Dưới tình huống bình thường, người tu luyện đến phía sau lực lượng Tinh Thần cũng sẽ có tăng lên, có thể làm cho tinh thần ý chí phóng ra bên ngoài, cảm nhận tất cả xung quanh.
Nhưng khi người cảm nhận được đối thủ ở phía xa, người khác cũng có thể phát hiện ra ngươi trước.
Bởi vậy người sáng tạo ra bộ công pháp kia nghĩ đến một con đường tắt khác, khai thác nhận biết của năm giác quan thân thể, tập luyện đến cực hạn thì tu luyện ra giác quan thứ sáu trong U Minh.
Đến lúc đó chỉ cần là ánh mắt mang theo ác ý rơi vào trên người, mặc kệ khoảng cách bao xa đều sẽ nhận biết trước, trong chiến đấu cũng có thể làm ra sau tới trước.
Trong đầu hiện lên khẩu quyết, Trần Sở chậm rãi co lực lượng Tinh Thần của mình vào nghe, ngửi, chạm vào cảm giác, dùng lưỡi đao kích thích những cảm giác này.
Không biết có phải là do thực lực tăng lên hay là do tiến hóa hay không mà rất nhanh lông tơ bên ngoài cơ thể Trần Sở đã cảm nhận được không khí xung quanh đang lưu động yếu ớt.
Những chấn động này là do những người xung quanh tu luyện lúc, thân thể quấy nhiễu không khí gợn sóng, còn có vũ khí xé rách không khí phát ra chấn động sắc bén.
Theo sự yên lặng của tâm thần, trong đầu Trần Sở giống như một tấm gương trong suốt, trên đó không ngừng dao động, tạo thành một chút đường cong mơ hồ.
Lần tu luyện này, tận tới giữa trưa mới dừng lại.
Trần Sở chậm rãi mở mắt ra, liếc nhìn bạn học xung quanh đã thu công chuẩn bị đi ăn cơm trưa, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, gọi ra thuộc tính giao diện.
Quả nhiên, ghi chú sau đao pháp, Tâm Nhãn cuối cùng cũng nhập môn.
Trên mặt Trần Sở lộ ra nụ cười, chỉ cần đi vào trạng thái Tâm Nhãn một lần, bị thuộc tính giao diện thu nhận, tiếp theo hắn chỉ cần cố gắng tu luyện là có thể chậm rãi tăng lên.
Chờ tất cả mọi người rời khỏi, Trần Sở đi tới trước mặt một người khảo sát khí lực, hít sâu một hơi.
Chỉ thấy thân hình của hắn chìm xuống, khí huyết nóng rực trong cơ thể vận chuyển, thậm chí cánh tay phải và cơ bắp trên nửa người hơi hơi bành trướng tiếp một luồng lực lượng cuồng bạo tuôn ra.
Ầm!
Dưới một quyền của Trần Sở, lực lượng kiểm tra được khảm trên vách tường đều chấn động ầm ầm, con số phía trên điên cuồng loạn động, cuối cùng dừng ở con số 1650.
Thuộc tính lực lượng của người bình thường gần gấp sáu lần, làm cho lực cánh tay của Trần Sở đạt tới 400kg.
Lại thêm tu luyện Long Công Tượng thì lực lượng thực chất hóa đặc tính tăng phúc gấp đôi, một quyền trong nháy mắt bộc phát ra lực trùng kích đáng sợ hơn 1600 kg.
Đây vẫn chỉ là lực lượng bạo phát đơn thuần.
Tiếp theo, Trần Sở lại đi tới khu vực khảo sát tốc độ để kiểm tra, số liệu là một giây hai mươi bốn mét.
Tuy tốc độ này đã rất nhanh, nhưng Trần Sở lại hơi sững sờ.
Dựa theo tốc độ của người bình thường là một giây sáu mét, hắn nhanh nhẹn gấp năm lần người bình thường, tốc độ không phải là một giây ba mươi mét sao?
Hay tốc độ và lực lượng khác nhau, tốc độ di chuyển của người bị ảnh hưởng bởi lực lượng bên ngoài và lực cản không khí, không thể dùng đơn giản là nhân đôi để chuyển đổi?
Trong lúc nghi hoặc, Trần Sở lại làm chút khảo nghiệm.
Phát hiện ngoại trừ tốc độ di chuyển thấp hơn một chút ra thì thần kinh của hắn phản ứng tương đương với người bình thường gấp năm lần, đồng thời thân thể cũng linh hoạt phối hợp.
Hiển nhiên thuộc tính nhanh nhẹn không đơn thuần là chỉ tốc độ, còn bao gồm phối hợp thân thể, phản ứng thần kinh.
Đồng thời đến trình độ này, hắn còn có thể chậm rãi tăng lên thể chất và lực lượng trong thời gian tu luyện Long Công Tượng.
Hình như phân thân tiến hóa cũng đề cao giới hạn của hắn, cùng với những người đạt tới tầng cực hạn thì thể chất không thể nào tăng lên nữa.
...
Sau khi hoàn thành tu luyện hằng ngày đã là bốn giờ, nhưng Trần Sở không rời khỏi trường mà đi đến phòng tài liệu ở tầng ba mươi ba.
Mỗi ngày sau khi tu luyện, hắn có thời gian đều sẽ tới tầng tìm sách nhìn, những sách này có thể trợ giúp hắn mở mang kiến thức, sau này đi ra ngoài cũng không đến mức hai mắt tối đen.
Mà dưới sự quản lý của quan phủ, những tin tức này trên internet căn bản không thể tìm ra được.
Đợi đến khi Trần Sở cầm lấy hai quyển sách đi tới khu xem thì đã thấy thiếu nữ tóc đen như mực vẫn luôn ngồi ở bên cạnh cửa sổ, hơi cúi đầu yên tĩnh đọc sách.
Khi Trần Sở đi tới ngồi xuống đối diện với nàng, Lạc Phi giống như có cảm ứng, khẽ ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy là hắn, trên mặt thiếu nữ xinh đẹp lộ ra nụ cười nhàn nhạt, gật đầu ra hiệu với Trần Sở một chút, sau đó tiếp tục cúi đầu đọc sách.
Trần Sở cũng mỉm cười trả lời, hắn cũng cúi đầu lật xem sách.
Lúc này ánh mặt trời ngoài cửa sổ vừa vặn, rơi vào trên người hai người, mang đến ấm áp đồng thời cũng làm cho không khí có chút lười biếng, khoan thai...
Oành!
Bọt nước dưới mặt sông sâu mười thước nổ tung, dài bảy mươi lăm cm, thú biến dị thân có trọng giáp từ dưới đáy sông đột nhiên phơi lên, cắn một cái vào bụng cá lớn đang bơi qua phía trên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook