Lạc Thần
-
Chương 76: ...
Trang Thiên Vũ mặc kệ cho ba người mà Cửu Vĩ Hồ cùng Nguyệt hỏa mang về. Dù sao cũng không phải là Trang Thiên Vũ hắn cần thứ gì từ những người này.
Tất cả những gì hắn có luôn luôn lớn hơn rất nhiều. Những thông tin khoa học kĩ thuật này thực là không có một chút sức hấp dẫn nào đối với hắn.
Với thân phận Sáng Thế Thần thì những gì hắn tạo ra phát triển cũng là vô vàn dáng vẻ. Tính tới văn minh khoa học cũng không phải là chỉ có hành tinh này, nơi này đối với những nơi to lớn hơn mà hắn rảnh rỗi tạo ra thì nơi này chắc chắn là như một hạt bụi trên sa mạc rộng lớn vô biên, nhật Nguyệt tinh thần bao trùm rộng lớn tinh không chính là phần nhỏ trên nơi lao động trước đây của hắn mà thôi!
Nền văn minh khoa học đối với trong Thái Dương hệ này thì có lẽ hành tinh này là duy nhất, nhưng những Thái Dương hệ này bên trong một vùng tinh không cũng là một phần vạn. Trong một giới thường nhất cũng là trăm nghìn vạn Thái Dương hệ như vậy.
Cho nên hành tinh nhỏ xíu bên trong Thái dương hệ này có lẽ là những người của văn minh tu luyện mạnh mẽ kia cũng chướng mắt không buồn để ý đến. Nhưng nơi này nói đúng ra thì xuất thân cũng không phải là đơn giản, nhưng hiện tại thì chỉ như là một hành tinh khô vằn, lạc hậu trong mắt những người tu luyện rồi.
Chỉ tính riêng những nền văn minh tu luyện của một nơi nhất định liền kề ở bên trong của một Giới cạnh Thái Dương hệ cũng là vô cùng tận, nhưng nơi này cũng không gặp phải xâm phạm của bên ngoài, bởi vì hành tinh này trước kia rực rỡ quang huy đã lụi tàn, văn minh khoa học công nghệ phát triển nhanh, tạo ra những thứ uy hiếp cho người tu luyện, vì vậy tu luyện giới chính là như vậy mới suy thoái, ẩn cư sơn lâm không ra hay giải tán, dung nhập vào bên trong những người bình thường để tồn tại.
Trang Thiên Vũ vốn dĩ lựa chọn nơi này làm địa điểm dừng chân cũng là để chơi đùa một chút tại nơi này. Còn về chuyện thời gian đối với hắn chính là vô hiệu.
Đối với những người bình thường hay cho dù là tất cả những người tu luyện thì cũng chỉ có một tuổi thọ nhất định, Cho dù là người tu luyện mạnh mẽ tới đâu thì cũng chỉ có thời gian vài trăm vạn năm, đến cả mấy vị thiên vương, thần tôn, ma thần, những vị thiên tôn cũng chỉ có một Thọ nguyên nhất định, nếu như muốn tiếp tục tồn tại thì chỉ có thể phong ấn ký ức tiến vào luân hồi trùng tu lại từ đầu.
Nhưng Sáng Thế Thần năng lực cũng không phải là đơn giản. Năng lượng thời gian và không gian trong hư không đều thuộc về những thứ đơn giản nhất mà nhà hắn đã tạo ra để chắc chắn là có thể xây dựng được một thế giới hoàn hảo. Cho nên sức mạnh của thời gian tác dụng lên hắn gần như là chẳng có gì, hoặc nói chính xác đó chính là hắn không thuộc về bất cứ một thứ gì thống trị, không lệ thuộc vào thứ gì, tồn tại độc lập, duy nhất đối với tất cả hành tinh sinh vật trong tinh thần đại hải bao la rộng lớn vốn dĩ không có bờ bến này.
Cửu Vĩ Hồ cùng Nguyệt hỏa hoàn cảnh nhiệm vụ lần này thì Trang Thiên Vũ mới không có điều gì là ngạc nhiên, với hắn thì cho dù là nơi này xóa thành bụi bặm trong tinh thần đại hải Trang Thiên Vũ hắn có lẽ vẫn như vậy. Nếu như Phương Tĩnh muốn thì Trang Thiên Vũ hắn đơn giản cũng tạo ra được một hành tinh địa cầu giống như thế này chỉ là rảnh tay.
_Mẹ ah, chúng ta nên đi trở lại chứ?
Trang Thiên Vũ đi ra ngoài, ôm lấy Phương Tĩnh còn đang phê duyệt công văn trên bàn, nhẹ nhàng hỏi. Trang Thiên Vũ nhẹ nhàng như vậy cũng là vì Phương Tĩnh là đặc biệt khi mà hắn hàng lâm xuống nơi này, cho nên Trang Thiên Vũ với tư duy của một người đứng trên đỉnh cao của vạn vật thì không gì là không thể. Cảm xúc với Phương Tĩnh cũng là bình thường với hắn mà thôi. Không phải là không thể xảy ra.
_Được chứ. Nhưng mà có lẽ là thời gian dành cho chúng ta nghỉ ngơi có vẻ không đủ nhỉ? Vậy hiện tại chúng ta hai mẹ con chuẩn bị làm gì bây giờ đâu?
Phương Tĩnh nghe Trang Thiên Vũ nói, bỏ bút trong tay xuống, kéo Trang Thiên Vũ vào lòng mình, tuy Trang Thiên Vũ mạnh mẽ thần kỳ nhưng quay lại vẫn là con của mình, Phương Tĩnh vẫn thấy là điều này vốn dĩ không hề thay đổi. Nàng đối với Trang Thiên Vũ đứa con này từ khi bị ám sát năm trước đã có những thay đổi mà không ai nhận ra, còn về phần thay đổi như thế nào thì có lẽ hiện tại chỉ có mỗi Trang Thiên Vũ là có thể nhận ra được. Nhưng Trang Thiên Vũ cũng không nói ra, bởi vì với ý chí của một Sáng Thế Thần như hắn thì có lẽ vấn đề này cảm thấy vốn là...
_Chúng ta sẽ đến một nơi trước khi trở lại nhé?
Trang Thiên Vũ ôm lại Phương Tĩnh nói. Có lẽ là nên đưa Phương Tĩnh vào bên trong không gian giới tu luyện, như vậy thì có thể nhanh chóng hoàn thành quá trình khiến Phương Tĩnh mạnh mẽ hơn, đủ để tung hoành một phương, như vậy thì hắn mới có thể đơn giản rời đi nơi này, tới nơi khác để tiếp tục cuộc hành trình phiêu lưu, tuy rằng với sức mạnh của hắn thì không có gì là không thể thấy. Nhưng dùng phương pháp du lịch thì Trang Thiên Vũ hắn cũng rất vui lòng.
_Ừm, chẳng lẽ là con vẫn còn một nơi nào đó bí mật hay sao vậy này, có phải là dấu giếm lâu rồi đúng không? vậy là hiện tại mẹ mạnh mẽ chúng ta mới có thể tới?
Phương Tĩnh tuy có một vài phần oán trách đối với Trang Thiên Vũ, nhưng mà đối với sự huyền bí của đứa con này thì Phương Tĩnh trong lòng cũng thay đổi từ oán trách chuyển thành sự tò mò, bởi vì một vài sự vật mà Trang Thiên Vũ cho nàng thấy đều là những vật mạnh mẽ cùng quái dị nhưng lại hết sức hấp dẫn Phương Tĩnh.
_Cũng không phải là quá cần thiết, chẳng qua là thời điểm không phù hợp mà thôi mẹ ah! Mẹ chuẩn bị chứ? Có thể xuất phát ngay bây giờ.
Trang Thiên Vũ ngửi mùi hương nhẹ nhàng của Phương Tĩnh nói, nếu như không phải là Phương Tĩnh thích hợp thì hắn cũng sẽ không để Phương Tĩnh tiến vào, dù sao là người bình thường, sống hết trăm năm, bình yên hạnh phúc cũng là mục tiêu của biết bao nhiêu người.
_Hả, có thể nhanh như vậy sao? Vậy thì con chờ chút, mẹ chuẩn bị ngay.
Phương Tĩnh nói rồi để Trang Thiên Vũ ngồi xuống ghế, cất văn kiện, nhanh chóng thay đổi đồ. Trang Thiên Vũ hiện tại là muốn đưa mình đi tới khu vực làm cho Trang Thiên Vũ coi trọng, Phương Tĩnh rất cẩn thận, nàng nghĩ rằng nơi đó có thể làm cho Trang Thiên Vũ con mình phi phàm như vậy, chắc chắn không phải bình thường, cần phải trang trọng một chút mới được.
Hiện tại đã là bảy giờ tối, bên ngoài thành phố đã lên đèn, công ty cũng nghỉ gần hết, Phương Tĩnh lựa chọn đồ làm cho Trang Thiên Vũ chỉ biết lắc đầu. Hắn biết được là bên trong Phương Tĩnh đang nghĩ gì, vì vậy Trang Thiên Vũ trực tiếp tiến vào bên trong, ôm lấy eo Phương Tĩnh đang chỉ mặc một bộ đồ ngủ lắc mình tiến vào bên trong không gian giới.
Tất cả những gì hắn có luôn luôn lớn hơn rất nhiều. Những thông tin khoa học kĩ thuật này thực là không có một chút sức hấp dẫn nào đối với hắn.
Với thân phận Sáng Thế Thần thì những gì hắn tạo ra phát triển cũng là vô vàn dáng vẻ. Tính tới văn minh khoa học cũng không phải là chỉ có hành tinh này, nơi này đối với những nơi to lớn hơn mà hắn rảnh rỗi tạo ra thì nơi này chắc chắn là như một hạt bụi trên sa mạc rộng lớn vô biên, nhật Nguyệt tinh thần bao trùm rộng lớn tinh không chính là phần nhỏ trên nơi lao động trước đây của hắn mà thôi!
Nền văn minh khoa học đối với trong Thái Dương hệ này thì có lẽ hành tinh này là duy nhất, nhưng những Thái Dương hệ này bên trong một vùng tinh không cũng là một phần vạn. Trong một giới thường nhất cũng là trăm nghìn vạn Thái Dương hệ như vậy.
Cho nên hành tinh nhỏ xíu bên trong Thái dương hệ này có lẽ là những người của văn minh tu luyện mạnh mẽ kia cũng chướng mắt không buồn để ý đến. Nhưng nơi này nói đúng ra thì xuất thân cũng không phải là đơn giản, nhưng hiện tại thì chỉ như là một hành tinh khô vằn, lạc hậu trong mắt những người tu luyện rồi.
Chỉ tính riêng những nền văn minh tu luyện của một nơi nhất định liền kề ở bên trong của một Giới cạnh Thái Dương hệ cũng là vô cùng tận, nhưng nơi này cũng không gặp phải xâm phạm của bên ngoài, bởi vì hành tinh này trước kia rực rỡ quang huy đã lụi tàn, văn minh khoa học công nghệ phát triển nhanh, tạo ra những thứ uy hiếp cho người tu luyện, vì vậy tu luyện giới chính là như vậy mới suy thoái, ẩn cư sơn lâm không ra hay giải tán, dung nhập vào bên trong những người bình thường để tồn tại.
Trang Thiên Vũ vốn dĩ lựa chọn nơi này làm địa điểm dừng chân cũng là để chơi đùa một chút tại nơi này. Còn về chuyện thời gian đối với hắn chính là vô hiệu.
Đối với những người bình thường hay cho dù là tất cả những người tu luyện thì cũng chỉ có một tuổi thọ nhất định, Cho dù là người tu luyện mạnh mẽ tới đâu thì cũng chỉ có thời gian vài trăm vạn năm, đến cả mấy vị thiên vương, thần tôn, ma thần, những vị thiên tôn cũng chỉ có một Thọ nguyên nhất định, nếu như muốn tiếp tục tồn tại thì chỉ có thể phong ấn ký ức tiến vào luân hồi trùng tu lại từ đầu.
Nhưng Sáng Thế Thần năng lực cũng không phải là đơn giản. Năng lượng thời gian và không gian trong hư không đều thuộc về những thứ đơn giản nhất mà nhà hắn đã tạo ra để chắc chắn là có thể xây dựng được một thế giới hoàn hảo. Cho nên sức mạnh của thời gian tác dụng lên hắn gần như là chẳng có gì, hoặc nói chính xác đó chính là hắn không thuộc về bất cứ một thứ gì thống trị, không lệ thuộc vào thứ gì, tồn tại độc lập, duy nhất đối với tất cả hành tinh sinh vật trong tinh thần đại hải bao la rộng lớn vốn dĩ không có bờ bến này.
Cửu Vĩ Hồ cùng Nguyệt hỏa hoàn cảnh nhiệm vụ lần này thì Trang Thiên Vũ mới không có điều gì là ngạc nhiên, với hắn thì cho dù là nơi này xóa thành bụi bặm trong tinh thần đại hải Trang Thiên Vũ hắn có lẽ vẫn như vậy. Nếu như Phương Tĩnh muốn thì Trang Thiên Vũ hắn đơn giản cũng tạo ra được một hành tinh địa cầu giống như thế này chỉ là rảnh tay.
_Mẹ ah, chúng ta nên đi trở lại chứ?
Trang Thiên Vũ đi ra ngoài, ôm lấy Phương Tĩnh còn đang phê duyệt công văn trên bàn, nhẹ nhàng hỏi. Trang Thiên Vũ nhẹ nhàng như vậy cũng là vì Phương Tĩnh là đặc biệt khi mà hắn hàng lâm xuống nơi này, cho nên Trang Thiên Vũ với tư duy của một người đứng trên đỉnh cao của vạn vật thì không gì là không thể. Cảm xúc với Phương Tĩnh cũng là bình thường với hắn mà thôi. Không phải là không thể xảy ra.
_Được chứ. Nhưng mà có lẽ là thời gian dành cho chúng ta nghỉ ngơi có vẻ không đủ nhỉ? Vậy hiện tại chúng ta hai mẹ con chuẩn bị làm gì bây giờ đâu?
Phương Tĩnh nghe Trang Thiên Vũ nói, bỏ bút trong tay xuống, kéo Trang Thiên Vũ vào lòng mình, tuy Trang Thiên Vũ mạnh mẽ thần kỳ nhưng quay lại vẫn là con của mình, Phương Tĩnh vẫn thấy là điều này vốn dĩ không hề thay đổi. Nàng đối với Trang Thiên Vũ đứa con này từ khi bị ám sát năm trước đã có những thay đổi mà không ai nhận ra, còn về phần thay đổi như thế nào thì có lẽ hiện tại chỉ có mỗi Trang Thiên Vũ là có thể nhận ra được. Nhưng Trang Thiên Vũ cũng không nói ra, bởi vì với ý chí của một Sáng Thế Thần như hắn thì có lẽ vấn đề này cảm thấy vốn là...
_Chúng ta sẽ đến một nơi trước khi trở lại nhé?
Trang Thiên Vũ ôm lại Phương Tĩnh nói. Có lẽ là nên đưa Phương Tĩnh vào bên trong không gian giới tu luyện, như vậy thì có thể nhanh chóng hoàn thành quá trình khiến Phương Tĩnh mạnh mẽ hơn, đủ để tung hoành một phương, như vậy thì hắn mới có thể đơn giản rời đi nơi này, tới nơi khác để tiếp tục cuộc hành trình phiêu lưu, tuy rằng với sức mạnh của hắn thì không có gì là không thể thấy. Nhưng dùng phương pháp du lịch thì Trang Thiên Vũ hắn cũng rất vui lòng.
_Ừm, chẳng lẽ là con vẫn còn một nơi nào đó bí mật hay sao vậy này, có phải là dấu giếm lâu rồi đúng không? vậy là hiện tại mẹ mạnh mẽ chúng ta mới có thể tới?
Phương Tĩnh tuy có một vài phần oán trách đối với Trang Thiên Vũ, nhưng mà đối với sự huyền bí của đứa con này thì Phương Tĩnh trong lòng cũng thay đổi từ oán trách chuyển thành sự tò mò, bởi vì một vài sự vật mà Trang Thiên Vũ cho nàng thấy đều là những vật mạnh mẽ cùng quái dị nhưng lại hết sức hấp dẫn Phương Tĩnh.
_Cũng không phải là quá cần thiết, chẳng qua là thời điểm không phù hợp mà thôi mẹ ah! Mẹ chuẩn bị chứ? Có thể xuất phát ngay bây giờ.
Trang Thiên Vũ ngửi mùi hương nhẹ nhàng của Phương Tĩnh nói, nếu như không phải là Phương Tĩnh thích hợp thì hắn cũng sẽ không để Phương Tĩnh tiến vào, dù sao là người bình thường, sống hết trăm năm, bình yên hạnh phúc cũng là mục tiêu của biết bao nhiêu người.
_Hả, có thể nhanh như vậy sao? Vậy thì con chờ chút, mẹ chuẩn bị ngay.
Phương Tĩnh nói rồi để Trang Thiên Vũ ngồi xuống ghế, cất văn kiện, nhanh chóng thay đổi đồ. Trang Thiên Vũ hiện tại là muốn đưa mình đi tới khu vực làm cho Trang Thiên Vũ coi trọng, Phương Tĩnh rất cẩn thận, nàng nghĩ rằng nơi đó có thể làm cho Trang Thiên Vũ con mình phi phàm như vậy, chắc chắn không phải bình thường, cần phải trang trọng một chút mới được.
Hiện tại đã là bảy giờ tối, bên ngoài thành phố đã lên đèn, công ty cũng nghỉ gần hết, Phương Tĩnh lựa chọn đồ làm cho Trang Thiên Vũ chỉ biết lắc đầu. Hắn biết được là bên trong Phương Tĩnh đang nghĩ gì, vì vậy Trang Thiên Vũ trực tiếp tiến vào bên trong, ôm lấy eo Phương Tĩnh đang chỉ mặc một bộ đồ ngủ lắc mình tiến vào bên trong không gian giới.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook