Làm Giai Cong Trong Truyện BG
Quyển 2 - Chương 8: Showbiz 8

****

Quán bar kia cách nhà Phương Húc hơn một cây, Phàn Viễn lảo đảo đi tới trước cửa nhà Phương Húc, anh dựa vào tường từ từ trượt xuống đất, day day huyệt thái dương mà không giảm đau được chút nào,  anh bắt đầu hối hận vì đã ném chai nước quá sớm, tốt xấu gì nó cũng có tác dụng giảm đau.

“Bíp, chủ nhân có muốn mua thuốc giải rượu ở thương thành không?”

“Thôi khỏi.. đến bước này rồi, dù thế nào cũng phải diễn cho xong.”

Ngồi chừng hai mươi phút, cuối cùng Phương Húc cũng được tài xế công ty lái xe đưa về. Phàn Viễn thoáng giật mình, nhìn thân ảnh dong dỏng cao từ từ tới gần, anh thấp thỏm hít sâu mấy hơi, tiếp theo rất có thể anh sẽ bị dính chưởng của nam chính, nhưng không thể lùi bước được.

Phương Húc vừa liếc mắt là đã trông thấy anh, trong lòng cũng có chút căng thẳng, cùng với sự hưng phấn không thể kiềm chế, mùi rượu trên người Phàn Viễn bay vào mũi, là Vodka Nga xịn, xem ra đã uống không ít, chẳng trách trông khó chịu như vậy.

Hắn ngồi xổm xuống, nhìn thẳng anh, cố kiềm chế xung động muốn ôm anh vào lòng: “Không phải đã bảo cậu về trước rồi sao, ngồi trước cửa nhà tôi làm gì, còn uống rượu nữa?”

Đầu óc Phàn Viễn mơ mơ màng màng, nghe hắn không nói theo lời thoại, nhất thời không biết nói sao, đột nhiên anh nghĩ, mặc kệ hắn có nói đúng lời thoại hay không, hôn luôn cho xong việc.

Ánh mắt anh nóng bỏng chăm chú nhìn về phía môi Phương Húc, trong lòng không ngừng buff tự tin cho mình, chỉ cần hôn thôi là anh xong nhiệm vụ chính!

Yết hầu Phương Húc khẽ run lên, thấy anh nhìn chòng chọc về môi mình, lại kề cà không động đậy, đang định nói vài câu kích thích thì một giây sau hai cánh môi mềm mại dính lên môi hắn, ấm áp, ướt át, hơi thở thoảng mùi rượu trong nháy mắt mê hoặc hắn, hắn vội siết chặt tay thành nắm đấm, sợ mình không kiềm chế được mà ôm chặt anh vào lòng mình.

Lúc Phàn Viễn hôn lên môi Phương Húc cũng ngẩn ra, anh chưa từng hôn người khác, hiển nhiên không có nhiều kinh nghiệm, nhưng bờ môi Phương Húc mềm mại lại ngọt ngào, cảm giác không tệ lắm.. Anh liếc mắt nhìn nam chính đang siết chặt tay thành nắm đấm, thầm nghĩ hắn đã tức đến vậy rồi sao còn không đẩy mình ra, muốn ăn tức thêm hả?

Nghĩ đoạn anh liền vươn lưỡi ra nhẹ nhàng liêm liếm lên môi Phương Húc, sau đó lần vào trong kiếm tìm.

Cảm thấy cơ thể hắn khẽ run lên, Phàn Viễn tự khen mình thông minh, sau đó liền vói sâu vào trong, vừa mới quét qua đầu lưỡi mềm mại của Phương Húc thì một giây sau đất trời đảo lộn, anh bị Phương Húc đè mạnh xuống đất, còn chưa kịp phản ứng, môi lưỡi Phương Húc và anh lại một lần nữa quấn lấy nhau, chỉ là lần này anh thành bị động. Bờ môi bị mút vào gặm cắn có chút đau, đầu lưỡi người nọ mang theo vị ngọt xông vào trong khoang miệng anh, không kiềm chế nổi mà lướt qua hàm răng anh, vừa mạnh mẽ nuốt hết nước bọt trong miệng anh, lại mút lưỡi anh vào, động tác vừa dịu dàng lại vừa bá đạo không thể kháng cự. Phàn Viễn sinh ra lỗi giác mình như bị nuốt trọn, rồi lại không tự chủ trầm luân trong chuỗi xúc cảm thoải mái.

Hai người cứ như vậy, trước cửa Phương gia, hôn không đếm xỉa gì tới xung quanh.

Tiểu Ngũ: “…………”

Quellia: “………….”

Qua gần mười phút, Phương Húc mới ra khỏi miệng anh, Phàn Viễn bị tài hôn cao siêu của hắn làm cho mơ màng, đôi mắt anh rưng rưng nước, đôi gò má vì say mà ửng hồng, dáng vẻ mơ màng ngây thơ rồi lại quyến rũ, Phương Húc cảm thấy thần trí mình bị ngọn lửa tà ma đốt sạch.

Hắn khàn giọng, khẽ đọc lời thoại trong kịch bản: “Sao lại hôn tôi?”

Phàn Viễn nghe thấy lời thoại, tuy rằng cảm thấy có chỗ nào đó sai sai kì kì, nhưng vẫn vô thức trả lời: “Bởi vì tôi thích anh, từ bảy năm trước, ngay lần đầu tiên gặp anh, tôi đã thích anh rồi.”

Phương Húc cong môi cười, đôi mắt không giấu tà ý và ham muốn chiếm làm của riêng: “Nếu đã vậy, chúng ta thử hẹn hò đi.”

Phàn Viễn: (⊙v⊙)??????

#Nam_chính_đại_nhân_ơi_anh_cầm_nhầm_kịch_bản_hảảảảảảảảảảả#

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương