Nếu không phải tu luyện một lần cực kỳ tốn nhiều thể lực với tinh thần, cần nghỉ ngơi thật lâu mới khôi phục, hắn hận không thể một ngày hai mươi bốn giờ đều tu luyện.

Ngày hôm sau, Trần Sở vừa đi vào lớp học, thấy tất cả mọi người đang thảo luận chuyện tu luyện.

Có người hỏi đối phương minh tưởng đến cánh hoa thứ mấy, cũng có người quan tâm tu luyện Chú Thể Quyết thế nào mới có thể nhanh hơn một chút, kéo dài một chút, cảm giác tu luyện thật khó.

Còn có một vài nữ sinh, các cô đang kể khổ, xem ra đã chuẩn bị từ bỏ việc tu luyện.

Sau mỗi lần các cô tu luyện, toàn thân đau nhức, mỏi mệt, sau khi minh tưởng càng là tình huống mắt nổi đom đóm, rất khó chịu muốn ói, loại tình huống này biểu hiện rõ không có thiên phú tu luyện.

Trần Sở đi tới chỗ mình, ngồi xuống, Hạ Hữu Huy ngồi ở trước liền quay lại:

- A Sở, tiến độ cậu minh tưởng với Chú Thể Quyết thế nào?

- Tạm được.

Trần Sở thuận miệng đáp.

Hạ Hữu Huy chưa từ bỏ ý định, hỏi tiếp:

- Tạm được là bao nhiêu?

- Cậu đoán xem.

- Dù sao chúng ta cũng là anh em tốt với nhau, cậu lại bảo mình đoán, chỉ là công pháp tu luyện tiến độ Trúc Cơ mà thôi.

Dáng vẻ của Hạ Hữu Huy trông như rất đau lòng đau đầu nói.

- Cậu không phải nói chỉ là à, nếu không cậu nói trước đi cậu đã tu luyện tới đâu rồi?

Trần Sở không hề bị lay động.

- Chuyện này có cái gì không thể nói.

Chỉ thấy Hạ Hữu Huy khiêm tốn nói:

- Thiên phú của mình cực kỳ bình thường, hiện tại chỉ minh tưởng đến cánh hoa thứ ba, Chú Thể Quyết miễn cưỡng có thể vận chuyển hai lần trong nửa giờ.

- Đêm qua mình chỉ tu luyện sáu lần, đã cảm giác rất mệt mỏi đi ngủ.

... Trần Sở đột nhiên không muốn nói chuyện với gia hỏa này.

Chú Thể Quyết vận chuyển nửa giờ hai lần, tương đương mười lăm phút là có thể tu luyện một lần, hơn nữa có thể một lần tu luyện sáu lần, Minh Tưởng Pháp cũng nhanh gấp hai hắn.

Hạ Hữu Huy tò mò hỏi:

- A Sở, còn cậu?

- Kém hơn cậu rất nhiều, tớ chỉ mới Minh Tưởng Pháp ra cánh hoa thứ nhất, khí huyết vận chuyển một lần ba mươi phút.

Theo tiến độ của Hạ Hữu Huy, có thể nhìn ra tiến độ của hắn rất bình thường, vì vậy Trần Sở không có che giấu.

Nhưng sau khi Trần Sở nói xong, Hạ Hữu Huy hơi sững sờ:

- Không đúng, ta nhớ hôm qua A Sở cậu gần một tiếng đồng hồ mới miễn cưỡng hoàn thành một lần vận chuyển đúng không?

- Chắc vì lần đầu tiên tu luyện tương đối mới lạ, buổi tối lần thứ hai tu luyện trôi chảy hơn nhiều.

Trần Sở thuận miệng nói.

- ... Như vậy à?

Hạ Hữu Huy như có điều suy nghĩ, gật đầu một cái.

Buổi sáng lớp văn hóa thoáng một cái đã kết thúc.

Giữa trưa, Trần Sở bưng lấy phần ăn ở nhà ăn, tìm một góc khuất trong tiệm cơm ngồi xuống, còn chưa ăn, Hạ Hữu Huy đã vui vẻ đi tới.

Hạ Hữu Huy vui vẻ nói:

- A Sở, trong bảng xếp hạng khối học sinh mới, cậu đoán xem lớp trưởng Lâm Tuyết cô ấy đứng vị trí bao nhiêu?

- Còn có bảng xếp hạng?

Trần Sở có chút mơ mộng.

Bảng xếp hạng hoa khôi đại học hắn từng nghe nói qua, không nghĩ tới nghe được ở cấp 3, đồng thời những người này mới tiếp xúc tu luyện cũng có bảng xếp hạng.

- A Sở, cậu cũng chớ xem thường bảng xếp hạng này.

Hạ Hữu Huy lắc đầu:

- Học sinh Vũ Cao chúng ta năm nay có hơn một ngàn tám trăm người, tất cả mọi người tu luyện công pháp Trúc Cơ, có khả năng xuất hiện nhiều thiên tài.

- Hơn nữa bảng xếp hạng chỉ ghi chép một trăm tên đầu tiên, người có thể lên bảng đều không đơn giản.

- Ví dụ như An Phụ Khanh lớp một, đã quan tưởng ra mười một mảnh cánh hoa, Chú Thể Quyết trong nửa giờ có thể vận chuyển bảy lần, đứng vị trí hạng nhất.

- Tớ cảm giác không cần hai ngày, bạn ấy sẽ là người đầu tiên thành công đạt tới Trúc Cơ.

- ... A, tớ thật là phế vật.

Trần Sở nghe được tốc độ tu luyện này, trong lúc nhất thời hắn không biết nên nói cái gì.

Hắn nửa giờ mới miễn cưỡng vận chuyển một lần, người ta nửa giờ đã có thể làm bảy lần, Liên Đài Quan Tưởng Pháp còn đã hiển hóa đến cánh hoa thứ mười một.

Loại khoảng cách này đã lớn đến mức khiến Trần Sở đố kị đều đố kị không nổi.

Hạ Hữu Huy thấy Trần Sở nhất thời không mở miệng, cho rằng hắn bị đả kích vội vã, an ủi:

- A Sở, đừng nản chí, đây chỉ là Trúc Cơ mà thôi.

- Công pháp Trúc Cơ tu luyện nhanh, không đại biểu bọn họ phù hợp cao với công pháp Chân Võ.

- Sợ rằng chúng ta lần này tu luyện Trúc Cơ chậm hơn bọn họ mười ngày nửa tháng, chỉ cần tìm được công pháp Chân Võ có độ phù hợp cao, tốc độ tu luyện rất nhanh có thể đuổi kịp bọn họ.

- Độ phù hợp công pháp Chân Võ là cái gì?

Trần Sở có chút bất ngờ.

- Khục... Chuyện này thật ra tớ cũng không phải hiểu rất rõ, trước đây anh mình vô tình nói ra một câu.

Hạ Hữu Huy vội ho một tiếng, đánh sang chuyện khác:

- Cậu đoán xem một chút, lớp trưởng chúng ta Lâm Tuyết đứng ở hạng thứ bao nhiêu?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương