Buổi sáng, Lâm Thu Úc phát hiện đôi mắt mẹ Lâm lại sưng lên.
Nghĩ thầm chẳng lẽ triển lãm tranh quá thành công nên hưng phấn ngủ không được? Chào hỏi cha mẹ, cậu cơm nước xong xuôi bắt đầu thu dọn đồ đạc.
“Khi nào về?” Mẹ Lâm đứng trước mặt Lâm Thu Úc giúp cậu sửa sang lại cổ áo.
Lâm Thu Úc cười nói: “Mẹ, con còn chưa đi đâu, mẹ đã bắt đầu hỏi thời gian về.”
“Con có một mình, mẹ sợ con không biết chăm sóc bản thân, còn không cho dì Vương đi theo.” Năm đó dì Vương theo bọn họ cùng tới Bình Thành, dì Vương do Đường gia mời đến, người đáng tin cậy làm việc lại nhanh nhẹn.
“Dì Vương chăm sóc con, cha mẹ làm sao bây giờ? Hơn nữa con lớn như vậy rồi, cha mẹ không cần lo lắng.” Lâm Thu Úc cười với cha mẹ.
Tuy bản thân là người ở một mình thì sẽ gọi cơm hộp, nhưng đó là khoảng thời gian trước đây, bây giờ cậu toàn đến nhà Cố Quy Đồng ăn.
Cố Quy Đồng biết rõ khẩu vị của cậu, có thể nấu đồ ăn hợp ý cậu nhất.
Nghĩ đến người oai phong một cõi ở công ty nấu ăn cho mình, trong lòng Lâm Thu Úc vẫn thoả mãn không thôi.
https://decudammyhay.com/
“Phải biết chăm sóc bản thân, ở bên ngoài không vui thì về nhà, biết chưa?” Cha Lâm nãy giờ không nói chuyện nhìn Lâm Thu Úc lên xe không nhịn được mà mở miệng.
Lâm Thu Úc năm nay hiện đang là nghiên cứu sinh văn học cổ Trung Quốc, vì giáo sư có việc phải ra nước ngoài, dứt khoát cho bọn họ nghỉ.
Những người khác thấy giáo sư hào phóng như vậy thì ngạc nhiên, cậu biết tính tình giáo sư, cũng không khỏi kinh ngạc.
“Thu Úc!” Mấy bạn học đã đến đông đủ, một nữ sinh tóc ngắn phất tay với cậu.
Lâm Thu Úc đến chỗ ngồi của mình, nữ sinh tóc ngắn ngồi bên cạnh cậu.
Cô sờ đầu mình, nói: “Cậu chia tay với Triệu Kình Túc rồi à?”
Cô là một trong số ít bạn của Lâm Thu Úc, gia cảnh như nhau, cùng chuyên ngành, cha mẹ là người hiểu biết, đương nhiên thân hơn so với người khác một chút.
Nhưng Lâm Thu Úc nhìn qua cảm thấy không phải người có thể an tĩnh nghiên cứu văn học.
“Ừ.” Thấp giọng trả lời, Lâm Thu Úc không nói nữa.
Không phải người trường này, nhưng năm học trước, hình như Lâm Thu Úc từng nói chuyện yêu đương một lần hồi ở khoa chính quy.
Tuy cô thân với Lâm Thu Úc hơn những người khác một chút, nhưng không so được với Chu Lam.
Nên khi biết Lâm Thu Úc nói chuyện yêu đương với đàn ông, lòng hiếu kỳ lập tức bùng nổ.
Thấy cậu không muốn nói nhiều, cô vẫn nói thẳng tiếng lòng: “Chia tay cũng tốt, tớ thấy hai người không hợp nhau.” Thấy giáo sư vào lập tức ngậm miệng.
Triệu Kình Túc rất ưu tú, nhưng hắn quá bình thường, cả khuôn mặt chỉ được một đôi mắt là nổi bật.
Là một nhan cẩu, đúng là không ai có thể xứng đôi với Lâm Thu Úc.
Ừm…… Hình như có một người, vị kia nhà Cố gia.
Nếu Lâm Thu Úc thích, nói không chừng hai người đã sớm ở bên nhau.
Dù sao vị nhà họ Cố kia nổi tiếng thương Lâm Thu Úc… Từ từ, đột nhiên cảm thấy đôi mắt Triệu Kình Túc rất giống vị kia!
Liếc mắt ngắm người bên cạnh, cảm giác mình vừa biết được điều gì đó.
Một lúc sau giáo sư mới đến, đột nhiên đưa ra một đống nhiệm vụ.
Mấy người mờ mịt không hiểu nhưng vẫn vội đi làm.
Lâm Thu Úc mượn một đống sách trong thư viện, chuẩn bị tra tài liệu dự phòng.
Khi xuống cầu thang một sinh viên hấp tấp xông từ dưới lên, “Rầm” một tiếng rơi toàn bộ sách.
Cậu đứng không vững, nên ngã sang bên cạnh.
Đột nhiên phía sau có người kéo cậu, lúc này mới tránh được việc phát sinh sự cố.
Sinh viên va vào người vội nhặt sách lên, xin lỗi Lâm Thu Úc.
Sau khi không có việc gì, sinh viên mới đi.
Lúc này Lâm Thu Úc mới quay đầu xem người đỡ mình là ai, muốn nhìn rõ để cảm ơn nhưng khi thấy hắn cậu lại ngây người.
“Sao vậy?” Triệu Kình Túc phất tay trước mặt Lâm Thu Úc.
Lâm Thu Úc lấy lại tinh thần: “Vừa nãy cảm ơn anh!”
“Vậy mời anh ăn cơm đi.” Triệu Kình Túc không nhịn được muốn trêu chọc Lâm Thu Úc, dù sao cũng là lần đầu tiên thích một người như vậy.
Triệu Kình Túc không phải yêu đương lần đầu, còn lão luyện hơn cả người khác.
Lúc phát hiện Lâm Thu Úc thích người khác lập tức chia tay, chỉ là hôm đó thấy Lâm Thu Úc với người cậu thích ở nhà hàng lại cảm thấy thú vị.
Muốn biết tại sao hai người rõ ràng là thích nhau nhưng không nhìn thấy tâm ý của đối phương.
Lâm Thu Úc từng hẹn hò hai lần, sau khi chia tay cũng không liên lạc.
Lần đầu y đụng phải tình huống này không khỏi có chút ngây người.
“Không keo kiệt vậy chứ, tốt xấu gì cũng là đàn anh của em, còn là người tiền nhiệm.
Mời ăn một bữa cũng không quá phận ha.”
https://decudammyhay.com/
Lâm Thu Úc chậm rì rì nói: “Là anh muốn chia tay trước.”
Mi mắt Triệu Kình Túc giật giật, thầm nghĩ không chia tay chẳng lẽ chờ cậu nói? Nhưng ngoài miệng lại cười nói:
“Anh mời em ăn cơm, xem như tạ lỗi, thế nào?”
Không thể không nói, Triệu Kình Túc là người có năng lực, phương diện nào cũng có thể chơi với Lâm Thu Úc.
Chuyên ngành na ná nhau, bình thường hay gặp giáo sư nên Lâm Thu Úc cũng gọi y một tiếng đàn anh.
Thời gian ăn một bữa cơm, Triệu Kình Túc trải nghiệm cảm giác làm đàn anh.
Lại nói Lâm Thu Úc vẫn quá đơn thuần, giải thích chút là tiêu tan hiềm khích.
“Lần trước ở nhà ăn, vị kia là anh trai của cậu sao?” Triệu Kình Túc cố ý hỏi.
“Anh nói anh Quy Đồng hả?” Nhắc tới cái tên này biểu cảm Lâm Thu Úc thay đổi rất nhiều.
“Bọn em lớn lên với nhau từ nhỏ, anh Quy Đồng lớn hơn em 4 tuổi.”
Triệu Kình Túc đột nhiên cảm thấy Lâm Thu Úc thật sự không hợp với mình, cậu nên được bảo vệ thật tốt, không để xã hội làm tổn thuơng.
Triệu Kình Túc tự nhận không thể giờ giờ phút phút chú ý người yêu.
Nhưng đây không phải chuyện của y, Triệu Kình Túc vẫn thích xem kịch hơn.
Nhiều người nói nghiên cứu sinh khoa văn học nhẹ nhàng hơn ngành khoa học và công nghệ, thực tế thì khoa văn bận như cờ hó.
Lâm Thu Úc không nấu cơm, toàn gọi cơm hộp, bây giờ ăn linh tinh.
Cái dạ dày đắc ý từ nhỏ rất nhanh đã không trụ nổi, sáng sớm đã tiêu chảy.
Nằm trên giường cả ngày, sách đọc không vào, cơm cũng không ăn, càng nghĩ càng uỷ khuất.
Cuộn người thành một cục, tay ôm bụng, đuôi mắt hồng hồng, nước mắt đảo quanh tròng mắt.
Lúc Cố Quy Đồng đến lập tức thấy cảnh tượng này, tim nhảy thót lên.
Chuyện công lý xử lý khá ổn, mấy ngày nay Lâm Thu Úc không đến nhà hắn, Cố Quy Đồng nghĩ thời gian tới sẽ bận hơn, hôm nay tới gặp cậu, không ngờ… May mà mình tới!
“Tiểu Úc.” Cố Quy Đồng ngồi bên mép giường, duỗi tay sờ đầu Lâm Thu Úc: Không sốt.
Lâm Thu Úc nghe tiếng còn tưởng mình đang mơ, đến lúc nhiệt độ truyền từ lòng bàn tay đặt lên trán cậu mới phản ứng lại.
Ủy ủy khuất khuất ngồi dậy, ôm cổ Cố Quy Đồng, nước mắt giữ hồi lâu rốt cuộc cũng rơi xuống.
https://decudammyhay.com/
“Làm sao vậy? Không thoải mái chỗ nào, anh đưa em đi bệnh viện.” Cố Cố Quy Đồng bị nước mắt rơi vào bỏng rát, tay nổi gân xanh, nhẹ nhàng xoa lưng Lâm Thu Úc.
Lắc đầu, Lâm Thu Úc nhỏ giọng mà nói: “Hôm nay bụng em không thoải mái, không sao đâu.”
Trên đời này trừ cha mẹ Lâm gia, Cố Quy Đồng là người hiểu tình trạng cơ thể Lâm Thu Úc nhất, Cố Quy Đồng rất nhanh đã biết sao lại như thế này.
“Gần đây việc ở trường rất bận?”
“Việc ở trường nặng lắm sao?” Cố Quy Đồng để Lâm Thu Úc dựa vào ngực mình, không ngừng xoa bụng cậu.
“Vâng, giáo sư giao nhiệm vụ.” Lâm Thu Úc hơi ngẩng đầu cười nói: “Em vừa định gọi điện cho anh Quy Đồng, anh đã đến rồi.”
“Sáng mai anh đưa em đi học, sau này ở nhà anh.” Nhà Cố Quy Đồng to, xung quanh đầy đủ mọi thứ, ngày thường có người nấu cơm.
Chỉ có Lâm Thu Úc tới hắn mới tự mình làm.
Khi bắt đầu kế hoạch hắn sẽ rất bận.
Nhưng tốt xấu trong nhà cũng có người nấu cơm, Lâm Thu Úc không cần phải ra ngoài ăn.
“Vâng.” Lâm Thu Úc cũng không tính ở một mình, ngày trước lâu lâu là cậu lại đến tìm Cố Quy Đồng, nếu không phải cha Lâm nhắc không được làm phiền hắn, Lâm Thu Úc đã dọn đến ở từ lâu.
Buổi chiều bụng đã ổn lại, Lâm Thu Úc ở một mình khá đau lòng, cậu được nuông chiều.
Cơ thể chỉ khó chịu một lúc, chủ yếu là đau trong tâm.
Hiện tại người thương cậu đến, Lâm Thu Úc yên ổn không ít.
Mí mắt theo nhịp xoa bóp nhẹ nhàng của Cố Quy Đồng dần trĩu xuống.
“Tiểu Úc?” Cố Quy Đồng nhẹ gọi một tiếng, thấy người đã ngủ say mới đặt Lâm Thu Úc lên giường.
Nơi Lâm Thu Úc ở chỉ có một phòng ngủ, trước kia Cố Quy Đồng đến đều ngủ chung một giường.
Đây là thói quen từ nhỏ, Lâm Thu Úc hay gặp ác mộng thích ngủ với hắn.
https://decudammyhay.com/
Với Cố Quy Đồng, sau khi hiểu rõ tình cảm của mình, chuyện này lại biến thành một loại tra tấn ngọt ngào.
Mê muội nhìn người tiến vào mộng đẹp, suy nghĩ của Cố Quy Đồng không ngừng xuất hiện.
Nếu vẫn nhìn Tiểu Úc thích người khác, không biết mình có thể điên luôn không, không phải chưa từng nghĩ đến chuyện tách rời ra, nhưng Cố Quy Đồng có tâm giật mình.
Cố Quy Đồng cười khổ một tiếng, hắn tình nguyện để bản thân chịu đau khổ cũng không muốn Tiểu Úc không vui.
Người trên giường yên tĩnh không cử động, Cố Quy Đồng tắt đèn nằm bên cạnh, vỗ về Lâm Thu Úc cho cậu an ổn đi vào giấc ngủ.
Cũng là ban đêm, có người có thể an ổn đi vào giấc ngủ, có người lại tranh chấp không ngừng..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook