Lạc Thần
-
Chương 21: Mua Xe!!! Mẹ Con Độc Nhất!!!
Sáng hôm sau...
Phương Tĩnh ra khỏi tâm cảnh tu luyện, cảm thấy được cả thân thể của mình tràn ngập năng lượng, khỏe khoắn không chút mệt mỏi.
Lúc Phương Tĩnh tắm rửa buổi sáng, nhìn lấy chính mình, chỉ sau một buổi tối ngồi đó, da dẻ trở lên căng tràn, trắng hồng, môi hồng, răng trắng, tóc đen cũng dài ra một chút, vô cùng hấp dẫn.
Khí chất lão tổng của một tập đoàn lạnh lùng, quyết đoán bớt đi rất nhiều. Thay vào đó, khí chất thanh thuần, tươi tắn, giống như trở lại tuổi mười chín đôi mươi, như một cô gái đại học đầy những ước mơ tuổi trẻ.
Thấy mình biến hóa trở lại như thời mười chín đôi mươi, Phương Tĩnh có một sự vui vẻ, nụ cười nhẹ trên môi mà ngày thường không có, đẩy cửa đi tới giường Trang Thiên Vũ.
Trang Thiên Vũ đang ngồi trên giường, tay loay hoay sử lý hình ảnh sơ bộ chiếc xe hắn sắp làm, chiếc xe này, hắn bỏ ra khá nhiều công phu, tất cả những sáng chế mới nhất của hắn đều được hắn đưa lên.
Hắn chỉnh sửa lại rất nhiều chi tiết của chiếc xe. Từ tối qua, hắn đã để cho A ly đi tìm một thứ đó chính là da hổ cùng những vật liệu dùng làm nội thất bên trong.
Trang Thiên Vũ nhận ra Phương Tĩnh đi tới, ngẩng đầu lên thấy Phương Tĩnh vẫn mặc đồ ở nhà, vậy là hôm nay sẽ đi cùng hắn rồi.
_Lát nữa chúng ta sẽ đi chơi, mua sắm rồi đi mua ô tô cho con sau cùng, vậy nhé, giờ thì đi ăn sáng đã nào.
Phương Tĩnh nói với Trang Thiên Vũ, tiến lại bên cạnh, ngồi lên giường, nhìn vào màn hình của hắn.
Thấy màn hình hiển thị đồ họa ô tô thì có ngạc nhiên nhưng cũng không phản ứng quá lớn. Sau tối qua tu luyện đến giờ nhưng đủ để cảm thấy mình nghĩ nhiều việc rất nhanh nhạy nên Trang Thiên Vũ không biết mới là đáng lo của nàng.
_Được a, đi thôi...
_Đi ăn nào. _ nói rồi đưa máy tính để sang một bên, đưa Trang Thiên Vũ cùng xuống nhà.
Nói là bữa sáng nhưng thực sự cũng đã quá được nửa buổi sáng, hiện tại chỉ có hai người ăn sáng, ông lão nhà họ Trang đã đi chơi cùng với những ông bạn, Trang Thiên Hoàng đã đến chỗ quân đội.
...
Đang bận rộn chọn đồ để có thể đi chơi, Trang Thiên Vũ bỗng gọi ra ngoài cửa.
_Người đâu..
Cánh cửa mở ra, là người phụ nữ hơn ba mươi, là người lo về vấn đề cây cỏ trong nhà, tay cầm cái kéo cắt cành cây, chắc vừa tỉa hoa sáng sớm.
_Cậu chủ, cậu có chuyện gì vậy ah _
_Là Tam di sao, người gọi tiểu tỷ tỷ đến cho con đi _ Trang Thiên Vũ cũng không nói nhiều, nói xong quay người đi về hướng về phòng Phương Tĩnh đi tới.
Đi tới phòng của Phương Tĩnh, Trang Thiên Vũ gõ cửa rồi trực tiếp mở cửa đi vào.
Phương Tĩnh đang lựa chọn đồ để có thể đi chơi cùng Trang Thiên Vũ bỗng nhiên nghe thấy tiếng cửa mở ra, quay người lại thì thấy đó là Trang Thiên Vũ, Phương Tĩnh đi tới, kéo tay Trang Thiên Vũ đi tới giường, để hắn ngồi đó, quay người lại chọn đồ.
_Con đợi một lát, mẹ đang chọn đồ, rồi xong thì chúng ta cùng đi chơi nhé _ trong khi nói lấy ra một bộ đầm trắng, tóc dài buộc thấp phía sau cổ, chân di đôi giày 5 phân màu trắng, cả người tỏa ra khí tức thanh xuân.
_Đi thôi nào _ cầm tay Trang Thiên Vũ cùng đi xuống gara.
Đi xuống đến cửa gặp Lý Tiểu Y đi đến:
_Cậu chủ, cậu tìm tôi sao? _ Lý Tiểu Y nói xong mới chú ý đến bên cạnh Trang Thiên Vũ có một người tuổi đôi mươi, răng trắng, môi hồng, trên người mặc đầm trắng tràn đầy vẻ nhu hòa, nhưng nhìn lại có thể thấy rất quen thuộc, rất nhiều nét giống với thiếu phu nhân Trang gia Phương Tĩnh.
_Là mẹ của tôi, tiểu tỷ tỷ không cần ngạc nhiên đâu, tối nay tiểu tỷ tỷ nhớ qua phòng tôi nhé. _ nói xong cầm lấy tay Phương Tĩnh đi ra ngoài.
Thấy trời nắng nhẹ nhàng, mát mẻ, Trang Thiên Vũ đổi ý, muốn cùng Phương Tĩnh đi bộ ra tới đường lớn trước cổng, bắt chiếc taxi đi hướng nội thành.

_Đi đến khu vui chơi Home city _ Phương Tĩnh nói với tài xế.
Người tài xế là một phụ nữ trung niên tầm tuổi 40, khi nhìn thấy Phương Tĩnh cùng Trang Thiên Vũ lên xe thì cũng bị ngạc nhiên bởi vẻ đẹp của cả hai người.
Trang Thiên Vũ mới 10 tuổi nhưng cũng khá cao, mà Phương Tĩnh lại có vẻ như mười mấy nên rất thu hút ánh mắt.
_Hai chị em lần đầu đi vào nội thành hả, tôi đi xe cũng được gần 4 năm vẫn là lần đầu thấy hai người đẹp đến như vậy quanh đây... _ người lái xe có vẻ rất nhiệt tình, thấy hai người có chút quan tâm thì lại chỉ nghĩ hai người là chị em.
_Chị ah, chúng ta đi vào nội thành chơi rồi chị đưa em đi mua xe nhé! _ Trang Thiên Vũ thấy người phụ nữ lái xe hiểu nhầm nhưng rất phối hợp, dựa vào người Phương Tĩnh nũng nịu.
_Thằng này, dám chọc mẹ ah, con có còn muốn mua xe không đấy. _ Phương Tĩnh xoa xoa má Trang Thiên Vũ, nói với giọng gắt gỏng nhưng trong mắt đầy vẻ cưng chiều cùng vui sướng.
_Ồ, hai người là mẹ con sao, tôi thấy cô có vẻ rất trẻ.
_Nó mới 10 tuổi thôi, tôi cũng đầu 3 rồi, chỉ là trông trẻ một chút thôi, ai thấy mẹ con tôi đều nhầm như vậy cả...
Câu nói khiêm tốn nhưng nếu có tâm thì có thể nghe ra sự tự tin vào nhan trị bản thân.
Với những điều người phụ nữ lái xe, Trang Thiên Vũ lại càng cảm thấy cũng rất được a, còn Phương Tĩnh cảm thấy hạnh phúc vì được khen, thứ mà hồi còn đôi mươi cô cũng rất thích, nhưng từ khi gả đi mọi người gặp cô đều gọi là Trang phu nhân, ăn nói có vẻ câu lệ.
Sau đó là sự im lặng trở lại, Trang Thiên Vũ ngồi dựa vào Phương Tĩnh, tay cầm điện thoại được bật lên dò tìm những mẫu xe hơi đẹp nhất, thứ hắn cần đúng là thứ đẹp nhất, còn về hiệu năng là thứ không thể tốt hơn hắn tự làm.
Phương Tĩnh đối với những việc mà Trang Thiên Vũ muốn làm đối với chiếc xe sắp tới cũng không can thiệp nhiều.
Thứ lo duy nhất của Trang Thiên Vũ luôn là tìm cách sống làm sao cho thoải mái vui vẻ, bởi vì gần như hầu hết những thứ mà người khác mơ ước thì chỉ cần Trang Thiên Vũ nghĩ muốn sẽ có thể có được.
Nếu cuộc sống của con người là một cuộc đua thì dùng những tiêu chuẩn khác nhau làm bạch đích thì Trang Thiên Vũ luôn luôn là người sinh ra đã đến đích.
Nhưng đôi khi Phương Tĩnh cũng phải cảm thấy rất là vui vẻ khi mà Trang Thiên Vũ tuy được chiều chuộng rất nhiều nhưng cũng không hề ăn chơi đua đòi hay sa đoạ.
Từ bé đã là một người rất ngoan hiền, bé bỏng.
Nhưng đã thay đổi ngày càng tốt hơn, những thứ mà trước đó Trang Thiên Vũ vốn không giỏi hay không muốn làm thì hiện tại, chỉ hai năm sau vụ ám sát, sự thay đổi của Trang Thiên Vũ có thể khiến những người xung quanh há mồm ngạc nhiên.
...
Một lát sau, chiếc xe đã đi vào nội thành, đi về phía khu vui chơi Home city...
Khi mà Trang Thiên Vũ cùng với Phương Tĩnh cùng xuống xe, thanh toán rồi đi về phía cổng vào.
Sự xuất hiện của hai người tạo ra phản ứng của phần lớn người ở đây. Nơi hai người đi qua, tỉ lệ ngoái đầu nhìn là 100%.
.... Đi quanh một vòng những loại thú được nuôi dưỡng, hai người trực tiếp đi ra tiến về hướng siêu thị gần đó...
Cuộc thăm sở thú của hai người không khác lắm bỏ tiền ra tìm nơi đi dạo. Hay là cảm thấy mình đẹp nên đi ra cho mọi người nhìn rồi trở về.Điều này làm không ít người muốn qua làm quen hai chị em cũng lắc đầu than thở:
_Người a, có tiền mà..!!
Phương Tĩnh ra khỏi tâm cảnh tu luyện, cảm thấy được cả thân thể của mình tràn ngập năng lượng, khỏe khoắn không chút mệt mỏi.
Lúc Phương Tĩnh tắm rửa buổi sáng, nhìn lấy chính mình, chỉ sau một buổi tối ngồi đó, da dẻ trở lên căng tràn, trắng hồng, môi hồng, răng trắng, tóc đen cũng dài ra một chút, vô cùng hấp dẫn.
Khí chất lão tổng của một tập đoàn lạnh lùng, quyết đoán bớt đi rất nhiều. Thay vào đó, khí chất thanh thuần, tươi tắn, giống như trở lại tuổi mười chín đôi mươi, như một cô gái đại học đầy những ước mơ tuổi trẻ.
Thấy mình biến hóa trở lại như thời mười chín đôi mươi, Phương Tĩnh có một sự vui vẻ, nụ cười nhẹ trên môi mà ngày thường không có, đẩy cửa đi tới giường Trang Thiên Vũ.
Trang Thiên Vũ đang ngồi trên giường, tay loay hoay sử lý hình ảnh sơ bộ chiếc xe hắn sắp làm, chiếc xe này, hắn bỏ ra khá nhiều công phu, tất cả những sáng chế mới nhất của hắn đều được hắn đưa lên.
Hắn chỉnh sửa lại rất nhiều chi tiết của chiếc xe. Từ tối qua, hắn đã để cho A ly đi tìm một thứ đó chính là da hổ cùng những vật liệu dùng làm nội thất bên trong.
Trang Thiên Vũ nhận ra Phương Tĩnh đi tới, ngẩng đầu lên thấy Phương Tĩnh vẫn mặc đồ ở nhà, vậy là hôm nay sẽ đi cùng hắn rồi.
_Lát nữa chúng ta sẽ đi chơi, mua sắm rồi đi mua ô tô cho con sau cùng, vậy nhé, giờ thì đi ăn sáng đã nào.
Phương Tĩnh nói với Trang Thiên Vũ, tiến lại bên cạnh, ngồi lên giường, nhìn vào màn hình của hắn.
Thấy màn hình hiển thị đồ họa ô tô thì có ngạc nhiên nhưng cũng không phản ứng quá lớn. Sau tối qua tu luyện đến giờ nhưng đủ để cảm thấy mình nghĩ nhiều việc rất nhanh nhạy nên Trang Thiên Vũ không biết mới là đáng lo của nàng.
_Được a, đi thôi...
_Đi ăn nào. _ nói rồi đưa máy tính để sang một bên, đưa Trang Thiên Vũ cùng xuống nhà.
Nói là bữa sáng nhưng thực sự cũng đã quá được nửa buổi sáng, hiện tại chỉ có hai người ăn sáng, ông lão nhà họ Trang đã đi chơi cùng với những ông bạn, Trang Thiên Hoàng đã đến chỗ quân đội.
...
Đang bận rộn chọn đồ để có thể đi chơi, Trang Thiên Vũ bỗng gọi ra ngoài cửa.
_Người đâu..
Cánh cửa mở ra, là người phụ nữ hơn ba mươi, là người lo về vấn đề cây cỏ trong nhà, tay cầm cái kéo cắt cành cây, chắc vừa tỉa hoa sáng sớm.
_Cậu chủ, cậu có chuyện gì vậy ah _
_Là Tam di sao, người gọi tiểu tỷ tỷ đến cho con đi _ Trang Thiên Vũ cũng không nói nhiều, nói xong quay người đi về hướng về phòng Phương Tĩnh đi tới.
Đi tới phòng của Phương Tĩnh, Trang Thiên Vũ gõ cửa rồi trực tiếp mở cửa đi vào.
Phương Tĩnh đang lựa chọn đồ để có thể đi chơi cùng Trang Thiên Vũ bỗng nhiên nghe thấy tiếng cửa mở ra, quay người lại thì thấy đó là Trang Thiên Vũ, Phương Tĩnh đi tới, kéo tay Trang Thiên Vũ đi tới giường, để hắn ngồi đó, quay người lại chọn đồ.
_Con đợi một lát, mẹ đang chọn đồ, rồi xong thì chúng ta cùng đi chơi nhé _ trong khi nói lấy ra một bộ đầm trắng, tóc dài buộc thấp phía sau cổ, chân di đôi giày 5 phân màu trắng, cả người tỏa ra khí tức thanh xuân.
_Đi thôi nào _ cầm tay Trang Thiên Vũ cùng đi xuống gara.
Đi xuống đến cửa gặp Lý Tiểu Y đi đến:
_Cậu chủ, cậu tìm tôi sao? _ Lý Tiểu Y nói xong mới chú ý đến bên cạnh Trang Thiên Vũ có một người tuổi đôi mươi, răng trắng, môi hồng, trên người mặc đầm trắng tràn đầy vẻ nhu hòa, nhưng nhìn lại có thể thấy rất quen thuộc, rất nhiều nét giống với thiếu phu nhân Trang gia Phương Tĩnh.
_Là mẹ của tôi, tiểu tỷ tỷ không cần ngạc nhiên đâu, tối nay tiểu tỷ tỷ nhớ qua phòng tôi nhé. _ nói xong cầm lấy tay Phương Tĩnh đi ra ngoài.
Thấy trời nắng nhẹ nhàng, mát mẻ, Trang Thiên Vũ đổi ý, muốn cùng Phương Tĩnh đi bộ ra tới đường lớn trước cổng, bắt chiếc taxi đi hướng nội thành.

_Đi đến khu vui chơi Home city _ Phương Tĩnh nói với tài xế.
Người tài xế là một phụ nữ trung niên tầm tuổi 40, khi nhìn thấy Phương Tĩnh cùng Trang Thiên Vũ lên xe thì cũng bị ngạc nhiên bởi vẻ đẹp của cả hai người.
Trang Thiên Vũ mới 10 tuổi nhưng cũng khá cao, mà Phương Tĩnh lại có vẻ như mười mấy nên rất thu hút ánh mắt.
_Hai chị em lần đầu đi vào nội thành hả, tôi đi xe cũng được gần 4 năm vẫn là lần đầu thấy hai người đẹp đến như vậy quanh đây... _ người lái xe có vẻ rất nhiệt tình, thấy hai người có chút quan tâm thì lại chỉ nghĩ hai người là chị em.
_Chị ah, chúng ta đi vào nội thành chơi rồi chị đưa em đi mua xe nhé! _ Trang Thiên Vũ thấy người phụ nữ lái xe hiểu nhầm nhưng rất phối hợp, dựa vào người Phương Tĩnh nũng nịu.
_Thằng này, dám chọc mẹ ah, con có còn muốn mua xe không đấy. _ Phương Tĩnh xoa xoa má Trang Thiên Vũ, nói với giọng gắt gỏng nhưng trong mắt đầy vẻ cưng chiều cùng vui sướng.
_Ồ, hai người là mẹ con sao, tôi thấy cô có vẻ rất trẻ.
_Nó mới 10 tuổi thôi, tôi cũng đầu 3 rồi, chỉ là trông trẻ một chút thôi, ai thấy mẹ con tôi đều nhầm như vậy cả...
Câu nói khiêm tốn nhưng nếu có tâm thì có thể nghe ra sự tự tin vào nhan trị bản thân.
Với những điều người phụ nữ lái xe, Trang Thiên Vũ lại càng cảm thấy cũng rất được a, còn Phương Tĩnh cảm thấy hạnh phúc vì được khen, thứ mà hồi còn đôi mươi cô cũng rất thích, nhưng từ khi gả đi mọi người gặp cô đều gọi là Trang phu nhân, ăn nói có vẻ câu lệ.
Sau đó là sự im lặng trở lại, Trang Thiên Vũ ngồi dựa vào Phương Tĩnh, tay cầm điện thoại được bật lên dò tìm những mẫu xe hơi đẹp nhất, thứ hắn cần đúng là thứ đẹp nhất, còn về hiệu năng là thứ không thể tốt hơn hắn tự làm.
Phương Tĩnh đối với những việc mà Trang Thiên Vũ muốn làm đối với chiếc xe sắp tới cũng không can thiệp nhiều.
Thứ lo duy nhất của Trang Thiên Vũ luôn là tìm cách sống làm sao cho thoải mái vui vẻ, bởi vì gần như hầu hết những thứ mà người khác mơ ước thì chỉ cần Trang Thiên Vũ nghĩ muốn sẽ có thể có được.
Nếu cuộc sống của con người là một cuộc đua thì dùng những tiêu chuẩn khác nhau làm bạch đích thì Trang Thiên Vũ luôn luôn là người sinh ra đã đến đích.
Nhưng đôi khi Phương Tĩnh cũng phải cảm thấy rất là vui vẻ khi mà Trang Thiên Vũ tuy được chiều chuộng rất nhiều nhưng cũng không hề ăn chơi đua đòi hay sa đoạ.
Từ bé đã là một người rất ngoan hiền, bé bỏng.
Nhưng đã thay đổi ngày càng tốt hơn, những thứ mà trước đó Trang Thiên Vũ vốn không giỏi hay không muốn làm thì hiện tại, chỉ hai năm sau vụ ám sát, sự thay đổi của Trang Thiên Vũ có thể khiến những người xung quanh há mồm ngạc nhiên.
...
Một lát sau, chiếc xe đã đi vào nội thành, đi về phía khu vui chơi Home city...
Khi mà Trang Thiên Vũ cùng với Phương Tĩnh cùng xuống xe, thanh toán rồi đi về phía cổng vào.
Sự xuất hiện của hai người tạo ra phản ứng của phần lớn người ở đây. Nơi hai người đi qua, tỉ lệ ngoái đầu nhìn là 100%.
.... Đi quanh một vòng những loại thú được nuôi dưỡng, hai người trực tiếp đi ra tiến về hướng siêu thị gần đó...
Cuộc thăm sở thú của hai người không khác lắm bỏ tiền ra tìm nơi đi dạo. Hay là cảm thấy mình đẹp nên đi ra cho mọi người nhìn rồi trở về.Điều này làm không ít người muốn qua làm quen hai chị em cũng lắc đầu than thở:
_Người a, có tiền mà..!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook