thứ này quá quý giá, ta cũng không thực sự cần đến nó...
- Ngài dùng sẽ thích hợp hơn.
Dù vô cùng yêu quý Trần Lâm nhưng phát công nhận rằng Huyết tổ đại nhân có phần hơi phèn hơn những thủy tổ khác trong thập đại chủng tộc...
Tuy nhiên nguyên nhân không chỉ do cách ăn mặc có phần bố đời của Trần Lâm mà một phần là do trang bị đỏ hiện có của Huyết tộc...
Thủy Linh Long thì không cần nói đang là cái áo cá ở Huyết Thành...
Ngược lại Bĩ Ngạn Huyết Hỏa trang bị đỏ của Trần Lâm nói riêng và Huyết tộc nói chúng lại chỉ là một ngọn lửa nhỏ.
Tuy khá là bá đạo nhưng nếu so sáng với những trang bị hàng thật giá thật như Cốt Thương của Thi Hoàng, Hoàng Kim Chiến Phủ của Kim Mao Sư vương, Kim Trảo của Bạch Ưng vương hay Hoàng Kim Chiến Kích của Sa Hoàng thì rõ ràng là thu xa về mặt khí thế...
Chính vì thế Lý Minh Nguyệt mới muốn Trần Lâm cưỡi Xích Viên Thú nhằm tăng lên chút bá khá cho vị lão tổ nhà mình trước những tên lão tổ khác.
Đáng tiếc Trần Lâm xưa nay không phải người xem trọng bề ngoài, Huyết tổ đại nhân mà đã thích rồi thì không mặc đồ chạy nhảy cũng được không cần xem trọng cái khí thế mờ ảo kia...
Cương quyết lắc đầu, Trần Lâm gần như ra lệnh nghiêm giọng nói:
- Thứ này thích hợp cho chiến đấu, bổn Huyết tổ là biểu tương tinh thần cao đẹp của Huyết tộc làm sao có thể ra chiến trường chém chém giết giết được...
- Để Nguyệt Dạ nữ vương đại nhân dùng là thích hợp nhất...
- À mà nếu nàng muốn báo đáp thì tắm rửa sạch sẽ cởi hết quần áo nằm chở bổn Huyết tổ ân sủng cũng...!á...!ta nói chơi thôi mà...
Đang có chút cảm động vì tinh thần cái gì cũng ưu tiên cho vợ của Trần Lâm, Lý Minh Nguyệt không khỏi mỉm cười hạnh phúc...
Đang tiếc khi nghe đến câu sau lại thấy Trần Lâm bắt đầu nói nhảm, Nguyệt Dạ nữ vương đại nhân rốt cuộc cũng không nhịn được híp mắt điều khiển Xích Viêm Thú dưới chân.
Dưới sự điều khiển của Lý Minh Nguyệt, Xích Viêm Thú không hổ với cái tên có chữ viêm của mình chấp tốc phun ra một ngọn lửa khiến Huyết tổ đại nhân giật mình lui ra xa...
Đây là lửa do một trang bị đỏ tạo không hoàn toàn không phải tứ tầm thường...
May thay ngọn lửa kia chỉ là hù qua tên khôn nào đó luôn có mưu đồ đè vị đệ nhất nữ vương Huyết tộc làm thú nhúng, Minh Nguyệt không có khả năng càng không thể khiển Trần Lâm bị thương.
Tuy nhiên, thấy cái mặt mo mỉm cười làm lành kia nhìn mình, Lý Minh Nguyệt lại đột nhiên nhỏ giọng:
- Ngài nhanh trở về đi...!ta sẽ...
- Hư...!nàng nói cái gì?
Nghe thấy tiếng nói còn nhỏ hơn cả tiếng muỗi kêu của Lý Minh Nguyệt, Trần Lâm khẽ gãi đầu khó hiểu hỏi.
- Hư...!không nghe được thì thôi...!xem như ta chưa nói gì...
Tuy nhiên Lý Minh Nguyệt lại khẽ hừ lạnh một tiếng rồi nói.
Nói xong Lý Minh Nguyệt có chút hậm hực thu Xích Viêm Thú vào không gian giới chỉ rồi cứ thế phủi đít bỏ đi, để lại Trần Lâm đứng đó mặt ngu ra khó hiểu.
- Moá không lẽ tới ngày rồi sao...
Liếc nhìn bà cô đã ăn một trang bị đỏ vô cùng quý giá của mình còn hậm hực với mình, Trần Lâm không hề ý thức được bản thân đã chơi ngu, chỉ biết ngược mặt lên trời hận đời khốn nạn...
Cao xanh ơi...!nữ nhân thật là khó hiểu...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook