Dưới sức mạnh cường đại, vô số đá vụn bụi tựa như đạn pháo bắn ra phân tán bốn phía, lốp bốp nện trên vách tường ở bên ngoài mười mấy mét, lúc đụng vỡ nát còn để lại từng cái hố nhỏ.
Cũng may, phương hướng Bàng Long ra quyền là hướng ra bên ngoài, nếu không những đá vụn này uy lực có thể so với đạn rơi vào trên người học sinh, đủ để đánh đám học sinh thành cái sàng.
Ừng ực!
Lần này, dù là Trần Sở, cũng nuốt một ngụm nước bọt.
Tuy hắn đã tìm kiếm tư liệu trên mạng, người tu luyện cường đại có thể đánh chìm mẫu hạm hàng không, xé rách hung thú khổng lồ, nhưng cuối cùng chỉ là con chữ, vẫn không có tận mắt nhìn thấy.
Hơn nữa sáu tấm xi măng dày đến gần một mét, dù là súng trường bắn tỉa chống thiết bị cũng không nhất định có thể bắn xuyên qua, nhưng lúc này rõ ràng trực tiếp bị người dùng một quyền đánh nổ tung.
Loại võ lực mạnh mẽ này, một thoáng khiến máu trong người Trần Sở sôi trào lên, tràn ngập chờ mong đối với kiến thức tu luyện kế tiếp.
Trên bục giảng, Bàng Long đứng chắp tay, quan sát từng gương mặt đỏ bừng xúc động phấn khởi phía dưới, hết sức hài lòng hiệu quả do một quyền chính mình tạo ra.
Đợi đến khi bụi mù tán đi, Bàng Long mới chậm rãi nói:
- Tiếp theo, bắt đầu tu luyện bước đầu tiên.
- Tất cả mọi người, tiếp theo dựa theo hình vẽ trên màn hình sau lưng thầy bắt đầu minh tưởng, tu luyện một giờ, sau khi kết thúc sẽ học Chú Thể Quyết.
- Đúng rồi, ai là lớp trưởng?
- Em ạ.
Lâm Tuyết ngồi ở hàng trước, bước lên trước một bước.
- Em sao, tinh khí thần đầy đủ, không tệ.
Bàng Long liếc nhìn thiếu nữ, gật đầu nói:
- Đợi chút nữa, em giảng dạy cho các bạn học một chút cái gì là Trúc Cơ, nếu có người phù hợp với tiêu chuẩn Trúc Cơ lại tới tìm thầy.
- Ủy viên Võ Tu lớp này, em phụ trách duy trì trật tự lớp tu luyện sau này.
- Vâng, thưa thầy.
Y Duệ lớn tiếng đáp.
Lập tức Bàng Long liền xoay người rời đi, nhanh gọn như giáo viên chủ nhiệm Trần Kỳ ngày đầu tiên, lưu lại phần lớn học sinh với vẻ mặt ngây ngơ.
Như thế là xong?
Làm sao những giáo viên này ai cũng có dáng vẻ rất bận rộn chứ?
………
Sau khi giáo viên rời đi, lớp trưởng Lâm Tuyết đi lên bục giảng.
Không biết rõ cô ấn vào cái gì trên bàn giáo viên, màn hình lớn sau lưng từ từ chậm chậm lộ ra, lộ ra một bức tranh trên tường khắc hoa sen trắng tinh khiết.
Hoa sen trắng như chiếm hết nửa bên vách tường, hoa văn trên mặt cánh hoa đều có thể thấy rõ ràng, trong lúc mơ hồ tản ra tia sáng kỳ dị.
Lâm Tuyết quan sát tất cả mọi người phía dưới, bình tĩnh nói:
- Chân Võ quá mức cường đại, không phải công pháp người bình thường có khả năng tu luyện, bởi vậy cần đạt tới Trúc Cơ.
- Mà Trúc Cơ cần đạt được hai yêu cầu cùng một lúc, sức mạnh tinh thần dồi dào dày đặc, huyết khí toàn thân sôi trào.
- Sau lưng mình, bức tranh khắc trên vách tường tên là Liên Đài Minh Tưởng Pháp, phía trên ẩn chứa ý niệm của một cường giả tu luyện, có thể giúp mọi người nhanh chóng minh tưởng nhập môn, nhập định.
- Đợi đến khi sức mạnh tinh thần của các bạn có thể rõ ràng phác hoạ ra đài sen, đã nói lên phù hợp tiêu chuẩn tinh thần.
- Mà khí huyết thông suốt, tiêu chuẩn huyết khí sôi trào, thì cần trong nửa giờ hoàn thành mười lần tu luyện Chú Thể Quyết, cùng lúc đạt tới hai loại tiêu chuẩn này mới có thể xem là Trúc Cơ.
Trong lúc Lâm Tuyết giảng giải những kiến thức này, phần lớn học sinh trong lớp đều rất bình tĩnh, hiển nhiên đã sớm biết những kiến thức này.
Chỉ có một số ít mấy học sinh giống như Trần Sở, lần đầu tiên nghe những kiến thức này, trên mặt lộ ra vẻ suy tư, nghe rất nghiêm túc.
- Nhớ kỹ, chúng ta đạt tới Trúc Cơ, tu luyện Chân Võ, là ân huệ lớn nhất của quốc gia với những người bình thường như chúng ta, không phải tất cả mọi người có thể thức tỉnh Tiên Thiên.
- Được rồi, mọi người tản ra, bắt đầu lần đầu tiên minh tưởng tu luyện đi.
Nói xong Lâm Tuyết xoay người đi xuống bục giảng, tìm một nơi yên tĩnh khoanh chân ngồi xuống, những người khác thấy thế cũng học theo.
Mấy người xung quanh Trần Sở cũng ngồi xuống, dựa theo Lâm Tuyết nói, tập trung lực chú ý nhìn về phía bức tranh khắc trên bức tường, lập tức đóa hoa sen trắng kia trong mắt hắn không ngừng to ra.
Lực lượng tinh thần, đối với người thường chưa tu luyện qua chính là hư vô mờ mịt, không cách nào nhận biết, không cách nào chạm đến.
Nhưng khi đóa hoa sen trắng kia chiếm hết tất cả tầm mắt của Trần Sở, hắn vô ý thức nhắm mắt lại, lập tức lần đầu tiên rõ ràng cảm nhận được lực lượng tinh thần tồn tại.
Ý thức vô tận trong bóng tối, một đóa hoa sen trắng chỉ có vài tia sáng trong suốt xoay chầm chậm, tồn tại trong đầu hắn.
- Đây chính là nhập môn quá nhanh, thật lợi hại!
Trần Sở có chút sợ hãi thán phục.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook