Sáng hôm sau, Trần Hổ lớn tiếng gọi lên lầu:

- Anh, em ra ngoài đi chơi với bạn, giữa trưa không trở về ăn cơm.

Phía trên truyền đến giọng của Trần Sở:

- Đi đi!

Hôm nay là thứ bảy, hắn không cần đến lớp, nhưng Trương Hiểu Lan phải tăng ca không ở nhà.

Trong phòng, Lục Giác Long đã dài đến hai mươi tám centimet, nằm ở trong hồ trên bàn sách.

Cái đầu của cá cóc rộng, bằng phẳng, toàn thân màu trắng lộ ra vẻ trắng mịn nõn nà, phần đuôi của nó có cái đuôi màu trắng như nòng nọc con.

Tăng thêm cặp mắt màu đen tròn quay, ở trên đỉnh đầu có 3 cặp sừng màu đỏ như xúc tu đang ngọ nguậy, bốn chân bám vào tảng đá, nhìn qua có chút ngu ngốc đáng yêu.

Lúc này, điểm tiến hóa của phân thân đã tích lũy đến 9 điểm, hình thể đã dài đến cực hạn của loài này.

Chỉ thấy cá cóc đang cẩn thận nhai kỹ từng miếng thịt cá trong miệng, phát ra âm thanh chóp chép.

Bên cạnh, Trần Sở nghiêng dựa vào trên ghế, khuỷu tay đặt trên bàn, tay chống cằm lên ngẩn người, ý thức chìm dần vào bên trong một góc nhìn khác.

Kèm theo từng miếng thức ăn đưa vào bên trong cơ thể, lấy dạ dày cá cóc làm trung tâm, một dòng nhiệt lưu nhàn nhạt lan ra toàn thân, bắt đầu to lên thêm một vòng.

Nó vừa ăn vừa tiêu hóa, thịt cá trong khay trên bàn biến mất bằng tốc độ dùng mắt thường cũng có thể thấy được.

Khi hai phần thức ăn to gấp hai thể tích cá cóc, được đưa vào trong bụng, trước sau đã qua nửa giờ, nó cũng đã biến lớn hai lần, chiều dài của cá cóc đạt tới ba mươi centimet.

Lúc này, trước mắt Trần Sở hiện lên từng dòng chữ.

- Phân thân cá cóc của ngài thông qua ăn lượng lớn thức ăn, thu được một điểm tiến hóa.

- Phân thân của ngài đã đạt tới cực hạn trưởng thành, tiếp tục ăn không thể biến lớn tiếp, trước mắt điểm tiến hóa đạt tích lũy đủ 10 điểm, phù hợp yêu cầu tiến hóa.

- Có muốn tiến hóa hay không?

- Ghi chú: Tiềm lực phân thân rất thấp, sau khi tiến hóa không thể trợ giúp nhiều cho sức chiến đấu của kí chủ, có thể lựa chọn khi mở ra tiến hóa, hấp thu một loại gien sinh vật khác tăng lên tiềm lực.

Trần Sở đọc đoạn ghi chú phía sau, thân thể của hắn đột nhiên ngồi thẳng dậy, trên mặt hắn lộ ra sự vui mừng:

- Hấp thu những gien sinh vật khác tăng lên tiềm lực!?

Trần Sở vẫn luôn có chút lo lắng với vấn đề phân thân cá cóc quá yếu này,

Nhưng có thể dựa vào tiến hóa đột phá cực hạn sinh vật, dù tăng lên dài tới một mét, dài mười mét lại có thể làm sao? Vẫn như cũ là thân thể máu thịt, có thể đỡ nổi đạn ư?

Đến lúc đó, đừng nói sức chiến đấu, bốn chân mềm yếu không đủ sức để chống lên thân thể khổng lồ, muốn chạy nhanh cũng có chút khó.

Nhưng bây giờ...

Trần Sở hơi hơi trầm ngâm, rồi nhẹ giọng dò hỏi:

- Phương pháp hấp thu gien này, có hạn chế gì không?

Thông qua mấy ngày nghiên cứu, Trần Sở phát hiện giao diện thuộc tính này không phải hệ thống trí năng, chỉ ở tình huống nào đó sau khi đạt tới điều kiện sẽ đưa ra thông báo.

Mà lúc hắn nhận được thông báo nhắc nhở, cũng sẽ đưa ra câu trả lời đối với câu hỏi của hắn.

Quả nhiên, một loạt dòng chữ trong suốt chậm chậm hiện lên.

- Lúc mở ra tiến hóa, cần phân thân nuốt toàn bộ sinh vật gien muốn dung hợp, hấp thu gien mạnh nhất của sinh vật này để nâng cấp bản thân.

- Chú ý, mỗi lần mở ra tiến hóa chỉ có thể dung hợp một loại gien.

- Mỗi lần chỉ có thể dung hợp một loại gien à? Nhưng như thế cũng rất tốt.

Trần Sở liếm môi một cái, đè xuống vui mừng lòng.

Lúc này, trong đầu hắn, vô số kế hoạch hiện lên, suy nghĩ nên cho phân thân cá cóc dung hợp với gien của loại sinh vật nào.

Mỗi lần tiến hóa, dưới tình huống đều có thể dung hợp gien một loại sinh vật, Trần Sở tự tin, chỉ cần tiến hóa thêm mấy lần, phân thân cá cóc có thể trở nên vô cùng cường đại.

Đầu tiên, hắn loại bỏ những loài như voi sư hổ.

Không nói hắn có thể bắt được những động vật này hay không, hơn nữa dù bắt được, trong thời gian ngắn cũng ăn không hết, đồng thời tiềm lực gien những động vật này thật ra rất bình thường.

Đừng thấy voi là loài động vật lớn nhất trên đất liền, nhưng sức mạnh bạo phát, tốc độ, tính linh hoạt thật ra không cao, bao gồm cả sư tử và hổ.

Nếu là loài sinh vật có thể tích tương đương với phân thân cá cóc mà gien mạnh ở trên Địa Cầu tự nhiên là côn trùng.

Kiến bình thường có thể nâng lên vật thể nặng gấp mấy chục lần trọng lượng bản thân, ngay cả những động vật có vú kia cũng không có được sức mạnh ấy.

Còn có bọ chét, có thể trong nháy mắt nhảy lên độ cao cao hơn hai trăm lần so với chiều dài thân thể, tương đương với một người cao một mét bảy nhảy cao hơn hai trăm mét cao.

Ngay lập tức, Trần Sở hơi suy nghĩ, đã đặt mục tiêu khóa chặt trên côn trùng.

Chỉ là hắn hiểu không nhiều về những loài côn trùng này, nhưng đây không phải vấn đề.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương