Lăng Nhiễm Trọng Sinh
-
Chương 52
Thời điểm phiên toà bắt đầu, Trữ Nhiễm bị áp giải đến trước vành móng ngựa, dưới đài đã muốn là không còn chỗ ngồi, Trữ Nhiễm ở chung quanh nhìn nhìn, sau đó yên lặng cúi đầu ngồi xuống. Phiên toà lần này có chút kỳ quái, người nhà của bên bị hại không có một ai đến trình diện, dưới đài trừ bỏ Bình Hải, đám bảo vệ cùng lão quản gia của Thiệu gia, còn lại tất cả đều là phóng viên, cả Thiệu Khải Long hôm nay thế nhưng cũng không có đến.
Cảnh sát góp nhặt phần lớn chứng cứ chính xác cùng với ảnh chụp hiện trường, không cần xem bộ mặt của thi thể, Trữ Nhiễm cũng chỉ liếc mắt một cái liền nhìn ra những người này là ai, những hình ảnh huyết tinh khủng bố được công khai, dưới đài kinh hô một mảnh, Trữ Nhiễm cũng hiểu được trông thực huyết tinh, bất quá lúc ấy lại không có cảm giác gì.
Khi quan toà hỏi động cơ giết người, bốn phía một mảnh im lặng, tất cả mọi người đang chờ Trữ Nhiễm trả lời. Trữ Nhiễm trầm mặc sau một lúc lâu, chậm rãi ngẩng đầu nói: “Bởi vì bọn họ đều đáng chết, vì một số tiền liền đem hài tử người khác bán đi, vì đạt được lợi ích đem người khác đánh tới tàn phế, thậm chí lấy đi nội tạng người khác, những hành vi này chẳng lẽ không đáng chết sao?”
Tất cả mọi người bị lời nói nam hài này chấn trụ, đối mặt với tội ác của chính mình hắn cũng không có chút thái độ áy náy, biểu tình đạm mạc mà tiêu sái, làm cho người ta cảm giác hắn giết người giống như đơn giản vừa giết một con sâu cái kiến vậy.
Kỳ thật lúc ấy Trữ Nhiễm cũng từng nghĩ tới cách dùng luật pháp trừng phạt những người này, đem bọn họ đưa lên pháp trường, nhưng là xem xét luật pháp hiện tại phát hiện những người này không nhất định sẽ bị phán tử hình, cho nên Trữ Nhiễm cuối cùng quyết định dùng phương thức chính mình đến trừng phạt những kẻ này.
Toàn bộ toà án thẩm vấn tiến hành hơn hai giờ, quan toà tuyên bố tạm dừng, vài ngày sau sẽ tái thẩm.
Vào lúc ban đêm, quá trình thẩm vấn án giết người liên hoàn này liền xuất hiện ở trên tin tức phần lớn các đài truyền hình cả nước, tạo thành oanh động không nhỏ, thậm chí ở trên mạng còn đối với án kiện này đưa ra điều tra dân ý, không ngờ thế nhưng có hơn phân nửa đối với Trữ Nhiễm tỏ vẻ kính nể, mặt khác có khoảng 10% số người tỏ vẻ trung lập, chỉ có 30% người cho rằng hành vi Trữ Nhiễm thực hiện quá mức cực đoan. Đương nhiên cũng có một bộ phận người nhất định là ác ngữ tướng hướng, mắng hắn là biến thái.
Một nhà cư dân phía bên ngoài tỉnh, một tiểu cô nương chỉ vào TV kêu to: “Ba ba, ma ma, các ngươi mau tới đây.”
“Làm sao vậy Miêu Miêu?”
Tiểu cô nương chỉ vào một người trong tin tức hưng phấn nói: “Chính là thúc thúc này đã cứu ta.”
Ba ba vội vàng đem thanh âm TV mở to hơn, nhìn kỹ hình ảnh kẻ giết người: “Miêu miêu, ngươi không nhận sai chứ?”
“Tuyệt đối không, khẳng định là thúc thúc này.”
Nghe được Trữ Nhiễm trần thuật động cơ giết người, ba ba mới tin lời nói của nữ nhi, đem TV tắt đi, rất nhanh mặc trên người bộ quần áo: “Đi, chúng ta đi Vân thị.”
Thê tử cũng đang có ý này: “Hảo, ta đi chuẩn bị một chút.”
Những hình ảnh như vậy trong vòng vài ngày, tại nhiều gia đình khác nhau từ từ trình diễn một lần, cùng lúc đó ở Thiên Cổ thị, cũng có rất nhiều người thấy được tin tức này.
Năm ngày sau án kiện của Trữ Nhiễm lại tiến hành mở phiên toà thẩm tra xử lí, thời điểm khi Trữ Nhiễm đi vào toà án, rất nhiều người đều đứng lên, ánh mắt toàn bộ dừng ở trên người hắn, thấy nhiều gương mặt quen thuộc như vậy làm cho Trữ Nhiễm trong lúc nhất thời không thể di động cước bộ.
Rất nhiều hài tử từng được cứu cùng với song thân của bọn họ, cha mẹ tiểu Đồng, còn có Mục Thiên Hào thế nhưng cũng đến hiện trường, bởi vì hắn là người duy nhất sống sót, cũng là người nhà trong vụ án Trữ Nhiễm bắt cóc hài tử, cho nên cảnh sát từng đi tìm hắn điều tra chứng cứ, bất quá Mục Thiên Hào lại cự tuyệt khởi tố Trữ Nhiễm, về phần nguyên nhân, khả năng hắn là sợ liên lụy chuyện năm đó chính mình đã làm, cũng có thể là lương tâm phát hiện cho rằng chính mình đã bị trừng phạt đúng tội. Thậm chí cả Lăng Phong Hải cũng đến, ánh mắt muốn bao nhiêu phức tạp liền có bấy nhiêu phức tạp, gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh Trữ Nhiễm.
Rất nhiều người thời điểm nhìn đến Trữ Nhiễm đều chảy xuống nước mắt cảm kích, Trữ Nhiễm hướng bọn họ thản nhiên nở một chút nụ cười, xoay người im lặng chờ đợi thẩm phán.
Ai ngờ rõ ràng là án kiện chứng cứ cao như núi lúc này lại đột nhiên xuất hiện chuyển biến, luật sư biện hộ của Trữ Nhiễm hướng quan toà trình lên thư của những người có liên quan, yêu cầu pháp viện khinh phán, lý do là Trữ Nhiễm trước sau từng đã cứu chín hài tử bị bắt, cũng tự trả tiền đưa bọn họ an toàn về đến nhà, mặt khác, tiểu Hổ bởi vì không thể tìm được cha mẹ ruột, Trữ Nhiễm còn lưu lại nuôi nấng, đến nay đã có hơn hai năm. Còn có Bình Hải cũng từng là hài tử bị người lừa bán, cũng là do Trữ Nhiễm tự mình cứu ra khỏi hang hổ, bỏ tiền cho y ăn học.
Hết thảy chứng cớ đều cho thấy Trữ Nhiễm cũng không phải một sát nhân cuồng tội ác tày trời, quan toà cũng là lần đầu tiên gặp được án kiện như thế, hung thủ một bên giết người một bên cứu người, việc thiện của Trữ Nhiễm làm cho người ta động dung, nhưng là thời điểm hắn giết người cũng phi thường tàn nhẫn. Đối mặt một tội phạm như vậy, hoặc giết hoặc tha thật sự là lựa chọn lưỡng nan.
Thư của những người kia cảm động thật sâu Trữ Nhiễm, nước mắt trong đáy mắt càng tụ càng nhiều, cuối cùng nhịn không được chảy xuống trên mặt.
“Giết người thì đền mạng, đây là luật không thể thay đổi từ ngàn xưa đến nay, ta nguyện ý chấp nhận pháp luật chế tài.” Trữ Nhiễm nói một câu, nhất thời làm cho toà án yên lặng xuống. Luật sư ngừng miệng cũng không còn nói chuyện, quan toà âm thầm thở dài một hơi, ở dưới đài mọi người mãnh liệt yêu cầu các tình tiết giảm nhẹ, cuối cùng quyết định, tạm thời hưu đình, vài ngàu sau tái thẩm!
Phóng viên lại đem phiên tòa tái thẩm hôm nay toàn bộ quá trình đưa lên tin tức, vụ án xuất hiện chuyển biến trọng đại, ở trong xã hội kéo theo hơn phân nửa hưởng ứng, vốn tưởng rằng hắn chỉ đơn thuần là một tên sát thủ giết người liên hoàn, không nghĩ tới hắn thế nhưng còn cứu nhiều hài tử như vậy, lúc này ấn tượng dân chúng đối với hắn đã muốn hoàn toàn đổi mới, trên mạng nghị luận cũng liên tiếp thay đổi, những người ủng hộ Trữ Nhiễm đã lên đến hơn 80%. Ở bên phe đối lập cũng không còn nói lời nhục mạ, nhiều nhất là nói thủ pháp giết người của hắn quá mức tàn nhẫn, cho rằng cho dù là người nên giết cũng có thể giao cho luật pháp chế tài.
Ba ngày sau, trung cấp pháp viện lại lần nữa mở phiên toà, đương nhiên ngay từ buổi sáng sáu giờ, trước cửa pháp viện đã có rất nhiều quần chúng đến vây xem, mãi cho đến tám giờ, người đến càng tụ càng nhiều, dân chúng tấp nập chen lấn nhau dần dần mất đi khống chế, cuối cùng pháp viện không thể không thỉnh cầu cảnh sát cơ động đến duy trì trật tự hiện trường, khi xe cảnh sát áp giải Trữ Nhiễm chạy đến cửa pháp viện, quần chúng nhất thời hô to, thậm chí cũng có nhiều biểu ngữ công khai ủng hộ Trữ Nhiễm.
Khi Trữ Nhiễm đi xuống xe, quần chúng chung quanh toàn bộ đều hướng hắn đi đến, trường hợp hỗn loạn thiếu chút nữa làm cho cảnh sát cơ động chống đỡ không được, cảnh sát thấy vậy đành phải rất nhanh đem Trữ Nhiễm mang vào đại môn pháp viện, cả Trữ Nhiễm cũng không nghĩ đến, án kiện thế nhưng lại nháo động đến mức này.
Hôm nay số người đến dự thính so với lần trước còn muốn nhiều hơn, cả trên đường đi đều đứng đầy người, khi Trữ Nhiễm bị đình cảnh mang vào trong toà án, rất nhiều ánh đèn flash cùng thời khắc đó sáng lên, kéo dài đến vài phút, những tiếng tách tách chụp ảnh mới dần dần im lặng đi xuống. Làm cho Trữ Nhiễm ngoài ý muốn chính là, mẫu thân kiếp trước Triệu Bình cùng ca ca Lăng Hạo thế nhưng cũng đến hiện trường, lại còn có cả cha mẹ kiếp này của Trữ Nhiễm chưa bao giờ gặp mặt. Cơ hồ làm cho Trữ Nhiễm nội trong một ngày đều nhìn thấy tất cả những người mình quen biết. Chỉ là Thiệu Khải Long hôm nay vẫn như trước không có xuất hiện.
Quan toà gõ một cái tuyên bố mở phiên toà, luật sư biện hộ của Trữ Nhiễm liền trình lên một phần văn kiện thật dày, lần trước thư của ngàn người lúc này đã muốn biến thành thư của vạn người, yêu cầu pháp viện đối với Trữ Nhiễm khoan hồng xử lý.
Đối với phần tâm ý này của mọi người, Trữ Nhiễm rất là cảm động, nhưng hắn trước sau vẫn như cũ kiên trì quan điểm chính mình, dù sao đó là mười bảy mạng người, chính mình phải gánh vác trách nhiệm pháp luật, thỉnh quan toà xét xử đúng hành vi phạm tội của mình.
Trải qua hơn hai giờ thẩm tra xử lí, Trữ Nhiễm phạm tội cố ý giết người, thủ đoạn tàn nhẫn, ảnh hưởng ác liệt, chứng cớ rõ ràng, nghi phạm cũng đã thú nhận hành vi phạm tội của mình, theo luật pháp xét án tử hình, cướp đoạt quyền lợi tù chung thân.
Thẩm phán cầm lấy kết quả thẩm tra cuối cùng này đứng lên hồi lâu cũng không nói được ra miệng.
Mấy trăm người trong toà án im lặng dị thường, toàn bộ đang chờ đợi quan toà tuyên án, Trữ Nhiễm nhẹ nhàng thở dài một hơi, lộ ra một tia tươi cười làm cho người ta tâm động, rốt cục có thể đã xong. Nhưng vào lúc này đại môn toà án bị người đẩy ra, một vị nam sĩ giơ cao một phần văn kiện đi đến phía trước.
Đình cảnh tiếp nhận văn kiện trình lên quan toà, quan toà xem qua, sau nhẹ nhàng giãn lông mày, cầm lấy búa: “Tạm thời hưu đình.” Đang, gõ một tiếng liền xoay người rời đi.
Nam sĩ kia chính là người lần trước đi cùng với luật sư đến gặp hắn, sau đó Trữ Nhiễm cũng chưa gặp lại hắn một lần, cho nên thủy chung không biết hắn là người nào.
Trải qua hơn hai giờ họp điều đình, sau đó đã mở lại phiên toà, lần này quan toà trực tiếp tuyên án, Trữ Nhiễm bị xem xét có hành vi bệnh tâm thần hoang tưởng, không có năng lực hành vi dân sự, không phải chịu trách nhiệm hình sự, được phóng thích. Giấy chứng nhận có đóng dấu xác thực của các cơ quan quốc gia có thẩm quyền, độ chân thực của nó không phải nghi ngờ. Tuyên án xong, toàn trường trầm mặc một lát, sau nhất thời vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Trữ Nhiễm vẫn duy trì một cái tư thế, nửa ngày không nhúc nhích, thậm chí cả ánh mắt cũng chưa hề chớp, chính mình như thế nào liền vô duyên vô cớ biến thành bệnh tâm thần? Kỳ thật dưới đài có hơn phân nửa người có thể khẳng định, Trữ Nhiễm cũng không có bệnh tâm thần, bất quá loại hoài nghi này không có bất luận kẻ nào muốn đề suất, đây đã là kết quả tốt nhất của thẩm phán. Quan toà tựa hồ cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, hướng ra phía trước đối với Trữ Nhiễm nở một chút nụ cười.
Cứ như vậy Trữ Nhiễm thành một gã bệnh tâm thần hoang tưởng, theo pháp viện đi ra, trực tiếp bị đưa vào bệnh viện tâm thần, ở trong phòng bệnh cao cấp tiếp nhận “trị liệu”. Cùng đi với hắn đến chính là Bình Hải. Ngắn ngủn trong vòng một tuần, có chừng hơn trăm người đã tới phòng bệnh thăm Trữ Nhiễm, chúc hắn sớm ngày bình phục! Đối với chuyện này Trữ Nhiễm cũng chỉ có thể xấu hổ mà nhận.
“Tiểu Hải, ngươi có thể nói cho ta biết là chuyện gì xảy ra sao?”
Bình Hải cười nói: “Kỳ thật ta không nói, phỏng chừng ngươi cũng đoán được rồi. Trừ bỏ hắn, còn có ai có thể làm vậy?”
Trữ Nhiễm tự nhiên là biết hắn chỉ là ai, tâm tình đột nhiên trầm trọng xuống, vốn tưởng rằng sẽ có thể chết đi, lại không ngờ sẽ xuất hiện loại kết quả này. Trữ Nhiễm đem tầm mắt chuyển tới ngoài cửa sổ, loại tâm lý thương cảm lại một chút dâng lên.
Cùng lúc đó ở trong văn phòng chủ tịch của tập đoàn Thiên Long, Thiệu Khải Long đang nhìn trời xanh ngoài cửa sổ, cuối cùng cũng đem Trữ Nhiễm cứu ra, kế tiếp phải làm sao bây giờ? Trên đời này có một số việc không phải bằng vào một câu thực xin lỗi là có thể tha thứ. Hành vi của chính mình đối với Trữ Nhiễm mà nói là thương tổn sâu nhất, là phản bội tối không thể tha thứ.
Chuyện đó sau này a Minh từng trong lúc vô ý nói qua cho Thiệu Khải Long: “Trữ thiếu gia ngày đó đến Thiệu gia, mục đích chính là muốn dùng chính mình đi đổi lấy phu nhân, hắn nói: kia dù sao cũng là cốt nhục của ngài……”
Thiệu Khải Long vốn là hối hận vạn phần, nghe đến những lời này sau càng thêm thống hận chính mình, hận đến muốn lấy súng kết liễu bản thân, lúc trước ở bên ngoài, sau lại tại hôn lễ, đã lần lượt thương tổn hắn, Trữ Nhiễm đều yên lặng tự mình chịu đựng, kết quả chính mình thế nhưng lại làm ra chuyện thương tổn như thế với hắn, cả chính mình cũng không có biện pháp tha thứ bản thân, huống chi là hắn. Thiệu Khải Long tự giác đã không có mặt mũi đi đối mặt Trữ Nhiễm.
Tác giả có lời muốn nói: Về quá trình pháp viện mở phiên toà thẩm tra xử lí, ta cũng không có hiểu biết gì nhiều, văn vẻ miêu tả trong truyện nếu cùng với pháp luật ngoài đời nếu trình tự không hợp, thỉnh mọi người thứ lỗi!
Cảnh sát góp nhặt phần lớn chứng cứ chính xác cùng với ảnh chụp hiện trường, không cần xem bộ mặt của thi thể, Trữ Nhiễm cũng chỉ liếc mắt một cái liền nhìn ra những người này là ai, những hình ảnh huyết tinh khủng bố được công khai, dưới đài kinh hô một mảnh, Trữ Nhiễm cũng hiểu được trông thực huyết tinh, bất quá lúc ấy lại không có cảm giác gì.
Khi quan toà hỏi động cơ giết người, bốn phía một mảnh im lặng, tất cả mọi người đang chờ Trữ Nhiễm trả lời. Trữ Nhiễm trầm mặc sau một lúc lâu, chậm rãi ngẩng đầu nói: “Bởi vì bọn họ đều đáng chết, vì một số tiền liền đem hài tử người khác bán đi, vì đạt được lợi ích đem người khác đánh tới tàn phế, thậm chí lấy đi nội tạng người khác, những hành vi này chẳng lẽ không đáng chết sao?”
Tất cả mọi người bị lời nói nam hài này chấn trụ, đối mặt với tội ác của chính mình hắn cũng không có chút thái độ áy náy, biểu tình đạm mạc mà tiêu sái, làm cho người ta cảm giác hắn giết người giống như đơn giản vừa giết một con sâu cái kiến vậy.
Kỳ thật lúc ấy Trữ Nhiễm cũng từng nghĩ tới cách dùng luật pháp trừng phạt những người này, đem bọn họ đưa lên pháp trường, nhưng là xem xét luật pháp hiện tại phát hiện những người này không nhất định sẽ bị phán tử hình, cho nên Trữ Nhiễm cuối cùng quyết định dùng phương thức chính mình đến trừng phạt những kẻ này.
Toàn bộ toà án thẩm vấn tiến hành hơn hai giờ, quan toà tuyên bố tạm dừng, vài ngày sau sẽ tái thẩm.
Vào lúc ban đêm, quá trình thẩm vấn án giết người liên hoàn này liền xuất hiện ở trên tin tức phần lớn các đài truyền hình cả nước, tạo thành oanh động không nhỏ, thậm chí ở trên mạng còn đối với án kiện này đưa ra điều tra dân ý, không ngờ thế nhưng có hơn phân nửa đối với Trữ Nhiễm tỏ vẻ kính nể, mặt khác có khoảng 10% số người tỏ vẻ trung lập, chỉ có 30% người cho rằng hành vi Trữ Nhiễm thực hiện quá mức cực đoan. Đương nhiên cũng có một bộ phận người nhất định là ác ngữ tướng hướng, mắng hắn là biến thái.
Một nhà cư dân phía bên ngoài tỉnh, một tiểu cô nương chỉ vào TV kêu to: “Ba ba, ma ma, các ngươi mau tới đây.”
“Làm sao vậy Miêu Miêu?”
Tiểu cô nương chỉ vào một người trong tin tức hưng phấn nói: “Chính là thúc thúc này đã cứu ta.”
Ba ba vội vàng đem thanh âm TV mở to hơn, nhìn kỹ hình ảnh kẻ giết người: “Miêu miêu, ngươi không nhận sai chứ?”
“Tuyệt đối không, khẳng định là thúc thúc này.”
Nghe được Trữ Nhiễm trần thuật động cơ giết người, ba ba mới tin lời nói của nữ nhi, đem TV tắt đi, rất nhanh mặc trên người bộ quần áo: “Đi, chúng ta đi Vân thị.”
Thê tử cũng đang có ý này: “Hảo, ta đi chuẩn bị một chút.”
Những hình ảnh như vậy trong vòng vài ngày, tại nhiều gia đình khác nhau từ từ trình diễn một lần, cùng lúc đó ở Thiên Cổ thị, cũng có rất nhiều người thấy được tin tức này.
Năm ngày sau án kiện của Trữ Nhiễm lại tiến hành mở phiên toà thẩm tra xử lí, thời điểm khi Trữ Nhiễm đi vào toà án, rất nhiều người đều đứng lên, ánh mắt toàn bộ dừng ở trên người hắn, thấy nhiều gương mặt quen thuộc như vậy làm cho Trữ Nhiễm trong lúc nhất thời không thể di động cước bộ.
Rất nhiều hài tử từng được cứu cùng với song thân của bọn họ, cha mẹ tiểu Đồng, còn có Mục Thiên Hào thế nhưng cũng đến hiện trường, bởi vì hắn là người duy nhất sống sót, cũng là người nhà trong vụ án Trữ Nhiễm bắt cóc hài tử, cho nên cảnh sát từng đi tìm hắn điều tra chứng cứ, bất quá Mục Thiên Hào lại cự tuyệt khởi tố Trữ Nhiễm, về phần nguyên nhân, khả năng hắn là sợ liên lụy chuyện năm đó chính mình đã làm, cũng có thể là lương tâm phát hiện cho rằng chính mình đã bị trừng phạt đúng tội. Thậm chí cả Lăng Phong Hải cũng đến, ánh mắt muốn bao nhiêu phức tạp liền có bấy nhiêu phức tạp, gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh Trữ Nhiễm.
Rất nhiều người thời điểm nhìn đến Trữ Nhiễm đều chảy xuống nước mắt cảm kích, Trữ Nhiễm hướng bọn họ thản nhiên nở một chút nụ cười, xoay người im lặng chờ đợi thẩm phán.
Ai ngờ rõ ràng là án kiện chứng cứ cao như núi lúc này lại đột nhiên xuất hiện chuyển biến, luật sư biện hộ của Trữ Nhiễm hướng quan toà trình lên thư của những người có liên quan, yêu cầu pháp viện khinh phán, lý do là Trữ Nhiễm trước sau từng đã cứu chín hài tử bị bắt, cũng tự trả tiền đưa bọn họ an toàn về đến nhà, mặt khác, tiểu Hổ bởi vì không thể tìm được cha mẹ ruột, Trữ Nhiễm còn lưu lại nuôi nấng, đến nay đã có hơn hai năm. Còn có Bình Hải cũng từng là hài tử bị người lừa bán, cũng là do Trữ Nhiễm tự mình cứu ra khỏi hang hổ, bỏ tiền cho y ăn học.
Hết thảy chứng cớ đều cho thấy Trữ Nhiễm cũng không phải một sát nhân cuồng tội ác tày trời, quan toà cũng là lần đầu tiên gặp được án kiện như thế, hung thủ một bên giết người một bên cứu người, việc thiện của Trữ Nhiễm làm cho người ta động dung, nhưng là thời điểm hắn giết người cũng phi thường tàn nhẫn. Đối mặt một tội phạm như vậy, hoặc giết hoặc tha thật sự là lựa chọn lưỡng nan.
Thư của những người kia cảm động thật sâu Trữ Nhiễm, nước mắt trong đáy mắt càng tụ càng nhiều, cuối cùng nhịn không được chảy xuống trên mặt.
“Giết người thì đền mạng, đây là luật không thể thay đổi từ ngàn xưa đến nay, ta nguyện ý chấp nhận pháp luật chế tài.” Trữ Nhiễm nói một câu, nhất thời làm cho toà án yên lặng xuống. Luật sư ngừng miệng cũng không còn nói chuyện, quan toà âm thầm thở dài một hơi, ở dưới đài mọi người mãnh liệt yêu cầu các tình tiết giảm nhẹ, cuối cùng quyết định, tạm thời hưu đình, vài ngàu sau tái thẩm!
Phóng viên lại đem phiên tòa tái thẩm hôm nay toàn bộ quá trình đưa lên tin tức, vụ án xuất hiện chuyển biến trọng đại, ở trong xã hội kéo theo hơn phân nửa hưởng ứng, vốn tưởng rằng hắn chỉ đơn thuần là một tên sát thủ giết người liên hoàn, không nghĩ tới hắn thế nhưng còn cứu nhiều hài tử như vậy, lúc này ấn tượng dân chúng đối với hắn đã muốn hoàn toàn đổi mới, trên mạng nghị luận cũng liên tiếp thay đổi, những người ủng hộ Trữ Nhiễm đã lên đến hơn 80%. Ở bên phe đối lập cũng không còn nói lời nhục mạ, nhiều nhất là nói thủ pháp giết người của hắn quá mức tàn nhẫn, cho rằng cho dù là người nên giết cũng có thể giao cho luật pháp chế tài.
Ba ngày sau, trung cấp pháp viện lại lần nữa mở phiên toà, đương nhiên ngay từ buổi sáng sáu giờ, trước cửa pháp viện đã có rất nhiều quần chúng đến vây xem, mãi cho đến tám giờ, người đến càng tụ càng nhiều, dân chúng tấp nập chen lấn nhau dần dần mất đi khống chế, cuối cùng pháp viện không thể không thỉnh cầu cảnh sát cơ động đến duy trì trật tự hiện trường, khi xe cảnh sát áp giải Trữ Nhiễm chạy đến cửa pháp viện, quần chúng nhất thời hô to, thậm chí cũng có nhiều biểu ngữ công khai ủng hộ Trữ Nhiễm.
Khi Trữ Nhiễm đi xuống xe, quần chúng chung quanh toàn bộ đều hướng hắn đi đến, trường hợp hỗn loạn thiếu chút nữa làm cho cảnh sát cơ động chống đỡ không được, cảnh sát thấy vậy đành phải rất nhanh đem Trữ Nhiễm mang vào đại môn pháp viện, cả Trữ Nhiễm cũng không nghĩ đến, án kiện thế nhưng lại nháo động đến mức này.
Hôm nay số người đến dự thính so với lần trước còn muốn nhiều hơn, cả trên đường đi đều đứng đầy người, khi Trữ Nhiễm bị đình cảnh mang vào trong toà án, rất nhiều ánh đèn flash cùng thời khắc đó sáng lên, kéo dài đến vài phút, những tiếng tách tách chụp ảnh mới dần dần im lặng đi xuống. Làm cho Trữ Nhiễm ngoài ý muốn chính là, mẫu thân kiếp trước Triệu Bình cùng ca ca Lăng Hạo thế nhưng cũng đến hiện trường, lại còn có cả cha mẹ kiếp này của Trữ Nhiễm chưa bao giờ gặp mặt. Cơ hồ làm cho Trữ Nhiễm nội trong một ngày đều nhìn thấy tất cả những người mình quen biết. Chỉ là Thiệu Khải Long hôm nay vẫn như trước không có xuất hiện.
Quan toà gõ một cái tuyên bố mở phiên toà, luật sư biện hộ của Trữ Nhiễm liền trình lên một phần văn kiện thật dày, lần trước thư của ngàn người lúc này đã muốn biến thành thư của vạn người, yêu cầu pháp viện đối với Trữ Nhiễm khoan hồng xử lý.
Đối với phần tâm ý này của mọi người, Trữ Nhiễm rất là cảm động, nhưng hắn trước sau vẫn như cũ kiên trì quan điểm chính mình, dù sao đó là mười bảy mạng người, chính mình phải gánh vác trách nhiệm pháp luật, thỉnh quan toà xét xử đúng hành vi phạm tội của mình.
Trải qua hơn hai giờ thẩm tra xử lí, Trữ Nhiễm phạm tội cố ý giết người, thủ đoạn tàn nhẫn, ảnh hưởng ác liệt, chứng cớ rõ ràng, nghi phạm cũng đã thú nhận hành vi phạm tội của mình, theo luật pháp xét án tử hình, cướp đoạt quyền lợi tù chung thân.
Thẩm phán cầm lấy kết quả thẩm tra cuối cùng này đứng lên hồi lâu cũng không nói được ra miệng.
Mấy trăm người trong toà án im lặng dị thường, toàn bộ đang chờ đợi quan toà tuyên án, Trữ Nhiễm nhẹ nhàng thở dài một hơi, lộ ra một tia tươi cười làm cho người ta tâm động, rốt cục có thể đã xong. Nhưng vào lúc này đại môn toà án bị người đẩy ra, một vị nam sĩ giơ cao một phần văn kiện đi đến phía trước.
Đình cảnh tiếp nhận văn kiện trình lên quan toà, quan toà xem qua, sau nhẹ nhàng giãn lông mày, cầm lấy búa: “Tạm thời hưu đình.” Đang, gõ một tiếng liền xoay người rời đi.
Nam sĩ kia chính là người lần trước đi cùng với luật sư đến gặp hắn, sau đó Trữ Nhiễm cũng chưa gặp lại hắn một lần, cho nên thủy chung không biết hắn là người nào.
Trải qua hơn hai giờ họp điều đình, sau đó đã mở lại phiên toà, lần này quan toà trực tiếp tuyên án, Trữ Nhiễm bị xem xét có hành vi bệnh tâm thần hoang tưởng, không có năng lực hành vi dân sự, không phải chịu trách nhiệm hình sự, được phóng thích. Giấy chứng nhận có đóng dấu xác thực của các cơ quan quốc gia có thẩm quyền, độ chân thực của nó không phải nghi ngờ. Tuyên án xong, toàn trường trầm mặc một lát, sau nhất thời vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Trữ Nhiễm vẫn duy trì một cái tư thế, nửa ngày không nhúc nhích, thậm chí cả ánh mắt cũng chưa hề chớp, chính mình như thế nào liền vô duyên vô cớ biến thành bệnh tâm thần? Kỳ thật dưới đài có hơn phân nửa người có thể khẳng định, Trữ Nhiễm cũng không có bệnh tâm thần, bất quá loại hoài nghi này không có bất luận kẻ nào muốn đề suất, đây đã là kết quả tốt nhất của thẩm phán. Quan toà tựa hồ cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, hướng ra phía trước đối với Trữ Nhiễm nở một chút nụ cười.
Cứ như vậy Trữ Nhiễm thành một gã bệnh tâm thần hoang tưởng, theo pháp viện đi ra, trực tiếp bị đưa vào bệnh viện tâm thần, ở trong phòng bệnh cao cấp tiếp nhận “trị liệu”. Cùng đi với hắn đến chính là Bình Hải. Ngắn ngủn trong vòng một tuần, có chừng hơn trăm người đã tới phòng bệnh thăm Trữ Nhiễm, chúc hắn sớm ngày bình phục! Đối với chuyện này Trữ Nhiễm cũng chỉ có thể xấu hổ mà nhận.
“Tiểu Hải, ngươi có thể nói cho ta biết là chuyện gì xảy ra sao?”
Bình Hải cười nói: “Kỳ thật ta không nói, phỏng chừng ngươi cũng đoán được rồi. Trừ bỏ hắn, còn có ai có thể làm vậy?”
Trữ Nhiễm tự nhiên là biết hắn chỉ là ai, tâm tình đột nhiên trầm trọng xuống, vốn tưởng rằng sẽ có thể chết đi, lại không ngờ sẽ xuất hiện loại kết quả này. Trữ Nhiễm đem tầm mắt chuyển tới ngoài cửa sổ, loại tâm lý thương cảm lại một chút dâng lên.
Cùng lúc đó ở trong văn phòng chủ tịch của tập đoàn Thiên Long, Thiệu Khải Long đang nhìn trời xanh ngoài cửa sổ, cuối cùng cũng đem Trữ Nhiễm cứu ra, kế tiếp phải làm sao bây giờ? Trên đời này có một số việc không phải bằng vào một câu thực xin lỗi là có thể tha thứ. Hành vi của chính mình đối với Trữ Nhiễm mà nói là thương tổn sâu nhất, là phản bội tối không thể tha thứ.
Chuyện đó sau này a Minh từng trong lúc vô ý nói qua cho Thiệu Khải Long: “Trữ thiếu gia ngày đó đến Thiệu gia, mục đích chính là muốn dùng chính mình đi đổi lấy phu nhân, hắn nói: kia dù sao cũng là cốt nhục của ngài……”
Thiệu Khải Long vốn là hối hận vạn phần, nghe đến những lời này sau càng thêm thống hận chính mình, hận đến muốn lấy súng kết liễu bản thân, lúc trước ở bên ngoài, sau lại tại hôn lễ, đã lần lượt thương tổn hắn, Trữ Nhiễm đều yên lặng tự mình chịu đựng, kết quả chính mình thế nhưng lại làm ra chuyện thương tổn như thế với hắn, cả chính mình cũng không có biện pháp tha thứ bản thân, huống chi là hắn. Thiệu Khải Long tự giác đã không có mặt mũi đi đối mặt Trữ Nhiễm.
Tác giả có lời muốn nói: Về quá trình pháp viện mở phiên toà thẩm tra xử lí, ta cũng không có hiểu biết gì nhiều, văn vẻ miêu tả trong truyện nếu cùng với pháp luật ngoài đời nếu trình tự không hợp, thỉnh mọi người thứ lỗi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook