Đương!
Trong nháy mắt đao kiếm va vào nhau tạo thành tia lửa tung tóe, không khí xung quanh nơi va chạm cũng bị sóng xung kích vô hình đẩy ra.
Sao có thể như vậy được? Nhìn thấy Trần Sở ngăn cản một kiếm của hắn, Viên Thành Hoảng hơi sững sờ, không phải ngươi nói ngươi tu luyện công pháp cấp thấp sao?
Để bày tỏ sự tôn trọng đối với hắn, lần này, Trần Sở cầm đao bằng hai tay, sau khi ngăn cản một kiếm của Viên Thành Hoảng, hai tay của hắn bạo phát lực lượng cuồng bạo, trực tiếp đánh văng hắn ra.
Ngay sau đó kéo đao chặt nghiêng... Keng! Ánh lửa bắn tung tóe.
Lần nữa chém ngang.
Hai tay cầm đao xoay người toàn lực chém một cái... Thương thương thương!
Liên tục năm đao cuồng bạo chém xuống, Viên Thành Hoảng bị đẩy lui đến bên cạnh lôi đài, cả người đều bị lực lượng bá đạo của Trần Sở chém đến ngây ngốc.
Đúng lúc này, lại một đao xé rách cuồng phong xuất hiện trước mắt hắn, không kịp tránh thoát đành phải giơ kiếm lên chắn trước người
Dưới lực lượng khổng lồ, Viên Thành Hoảng trực tiếp rơi xuống lôi đài.
Trần Sở hơi thở ra một hơi, thu đao mà đứng, nhìn Viên Thành Hoảng còn có chút mờ mịt phía dưới, mỉm cười nói:
- Bạn học Viên, xem ra xếp hạng 49 vẫn là của ta.
- Ta... Trần đồng học, ngươi tu luyện công pháp cấp thấp thật à?
Viên Thành Hoảng vẫn còn trong trạng thái mơ hồ.
Trần Sở gật đầu:
- Đúng vậy.
Trên mặt Viên Thành Hoảng lập tức lộ ra vẻ như lợn bị chọc tiết:
- Mẹ nó, sớm biết như vậy ta sẽ không khiêu chiến ngươi, lần này tổn thất lớn rồi.
Vốn dĩ hắn thấy các bạn học ở phía trước đều hơi mạnh, dưới tình huống không nắm chắc trăm phần trăm, nên mới cố ý chạy ra phía sau khiêu chiến.
Nghĩ là những người thủ lôi phía sau này sẽ yếu hơn một chút, có thể thoải mái chiến thắng, chỉ cần nhận được khen thưởng của năm mươi người đứng đầu, hắn cũng không quan tâm xếp hạng bao nhiêu.
Ai biết tùy tiện chọn một lôi đài, gặp phải một người tu luyện công pháp cấp thấp, lại có thể biến thái đến mức nghiền ép hắn trên lực lượng tuyệt đối.
Mà mỗi người chỉ có một lần cơ hội khiêu chiến, tương đương với việc sau đó hắn chỉ có thể đứng nhìn.
Nghĩ tới đây, Viên Thành Hoảng lại càng nhức cả trứng.
Nhưng không có cách nào, thua chính là thua, hắn chỉ có thể quay người rời đi.
Mấy học sinh xung quanh lôi đài sau khi thấy thực lực của Trần Sở thì không ai dám lên đài, hơi đợi một chút từ phía trước lại có một nữ sinh đi tới.
Suy nghĩ của nữ sinh này cũng không khác biệt lắm với Viên Thành Hoảng, muốn ra lôi đài phía sau kiếm tiện nghi, thấy lôi đài số 49 không có người thì hưng phấn nhảy lên.
Tiếp đó... Trực tiếp bị ba đao của Trần Sở chém bay.
Liên thắng bốn trận, Trần Sở hoàn toàn ngồi vững vàng ở vị trí thứ 49.
Vù... vù!
Lôi đài số 50 bên cạnh, Lưu Phong mới đánh một người khiêu chiến xuống, thở phì phò, bội phục nói với Trần Sở cách đó mười thước:
- Ca môn, vẫn là ngươi lợi hại.
Hắn mỗi lần đánh bại đối thủ đều mệt mỏi gần chết, cao thủ đối diện kia lại gió thu quét lá vàng, mấy đao đã quét ngang tất cả người khiêu chiến.
Trần Sở mỉm cười, khiêm tốn nói:
- Đâu có, đâu có, chỉ là vận khí tốt mà thôi.
Lưu Phong liếc mắt một cái:
- Huynh đệ, ngươi cũng đừng khiêm tốn nữa, chúng ta cũng không phải không nhìn thấy ngươi vừa rồi mạnh bao nhiêu.
- Huynh đệ, sao ngươi lại không đi lên trước đi?
Lưu Phong có chút hiếu kỳ.
Trần Sở lắc đầu khiêm tốn nói:
- Những bạn học phía trước quá mạnh, ta tự nhận không phải là đối thủ của bọn họ, có thể xếp hạng ở phía sau cũng đã là không tệ rồi.
- ... Đột nhiên không muốn nói chuyện với ngươi.
Lưu Phượng không nói, bỏ vũ khí xuống, ngồi xếp bằng điều tức khôi phục.
Giống như vòng thứ nhất trước đó, sau mỗi trận đấu đều có một chút thời gian nghỉ ngơi để khôi phục thể lực.
Trần Sở đứng ở trên lôi đài, nhìn về phía xa, những lôi đài kia vẫn còn đang tiến hành chiến đấu kịch liệt, dự tính vòng tranh tài thứ hai kết thúc còn cần nửa giờ nữa.
Trong lúc chờ đợi nhàm chán, Trần Sở yên lặng phân tích thu hoạch hôm nay.
Tuy đại đa số những đối thủ này đều bị hắn giải quyết một cách dễ dàng, nhưng trong quá trình chiến đấu, phản ứng và ứng đối của đối phương đứng ở một góc độ khác cũng có điểm làm gương đối với hắn.
Ngoài ra, nguyên nhân hắn có thể nhẹ nhàng như vậy chính là mấy ngày nay thực lực lại tăng lên, điểm thuộc tính lực lượng đã đạt tới 68 điểm.
Hiện tại lực cánh tay của hắn đại khái ở khoảng 450kg, lực lượng đơn thuần đã gấp 9 lần người bình thường, mà không phải gấp sáu lần trên số liệu.
Hình như bốn đại thuộc tính càng cao thì các phương diện nâng cao càng lớn, mà không phải tăng lên theo bội số bình thường.
Trên khán đài, Hạ Hữu Huy đã tê rần, kinh nghi nhìn Trần Sở trên lôi đài số 49:
- Chuyện gì vậy? Sao A Sở lại mạnh như vậy chứ?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook