Kinh Phá Thiên Không
Chương 106: Ngự Mộc Đại Pháp

Hai vị cao thủ tứ phẩm sơ kỳ đỉnh phong của Hãn gia và Hứa gia liên tục xa luân chiến với Nhu Thủy, nếu như nàng ta không bị thương thì có thể chống lại được hai người này, nhưng với tình trạng hiện giờ thì nàng liên tục rơi vào hạ phong.

Hai tên trưởng lão này không cho Nhu Thủy có cơi hội thở dốc, bọn chúng liên tục tấn công làm cho nàng không kịp hồi khí.

Nhưng do chiến lực cường hãn của bản thân nên Nhu Thủy vẫn còn chống đỡ được, trong lúc đó thì tình cảnh của đám người Hình Phong và Ảnh Tử không ổn cho lắm.

Sáu tên cao thủ của Hãn gia và Hứa gia, cùng với Hãn Thừa Chí và Hứa Mộc liên tục hợp lại vây công họ, tám người đều có tu vi ngang với Ảnh Tử và Hình Phong nên gây ra cho họ rất nhiều áp lưc.

Hình Phong dùng hết tuyệt học của bản thân nhưng vẫn không thể nào chống đỡ lại được, một phần vì phải bảo hộ Vạn Lý và Ưng Xuân Lan, còn có Kinh Thiên đang bất tỉnh nữa.

Phải nói đám người này rất phiền phức, Hình Phong và Ảnh Tử nhiều lần thử đột phá vòng vây để hai người Vạn Lý và Xuân Lan đem Kinh Thiên chạy đi nhưng tất cả đều vô dụng.

Tên trưởng lão Hãn gia không muốn kéo dài trận chiến nữa nên hắn tụ lực lại, đâm ra một thương khủng bố, thương mang phóng về hướng Nhu Thủy với dao động thiên lực cực kỳ mạnh mẽ.

Đồng dạng tên trưởng lão Hứa gia cũng bắn ra ba mũi tên, tuy uy lực không sánh bằng thương mang nhưng lại khóa chặt đường lui của Nhu Thủy.

Hai tên trưởng lão này phối hợp cực kỳ ăn ý, chắc hẳn trong quá khứ từng liên hợp qua rất nhiều lần.

Nhưng Nhu Thủy không chịu kém cạnh, hai chân nàng thi triển bộ pháp tinh diệu, cả người nàng như một mảnh lụa phất phơ trong gió, nhẹ nhàng lả lướt né hết chiêu thức của hai tên trưởng lão đó.

Trưởng lão Hãn gia thấy bộ pháp nàng như vậy thì liền kính ngạc lên tiếng: "Thật không ngờ ngay cả bộ pháp Hành Vân Lưu Thủy mà ngươi cũng biết được"

Trưởng lão Hứa gia nói tiếp: "Bản thân vị cô nương này như một kho tàng tuyệt học vậy, thật sự hiếm có a"

Khi hắn nói xong thì ánh mắt cũng trở nên tham lam, hai người bọn chúng đều quyết định bằng mọi giá phải bắt được Nhu Thủy. Chỉ cần đem nàng về thì có vô số cách để khai thác kho tàng tuyệt học kia trong người nàng.

Nhu Thủy cũng không chịu bị động phòng thủ, nếu làm vậy thì tình thế càng nghiêm trọng hơn thôi.

Nhu Thủy vận khởi thiên lực lên, tay trái nàng được bao phủ bởi thiên lực màu xanh lục, tay phải thì được bao phủ bởi thiên lực màu lam.

Nhu Thủy chắp hai tay lại, hai luồng thiên lực kia bắt đầu giao thoa với nhau và không ngừng lớn mạnh hơn, dao động cũng khủng khiếp hơn trước.

Đây chính là thiên lực mộc hệ và thủy hệ của nàng, thủy hệ nguyên tố tưởng sinh với mộc hệ làm cho nó sinh trưởng không ngừng, quang mang bắt đầu cường thịnh lên.

Một chốc sau thì Nhu Thủy phất tay lên không trung, một luồng sáng hai màu lục lam bắt đầu phóng thẳng lên, quang huy của nó trải dài ra rồi nhưng tia sáng nỏ như sợi chỉ bắt đầu tiến nhập vào những cây cổ thụ xung quanh.

Khi những tia sáng nhỏ đó dính vào thân cây thì những cái cây đó dường như có sức sống mãnh liệt, bọn chúng không phải sinh vật vô tri nữa mà lại có ý thức như người thường.

Soạt!

Những thân cây bắt đầu dài ra với một tốc độ nhanh chóng, chúng bao phủ phạm vi xung quanh chiến trường.

Hai tên trưởng lão thấy vậy liền thất sắc: "Không thể nào, đây là Ngự Mộc Đại Pháp, ngay cả cái này mà nàng cũng biết"

Nhu Thủy liên tục kết ấn, trên những thân cây kia bắt đầu xuất hiện những dấu ấn hai màu lục lam.

Vù!

Tất cả những thân cây cổ thụ có ấn ký đều bắt đầu vươn dài cành cây ra, tấn công về phía hai tên trưởng lão đó.

Hai tên này thấy vậy thì vội vàng phòng ngự, nhưng những thân cây mảnh khảnh kia giống như một cây thần thương vậy, đâm vỡ từng tầng phòng ngự rồi tiến về phía bọn chúng.

Hai tên trưởng lão sắc mặt trắng bệch rồi phóng qua một bên né tránh, những nhánh cây đó đánh hụt mục tiêu thì liền cắm xuống đất, một tiếng nổ nhỏ vang lên, khi nhìn lại chỉ thấy dưới đất xuất hiện hàng chục lỗ nhỏ.

Hai tên trưởng lão đều thầm kêu may mắn, nêu những nhánh cây đó mà đâm trúng người bọn chúng thì giờ đây thân thể đều sẽ biến thành tổ ong hết rồi.

Nhu Thủy lại phất tay một cái, những nhánh cây kia liền động đậy, hướng ngược về hai tên trưởng lão mà đâm tới.

Lần này hai tên đó đều không bị động phòng thủ nữa, mà sử dụng binh khí chặt đi tất cả mấy nhánh cây đó.

Nhưng trăm triệu lần không ngờ những nhánh cây này sau khi bị chặt đứt thì chúng liền hồi phục lại như cũ.

Mấy nhánh cây đó sau khi đánh hụt một lần nữa thì không tấn công hai người bọn chúng nữa mà lại đánh về phía chiến trường bên đám người Ảnh Tử và Hình Phong.

Tám tên cao thủ bên đó gồm cả Thừa Chí và Hứa Mộc liền cảm thấy nguy hiểm mà tránh đi, nhưng hai tên trong số bọn chúng không kịp né tránh đã bị vô số nhánh cây đâm thủng cơ thể, máu liên tục bắn ra từ những cái lỗ đó trông rất khủng khiếp.

Trong lúc đó thì Nhu Thủy cũng phun ra một ngụm máu, do vận dụng lực lượng quá độ nên cơ thể nàng cũng chịu đựng không nổi. Bộ tuyệt học Ngự Mộc Đại Pháp này tiêu hao tu vi cực lớn, vì nàng phải chia thiên lực trong cơ thể vào những cái cây có dấu ẩn ký kia, rồi điều khiển chúng như điều khiển rối vậy.

Nhân cơ hội mà Nhu Thủy tạo ra thì Vạn Lý và Xuân Lan đã đột phá vòng vây, chạy thẳng ra ngoài, nhưng hai tên trưởng lão lại muốn ngăn cản, chỉ cần một trong bọn chúng chạy thoát thì chuyện hôm nay Huyễn gia sẽ biết được, dẫn tới một hồi trả thù đẫm máu chưa từng có.

Nhưng Nhu Thủy lại không để hai người đó đắc thủ, nàng điều động hơn chục nhánh cây để chặn đường của hai tên trưởng lão đó.

Nhân lúc này Hình Phong ở lại để ngăn cản sáu tên cao thủ trước mặt, còn Ảnh Tử đã tiềm nhập vào hư vô lúc nào không ai hay biết.

Hai tên trưởng lão thì lo đối phó với đám nhánh cây dai như đĩa kia, hai tên đó dùng hết cách những vẫn không thể nào thoát khỏi mấy cái thứ đó được. Nhưng ngay lúc này hai người bọn chúng cảm thấy mạng sống dường như đang bị uy hiếp.

Từ trong hư vô bỗng xuất hiện hai thanh kiếm đâm về phía bọn chúng, hai tên trưởng lão cả kinh vội vàng né tránh sang một bên, nhưng vẫn bị hai thanh kiếm đó chém một đường ngay bụng, làm máu liên tục tuôn ra.

"Chó chết" Hai tên trưởng lão này đồng thanh la lên, bọn chúng không ngờ tới việc lại bị ám toán vào lúc này, chỉ trách hai tên đó xem thường kỹ năng ám sát của Ảnh Tử mà thôi.

Khả năng ẩn thân là điều tất yếu mà sát thủ nào cũng phải thành thạo, nhưng tên Ảnh Tử này thì lại khác, từ khi sinh ra hắn đã có được khả năng này rồi, thiên phú về phương diện này thì không ai qua được hắn cả.

Dù là cao thủ hơn hắn vài cấp cũng khó mà nhận ra, chỉ cần sơ ý một thoáng thôi thì có thể ôm hận cả ngàn năm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương