Đương nhiên, Trần Sở cũng không phải là hòa thượng, cũng thích ngắm mỹ nữ, nhưng những chuyện này vẫn là đợi sau khi hắn trở thành cường giả rồi hẵng nói tiếp.
Bây giờ, cộng lông cũng không đủ dài, suy nghĩ những chuyện này thì còn quá sớm.
- Không hứng thú, A Sở, cậu lại không có hứng thú với Lạc Phi sao? Chẳng lẽ cậu…
Hạ Hữu Huy nghi ngờ mà nhìn qua Trần Sở, đôi mắt đột nhiên mở to ra, không dám tin, thấp giọng nói.
- Chẳng lẽ ngươi lại thích cô gái lạnh lùng giống như lớp trưởng?
- Thích cái đầu cậu đó, cậu đừng ở đây ăn nói lung tung nữa, những lời này truyền ra ngoài cũng không tốt.
Trần Sở nhíu mày.
- Được rồi, không trêu chọc A Sở nữa.
Hạ Hữu Huy nhìn thấy Trần Sở có chút nghiêm túc, gãi gãi đầu, người huynh đệ này đúng là từ sáng đến tối chỉ biết có tu luyện.
Hắn còn nói có cơ hội thì sẽ làm mối cho bọn họ, xem ra là hắn suy nghĩ nhiều rồi.
…….
Dưới nắng chiều, Trần Sở đeo balo lệch bên vai ở sau lưng đang trên đường tan học.
Ven đường bất ngờ có xe chạy ngang qua, trong cửa hàng bán quần áo ở bên đường hô hào bán phá giá lỗ lớn, giảm giá 50%, một chiếc máy bay chở hành khách xông vào tầng mây.
Những cảnh tưởng của nền văn minh hiện đại này, chung quy vẫn khiến cho Trần Sở có một loại cảm giác không hài hòa, cảm giác không phù hợp với phong cách Chân Võ mà hắn tu luyện.
Trần Sở không kiềm nổi mà cảm thán:
- Đúng là một thế giới phức tạp mà.
Hơn nữa thời gian trôi qua cũng cực nhanh, thoáng cái cũng đã hơn một tháng, nhớ lại tất cả những chuyện đã xảy ra trong thời gian này, khóe miệng của Trần Sở không nhịn được lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Đối với khoảng thời gian phải đi làm đúng giờ, ngày một ngày trôi qua, bị những chuyện của phòng vay sinh lễ khiến cho không thở nổi của kiếp trước, thì Trần Sở càng thích hiện tại hơn.
Chỉ là… trong mắt Trần Sở lộ ra vẻ sầu não nhàn nhạt.
Thế nhưng cũng còn tốt, hắn còn có một ca ca, hơn nữa bồi thường tử vong bất ngờ của mình cũng đủ để cho họ dưỡng lão.
Trần Sở suy nghĩ ở trong đầu nổi lên, đang đi trên đường dừng bước chân lại, phía trước là đèn đỏ.
Xung quanh hắn cũng có một vài người đang chờ đèn giao thông, có nam nữ đi dạo phố, có dân đi làm trở về nhà ăn cơm, cũng có một vài người già đang tản bộ.
Đứng ở giữa đám người, Trần Sở có một loại cảm giác bọn họ rất yếu đuối khó hiểu.
Hình như chỉ cần hắn hơi dùng sức đụng vào, thì những người này sẽ bị tổn thương đến gân cốt, không đúng, không phải là hình như, mà là hắn của hiện tại đúng là rất mạnh mẽ.
Cường đại đến mức một quyền liền có thể đánh chết một người bình thường, mà hắn chỉ là nhập môn Nhất Trọng Thiên thì đã có loại ảo giác này rồi.
Khó trách, trường học và quan phương sẽ quy định ra quy tắc nghiêm khắc, yêu cầu Người Tu Luyện không được phép dùng võ lực để hiếp bức và làm tổn thương người bình thường, bằng không sẽ trừng phạt rất nghiêm trọng.
So với người bình thường, Người Tu Luyện hoàn toàn là một giống loài khác.
Đương nhiên, dưới sự hạn chế nghiêm ngặt của Người Tu Luyện, cũng có một vài chuyện hạn chế đề cập đến người bình thường chủ động khiêu khích gây chuyện.
Nhưng cho dù những pháp luật pháp quy này có hạn chế như thế nào, nhìn bản chất thông qua quan niệm, Trần Sở nhạy bén chú ý đến hình như lực lượng liên bang còn cường đại đáng sợ hơn.
Phải biết rằng, thế giới này có hơn hai tỷ người, cơ số những năm gần đây của Người tu luyện đang tăng bạo đến ít nhất là trên mấy triệu.
Trong loại tình huống này, quan phương vẫn có thể giám sát thế giới, áp chế tất cả những Người Tu Luyện, khiến cho bọn họ cho dù có lực lượng cường đại thì cũng không làm nhiễu loạn đến sự ổn định của xã hội.
Thậm chí ngay cả chuyện xung đột luận võ giữa các võ quán thì cũng rất ít khi nghe nói đến, trên mạng cũng vô cùng ấm áp, rất ít có tin tức liên quan đến sự va chạm của Người Tu Luyện, ngược lại là một vài chuyện bái quái bình thường của Người Tu Luyện là chiếm đa số.
Dường như là có một bàn tay mơ hồ đang tận lực giới hạn giữa người bình thường và Người Tu Luyện.
Khiến cho những người bình thường kia cảm thấy tuy rằng là có Người Tu Luyện, bọn họ rất cường đại, nhưng bọn họ dường như cũng không khác gì so với người bình thường lắm, không cần lo lắng và khủng hoảng quá mức.
Những Người Tu Luyện kia cũng sẽ không áp đảo trên người bình thường, mọi người đều là sự tồn tại bình đẳng, những tin tức này tùy ý cũng có thể nhìn thấy trên Internet.
Mà muốn làm được chuyện này, cần có lực lượng đáng sợ đến bực nào cơ chứ?
Trần Sở nghĩ đến đây, trong lòng hắn run lên.
Thấp điệu, đang cố gắng tu luyện, có thể không trêu chọc thì tận lực chớ trêu chọc đến quan phương, trừ phi bản thân đã cường đại đến mức có thể vô địch quét ngang.
Trong lòng Trần Sở khẽ lẩm nhẩm.
Nhưng mà nói đến, thực ra thì hắn cũng được xem như là người của chính phủ, hoặc nói là có chút liên quan đến chính phủ.
Bởi vì trường học chính là thế lực kéo dài cho chính phủ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook