Lạc Vào Thế Giới Tiên-ma
-
4: Giấc Mơ Ác Mộng
Mọi người làm theo kế hoạch.
Ánh Đơn đột nhập vào trong quả nhiên thu hút sự chú ý của những tên lính.
Từ phía sau, Bách Hoa giết hết bọn chúng.
Ánh Đơn đi vào bên trong cùng với Tác Nhoạn.
Bách Hoa đứng canh gác bên ngoài.Cuối cùng, Binh Lan cũng được cứu.
Mọi người cùng nhau đi về.
Nhưng đang đi thì bỗng Binh Lan cảm giác phía sau minh có một bóng đen lướt qua.
Anh vội quay đầu lại.
Không thấy ai phía sau thì Binh Lan cũng hơi lo lắng.-Binh Lan à có sao không, chuyện gì vậy?"Không có gì đâu tỷ tỷ.
Chúng ta về.
Ủa sao đệ không thấy Thường Xuân đâu?"Tác Nhoạn lên tiếng trả lời: Không có gì.
Muội ấy không sao, muội ấy đang ở cùng với tên Khuyên Thái Độc.Mọi người cùng nhau về lại sa mạc để đón Thường Xuân.
Về sa mạc không thấy Thường Xuân đâu chỉ thấy tên Thái Độc đang bỏ trốn sau khi đánh vào đầu cho Thường Xuân ngất xỉu.
Ánh Đơn chạy vội lại đỡ Thường Xuân.
Dù Thường Xuân bị thương rất nặng nhưng cũng cố sức để dùng sức lấy dây leo cột tên Thái Độc lại.
Bách Hoa chạy tới bắt tên Khuyên Thái Độc và đấm cho hắn vài cái.
Trên sa mạc xa xôi.
Tác Nhoạn nói: "Hay là chúng ta đi thôi.
Không nên ở đây lâu đâu"Tác Nhoạn đỡ Thường Xuân lên và nói:-Muội lên lưng đi ta cõng muội cho!"Muội cảm ơn nha"Chúng ta lên đường nào mọi người! - Binh Lan nói với giọng dõng dạc.Đi một chút thì thấy có một bức tượng.
Đi sâu hơn thì thấy có một ngôi làng.
Ánh Đơn nói: Mọi người cũng mệt rồi.
Thôi vào đó nghỉ ngơi đi."Được thôi" -Tác Nhoạn la lên.Khi vào trong, Binh Lan tìm được một căn trọ.
Tác Nhoạn đưa Thường Xuân, Bách Hoa và Ánh Đơn về phòng riêng.
Còn anh cùng Binh Lan ngủ phòng riêng.Buổi tối khi Binh Lan và Thường Xuân đang ngủ thì cả hai đều mơ ác mộng.
Đặc biệt là giấc mơ giống nhau.Binh Lan thì vẫn cố nhắm mắt nhưng không ngủ được.
Anh quyết định ra ngoài dạo ngắm trăng.
Trùng hợp, Thường Xuân cũng mất ngủ nên cũng ra dạo ngắm trăng.Hai người tình cờ gặp nhau.
Dưới ánh trăng mờ nhạt, Thường Xuân mở lời nói: "Binh Lan à.
Đệ không ngủ được sao".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook