Là Thầy Hay Là Chồng?
-
Chương 22: Ăn kem với tiểu thịt tươi
Đúng giờ, quả nhiên Lạc Dĩnh Chân lái xe đến nhà đón Bội Vy. Thấy cô gái nhỏ hí ha hí hửng, trong lòng Lâm An Vũ trở nên bực bội. Mặc dù biết đây là chuyện riêng của cô ấy nhưng vẫn không kìm được muốn chạy tới mà ngăn cản.
Nhìn Bội Vy sắp sửa ra khỏi nhà, lửa giận của Lâm An Vũ đột ngột bốc lên:
"Cô đi đâu đó?"
Bội Vy không để ý thái độ của Lâm An Vũ, đáp lại hắn bằng một nụ cười tươi roi rói:
"Đi tìm hạnh phúc của đời tôi" cái hạnh phúc mà Bội Vy nói ở đây chính là việc ăn kem còn cái hạnh phúc mà Lâm An Vũ nghĩ lại chính là Lạc Dĩnh Chân T.T!! Hậu quả của việc nói ẩn dụ chính là hiểu lầm như thế ấy!...
--------------------------------------------------
Ăn kem với Lạc Dĩnh Chân phải nói là cực kỳ vui vẻ, hắn luôn kiếm chuyện để chọc cô cười, lại còn gọi rất nhiều món kem cho cô ăn thỏa thích nữa. Bây giờ cô cảm thấy hắn cũng ít đáng ghét hơn trước rồi.
Vừa về đến nhà, mở của ra đập vào mắt Bội Vy là cả núi kem Merino khổng lồ trên bàn ăn, ngay cả tủ lạnh cũng bị nhét cho đầy kín. Bội Vy hỏi Lâm An Vũ:
"Anh mua hết chừng này kem à?"
"Sao? Có ý kiến gì hả?" Lâm An Vũ đáp lại với vẻ mặt khinh khỉnh
"Không chỉ là mua nhiều kem thế này, một mình anh ăn có hết không?"
"Tôi không ăn kem"
"Vậy anh mua làm gì?"
"Mua cho cô, từ nay về sau đừng có ra ngoài ăn với cái tên Lạc Lạc gì gì đó nữa, kem của hắn chưa chắc ngon bằng kem của tôi" Lâm An Vũ trả lời như đây là lẽ đương nhiên. Bội Vy đỡ trán, suýt thì cô ngất với suy luận này của hắn. Cùng một hãng kem làm ra mà còn có chuyện người này mua thì sẽ ngon hơn người kia? Chẳng lẽ mấy cái bằng giáo sư tiến sĩ của anh ta đều là bằng xin hả?
Chợt Bội Vy nhớ tới chuyện quan trọng, cô ngồi xuống sofa đối diện Lâm An Vũ:
"Này, tại sao anh lại làm giáo sư ở trường Đại học của tôi?" dường như Lâm An Vũ biết Bội Vy sẽ hỏi như vậy nên anh ta ung dung mà trả lời:
"Ngồi văn phòng mãi cũng chán, muốn ra ngoài hít thở"
Bội Vy không phục:
"Anh là đồ thần kinh. Hít thở thì đi công viên đi khu giải trí. Tự nhiên đi đến trường của tôi hít thở, rõ ràng là anh cố ý chỉnh tôi"
"Tùy cô. Tôi mệt rồi, đi ngủ" vừa nói vừa làm bộ uể oải mà đi vào phòng để lại ngoài kia một con người đang vạn phần khốn khổ TvT!!!
-------------------------------------
Hậu quả của việc ăn quá nhiều kem tối qua chính là sáng nay Bội Vy bị đau bụng. Tiết đầu là tiết của Lâm An Vũ nên cô định đi muộn một lát, ở nhà "giải quyết nỗi buồn" đã. Ai dè vừa vào lớp đã nghe Sênh Sênh thò mặt tới, vẻ mặt hết sức là thương hại:
"Bội Vy, sao mày lại trốn tiết đầu?"
"À, ờ tao có chuyện gấp. Sao mà mặt mày đáng sợ vậy?" cô có chút chột dạ vì tiết đầu là tiết của vị giáo sư nhà cô nha
"Giáo sư Lâm điểm danh, chỉ thiếu có mỗi mình mày. Anh ấy nói ai bỏ tiết hôm nay, hôm sau sẽ nhận phạt đấy" Bội Vy nghe xong, lông tơ dựng đứng hết lên. Không phải chứ? Có thể xui như vậy sao? Anh ta không những không bao che, còn chạy đi tuyên bố với cả lớp là cô sẽ nhận phạt, cái này quá đáng lắm luôn nha ><!
Nhìn Bội Vy sắp sửa ra khỏi nhà, lửa giận của Lâm An Vũ đột ngột bốc lên:
"Cô đi đâu đó?"
Bội Vy không để ý thái độ của Lâm An Vũ, đáp lại hắn bằng một nụ cười tươi roi rói:
"Đi tìm hạnh phúc của đời tôi" cái hạnh phúc mà Bội Vy nói ở đây chính là việc ăn kem còn cái hạnh phúc mà Lâm An Vũ nghĩ lại chính là Lạc Dĩnh Chân T.T!! Hậu quả của việc nói ẩn dụ chính là hiểu lầm như thế ấy!...
--------------------------------------------------
Ăn kem với Lạc Dĩnh Chân phải nói là cực kỳ vui vẻ, hắn luôn kiếm chuyện để chọc cô cười, lại còn gọi rất nhiều món kem cho cô ăn thỏa thích nữa. Bây giờ cô cảm thấy hắn cũng ít đáng ghét hơn trước rồi.
Vừa về đến nhà, mở của ra đập vào mắt Bội Vy là cả núi kem Merino khổng lồ trên bàn ăn, ngay cả tủ lạnh cũng bị nhét cho đầy kín. Bội Vy hỏi Lâm An Vũ:
"Anh mua hết chừng này kem à?"
"Sao? Có ý kiến gì hả?" Lâm An Vũ đáp lại với vẻ mặt khinh khỉnh
"Không chỉ là mua nhiều kem thế này, một mình anh ăn có hết không?"
"Tôi không ăn kem"
"Vậy anh mua làm gì?"
"Mua cho cô, từ nay về sau đừng có ra ngoài ăn với cái tên Lạc Lạc gì gì đó nữa, kem của hắn chưa chắc ngon bằng kem của tôi" Lâm An Vũ trả lời như đây là lẽ đương nhiên. Bội Vy đỡ trán, suýt thì cô ngất với suy luận này của hắn. Cùng một hãng kem làm ra mà còn có chuyện người này mua thì sẽ ngon hơn người kia? Chẳng lẽ mấy cái bằng giáo sư tiến sĩ của anh ta đều là bằng xin hả?
Chợt Bội Vy nhớ tới chuyện quan trọng, cô ngồi xuống sofa đối diện Lâm An Vũ:
"Này, tại sao anh lại làm giáo sư ở trường Đại học của tôi?" dường như Lâm An Vũ biết Bội Vy sẽ hỏi như vậy nên anh ta ung dung mà trả lời:
"Ngồi văn phòng mãi cũng chán, muốn ra ngoài hít thở"
Bội Vy không phục:
"Anh là đồ thần kinh. Hít thở thì đi công viên đi khu giải trí. Tự nhiên đi đến trường của tôi hít thở, rõ ràng là anh cố ý chỉnh tôi"
"Tùy cô. Tôi mệt rồi, đi ngủ" vừa nói vừa làm bộ uể oải mà đi vào phòng để lại ngoài kia một con người đang vạn phần khốn khổ TvT!!!
-------------------------------------
Hậu quả của việc ăn quá nhiều kem tối qua chính là sáng nay Bội Vy bị đau bụng. Tiết đầu là tiết của Lâm An Vũ nên cô định đi muộn một lát, ở nhà "giải quyết nỗi buồn" đã. Ai dè vừa vào lớp đã nghe Sênh Sênh thò mặt tới, vẻ mặt hết sức là thương hại:
"Bội Vy, sao mày lại trốn tiết đầu?"
"À, ờ tao có chuyện gấp. Sao mà mặt mày đáng sợ vậy?" cô có chút chột dạ vì tiết đầu là tiết của vị giáo sư nhà cô nha
"Giáo sư Lâm điểm danh, chỉ thiếu có mỗi mình mày. Anh ấy nói ai bỏ tiết hôm nay, hôm sau sẽ nhận phạt đấy" Bội Vy nghe xong, lông tơ dựng đứng hết lên. Không phải chứ? Có thể xui như vậy sao? Anh ta không những không bao che, còn chạy đi tuyên bố với cả lớp là cô sẽ nhận phạt, cái này quá đáng lắm luôn nha ><!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook