Kỳ Nghỉ Quyến Rũ
-
Chương 8-1: Cuộc hẹn (p1)
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sao mặt bà khó chịu vậy? Chẳng phải cách đó rất tốt sao?
- Tôi đâu có nói cách đó không hay đâu! Dù sao phu nhân cũng có mối quan hệ rất tốt với mẹ chồng nhưng... Dù sao...
Nụ cười đậm trên khuôn mặt điển trai của Tuấn làm lời nói của bà dừng lại, có chút nghi ngờ tuy nhiên Minh vẫn tiếp tục nhắc nhở:
- Cậu chủ, cậu định giả thích sao với mẹ cậu? Bà chủ đã biết vụ này có dính líu đến người họ Trương thì chị dâu cậu cũng khó mà giúp...
Nhưng...
Bà có phải nghĩ có chút đơn giản...
Một dòng suy nghĩ bất chợt chảy qua, bà ta bất chợt giật mình, tim đập nhanh nhìn con người không trước mắt. Giọng nói run run, người phụ nữ muốn nói tiếp, nhưng Tuấn quay sang chặn, đơn giản nói:
- Một mũi tên trúng hai đích.
- Phải rồi! Tôi quên mất cậu chủ là người như nào. Thế mà ban đầu tôi cứ nghĩ cậu đơn giản vì Thuý An chứ! Hoá ra còn vì cái khác.
- Đúng là việc này không chỉ mình cô ấy nhưng Minh, bà biết tôi yêu cô ấy đến mức nào mà.
...
Tôi không cần ai khác ngoài cô ấy...
TINHH....
...
Âm thanh điện thoại vang lên phá tan sự im lặng.
Bên đầu dây bên kia điện thoại:
- Cậu chủ, đúng như cậu dự đoán bọn họ đã bẫy Giang. Bình rất nhanh sẽ đến kịp thời.
Đúng lúc này, xe phanh gấp. Phía trước là một đoàn xe bọc thép cùng hơn chục xe đua dẫn đầu chặn đường. Nhìn đoàn xe trước mặt toàn bộ bằng ánh mắt đầy sát khí tưởng như diết người, Tuấn nói với giọng khá nặng:
- Thuý An! Cô ấy thế nào?
Đầu dây bên kia có chút lưỡng lự:" Đã đi với Xuân Lâm. Cậu chủ có cần..."
- Không cần làm gì hết!
Nói xong, cậu ta lập tức cúp máy.
Bấy giờ tuy chú ý đến đến những kẻ không biêtt từ đâu đến, Minh vẫn nghe được cuộc điện thoại. Hơi bất ngờ vì câu trả lời cùng thái độ của Tuấn.
- Sao vậy?
Không vội vàng, không bộc lộ bất kì cảm xúc gì, Tuấn đơn giản lấy áo khoác mặc vào. Xong xuôi chuẩn bị ra ngoài, cậu ta mới nở một nụ cười bí hiểm:
- Ít nhất ở cùng kẻ đó mới đánh lạc hướng Dũng cho đến khi tôi đến bên bảo vệ cô ấy.
Dù sao thời điểm mà Tuấn chú ý đến Thuý An, cô ấy cũng đã có người thương. Nếu đã nhịn được một khoảng thời gian dài như vậy, thêm một chút cũng không sao. Dù sao an toàn nhất vẫn là để cô cạnh anh.
Bước ra khỏi xe, dáng người cao lớn cùng những bước chân chắc chắn, trên mình Tuấn toát lên khí thế bức người, phong thái của kẻ đứng đầu giống hệt Phong- anh trai cậu ta đồng thời cũng là kẻ mà Dũng ghi hận. Nhìn thằng nhóc trước mặt dẫn theo người của cậu đến ngày càng gần Dũng không khỏi khiến hắn nhớ lại những lần chật vật khi gặp Phong. Vì vậy mà chỉ có ác cảm với thằng nhóc này.
...
____________
Tại đài quan sát Landmark Sky 72, nằm trên nóc tòa KeangNam. Đây là trung tâm giải trí với nhiều dịch vụ hấp dẫn độc đáo thu hút rất nhiều bạn trẻ thủ đô.
Từ độ cao 372m, Thuý An đang ngắm toàn cảnh Hà Nội lung linh trong đêm. Nhưng tâm trạng cô vẫn khó đựo cải thiện, trong lòng cô là tội lỗi, là phản bội, là chán ghét.
Nghiêng mặt nhìn cô gái, Xuân Lâm mỉm cười nhẹ nhàng:
- Từ tối tới giờ cậu luôn vậy. Đã xảy ra gì chăng?
Sao mặt bà khó chịu vậy? Chẳng phải cách đó rất tốt sao?
- Tôi đâu có nói cách đó không hay đâu! Dù sao phu nhân cũng có mối quan hệ rất tốt với mẹ chồng nhưng... Dù sao...
Nụ cười đậm trên khuôn mặt điển trai của Tuấn làm lời nói của bà dừng lại, có chút nghi ngờ tuy nhiên Minh vẫn tiếp tục nhắc nhở:
- Cậu chủ, cậu định giả thích sao với mẹ cậu? Bà chủ đã biết vụ này có dính líu đến người họ Trương thì chị dâu cậu cũng khó mà giúp...
Nhưng...
Bà có phải nghĩ có chút đơn giản...
Một dòng suy nghĩ bất chợt chảy qua, bà ta bất chợt giật mình, tim đập nhanh nhìn con người không trước mắt. Giọng nói run run, người phụ nữ muốn nói tiếp, nhưng Tuấn quay sang chặn, đơn giản nói:
- Một mũi tên trúng hai đích.
- Phải rồi! Tôi quên mất cậu chủ là người như nào. Thế mà ban đầu tôi cứ nghĩ cậu đơn giản vì Thuý An chứ! Hoá ra còn vì cái khác.
- Đúng là việc này không chỉ mình cô ấy nhưng Minh, bà biết tôi yêu cô ấy đến mức nào mà.
...
Tôi không cần ai khác ngoài cô ấy...
TINHH....
...
Âm thanh điện thoại vang lên phá tan sự im lặng.
Bên đầu dây bên kia điện thoại:
- Cậu chủ, đúng như cậu dự đoán bọn họ đã bẫy Giang. Bình rất nhanh sẽ đến kịp thời.
Đúng lúc này, xe phanh gấp. Phía trước là một đoàn xe bọc thép cùng hơn chục xe đua dẫn đầu chặn đường. Nhìn đoàn xe trước mặt toàn bộ bằng ánh mắt đầy sát khí tưởng như diết người, Tuấn nói với giọng khá nặng:
- Thuý An! Cô ấy thế nào?
Đầu dây bên kia có chút lưỡng lự:" Đã đi với Xuân Lâm. Cậu chủ có cần..."
- Không cần làm gì hết!
Nói xong, cậu ta lập tức cúp máy.
Bấy giờ tuy chú ý đến đến những kẻ không biêtt từ đâu đến, Minh vẫn nghe được cuộc điện thoại. Hơi bất ngờ vì câu trả lời cùng thái độ của Tuấn.
- Sao vậy?
Không vội vàng, không bộc lộ bất kì cảm xúc gì, Tuấn đơn giản lấy áo khoác mặc vào. Xong xuôi chuẩn bị ra ngoài, cậu ta mới nở một nụ cười bí hiểm:
- Ít nhất ở cùng kẻ đó mới đánh lạc hướng Dũng cho đến khi tôi đến bên bảo vệ cô ấy.
Dù sao thời điểm mà Tuấn chú ý đến Thuý An, cô ấy cũng đã có người thương. Nếu đã nhịn được một khoảng thời gian dài như vậy, thêm một chút cũng không sao. Dù sao an toàn nhất vẫn là để cô cạnh anh.
Bước ra khỏi xe, dáng người cao lớn cùng những bước chân chắc chắn, trên mình Tuấn toát lên khí thế bức người, phong thái của kẻ đứng đầu giống hệt Phong- anh trai cậu ta đồng thời cũng là kẻ mà Dũng ghi hận. Nhìn thằng nhóc trước mặt dẫn theo người của cậu đến ngày càng gần Dũng không khỏi khiến hắn nhớ lại những lần chật vật khi gặp Phong. Vì vậy mà chỉ có ác cảm với thằng nhóc này.
...
____________
Tại đài quan sát Landmark Sky 72, nằm trên nóc tòa KeangNam. Đây là trung tâm giải trí với nhiều dịch vụ hấp dẫn độc đáo thu hút rất nhiều bạn trẻ thủ đô.
Từ độ cao 372m, Thuý An đang ngắm toàn cảnh Hà Nội lung linh trong đêm. Nhưng tâm trạng cô vẫn khó đựo cải thiện, trong lòng cô là tội lỗi, là phản bội, là chán ghét.
Nghiêng mặt nhìn cô gái, Xuân Lâm mỉm cười nhẹ nhàng:
- Từ tối tới giờ cậu luôn vậy. Đã xảy ra gì chăng?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook