Lam
Chương 17: Trận Chiến Huyễn Sa Bàn (1)

Hiểu Phong đứng thẳng nhắm mắt lại, cả người bất động, chỉ có cây quạt trong tay nó sáng lên một chút. Xung quanh cây quạt xuất hiện một Lam Hoàn lấp lánh. Lão Cửu chỉ vào nó, hào hứng nói:

- Huyễn Sa Bàn là một phát minh rất tốt, chuyên dành cho các vị tướng quân tập luyện. Ngươi nhìn xem, một trận Huyễn Sa Bàn bình thường sẽ do hai người đối đầu với nhau. Bằng một cách nào đó tâm trí ngươi sẽ bị kéo ra khỏi cơ thể, biến thành vị tướng lĩnh cầm quân trong Huyễn Sa Bàn. Đương nhiên ngươi có thể quay lại cơ thể bất cứ lúc nào, nhưng sẽ bị tính là thua cuộc.

- Vậy chúng ta làm sao biết ai thằng ai thua?

- Ngươi nhìn. - Lão hướng ánh mắt lên trên cao, si mê nhìn ảo ảnh một vùng đồi núi trùng điệp. - Đây là toàn cảnh địa hình của trận chiến này. Người xem như chúng ta có thể quan sát cả hai bên đang làm những gì, nhưng hai vị tướng quân chỉ có thể quan sát được quân đội của mình. Bắt đầu từ một doanh trại nhỏ có năm nông dân khởi đầu, khai thác các loại tài nguyên để chi trả cho đội quân mình cần.

- Cửu bá bá, như hiện tại có phải vị Hiểu Phong này đang là tướng quân Yêu Tộc không. Ta thấy hắn đang điều khiển mấy tên hầu tử đi hái quả. Ấy, sao hầu tử còn biết đốn cây với đập đá thế kia?

- Đó là do người sáng tạo ra Huyễn Sa Bàn không biết lấy loài nào làm culi nên chọn đại hầu tử đó, coi như hầu tử có thể hái quả, chặt gỗ và khai thác lam tinh thạch luôn. Có tổng cộng ba tộc chính trong Huyễn Sa Bàn: Nhân Tộc, Yêu Tộc và Thái Thản Cổ Tộc. Thái Thản Cổ Tộc đã tuyệt tích từ rất lâu, hiện tại chúng ta chỉ có tài liệu ghi chép về họ. Còn Nhân Tộc và Yêu Tộc đều là lấy từ trong thực tế chuyển vào Huyễn Sa Bàn. Nhân Tộc mạnh về phòng thủ. Thái Thản Cổ Tộc cực mạnh về khả năng tấn công. Còn Yêu Tộc là tổng hòa của cả hai. Như trong trận này tiểu tử kia lãnh đạo Nhân Tộc, còn Lam Huyễn Nhân đối đầu với nó lãnh đạo Nhân Tộc.

- Như vậy chẳng phải hơi bất công sao, nếu một bên là Thái Thản Cổ Tộc thì cứ triệu hồi đạo quân mạnh nhất là thắng rồi?

Lão Cửu cười khà khà, lắc đầu nói:

- Không đơn giản như ngươi nghĩ đâu, mỗi đạo quân khác nhau sẽ tốn một lượng tài nguyên khác nhau. Ngươi nhìn xem, tiểu tử Hiểu Phong đang huấn luyện ra một tên Ưng Tộc. Ưng Tộc này yêu cầu tài nguyên khá nhiều, bằng với lượng tài nguyên mà Lam Huyễn Nhân có thể huấn luyện ra hai bộ binh Nhân Tộc. Binh lính càng mạnh lại càng yêu cầu lượng tài nguyên nhiều hơn, nếu ngươi cố gắng chờ để có một đội quân ưng tộc thì người ta đã đem bộ binh san bằng doanh trại của ngươi rồi.

Niệm Lam gật gù cái đầu nhỏ, cái Huyễn Sa Bàn này thật đặc sắc. Nó cũng muốn thử một chút.

- Nhưng mà Cửu bá bá, vậy thì Hiểu Phong lợi hại ở chỗ nào?

- Tiểu tử thối, ngươi ko thấy hắn đang thể hiện năng lực của mình sao?

Niệm Lam ngơ ngác nhìn Hiểu Phong đang đứng thẳng, lại nhìn doanh trại của Hiểu Phong trên Huyễn Sa Bàn. Nó vẫn chưa nghĩ ra thực lực của thiếu niên này là gì:

- Ngu ngốc, đó là khả năng phân tâm đa dụng. Nói dễ hiểu hơn là làm nhiều việc trong một lúc.

Niệm Lam vẫn một bản mặt không hiểu. Lão Cửu gõ vào đầu nó, chỉ xuống đất:

- Tiểu tử ngươi thử dùng một tay vẽ hình tròn, một tay vẽ hình vuông cho ta xem. Dùng cả hai tay vẽ cùng một lúc.

Niệm Lam ừ hử một tiếng, ngồi xổm xuống đất. Nó đột nhiên phát hiện mình không thể cùng một lúc vẽ hai hình được. Cứ một tay vẽ được nửa hình tròn thì tay kia cũng không ra hình vuông nữa.

- Nhìn thấy chưa, đây là phân tâm nhị dụng, có nghĩa là trong cùng một lúc làm hai việc khác nhau. Đây đã là một khả năng rất hiếm có rồi. Còn tiểu tử Hiểu Phong kia thì khác, nó đang sử dụng khả năng phân tâm đa dụng, điều khiển các đơn vị quân làm nhiều việc cùng một lúc. Lượng thông tin mà hắn nhận được và xử lý trong cùng một thời điểm là cực kỳ lớn. Hơn nữa để có thể điều quân, ra mệnh lệnh trên chiến trường đòi hỏi khả năng quyết đoán và nhiều yếu tố khác nữa. Ta thấy Hiểu Phong còn đặc biệt hơn hai đứa trẻ trước, nếu nói tu luyện giả có thể tu luyện để tăng thực lực, nhưng khả năng phân tâm đa dụng thì chỉ có thiên tài bẩm sinh, không thể luyện tập mà ra được.

- Vậy như thế nào mới là thua?

- Thằng thua được phân định khi doanh trại bị phá, tướng quân bị bắt. Thật ra cũng có nhiều cách khác, ví dụ như nông dân của ngươi chết hết rồi, vậy ngươi không còn người để làm ra tài nguyên. Hoặc tài nguyên trên sa bàn đã khai thác hết rồi, thì cũng không còn để cho ngươi huấn luyện quân đội nữa. Với một trận Huyễn Sa Bàn với địa hình nhỏ như vậy thì ta đoán tối đa kéo dài được đến nửa canh giờ. Ồ, xem kìa, tên Ưng Tộc của tiểu tử Hiểu Phong phát hiện ra một khu khai thác lam tinh thạch của Lam Huyễn Nhân rồi.

(Huyễn Sa Bàn tham khảo rất nhiều từ Star Craft và Đế Chế, có thay đổi một chút để phù hợp với nội dung của truyện)

Trong Huyễn Sa Bàn, một đầu Ưng Tộc của Hiểu Phong sau khi phát hiện ra nông dân của Lam Huyễn Nhân liền đậu lại trên một cành cây rất cao, chậm rãi quan sát. Yêu Tộc khác với Nhân Tộc. Nhân Tộc kể cả các binh lính sau khi huấn luyện thì vẫn là người, chỉ khác là đã có kỹ năng để chiến đấu. Còn Yêu Tộc là cách gọi chung của các loài dã thú bằng cơ duyên nào đó mà tiến hóa lên một cấp độ mới, có thể sử dụng lam năng. Ví dụ như Ưng Tộc, dã thú tộc ưng vốn cũng không có kích thước quá lớn, và cân nặng chỉ khoảng hai cân. Nhưng loài này sau khi tiến hóa thành Ưng Tộc, kích thước lớn hơn gấp vài lần tùy thuộc vào lượng lam năng nhận được.

Kích thước trung bình của Ưng Tộc khi trưởng thành cao khoảng nửa trượng, nặng hơn trăm cân, sải cánh dài ít nhất một trượng. Móng và mỏ cực kỳ sắc bén, không thua bất kỳ một món thần binh lợi khí nào. Điểm đặc biệt của Ưng Tộc là ở đôi mắt. Họ có thể quan sát từ rất xa, và cực kỳ chính xác. Trong thực tế ở Tuyệt Vọng Sâm Lâm, trinh sát trên không đáng sợ nhất chính là Ưng Tộc. Không biết bao nhiêu quân đội Nhân Tộc đã bỏ mạng trong móng vuốt của họ. Các đặc điểm này cũng được đưa chính xác vào Huyễn Sa Bàn, Hiểu Phong đang lợi dụng khả năng quan sát của Ưng Tộc để thu thập tin tình báo cho mình.

(Kích thước, cân nặng tham khảo ở hệ đo lường cổ Việt Nam. Link: https://vi.wikipedia.org/wiki/H%E1%BB%87_%C4%91o_l%C6%B0%E1%BB%9Dng_c%E1%BB%95_Vi%E1%BB%87t_Nam)

- Cửu bá bá, quân đội của Lam Huyễn Nhân đang huấn luyện là gì vậy?

- Đó là binh chủng Kỵ Xạ. - Lão Cửu vỗ tay tán thưởng. - Trong địa hình đồi núi rừng rậm, Kỵ Xạ có sự cơ động rất lớn, tuy rằng sức tấn công chỉ trung bình, phòng thủ thì gần như bằng không. Lam Huyễn Nhân đang làm rất bài bản. Chậm rãi xây tháp canh, mở rộng bản đồ. Quân đội của Hiểu Phong muốn tấn công sẽ rất khó khăn. Để ta xem, tiểu tử kia đang làm gì. Ồ, binh đoàn Tự Bạo Thú và binh đoàn Ưng Tộc.

- Tự Bạo Thú?

- Tự Bạo Thú là một loại thú rất đặc biệt, nhìn bên ngoài thì khá giống chuột, nhưng to hơn và màu sắc sặc sỡ hơn một chút. Khác nữa là nó chỉ có một cách phòng ngự và tấn công duy nhất là tự nổ bản thân. Binh chủng Tự Bạo Thú thường chui xuống đất, cách mặt đất một lớp đất mỏng, chỉ cần có người hay vật đi qua sẽ tự động phát nổ. Hoặc lao thẳng vào địch nhân mà tự bạo. Uy lực không tầm thường. Tuy nhiên nhược điểm của chúng là sức phòng thủ lại quá yếu, chỉ cần Kỵ Xạ của Lam Huyễn Nhân nhìn thấy sẽ bắn nổ hết trước khi chúng kịp làm gì. Tài nguyên để huấn luyện cũng không nhiều, nhưng phải trong điều kiện đặc biệt mới phát huy tác dụng.

- Ồ, Nhân Tộc có thể huấn luyện ra cả Long Kỵ Sỹ. - Niệm Lam tròn mắt hô. Bên phía doanh trại của Lam Huyễn Nhân bắt đầu xuất hiện một Nhân Tộc cưỡi trên một đầu rồng to lớn, rất uy phong.

- Long Kỵ Sỹ chiến lực rất mạnh, cả trên không cả dưới đất. Long Kỵ Sỹ này khác với đầu tiểu long của tiểu cô nương kia, đó là Long Tộc chính thống. Còn Long Kỵ Sỹ này có tọa kỵ chỉ là một trong những phân chi mạnh nhất của Long Tộc, giống như một con thằn lằn lớn biết bay vậy.

Hai đội quân bắt đầu di chuyển. Ưng Tộc của Hiểu Phong bay túm tụm thành một đoàn lớn, hướng tới vị trí doanh trại của Lam Huyễn Nhân. Kỵ Xạ của Lam Huyễn Nhân thì chọn cách tiếp cận khác, tỏa ra khắp khu rừng, đồi núi. Đội hình phân tán khắp nơi nhưng vẫn theo qui luật nhất định, chỉ cần có một điểm bị tấn công sẽ có ít nhất ba điểm khác tiến tới bao vây hỗ trợ. Một điểm gồm có ba Kỵ Xạ, ẩn nấp rất kỹ, nếu chỉ nhìn từ trên không thì rất khó để phát hiện. Long Kỵ Sỹ thong thả tập trung gần đó, chờ đợi tín hiệu. Nhìn qua thì rõ ràng Lam Huyễn Nhân đang làm tốt hơn hẳn so với Hiểu Phong.

Hàn Liễu nhíu mày nhìn Ưng Tộc của Hiểu Phong đang chen chúc bay tới. Nhìn qua thì có vẻ như chẳng có một quy luật gì, nhưng dưới con mắt của cường giả như ông thì lại thấy có chút đáng sợ. Sát khí ẩn mà không phát, như con sư tử đang ngủ đông, thu nanh vuốt của mình lại, đến khi đột nhiên bung ra sẽ tạo ra lực bạo phát vô cùng kinh khủng. Nhưng tài nguyên để tạo ra Ưng Tộc có thể huấn luyện ra đến tận hai Kỵ Xạ. Vì vậy số lượng Kỵ Xạ là hoàn toàn áp đảo. Ưng Tộc dù có mạnh đến mấy cũng không thể chống lại nhiều Kỵ Xạ nhân tộc như vậy. Cũng cần phải nói Kỵ Xạ được huấn luyện sử dụng nỏ, tầm bắn và lực bắn của nỏ đối với Ưng Tộc mà nói chính là trí mạng. Mặt khác, Ưng Tộc cần phải lao xuống tấn công con mồi, Kỵ Xạ có tốc độ rất nhanh, lại thêm di chuyển trong rừng rậm thì Ưng Tộc cũng rất khó bắt được. Đó là còn chưa nói đến binh chủng Long Kỵ Binh đang sẵn sàng chờ lệnh.

Trận chiến giữa Ưng Tộc và Kỵ Xạ cũng chính là trận chiến kinh điển làm nên tên tuổi của Lưu Nguyên Soái Lưu Phá Thiên, người một năm trước vẫn còn là đại nguyên soái trấn giữ Tuyệt Vọng Sâm Lâm. Lưu Nguyên Soái nắm trong tay tổng cộng năm vạn Kỵ Xạ được huấn luyện cẩn thận, đánh tan hoàn toàn ba vạn Ưng Tộc ngay trong địa phận Tuyệt Vọng Sâm Lâm. Xác ưng chất thành núi, móng và vuốt bị chặt mang đi làm chiến lợi phẩm. Thú triều năm đó do một trận chiến này mà đột ngột đình chỉ, Nhân Tộc và Yêu Tộc trong Tuyệt Vọng Sâm Lâm chung sống hòa bình cho đến hiện tại đã được gần năm mươi năm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương