Cố Quy Đồng vừa ngủ dậy đã nghe chuyện Vương Vân Bình bị Phong Hạ sa thải, hắn lập tức cho trợ lý tìm hiểu nguyên nhân.
“Vương Vân Bình náo loạn với Lý Quân Minh một trận, kết quả vừa quay đầu Lý Quân Minh đã đuổi việc y.” Trợ lý chỉ tra được đôi câu vài lời, hai người ở trong văn phòng nói chuyện, không ai biết.
“Phái người đi theo Vương Vân Bình.” Cố Quy Đồng nói xong liền cúp điện thoại, miếng đất khu Tây còn chưa lấy được, Lý Quân Minh lại dám để Vương Vân Bình đi, cũng không biết gã lấy đâu ra cái tự tin đó.
https://decudammyhay.com/
Nhưng hiện tại Vương Vân Bình đi rồi, khả năng Đông Điển lấy được miếng đất khu Tây lại tăng 2 phần.
“Anh Quy Đồng.” Lâm Thu Úc đi chân trần từ trong phòng ra, cả người mềm như bông.
“Tỉnh rồi?” Vẻ mặt Cố Quy Đồng nhu hòa.

“Cháo nấu xong rồi, em đi rửa mặt rồi lại đây ăn.”
Ăn sáng với Lâm Thu Úc xong, Cố Quy Đồng vội đến công ty, lúc này Phong Hạ trong mắt hắn không khác gì chó rơi xuống nước.
Bản thân đã nắm chắc 6 phần, hơn nữa Vương Vân Bình vừa bị Phong Hạ đuổi việc, Đông Điển tự nhiên dẹp được một đối thủ mạnh mẽ.

Lúc này cao tầng của Đông Điển đều tăng ca thêm giờ, thề phải giành được miếng đất kia.
Công ty vội thành như vậy, Cố Quy Đồng chỉ có thể bớt thời giờ chăm sóc Lâm Thu Úc, giữa trưa mới có thời gian ở bên cậu, nhưng mỗi ngày đều bận đến khuya mới về.
Lâm Thu Úc thấy Cố Quy Đồng bận rộn, cậu cố gắng không làm phiền Cố Quy Đồng.


Trừ ban ngày đi học, buổi tối rất ngoan ngoãn về phòng ngủ trước.
“Tiểu Úc, cuối tuần về nhà ở đi.” Mẹ Lâm gọi điện cho Lâm Thu Úc nói.

“Đừng làm phiền anh Quy Đồng của con nữa.”
“Con không có.” Lâm Thu Úc có phần tủi thân, cậu rất ngoan mà.
“Con……” Mẹ Lâm như có lời muốn nói.
“Sao vậy, mẹ?” Lâm Thu Úc hiểu mẹ mình, không tránh được muốn hỏi ra miệng.
Mẹ Lâm cảm thán một tiếng nói: “Mẹ nghe nói gần đây Cố gia có tìm cho Quy Đồng một vị hôn thê, cho nên Tiểu Úc không nên ở lại nhà nó nữa, đến lúc đó nhà gái lại để ý.”
“…… Mẹ, mẹ đang nói cái gì vậy?” Một lát sau Lâm Thu Úc hỏi, nước mắt bỗng nhiên lộp bộp rơi xuống, đáp trên mu bàn tay.
“Tiểu Úc, hiện tại các con đã lớn, nên có cuộc sống riêng của mình.” Mẹ Lâm thở dài.

“Anh Quy Đồng của con không thể chăm sóc con cả đời.”
“Con biết rồi.” Lâm Thu Úc ngắt lời, nói xong treo điện thoại.
Trong phòng, ánh đèn mờ nhạt chiếu vào người thanh niên, cậu cong eo, trên gương mặt trắng nõn đầy nước mắt.
“Anh Quy Đồng ……” Lâm Thu Úc chỉ cảm thấy đầu đau như sắp nổ tung, cậu đã chuẩn bị tâm lý từ lâu, biết rằng sau này anh Quy Đồng sẽ ở bên một người phụ nữ cả đời..

Nhưng khi thời khắc này đến, cậu vẫn không chịu nổi.
Cố Quy Đồng bên này không biết chuyện gì đã xảy ra, hắn đang đàm phán với bên chính phủ, chỉ chờ ký tên là giành được, sau đó hắn sẽ có thể lập tức về với Tiểu Úc.
Nghĩ đến chuyện này, khóe môi Cố Quy Đồng hiếm khi hiện lên một tia mỉm cười.
Người bên cạnh thấy cảnh này, còn tưởng ký hợp đồng thành công nên chủ tịch mới vui vẻ như thế.
“Vậy, rất chờ mong biểu hiện của Đông Điển.” Ký hợp đồng xong, hai bên bắt tay.
“Đương nhiên.” Cố Quy Đồng không đi liên hoan với đồng nghiệp, mà trực tiếp về nhà, hắn muốn về sớm với Tiểu Úc.
Về đến nhà, nhưng không có ánh đèn ấm áp trước kia.
https://decudammyhay.com/
Cố Quy Đồng cau mày bật đèn, nghi hoặc nhìn phòng khách.

“Tiểu Úc?” Cố Quy Đồng hô một tiếng.
Hôm nay hắn về sớm hơn rất nhiều, sao Tiểu Úc không ở phòng khách, chẳng lẽ đang ngủ?
Cố Quy Đồng mở cửa phòng ngủ, quả nhiên thấy một bóng dáng mảnh khảnh nằm trên giường.

Hắn nhẹ nhàng thở ra, thả nhẹ bước chân đi qua.
Vốn định nhìn Lâm Thu Úc ngủ, nhưng hắn đột nhiên phát hiện có chút gì đó không đúng.
Tiểu Úc…… Rõ ràng đang run rẩy.
“Tiểu Úc?” Cố Quy Đồng đẩy đầu vai Lâm Thu Úc, phát hiện mặt cậu đầy nước mắt.
Lâm Thu Úc vừa thấy Cố Quy Đồng, ủy khuất nháy mắt bùng nổ, khụt khịt nói: “Anh Quy Đồng, anh đừng bỏ rơi em……”
Tim Cố Quy Đồng nhảy lên, ôn nhu hỏi: “Gặp ác mộng?”
Lâm Thu Úc chậm rãi lắc đầu.
“Sao lại khóc?” Cố Quy Đồng dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng lau nước mắt cho cậu, cười nói.

“Anh không bỏ rơi em đâu mà.”
Lâm Thu Úc nghe xong lời này, nước mắt lại rơi xuống, vẫn khóc khụt khịt.

Cố Quy Đồng dỗ cũng không dỗ được, hỏi cậu làm sao cũng không nói.
“Đừng khóc, đừng khóc.


Em nói cho anh biết làm sao vậy?” Sắc mặt Cố Quy Đồng khó coi đến dọa người, lần đầu hắn thấy Tiểu Úc đau lòng như vậy.
Lâm Thu Úc chỉ lắc đầu, căn bản nói không ra lời.
Cố Quy Đồng nóng nảy, bất chấp phong phạm, trực tiếp dùng môi chặn môi Lâm Thu Úc.
“……”
“Đừng khóc, anh đau lòng.” Cố Quy Đồng nắm lấy tay Lâm Thu Úc đặt trên ngực mình, âm thanh khàn khàn nói.
“Anh Quy Đồng……anh..” Lâm Thu Úc dại ra giọng còn nức nở nói nhỏ: “Em thích anh.”
Cố Quy Đồng cứng đờ người, như bị Lâm Thu Úc dọa sợ.
Tay Lâm Thu Úc đặt trên ngực Cố Quy Đồng, đương nhiên cảm nhận được.
Nhưng cậu không muốn để ý nhiều như vậy, Lâm Thu Úc tránh khỏi tay Cố Quy Đồng, cả người ngồi quỳ lên, cúi xuống, đôi tay vòng lấy cổ Cố Quy Đồng, dán đôi môi mềm mại lên lần nữa.
“Tiểu Úc……”
Mớ lung tung rối loạn trong đầu Cố Quy Đồng nháy mắt biến mất, chỉ còn lại cảm xúc ướt át trên đôi môi mềm mại.……
Cứ như vậy, không hề buông người ra.
Đây là suy nghĩ cuối cùng trước khi Cố Quy Đồng đè người dưới thân.
– Hoàn –.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương