Lang Vương Sủng Thiếp
-
Chương 29: Cùng thở phào nhẹ nhõm
Như phi cung.
” Cái gì? Ngươi nói đêm nay vương tuyên huyết nô kia tới ngự thư phòng sao?”Như phi nhìn cung nữ trước mặt giật mình nói.
” Vâng, nương nương, là nô tì chính mắt thấy Lí công công mang nàng đi vào.”Một tiểu cung nữ đứng cạnh nói.
Như phi vốn nắm chặt tay, sắc mặt vốn lo lắng lập tức xuất hiện nụ cười, ngồi ở nơi đó, cầm chén trà bên cạnh uống một ngụm, hơi thở gấp gáp lúc trước biến mất không dấu vết.
” Nương nương, người đây là………” Cung nữ không hiểu, lúc trước nương nương còn rất khẩn trương, vì sao bây giờ bộ mặt lại thả lỏng như vậy.
” Liễu Nhi, có phải thấy kỳ quái, tâm tình ta sao lại đột nhiên tốt lên đúng không?” Như phi nhìn nàng, giọng nói cũng dịu đi không ít.
” Nô tì ngu dốt, đoán không được tâm tư nương nương.” Liễu Nhi vội vàng kinh sợ nói.
” Chuyện này có gì khó chứ? Vương triệu kiến huyết nô, chẳng phải nói, Nhu phi cũng không có cơ hội sao, ta đây an tâm, ta không thể để nàng tiếp cận vương trước ta, ta nhất định phải hoài thai Long chủng trước.” Đôi mắt Như phi lộ ra hào quang lạnh như băng.
” Nô tì vẫn ngu dốt, nô tì không rõ, chẳng lẽ nương nương không sợ huyết nô kia sẽ hoài thai Long chủng trước sao?” Vẻ mặt Liễu Nhi hoang mang.
” Ha ha ha ha.” Như phi đột nhiên nở nụ cười,
” Liễu Nhi, ngươi thật khờ khạo trong chuyện này sao đơn giản như vậy, ở hậu cung này, nếu sau lưng không có thế lực, cho dù là hoài thai, thì có thể giữ được bao lâu? Dù sao chỉ dựa vào sắc đẹp thì không thể giữ chân Vương được lâu, ngươi nghĩ đi, nếu không có thế lực của cha ta, ta có thể có được vị trí như ngày hôm nay sao? Còn có Nhu phi, trong cung cũng là phi tử có thế lực, cho dù huyết nô kia có thể hoài thai, ta cam đoan, không quá ba ngày, đứa nhỏ của nàng sẽ không còn trong bụng, cho dù nàng có thể sinh hạ đứa nhỏ, nhưng vị trí hoàng hậu chỉ có thể là ta hoặc Nhu phi, nàng ta hoàn toàn không có khả năng, ta nghĩ đêm nay vương gọi nàng, chính là bởi vì không biết nên lựa chọn ai giữa ta và Nhu phi.”
” Hóa ra là như thế này, vẫn là nương nương nhìn thấu tất cả.” Liễu Nhi lúc này mới giật mình hiểu ra.
” Liễu Nhi về sau làm việc phải thông minh lên, phải có cái nhìn sâu xa.” Như phi nhìn nàng phân phó nói, nha đầu này, trung thành thì có thừa nhưng đầu óc có chút chậm chạp.
” Nô tì biết.” Liễu Nhi vội vàng hành lễ nói.
” Ừ, đi ngự thư phòng ở đó cho ta, có chuyện gì thì về bẩm báo cho ta, đặc biệt là bên Nhu phi kia, nhớ kỹ chưa.” Như phi lúc này mới phân phó nói.
” Vâng, nô tì cáo lui.” Liễu Nhi vội vàng rời đi.
Mà trong lúc đó, Nhu phi nương nương nghe được cung nữ bẩm báo, cũng ngồi trên ghế thở phào nhẹ nhõm như thế, cho dù là kẻ nào, miễn không phải là Như phi thì đều được.
Cười lạnh một chút, mẫu dựa tử quý, chiêu bọn họ nghĩ ra này, là chiến tranh trong triều đình, hiện tại đã trở thành chiến tranh của các nữ nhân, nàng không muốn cuốn vào cuộc chiến tranh này, nhưng từ ngày nàng bắt đầu bước vào cung, nàng đã không có lựa chọn, vì gia tộc, vì chính mình, nàng phải tranh thủ hết sức, bởi vì nàng không thể thua, thua ở nơi này chẳng khác nào chết? Muốn sống, thì phải đấu tranh, đây là số mệnh, số mệnh của nữ nhân hậu cung.
” Nương nương, có muốn nô tì qua bên kia nghe ngóng hay không, có tin tức liền báo lại với nương nương.” Cung nữ Thảo Nhi bên cạnh đề nghị.
” Ừ, hãy đi đi, nhớ kỹ, chủ yếu là giám thị động tĩnh của Như phi, ta không thể để vương tiến vào Như phi cung trước.” Nhu phi gật đầu phân phó nói.
” Vâng, xin nương nương yên tâm, nô tì biết.” Thảo Nhi nói xong, cũng vội vàng đi ra ngoài.
” Vâng, nương nương, là nô tì chính mắt thấy Lí công công mang nàng đi vào.”Một tiểu cung nữ đứng cạnh nói.
Như phi vốn nắm chặt tay, sắc mặt vốn lo lắng lập tức xuất hiện nụ cười, ngồi ở nơi đó, cầm chén trà bên cạnh uống một ngụm, hơi thở gấp gáp lúc trước biến mất không dấu vết.
” Nương nương, người đây là………” Cung nữ không hiểu, lúc trước nương nương còn rất khẩn trương, vì sao bây giờ bộ mặt lại thả lỏng như vậy.
” Liễu Nhi, có phải thấy kỳ quái, tâm tình ta sao lại đột nhiên tốt lên đúng không?” Như phi nhìn nàng, giọng nói cũng dịu đi không ít.
” Nô tì ngu dốt, đoán không được tâm tư nương nương.” Liễu Nhi vội vàng kinh sợ nói.
” Chuyện này có gì khó chứ? Vương triệu kiến huyết nô, chẳng phải nói, Nhu phi cũng không có cơ hội sao, ta đây an tâm, ta không thể để nàng tiếp cận vương trước ta, ta nhất định phải hoài thai Long chủng trước.” Đôi mắt Như phi lộ ra hào quang lạnh như băng.
” Nô tì vẫn ngu dốt, nô tì không rõ, chẳng lẽ nương nương không sợ huyết nô kia sẽ hoài thai Long chủng trước sao?” Vẻ mặt Liễu Nhi hoang mang.
” Ha ha ha ha.” Như phi đột nhiên nở nụ cười,
” Liễu Nhi, ngươi thật khờ khạo trong chuyện này sao đơn giản như vậy, ở hậu cung này, nếu sau lưng không có thế lực, cho dù là hoài thai, thì có thể giữ được bao lâu? Dù sao chỉ dựa vào sắc đẹp thì không thể giữ chân Vương được lâu, ngươi nghĩ đi, nếu không có thế lực của cha ta, ta có thể có được vị trí như ngày hôm nay sao? Còn có Nhu phi, trong cung cũng là phi tử có thế lực, cho dù huyết nô kia có thể hoài thai, ta cam đoan, không quá ba ngày, đứa nhỏ của nàng sẽ không còn trong bụng, cho dù nàng có thể sinh hạ đứa nhỏ, nhưng vị trí hoàng hậu chỉ có thể là ta hoặc Nhu phi, nàng ta hoàn toàn không có khả năng, ta nghĩ đêm nay vương gọi nàng, chính là bởi vì không biết nên lựa chọn ai giữa ta và Nhu phi.”
” Hóa ra là như thế này, vẫn là nương nương nhìn thấu tất cả.” Liễu Nhi lúc này mới giật mình hiểu ra.
” Liễu Nhi về sau làm việc phải thông minh lên, phải có cái nhìn sâu xa.” Như phi nhìn nàng phân phó nói, nha đầu này, trung thành thì có thừa nhưng đầu óc có chút chậm chạp.
” Nô tì biết.” Liễu Nhi vội vàng hành lễ nói.
” Ừ, đi ngự thư phòng ở đó cho ta, có chuyện gì thì về bẩm báo cho ta, đặc biệt là bên Nhu phi kia, nhớ kỹ chưa.” Như phi lúc này mới phân phó nói.
” Vâng, nô tì cáo lui.” Liễu Nhi vội vàng rời đi.
Mà trong lúc đó, Nhu phi nương nương nghe được cung nữ bẩm báo, cũng ngồi trên ghế thở phào nhẹ nhõm như thế, cho dù là kẻ nào, miễn không phải là Như phi thì đều được.
Cười lạnh một chút, mẫu dựa tử quý, chiêu bọn họ nghĩ ra này, là chiến tranh trong triều đình, hiện tại đã trở thành chiến tranh của các nữ nhân, nàng không muốn cuốn vào cuộc chiến tranh này, nhưng từ ngày nàng bắt đầu bước vào cung, nàng đã không có lựa chọn, vì gia tộc, vì chính mình, nàng phải tranh thủ hết sức, bởi vì nàng không thể thua, thua ở nơi này chẳng khác nào chết? Muốn sống, thì phải đấu tranh, đây là số mệnh, số mệnh của nữ nhân hậu cung.
” Nương nương, có muốn nô tì qua bên kia nghe ngóng hay không, có tin tức liền báo lại với nương nương.” Cung nữ Thảo Nhi bên cạnh đề nghị.
” Ừ, hãy đi đi, nhớ kỹ, chủ yếu là giám thị động tĩnh của Như phi, ta không thể để vương tiến vào Như phi cung trước.” Nhu phi gật đầu phân phó nói.
” Vâng, xin nương nương yên tâm, nô tì biết.” Thảo Nhi nói xong, cũng vội vàng đi ra ngoài.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook