Ký Sự Hồi Quy
Chapter 155: Tiểu Thạch (2)

Mừng Tết Thiếu Nhi!! Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp Từ Ngày 1/6 Đến Hết 3/6. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơii!!

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 155: Tiểu Thạch (2)

 

Buổi hẹn hò ngắn ngủi đã kết thúc. Nhờ đó, tôi đã có thể có khoảng thời gian vui vẻ với Jung Hayan, cũng như tìm hiểu phương thức hoạt động của hội Tiểu Thạch - đại khái là giống như nghiên cứu thị trường.

 

Tôi có thể kiểm tra giá cả hàng hóa của họ là bao nhiêu, và chúng khiến tôi rất hài lòng. Có vẻ như thực trạng của Tiểu Thạch tốt hơn tôi nghĩ ban đầu.

 

‘À, nhưng lý do tại sao thì quá rõ ràng rồi…’

 

Hầu hết các bãi săn xung quanh Lindel đã bão hòa rồi. Tất nhiên vẫn có nhiều việc làm, nhưng vẫn không thiếu những công dân thất nghiệp. So với điều đó, Tiểu Thạch vẫn còn nhiều việc khác, và bởi là một thành phố mới nên càng không thiếu việc.

 

Tài nguyên nơi đây rất dồi dào, và nó được coi là một vị trí chiến lược và là trung tâm kinh tế lý tưởng.

 

‘Hữu ích hơn mình tưởng đấy…’

 

Mua một vài mảnh đất không phải là ý tồi. Cả thương nhân và nhà du hành đều hoạt động, và có đủ yêu cầu cho những thứ cần thiết.

 

Điều hơi buồn cười là…

 

‘Dấu hiệu nguy hiểm ư?’

 

Nó không giống với nơi mà những điều to lớn có thể sẽ xảy ra.

 

Theo Kim Hyunsung, thứ gì đó sẽ xả ra ở thành phố này trong vòng một tháng tới.

 

Những người hồi hương phía chúng tôi nói rằng có một mối nguy hiểm ập tới Lâu đài Đá, dựa theo một số dữ liệu tìm hiểu được, và đó là lý do tại sao chúng tôi chọn chỗ này để thám hiểm. Tuy nhiên, mọi thứ dường như rất yên bình, điều đó có nghĩa là mọi người hạnh phúc tới nỗi không biết những gì sắp xảy ra.

 

Ngay từ đầu, bản thân các dấu hiệu có thể là thứ mà Kim Hyunsung dựng nên, nhưng chẳng ai dám chắc cả. Mọi thứ có thể đã diễn ra tương tự như ở dòng thời gian đầu tiên, vì vậy việc không chuẩn bị cho một sự cố như vậy có thể là một sai lầm.

 

‘Hầu hết những người ở đây sẽ phải chết…’

 

Tôi nghĩ Marlin và hội Tiểu Thạch cũng không phải là ngoại lệ.

 

“Họ may mắn đấy.”

 

“Dạ? Anh mới nói gì sao, oppa?”

 

“Sau khi quan sát xung quanh, anh nghĩ chúng ta có thể phân phát độc dược của mình ở đây đấy.”

 

“A! Ý anh nói may mắn là những người đó có thể sẽ dùng loại thuốc do anh chế ra!”

 

“Đúng vậy. Như đã nói, Lâu đài Đá thiếu linh mục. Thuốc ở đây có chất lượng kém. Thậm chí còn tệ hơn rất nhiều nếu so với loại độc dược anh làm ra.”

 

“Em hiểu rồi.”

 

“Tất nhiên, trình độ giả kim của anh nhìn chung không tăng nhiều, nhưng…. Vì nhu cầu cao, nên hàng hóa chất lượng đó cũng bán được. Lâu đài Đá quả là lý tưởng…”

 

“Em đồng ý.”

 

“Anh không nghĩ họ đang chế độc dược ở hội Tiểu Thạch đâu.”

 

“Em cũng nghĩ thế.”

 

Tôi mỉm cười với Jung Hayan, người liên tục khích lệ và đáp lời tôi. Khi tiếp tục đi, hội Tiểu Thạch dần hiện ra.

 

‘Khá là lạ mắt nhỉ.’

 

Bản thân Hội Sở của họ đã tốt hơn của Lam Hội rồi. Tôi có thể thấy họ đang sử dụng mạng lưới khá lớn.

 

Tôi không biết chi tiết về kiến trúc, nhưng có cảm giác như họ đã sử dụng một vật liệu chất lượng cao. Nhìn chung tôi khá là ấn tượng về vẻ ngoài nơi đây.

 

‘Ngay cả hội sở của hội Lính đánh thuê đỏ cũng không táo bạo như vậy…’

 

Khuynh hướng của Song Jungwook chắc chắn không phải dối trá. Anh ta là kiểu người coi trọng vẻ bề ngoài và trung thành với tham vọng của mình.

 

Khi chúng tôi bước vào bên trong, mọi ánh nhìn đều đổ dồn về đây. Tôi gắng tỏ ra tự tin nhất có thể, bình tĩnh đáp lại lời chào của nhân viên hội.

 

Sau khi nói chuyện với người hướng dẫn, chúng tôi đi tới phòng khách, nơi Jungwook đã đợi sẵn.

 

Tất nhiên bên cạnh anh ta cũng có một vài hội viên. Đây có phải chương trình biểu diễn gì không? Trông họ đều có một sức sống nhất định.

 

Nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên chúng tôi gặp lại nhau, kể từ sau sự cố trên đại lộ. Biểu cảm của Jungwook không được tốt cho lắm. Dù sao thì anh ta đã bị sỉ nhục cơ mà.

 

Dù anh ta có tham vọng cỡ nào, tôi chắc chắn rằng anh ta vẫn coi trọng danh tiếng. Nếu tôi có tính cách đó thì tôi sẽ ghét nó lắm.

 

‘Thế thì sao? Định làm gì tiếp?’

 

Giả vờ yếu đuối là không cần thiết, nhất là khi mối quan hệ về quyền lực đã rõ ràng.

 

“Cũng được một thời gian rồi nhỉ.”

 

“Vâng, Hội Phó Lam Hội. Lâu rồi không gặp.”

 

“Hahaha. Cuộc gặp gỡ đầu tiên không được tốt cho lắm, nhưng thật vui khi gặp lại anh thế này.”

 

“Ừ. Rất vui được gặp cậu, Lee Kiyoung-ssi.”

 

“Hahaha. Thôi nào, thả lỏng đi, Hội chủ Tiểu Thạch. Ai đó sẽ nghĩ rằng anh đang đối diện với kẻ thù đấy.”

 

“Chà, tôi tổn thương đó. Jungwook. Nếu cứ nhìn tôi như vậy thì tôi sẽ thấy tệ lắm.”

 

“Dù sao thì đây cũng là buổi gặp mặt quan trọng mà.”

 

“Với một người sắp có cuộc họp quan trọng thì trông cậu khá thoải mái đấy chứ, hội phó Lam hội. Có một buổi hẹn hò nhàn nhã trong ngày… Tôi cảm thấy mình như một kẻ ngốc khi chuẩn bị kỹ càng thế này. Dù cho cậu có uy tín đến mấy ở Lindel nhưng ngày gần đây…”

 

“Vâng, tất nhiên rồi.”

 

“Lâu đài Đá của chúng tôi không phải nhánh phụ, cũng không phải cấp dưới của Lindel. Lịch sự mới phải lẽ chứ nhỉ, Lee Kiyoung-ssi?”

 

“Lời nói của anh có hơi gai góc nhỉ, Jungwook-ssi. Hahaha.”

 

“Đây không phải lúc để đùa đâu. Hội phó Lam hội.”

 

“Hình như có hiểu lầm gì đó thì phải.”

 

“Hiểu lầm gì cơ…?”

 

“Đây là cuộc họp quan trọng với anh, chứ tôi thì không. Có phải ý anh là hẹn hò với người mình yêu trước khi tham dự cuộc họp này là bất lịch sự không? Phì.”

 

“Cậu…”

 

“Và… Tôi không biết anh có bám đuôi hay không nhưng… Tôi khá thất vọng về Jungwook đấy. Đây chẳng phải là xâm phạm quyền riêng tư hay sao?”

 

Mặt anh ta méo xệch. Anh ấy thậm chí còn không biết tôi đang nói cái gì.

 

‘Nhớ Ito Souta ghê.’

 

Một chàng trai đầy tham vọng còn không cảm thấy sức mạnh thế này… Ghê tởm.

 

Mặc dù tôi đã đưa ra nhiều gợi ý khác hau, nhưng có vẻ anh ta quyết định ghét tôi bởi anh vẫn giữ nguyên thái độ đó. Đối với một chàng trai đã gây dựng một bang hội lớn thế này thì suy nghĩ của anh ta thật hạn hẹp.

 

Tôi đã làm điều gì đó khiến anh ấy ghét tôi, nhưng tôi cảm thấy có nhiều điều hơn tôi nghĩ ban đầu.

 

Ví dụ như…

 

‘Marlin Young-ae?’

 

Không phải là không thể. Một người đàn ông ham muốn quyền lực mạnh mẽ sẽ lợi dụng một quý tộc chưa thành niên để nhắm tới thành công, đây là chuyện mà nơi đâu cũng có.

 

Tôi nhận ra rằng chúng tôi đã mắc vào một rắc rối rất thú vị.

 

‘Trước thì là Cho Hyejin, giờ thì là Marlin hả?’

 

Khi tôi cười, tôi có thể thấy anh ta há hốc mồm ngạc nhiên, trông như chết lặng.

 

“Xin hãy về cho. Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu gặp cậu một lần vì Marlin Young-ae, nhưng tôi không muốn làm việc với một người bất lịch sự.”

 

“A, anh đang đuổi tôi về sao? Hội chủ Tiểu Thạch?”

 

“Tôi đã nói một cách lịch sự rồi, Hội Phó Lam hội. Tiểu Thạch của chúng tôi sẽ không trao đổi bất cứ thứ gì với Lam Hội. Không, không chỉ mỗi Tiểu Thạch thôi đâu. Tất cả các bang hội trong Lâu đài Đá đều không muốn làm việc với Lam Hội.”

 

“Anh sẽ hối hận đấy.”

 

“Tôi sẽ không tử tế lần hai đâu. Nếu không muốn bị ép buộc thì hãy rời đi một cách thầm lặng.”

 

“Tôi mới là người sẽ không tử tế lần hai, thưa Hội chủ Tiểu Thạch. Tôi muốn anh nghe những gì tôi nói trước khi nổi nóng đã.”

 

“Vậy thì tôi sẽ cho rằng anh đồng tình vậy. Trong trường hợp đó, tôi sẽ nói từ từ thôi. Này. Song Jungwook-ssi. Anh đã bao giờ nghe nói về một trường hợp nào đó như những người trẻ tuổi hoặc nghệ sỹ bắt đầu tụ tập ở một vùng cụ thể chưa?”

 

“Cậu nói…”

 

“Xin hãy nghe tôi nói đã. Hahaha! Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, những người trẻ tuổi và nghệ sĩ đã tình cờ tụ tập và dần dần phát trieetr khu vực và đường phố. Mỗi cách đều khác nhau. Họ vẽ những bức tranh tường và mở cửa hàng với những phong cách độc đáo và khác biệt, và dần dần thay đổi chúng khi tạo ra những lễ hội và văn hóa của riêng mình.”

 

“Báo chí nhanh chóng tập trung vào khu vực này. Một khu vực nơi nghệ sĩ làm việc! Họ nói rằng đó là một khu phố có rất nhiều nhà hàng ngon… Phì. Những người nổi tiếng hoặc ngôi sao trên mạng xã hội, những người tự nhận mình là người nổi tiếng, sẽ đi quanh những địa điểm mà các nghệ sĩ và những người trẻ tuổi tạo ra như thể đó là tài sản riêng của họ. Có thể anh đã từng gặp những tình huống tương tự như vậy rất nhiều lần.”

 

“Vậy… Điều đó thì có liên quan gì đến chúng ta bây giờ?”

 

“Đối với nơi này cũng vậy. Thoạt nghe thì có vẻ hợp lý. Tuy nhiên, cuối cùng, nó sẽ có kết cục đau lòng.”

 

“Đó là bởi nó liên quan đến thu nhập.”

 

“Cậu nói gì…”

 

“Ý tôi là thành phố hay công ty lớn cơ.”

 

“Cái đó…”

 

“Các địa chủ, những người không làm gì ngay từ đầu, sẽ tặng tiền thuê nhà và đuổi nghệ sĩ tạo ra nơi tráng lệ đó. Họ sẽ đổ những giọt nước mắt máu, nhưng lại chẳng thể làm gì được. Đó là bởi họ đang ở thế yếu. Chà, giải thích thì dài dòng, nhưng tóm lại là họ mất nơi ở.”

 

Biểu cảm của Song Jungwook lại biến dạng một lần nữa.

 

“Như thể chờ tới thời điểm này, các công ty nhượng quyền lớn và những người tự kinh doanh muốn nếm mùi tiền sẽ đổ xô vào, và đường phố của những nghệ sĩ trẻ sẽ bị chiếm đóng bởi những nhà đầu tư hiện tại với số vốn lớn. Vấn đề nằm ở đây! Ai là nghệ sĩ trẻ trong hoàn cảnh này? Những công ty lớn với số vốn không lồ là ai?”

 

Tôi thấy miệng anh ta run rẩy.

 

“Ai có vốn và tầm ảnh hưởng lớn tới mức làm rung chuyển căn nhà của anh?”

 

Đồng tử của anh ta nhỏ dần lại.

 

“Ai có sản phẩm có thể làm rung chuyển nền kinh tế thị trường?”

 

Anh ta nao núng rồi.

 

“Ai là người có mối quan hệ mật thiết với hội Lính đánh thuê Đỏ và hội Thiên nga Đen, ai là Giám mục Danh dự được bổ nhiệm làm Hồng y bên cạnh Giáo Hoàng và duy trì mối quan hệ gần gũi với con gái của Lâu đài Đá?”

 

Tất nhiên, anh ta phản ứng ngay lập tức. Tại thời điểm này, anh ta sẽ cúi đầu phục tùng hoặc nổi cơn thịnh nộ. Có vẻ như đã nghiêng về cái sau nhiều hơn.

 

Mặc dù Song Jungwook lặng lẽ nhìn tôi, các hội viên phía sau anh ấy bắt đầu thốt ra những lời nhận xét đầy hoài nghi với vẻ mặt đỏ bừng.

 

“Thật vô nghĩa!”

 

“Câm miệng lại!”

 

Tuy nhiên, sau một lúc, biểu hiện của họ tái đi. Họ run rẩy như thể bị đe dọa - một biểu hiện sợ hãi tột cùng xuất hiện trên khuôn mặt họ.

 

Tất nhiên, họ không sợ những gì tôi nói. Theo hướng nhìn của họ, nguồn cơn sợ hãi đã sớm lộ ra.

 

Họ đang nhìn vào Jung Hayan, người đứng sau tôi một cách lặng thầm.

 

‘Chà… Ghê chết đi được.’

 

Jung Hayan nhìn chằm chằm vào họ với biểu hiện có thể coi là đáng sợ, ngay cả theo tiêu chuẩn của tôi.

 

‘Tốt hơn là nên bỏ ý định kết hôn thôi.’

 

*** 

Đọc webtoon tại: Kí Sự Hồi Quy | Vlogtruyen.net

 

Mừng Tết Thiếu Nhi!! Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp Từ Ngày 1/6 Đến Hết 3/6. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơii!!

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương